Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 474: tôi không quen người không có trình độ




Châm đầu tiên căn bản không nhìn ra bất cứ điều.

Park Kwok Chang tự tin mỉm cười, đồng thời cầm một cây châm châm vào cánh tay của Lục Vân.

Châm của ông ta màu vàng.

Trông rất phong cách.

Khi Lâm Thanh Đàn thi châm thứ hai.

Park Kwok Chang cũng theo sát phía sau.

Lâm Thanh Đàn tiếp tục thi châm thứ ba.

Ngay lúc này.

Chỉ thấy vẻ mặt của cậu người Nhật vốn đang biểu lộ sự hưởng thụ, lông mày đã thoáng nhăn lại một phát.

Chỉ bằng ba châm này, người ra đã có thể nhìn ra hình dạng của châm pháp.

Mặc dù trước trận đấu đám người Nguyễn Ba có chế nhạo, nhưng khi trận đấu thực sự bắt đầu bọn họ đã im lặng tập trung quan sát hai người họ.

Khi họ nhìn thấy Lâm Thanh Đàn cầm chiếc châm thứ ba, đôi mắt họ như đông cứng lại.

Nhìn từ kỹ thuật châm cứu của Lâm Thanh Đàn, có thể thấy cô có năng lực, trình độ của cô cũng không phải gà mờ.

Đợi đến cây châm thứ năm.

Dường như đã nhìn ra điều gì đó, họ đồng loạt nhìn về phía Dư Hồng Văn, trên mặt hiện lên một chút kinh ngạc.

Bởi vì châm pháp của Lâm Thanh Đàn rất giống với Dư Hồng Văn, nhưng lại có chỗ không giống.

Thứ Lâm Thanh Đàn sử dụng là Cửu Chuyển Hồi Dương Châm bản nghịch hướng.

Nguyễn Ba trịnh trọng hỏi: "Lão Dư, ông dạy Lâm cô nương kia bộ châm cứu này sao? Tại sao trông rất kỳ quái vậy?" 

"Hừ, không nên gọi tôi là lão Dư, tôi không quen người không có trình độ."

Dư Hồng Văn căn bản không thèm trêu chọc ông ta, tất nhiên cũng không có tâm tình cùng ông ta giải thích.

Nguyễn Ba không thể không ngậm miệng lại, ánh mắt lại quay về hiện trường đấu châm.

Cả hai bên đã đi đến châm thứ bảy.

Cậu người Nhật đã bắt đầu há miệng hít khí, trên trán mồ hôi chảy ra đầm đìa, hiển nhiên là không được khỏe.

Ngược lại, Lục Vân vẫn bình tĩnh.

Châm thứ tám.

Châm thứ chín.

Khuôn mặt của cậu người Nhật đã đầy vẻ đau đớn, các cơ trên mặt cậu ta cũng bắt đầu co giật.

Nguyễn Ba và những người khác hoàn toàn choáng váng.

Bọn họ đã khẳng định được châm pháp của Lâm Thanh Đàn có cùng nguồn gốc với Dư Hồng Văn, nhưng nó lại được thực hiện ngược lại. 

Cho nên, Thiệu Ngọc Thành đứng phía sau rất khôn ngoan mà ngậm miệng lại.

Mọi người đều cho rằng bộ châm pháp của Lâm Thanh Đàn đã kết thúc ở đây, cây châm tiếp theo sẽ bät đầu ở bộ châm pháp khác khác, nhưng không ai ngờ Lâm Thanh Đàn thực sự đã thêm một cây châm khác theo đường kinh mạch của cây châm thứ chín.

Mười châm!