Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 325: Hãc Long Lệnh?




Hãc Long Lệnh?

Lục Vân nhìn thấy thứ mà Mã Tam Gia trình lên bằng hai tay thì lập tức không vui, xụ mặt nghiêm trang nói: “Mã Tam Gia, ông có ý gì, tôi là người đứng đắn, ông làm vậy không phải đang ăn mòn linh hồn tôi sao?”

Mã Tam Gia lăn lộn trong thế giới ngầm, Hắc Long Hội chính là bang phái ông ta sáng lập, hiện giờ ông giao Hắc. Long Lệnh đại diện cho quyền lực tối cao của bang phái cho Lục Vân, còn không phải đang kéo Lục Vân xuống nước sao?

Về sau nếu để người ta thấy, còn tưởng răng Lục Vân cũng là xã hội đen!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Mã Tam Gia thấy Lục Vân không vui thì suýt tè ra quần, vội giải thích: “Tiền bối, ngài hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi giao. Hắc Long Lệnh cho ngài không có ý khác, chỉ vì giúp ngài tránh đi một ít xung đột không cần thiết mà thôi."

Hắc Long Hội có đông đảo thế lực chỉ nhánh, giữa họ cũng không hòa thuận mấy, nhưng nếu phe nào không có mắt nhảy ra mạo phạm Lục Vân thì Mã Tam Gia thật sự có một vạn cái mạng cũng không đủ đền tội.

Nhưng có Hắc Long Lệnh rồi thì khác, chỉ cần về sau Lục Vân gặp phiền phức, cứ lấy Hắc Long Lệnh ra thì đám người trong Hắc Long Hội không dám tiếp tục trêu chọc Lục Vân, có thể tránh đi rất nhiều phiền phức.

Nghe Mã Tam Gia giải thích một hồi, Lục Vân cảm thấy cũng khá có lý.

Trên người hẳn có một Thiên Sáp Lệnh, nhưng người trong thế tục không mấy ai biết được Thiên Sáp Lệnh, đặc biệt là ở tỉnh Giang Nam, phỏng chừng trừ Võ Minh ra thì Thiên Sáp Lệnh chỉ là một lệnh bài vô dụng.


Ông ta giao Häc Long Lệnh cho Lục Vân chủ yếu là vì suy xét cho bản thân, một mặt là lo lắng người phía dưới lỗ mãng, đụng chạm đến Lục Vân, mặt khác cũng không muốn làm mình thiệt thòi.

Bằng không mỗi lần xung đột thì mình phải vội vàng qua xin lỗi, vậy thì mệt mỏi biết chừng nào!

Vị tiền bối tu luyện giả này vừa nhìn là biết không phải người an phận!

Hai người đi vào Thẩm gia.