Trương Bình cười làm lành mà nói,
"Cái kí không có ở nhà sao?"
... Tiểu Diệp Tử
"Cô còn có mặt mũi gọi chị tôi là Tiểu Diệp Tử? Cả bạn cùng phòng đại học của mình mà cũng gài bãy, cô thật đủ ác độc.
Trương Bình hối hận nói, "Tôi tới xin lỗi Tiểu Diệp Tử, lần trước tôi thật là tội đáng chết vạn lần."
"Gô biết là được rồi." "Tôi...
Trương Bình còn muốn nói cái gì thì Kim Chí Thành phía sau cô ta đã không kiên nhãn, lập tức túm cô ta ra, sau đó thình thịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Lục Vân.
Phanh phanh phanh! Không nói hai lời, dập đầu mười cái trước đã.
"Lục tiên sinh, thực xin lỗi, là tôi háo sắc mät mù, không nên nhắm vào Lâm tiểu thư, tôi sai rồi, khẩn cầu ngài tha thứ
cho tôi." Kim Chí Thành dập đầu xong thì sám hối nói.
Gần đây anh ta thật sự quá thảm, không dám tới gần phụ nữ, cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Khó chịu nhất là, mỗi buổi tối về đến nhà không giao thuế nổi cho vợ, vì thế hai người đã cãi nhau rất nhiều lần.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app Truyenazz. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại Truyenazz.vn để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hơn nữa, Kim Chí Thành đã chạy khắp các bệnh viện lớn nhỏ của tỉnh Giang Nam, thậm chí còn đặc biệt đến kinh thành một chuyến, tìm thánh thủ nam khoa nổi tiếng nhất xem bệnh cho mình, nhưng đều không có hiệu quả.
"Chuyển dời tất cả cổ phần vào danh nghĩa của chị tôi?". "Đúng, tất cả!" Kim Chí Thành gật đầu thật mạnh.
Anh ta không muốn tiếp tục chịu đựng đau khổ này, chỉ cần Lục Vân có thể giúp mình khôi phục thì dù đưa hết toàn bộ tập đoàn Kim thị, anh ta cũng không tiếc.
Lục Vân trầm mặc.
Vài ngày trước đó, chị Khuynh Thành vẫn luôn nghĩ cách khai thác thị trường tỉnh thành bên kia, nếu có thể nhận lấy tập đoàn Kim thị thì thật sự là một điểm đột phá rất lớn.
Trải qua một hồi nghiêm túc tự hỏi, Lục Vân vẫn quyết định đi thử thái độ của Diệp gia trước, vì thế nói với Kim Chí Thành, "Tôi có thể giúp anh trị bệnh, anh cũng có thể giữ lại tập đoàn Kim thị, nhưng con đường tiêu thụ của công ty các anh phải mở ra vô điều kiện cho tập đoàn Khuynh Thành."
Kim Chí Thành vui mừng quá đỗi mà nói, "Cảm ơn Lục tiên sinh!"
Rơi vào đường cùng, Kim Chí Thành chỉ có thể da mặt dày tới khẩn cầu Lục Vân tha thứ, bởi vì anh ta biết chỉ có Lục Vân mới chữa khỏi bệnh của mình được.