Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 386: “Là người ở bên cạnh ông sao?” 




Lục Vân nhìn xuống sông nước núi non bên dưới, khóe miệng nở nụ cười: “Máy bay, tàu cao tốc gì đó làm gì được thưởng thức cảnh đẹp của đất nước như vậy chứ?” 

Một đường thẳng tiến tới Kim Lăng như vũ bão. 

Theo như địa chỉ Tề Thương Lan cung cấp, khi hắn đến Tề gia, hắn trông thấy một vài bóng người đang cung kính chờ đợi từ xa. 

Tề Thương Lan cũng ở trong số đó, ông ta chống gậy, đích thân đón hắn ở cửa. 

Thấy Lục Vân đạp xe tới, mọi người đều hơi kinh ngạc nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hắn xuống máy bay rồi tình cờ tìm được một chiếc xe đạp, sau đó đạp xe tới. 

Chẳng trách Lục Vân nói rằng không cần đón hắn ở sân bay. 

Tề Thương Lan cùng với những người khác không thể tưởng tượng nổi rằng Lục Vân đạp xe từ Giang Nam tới đây còn nhanh hơn cả máy bay. 

“Lục thần y, ngài đã đi một quãng đường dài rồi. Ngài mau vào nhà đi, chúng tôi đã chuẩn bị tiệc tẩy trần cho ngài.” 

Lục Vân gật đầu: “Hai ngày tới tôi sẽ để xe ở chỗ của ông. Còn đứa cháu trai kiêu ngạo của ông, hãy để cậu ta ra ngoài lau sạch xe cho tôi đi.” 

“Được được được, Tề Minh, còn không mau qua đây lau rửa xe đạp cho Lục thần y đi. 

Đừng để ông nhìn thấy trên xe còn dính một tí bùn đất nào!” Tề Thương Lan vừa đi vào trong nhà vừa gào to. 

Tề Minh chạy ra ngoài cửa với vẻ buồn bực. Khi vừa nhìn thấy Lục Vân, anh ta không khỏi rụt cổ lại vì sợ hãi. 

Sau khi ăn tối tại Tề gia, Lục Vân theo Tề Thương Lan tới Khương gia. 

Tề Thương Lan và Khương Chinh Hồng từng là đối tác kinh doanh nên mối quan hệ giữa họ khá tốt nhưng trong khoảng thời gian này, vì sự việc xảy ra với Hầu gia nên hai bên không còn liên lạc thường xuyên với nhau như trước. 

Suy cho cùng cũng liên quan tới sự hưng thịnh của gia tộc nên trong giai đoạn nhạy cảm này, hầu hết các thế gia ở Kim Lăng đều lựa chọn ngồi chờ xem. Nếu như họ quá thân thiết với Khương gia, bị Khương gia liên lụy thì cũng chẳng phải việc tốt lành gì. 

Tề Thương Lan cũng thận trọng. 

Tuy nhiên hiện tại ông ta cũng không quá lo lắng bởi vì Lục Vân đã xuất hiện và lần này, cơ hội chiến thắng của Khương gia rất cao. 

“Lão Tề, bây giờ người ngoài nhìn vào Khương gia chúng tôi như thể gặp ma, tránh còn không kịp. Sao lúc này ông lại tới tìm tôi, ông không sợ chúng tôi bị thua làm liên lụy tới ông sao?” 

Khương Chính Hồng và Tề Thương Lan cùng thế hệ, tuổi tác giữa hai người cũng không chênh lệch nhiều. Lúc này, Khương Chính Hồng nở nụ cười gượng gạo. 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất 

Tề Thương Lan nói: “Nếu như là vậy thì chỉ có trách vận may của chúng ta nhưng ông cũng đừng quá nản lòng. Hôm nay tôi mang một người theo tới đây gặp ông, ông nhất định sẽ rất vui mừng.” 

Vừa rồi Khương Chính Hồng cảm thấy kì lạ đó là vì sao hôm nay Tề Thương Lan lại đưa một người xa lạ đến. Hóa ra là ông ta muốn mang người đến giới thiệu và nói đó là một niềm vui. 

Tương lai của Khương gia đang gặp nguy, còn có điều gì đáng mừng nữa đây? 

Trong lòng Khương Chính Hồng không quá kỳ vọng. 

Ông ấy không cho rằng một chàng trai trẻ có thể đem lại kỳ tích nào cho Khương gia.