Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 284: Headshot! 




Nhất thời sắc mặt tên mặt sẹo trở nên trầm xuống, quát: "Nhóc con, chú ý giọng điệu nói chuyện của mày đi." 

"À? Giọng điệu gì?" Lục Vân hỏi ngược lại. 

"Vừa nhìn đã biết nhóc con mày chưa từng bị đánh bao giờ, muốn thể hiện trước mặt người đẹp thì cũng phải chọn đối tượng chứ, ông đây không phải người ăn chay đâu nha con!" 

Mặt sẹo bẻ bẻ bàn tay, khớp ngón tay kêu lên răng rắc, đang chuẩn bị động thủ thì thấy ánh mắt Lục Vân lạnh băng, hắn đột nhiên giơ một chân lên cao, gót chân trực tiếp cao hơn đỉnh đầu tên mặt sẹo, sau đó dùng sức đạp mạnh xuống. 

Ầm— 

Mặt sẹo lập tức khụy gối nằm sấp tại chỗ, giơ tay ôm lấy cái đầu đang chảy máu tươi đang chảy đầm đìa, kêu la thảm thiết không ngừng. 

Headshot! 

Lục Vân nhìn cũng không thèm nhìn mặt tên mặt sẹo một cái, quay đầu nói với Vương Băng Ngưng: "Chị tư, đối phó với chó điên thì không cần phải lãng phí nhiều nước miếng như vậy, nếu như nó muốn cắn người thì trực tiếp đá văng nó là được." 

"Ừ..." 

Vương Băng Ngưng choáng váng, nghe thấy Lục Vân nói chuyện thì đờ đẫn gật đầu. 

Tiểu Lục Vân thô bạo như vậy sao... Nhưng mà cô thích. 

Lúc một màn này xảy ra đã hấp dẫn không ít người chú ý, mới đầu bọn họ đều chỉ tụm lại xem náo nhiệt, bởi vì biết tên mặt sẹo này không phải là nhân vật dễ trêu chọc gì, nhưng lúc Lục Vân một cước đá vỡ đầu tên mặt sẹo thì ánh mắt mọi người lập tức thay đổi. 

Hay lắm. 

Đúng là người trẻ tuổi can đảm. 

Mà trong đám người xem náo nhiệt, một thanh niên mặc đồ hiệu Adidas, yên lặng lấy điện thoại di động ra chụp một tấm ảnh, nhưng mà anh ta không phải đang chụp ảnh Lục Vân đá vỡ đầu mặt sẹo, dù sao cảnh tượng vừa rồi xảy ra quá nhanh, căn bản là muốn cũng chụp lại cũng không kịp. 

Anh ta chỉ chụp ảnh Vương Băng Ngưng kéo cánh tay Lục Vân rời đi. 

Thậm chí sau khi hai người rời đi, thanh niên mặc trang phục Adidas này còn đi theo một đoạn, thẳng đến khi hai người tiến vào khách sạn, cậu ta mới gọi điện thoại đi: "Âu Dương, có biến." 


Thanh niên này chính là một trong mấy thiếu gia lúc trước Âu Dương Minh Hạo mời tới cùng nhau tham quan Quế Hoa viên. 

...... 

Trở về phòng khách sạn, vẻ mặt Vương Băng Ngưng hết sức mong chờ, nói: "Hy vọng tối nay có thể mơ thấy Vân Thiên Thần Quân, hehe!" 

Aih, chị tư đáng thương, người thật đứng trước mặt chị thì chị không biết quý trọng, hết lần này tới lần khác lại muốn gặp nhau trong mộng, hào quang Vân Thiên Thần Quân ảnh hưởng lớn như vậy sao? 

Nếu để cho chị tư biết, mình chính là Vân Thiên Thần Quân, không biết chị sẽ vui mừng hay là thất vọng đây? 

Lục Vân có chút tò mò hỏi: "Chị tư, chị chưa từng thấy mặt Vân Thiên Thần Quân làm sao có thể mơ thấy hắn?" 

"Ách..." 

Lục Vân sờ sờ mũi, sau khi mất đi hào quang của Vân Thiên Thần Quân thì mình kém cỏi như vậy sao? 

Thật đau lòng mà. 

Nhưng mà đau lòng thì đau lòng, Lục Vân vẫn vô cùng tận tâm mà tắt đèn giúp chị tư, rồi mới đi về phòng mình ở kế bên.