Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 16: Nữ Hoàng hoa Tường Vi




Sắc mặt Đường Lỗi âm trầm.

Chỉ là còn không đợi hắn tức giận, đột nhiên một thanh âm quyến rũ truyền đến: "Đường thiếu gia, chuyện gì làm cho sắc mặt của anh trở nên khó coi như thế?"

Mọi người đưa mắt nhìn lại.

Trong nháy mắt dại ra.

Chỉ thấy từ chỗ cầu thang lầu hai của quán bar, chậm rãi đi xuống một cô gái xinh đẹp, chân liễu, đùi thon mông lắc nhẹ.

Một bộ trang phục đỏ mỹ lệ, phối hợp với đôi giày cao gót màu bạc sáng ngời kia, giống như là một vị nữ vương cao cao tại thượng, từ trên trời giáng xuống.

Trên thực tế, cô gái này chính là Liễu Yên Nhi có danh xưng nữ vương Tường Vi, là bà chủ đứng phía sau của quán bar Dạ Tường Vi.

Tất cả mọi người toát ra ánh mắt si mê.

Bọn họ đã sớm nghe nói qua, bà chủ phía sau Dạ Tường Vi màn là một cái gợi cảm tuyệt sắc, lúc này vừa nhìn, quả nhiên danh bất hư truyền.

Khóe miệng Liễu Yên Nhi lộ vẻ tươi cười, đôi môi đỏ mọng của cô dường như tản ra một nụ cười quyến rũ mê người.

Khi cô đi tới bên cạnh Diệp Khuynh Thành, trong phút chốc mọi người chung quanh thờ thẫn cả ra.

Hai đại mỹ nữ đỉnh cấp gặp nhau, nhan sắc dĩ nhiên ai cũng không kém ai, khác biệt duy nhất chính là, Diệp Khuynh Thành là lạnh tùng, mà Liễu Yên Nhi lại là quyến rũ tà mị, phảng phất như một băng một lửa.

Băng hỏa ở cùng một chỗ, quả thực muốn mạng người khác mà.

“Đường thiếu gia?”

Đường Lỗi cũng không thoát khỏi mị lực của Liễu Yên Nhi, cho đến khi Liễu Yên Nhi khẽ gọi một tiếng, có thể mới hoàn hồn trở lại.

“Yên nhi tiểu thư, không phải tôi cố ý bới móc, mà là đôi cẩu nam nữ này vừa rồi đùa giỡn tôi, tôi chỉ muốn đòi công đạo mà thôi.”

“Vậy sao?”

Liễu Yên Nhi tà mị cười, đột nhiên nhìn về phía Diệp Khuynh Thành nói: "Chị cả, anh ta mắng chị là cẩu nam nữ kìa!"

“Hả?”

Trong nháy mắt, vẻ mặt Đường Lỗi cứng lại.

Xung quanh cũng xôn xao cả lên.

Ai có thể nghĩ đến, hai vị đại mỹ nữ tuyệt sắc này, lại là chị em?

Quả nhiên vật hợp theo loài, người hợp theo bầy.

Diệp Khuynh Thành uống không ít rượu đỏ, hai má hơi say, nhưng ngữ khí vẫn lạnh lùng nói: "Vậy phạt anh ta vả miệng đi.”

“Được thôi.”

Liễu Yên Nhi xoay người, cười tủm tỉm nhìn Đường Lỗi: "Đường thiếu gia, chị cả của tôi rất không thích câu nói vừa rồi của anh, bảo anh vả miệng kìa.”

Đường Lỗi đương nhiên nghe rõ lời của Diệp Khuynh Thành, căn bản không cần Liễu Yên Nhi thuật lại, chỉ là đầu óc hắn có chút mơ hồ.

Liễu Yên Nhi còn nói thêm: "Nếu Đường thiếu gia không dám động thủ, tôi có thể gọi người làm thay, hoặc là, tôi tự mình tìm cha anh nói chuyện?"

Tuy rằng trên khóe miệng của cô luôn có một nụ cười nhợt nhạt, nhưng Đường Lỗi lại cảm giác được một cỗ khí tức của nữ vương, phảng phất lời cô nói chính là thánh chỉ.

“Không...... Không cần, tôi tự làm.”

Cuối cùng Đường Lỗi vẫn thua dưới sự mạnh mẽ của Liễu Yên Nhi, ngoan ngoãn tự tát mấy bạt tai, buồn bực rời đi.

Cho đến giờ phút này, Liễu Yên Nhi mới tỉ mỉ quan sát Lục Vân: "Vị này là?”

“À, anh ấy là bạn trai chị, họ Lục.”

