Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 529: vậy tại sao không đồng ý




'Yêu cầu Lục Vân cùng cô diễn cảnh nóng, nữ phụ không những không có phản đối, thậm chí còn có một tia mong đợi.

Không kể vẻ ngoài và khí chất của Lục Vân, thân phận và lai lịch của hắn mới là cái quan trọng nhất.

Võ giả

Em trai của Tiêu Thấm.

Bất kỳ một trong hai điểm, cái nào cũng đủ để bọn họ ngưỡng mộ, nếu cô có thể diễn giả thành thật, thì cô sẽ phất lên rất nhanh.

Tiêu Thấm làm việc ở Công ty giải trí Thiên Thịnh, một ông lớn trong ngành giải trí, có nguồn tài nguyên khổng lồ, nếu thông qua Lục Vân mà lấy được những nguồn tài nguyên đó thì sau này cô sẽ được thăng lên làm minh tinh hàng đầu, đây là cơ hội ngàn năm có một.

Đã vậy tại sao không đồng ý chứ?

Vì vậy, cô đang mong chờ điều đó.

Nhưng thế mà.

Lục Vân thậm chí còn không thèm suy nghĩ, nhún nhún vai nói: "Nếu như không có cảnh kích tình giữa tôi và chị sáu thì thôi đi, tôi sợ diễn với người phụ nữ khác sẽ lên đạn thật* đấy." (* cương thật)

Trong nội tâm của mấy nữ diễn viên: Chúng tôi không sợ nha, chúng tôi còn ước gì anh dùng súng thật, dù sao nhà sản xuất cũng đã sử dụng qua một lần.

Tiêu Thấm nghe ra hàm ý khác trong lời nói của hắn, cô hơi nheo mắt lại, khịt mũi nói: "Ý của em là, nếu em diễn với chị, em sẽ không sợ đụng súng đạn thật sao?"

Thực sự thông minh.

Lục Vân tán thưởng liếc nhìn Tiêu Thấm, sau đó ở trước mặt mọi người, hắn hào phóng ôm lấy eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm nói: "Chị là chị sáu của em, làm sao em có thể sử động súng đạn với chị được!"

Vừa nói, một luồng nhiệt khí từ chiếc eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm lan tràn, đi khắp toàn thân, giống như điện giật, làm thân thể mềm mại của Tiêu Thấm khẽ run, trong mắt cô trở nên cực kỳ oán hận.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Vân đang dùng chân khí để quậy phá. 


Lão lưu manh này rõ ràng là một tên lừa đảo chính hiệu, hắn cố ý muốn làm mình khó xử mà, chị hai, chị ba lại nói hắn nhát gan, nói vậy lương tâm của các người không cắn rứt sao?

Trong lòng Tiêu Thấm khẽ phỉ nhổ, đem thân thể mềm mại thơm tho của mình dựa vào người Lục Vân, bởi vì hai chân cô đã mềm nhữn, chỉ có thể duy trì tư thế như vậy.

Lục Vân cười nhẹ, cố ý buông tay và bước chân sang một bên, điều này khiến Tiêu Thấm càng thêm tức giận.

Vì để không mất bình tĩnh, cô chỉ còn cách khập khiễng đi theo Lục Vân, dùng đôi tay mảnh khảnh nhéo eo Lục Vân, thấp giọng mắng: "Em còn dám di chuyển thêm một bước nữa xeml"

Từ ánh nhìn của mọi người xung quanh, chính là Tiêu Thấm chủ động dựa vào người Lục Vân.


Tiêu Thấm chậm lại một lúc lâu, cảm thấy cảm giác điện giật trong cơ thể hoàn toàn biến mất, sau đó di chuyển cơ thể mỏng manh của mình ra khỏi cơ thể của Lục Vân, dù vậy, lúc này cô gần như vẫn còn lảo đảo.

Lục Vân vội vàng đỡ lấy cô, giả điên nói: "Chị sáu, chị xem chị kìa, quay phim vất vả quá, ngay cả đứng thẳng cũng không đứng thẳng được, không bằng chọn thời điểm nào đó đi, em châm cứu cho chị, bồi bổ khí huyết?"

 Lão lưu manh nhà em chỉ giỏi giả vờ đừng nghĩ chị không biết vừa rồi em mới động tay động chân." Tiêu Thấm phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Vân, oán hận nói.