Trong mắt ông ta, con gái mình nhất định đã làm tới bước kia với Lục Vân, bởi vì không có người đàn ông nào chịu được dụ dỗ dưới tình huống như vậy.
Nhưng Thẩm Tĩnh Nghỉ lại nói với ông ta rằng, đêm qua Lục Vân uống quá say, căn bản không có năng lực kia, cho nên không xảy ra chuyện gì cả.
Nói cách khác chính là, không đưa vào được.
Đương nhiên đây chỉ là lý do thoái thác của Thẩm Tĩnh Nghi, Thẩm Kim Hoa nghe xong thì kêu to đáng tiếc, vốn dĩ có thể mượn cơ hội này khoe khoang thành quả với người đàn bà nói không giữ lời Khương Lam kia, hiện tại xem ra chỉ có thể nhịn một chút.
'Thẩm Kim Hoa lo lằng con gái mình tủi thân, còn an ủi cô rằng: “Không sao, về sau có rất nhiều cơ hội, may mà cha đã có làm phương án hai, cha đã thuê một căn phòng ở chung cư Liễu Giang cho Lục thần y, về sau hai người ở kế bên nhau, sẽ có rất nhiều cơ
Thẩm Tĩnh Nghi yên lặng gật đầu.
Hôm nay là chủ nhật, cách khoá học đầu tiên của Lục Vân còn hai ngày, cho nên hắn cưỡi xe đạp về Giang Thành trước một chuyến, ai ngờ vừa đến đã bị Liễu Yên Nhi bắt lại.
Cái mũi của Liễu Yên Nhi nhạy như con cẩu, bắt lấy Lục Vân ép hỏi: “Đêm qua vì sao em không trở về?"
Lục Vân chột dạ nói: “Không phải đưa chị tư đi sân bay sao, đưa xong thì đi dạo ở tỉnh thành, đột nhiên thấy mệt nên tìm nơi nghỉ ngơi một chút."
"Vậy em nói cho chị biết sao trên người em lại có mùi phụ nữ?"
Lại tới nữa!
Lục Vân nói: Là chị Tư
"Nói dối, nếu em còn không thành thật khai báo thì chị sẽ nói chuyện này cho chị cả, để chị cả đến dạy dỗ em" Liễu Yên Nhi uy hiếp.
"Được rồi được rồi, chị Yên Nhi quá lợi hại, chuyện gì cũng không thể gạt được chị."
Lục Vân bất đắc dĩ, đành phải kể lại chuyện xảy ra đêm qua ở Thẩm gia, trong lòng cảm thán, chị Yên Nhi thật là chướng ngại vật trên con đường tán gái của mình, lỡ sau này em không tìm thấy bạn gái thì chị có chịu trách nhiệm không?
Liễu Yên Nhi nghĩ lại những chuyện mình và Lục Vân từng trải qua, đột nhiên sinh ra chút đồng cảm với Thẩm Tĩnh Nghi.
Lục Vân cực kỳ buồn bực, còn không phải do Vô Danh 'Thần Công làm hại, nếu không ăn được thì em nhìn một chút không được sao?
Liễu Yên Nhi cười xong thì cảm thấy không thể vui vẻ một mình được, vì thế nói: “Chuyện thú vị thì đương nhiên không thể để một mình chị vui thôi, chị sẽ đi tìm chị cả, để chị ấy cùng vui luôn."
Nói xong, cô chuẩn bị đi tìm Diệp Khuynh Thành. Lục Vân lập tức sốt ruột, nếu chị Khuynh Thành biết chuyện này thì phỏng chừng không phải đơn giản là cùng vui, mà là muốn nhéo đứt luôn lỗ tai hẳn!
Liễu Yên Nhi quả nhiên dừng bước, khóe miệng đỏ tươi quyến rũ hiện ra một nụ cười đắc ý, cô nói: “Em nói sớm một chút không phải được rồi sao, mau mau mau, chúng ta lên giường đi, đã chờ không kịp rồi."
Cô vừa chạy vừa tự cởi quần áo, thật sự quá tự giác.
Vì thế nửa giờ sau, Lục Vân lại nâng mông Liễu Yên Nhi vọt vào phòng tắm.
Cái di chứng đáng chết này!