Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 522: Lục Vân là chủ mưu của chuyện này




Không có lý do gì để một võ giả đến đoàn phim để làm vai phụ, trừ khi hắn đã để mắt đến Tiêu 'Thấm từ sáng sớm.

Nếu vậy thì xong thật rồi...

Đạo diễn bỗng đổ mồ hôi hột. 

Tại thời điểm này. Trên một mảnh đất bằng phẳng trên đỉnh núi.

Người đàn ông bịt mặt đã đặt Tiêu Thấm xuống, cười nói: "Thế nào, Tiêu đại minh tinh, vừa rồi đủ kích thích không? Sườn xám của cô xém chút đã bung ra rồi, nhờ tôi kịp thời kéo nó xuống giúp cô đó, có phải tôi rất tốt bụng không?"

Diệp Khuynh Thành đưa hẳn vào đoàn phim, vốn là muốn cho hẳn đóng vai lưu manh phản diện, dọa Tiêu Thấm, nhưng ai biết vai diễn mà đoàn phim giao cho hắn không có một câu thoại nào, thậm chí hẳn còn không lộ mặt, thật đáng tiếc.

Không còn cách nào khác.

Lục Vân đành phải đợi quay xong rồi mới cho chị sáu một chút kích thích.

Kích thích là chắc chăn rồi.

Nhưng đối với Tiêu Thấm, cô thấy hoảng sợ hơn kích thích nhiều.

Không hiểu sao đột nhiên bị ôm lên núi có thể không sợ sao?

Cô vẫn không biết mục đích của người đàn ông đeo mặt nạ trước mặt khi đưa cô đến đây, nhưng cô có thể khẳng định hẳn không phải người tốt, bởi vì không có người tốt nào lại nhàn rỗi làm chuyện như vậy.

Tâm trạng của Tiêu Thấm hơi dao động, cô cảnh giác nói: "Anh là ai? Mục đích anh làm việc này là gì?"

Vừa nói, cô vừa đi về phía mép vực, như thể sẵn sàng nhảy xuống bất cứ lúc nào.

"Chị sáu, không phải chị vẫn luôn muốn gặp em sao, sao khi em đứng trước mặt chị thì chị lại không nhận ra... À, đúng rồi, là do em vẫn còn bịt mặt!"

Lục Vân tháo mặt nạ xuống.

Khuôn mặt hơi quen thuộc đó.

Tiêu Thấm nhận ra ngay lập tức, không nói hai lời lặp tức chạy đến trao cho Lục Vân một cái ôm mềm mại.

Mặc dù đã sớm biết Lục Vân còn sống, nhưng đến lúc thực sự nhìn thấy hắn cô ấy thực sự không kìm được cảm xúc của mình, nước mắt bắt đầu vờn quanh hốc mắt.

Thật lâu sau.

Cảm xúc của Tiêu Thấm mới trở lại bình thường.

Khóc xong trên khuôn mặt cô cũng không có vệt trang điểm lem nào cả, bởi vì vốn dĩ cô đã trang điểm, là vẻ đẹp trời sinh vốn có.

"Tiểu Lục Vân, không phải mấy chị nói em đi chữa bệnh cho người ta rồi sao, sao giờ em lại xuất hiện trong đoàn phim vậy?"

"Ha ha, bọn họ lừa chị đó. Mấy chị đó đều xấu xa cả, đặc biệt là chị Khuynh Thành. Đừng nhìn bộ dáng xa cách của chị ấy, thật ra chị ấy một bụng ý xấu luôn đó" Lục Vân chính trực nói.

"Hừm! Khó trách hôm qua bọn họ cứ ấp úng, hóa ra vì chuyện này mà ngay cả chị hai cũng cùng nhau lừa dối chị... Tiểu Lục Vân, em nói thật đi, đây không phải là ý của em sao?"

Tiêu Thấm đang lên án mấy chị em nghịch ngợm của mình, thì đột nhiên nghĩ đến có thể Tiểu

Lục Vân là chủ mưu của chuyện này.


"Hèn gì, tự nhiên đang yên đang lành chị cả lại muốn đầu tư vào bộ phim này? Hóa ra đây là một kế hoạch đã được tính toán từ lâu, nhưng mà được rồi, chị đây là người rộng lượng, không so đo với người không có kiến thức như em."

Tiêu Thấm vuốt vuốt tóc mai rủ xuống bên thái dương, cô cũng không định nổi giận với Lục Vân và mấy chị em của mình.