Không đợi Lục Vân nói chuyện, Diệp Khuynh Thành liền giành trước một bước trả lời, dựa theo kế hoạch cô phải cho Liễu Yên Nhi một sự bát ngờ.

Trong đôi mắt nhỏ hẹp của Liễu Yên Nhi quả nhiên hiện ra một tia kinh ngạc: "Bạn trai?”

Cô nghi ngờ nhìn Lục Vân.

Lục Vân gật đầu.

Ánh mắt Liễu Yên Nhi nhất thời trở nên có chút phức tạp, lôi kéo tay Diệp Khuynh Thành tđến một bên thì thầm nói: "Chị, cậu ta thật sự là bạn trai chị?”

Diệp Khuynh Thành nói: "Em không cảm thấy cậu ta rất giống một người sao? Hơn nữa họ cũng giống nhau.”

Liễu Yên Nhi đương nhiên biết Diệp Khuynh Thành nói là ai, khuyên nhủ nói: "Em biết chị rất nhớ Tiểu Lục Vân, em cũng vậy, nhưng chị không thể chỉ vì cậu ta có vẻ ngoài giống với em ấy, liền dễ dàng tin tưởng được!"

Diệp Khuynh Thành căn bản không có đem lời của cô nghe vào tai, ngược lại là trừng mắt mấy cái nói ra: "Em ba, chị thương lượng với em một chuyện, còn nhớ hồi chúng ta có bé hứa hẹn nói, trưởng thành muốn gả cho cùng một người đàn ông không?"

Liễu Yên Nhi gật đầu.

Lời này cô đương nhiên nhớ rõ, chẳng qua là một câu nói đùa lúc nhỏ mà thôi.

"Chị đã quyết định gả cho người này, cho nên lần này tới đây, là muốn giới thiệu với em, không chỉ như thế, về sau chị còn mang cậu ta đi gặp những chị em khác."

Diệp Khuynh Thành nói ra mấy lời này, làm Liễu Yên Nhi sợ tới mức trong nháy mắt trừng lớn hai tròng mắt, vội vàng đưa tay lên sờ trán Diệp Khuynh Thành.

“Chị cả, chị không sốt chứ?”

Cô làm sao cũng không thể tin được, chị cả lại nói ra những lời như vậy, phải biết rằng chị cả vẫn luôn là một người rất lý trí!

Diệp Khuynh Thành không để ý ánh mắt kinh dị của Liễu Yên Nhi, tiếp tục nói: "Chị đã hỏi bạn trai chị rồi, anh ấy nói không ngại sống cùng một chỗ với bảy chị em chúng ta.”

Nghe vậy, trên khuôn mặt tươi cười của Liễu Yên Nhi như muốn trầm cảm ngay tại chỗ.

Đây không phải là nói nhảm sao, bảy chị em chúng ta ưu tú như vậy, hắn vui còn không kịp, sao có thể để ý chứ!

Làm sao ngay cả đạo lý này chị cả cũng không hiểu, chẳng lẽ yêu đương thật sự sẽ làm cho chỉ số thông minh của người ta giảm xuống?

Liễu Yên Nhi cảm thấy chị cả đã điên rồi.

Nhưng mà Liễu Yên Nhi không biết rằng, lúc cô xoay người, Diệp Khuynh Thành khóe miệng bỗng nhiên hiện ra một nụ cười giảo hoạt, ra hiệu cho Lục Vân đi tới chỗ hai người họ.

Tựa hồ đang nói, vở kịch của tôi đã diễn xong, kế tiếp đến lượt cậu lên sàn.

Lục Vân ngầm hiểu, thái độ cực kỳ kiêu ngạo nói: "Cô chính là em ba của Khuynh Thành, nếu Khuynh Thành cũng đã nói với cô rồi, tôi đây cũng không nói nhiều, hi vọng cô biết điều."

“……”

Mẹ nó cũng chảnh quá đấy.

Liễu Yên Nhi nghiến răng nghiến lợi, tên này điển hình chính là được tiện nghi còn khoe mẽ, đồ cặn bã!

Tôi cảm thấy, chúng ta có thể lên lầu nói chuyện một chút.

Tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng Liễu Yên Nhi vẫn giữ được bình tĩnh, lạnh lùng liếc Lục Vân một cái.

Lục Vân đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Lúc lên lầu, Lục Vân đi ở phía sau, yên lặng nhìn dáng người xinh đẹp của chị Yên Nhi.

Phía dưới mọi người thấy một màn như vậy, lập tức hâm mộ đến nghiến rang nghiến lợi, không biết Lục Vân rốt cuộc có vận cứt chó gì, đã có một nữ thần lạnh lùng, bây giờ lại còn được nữ vươngTường Vi đơn độc mời đến phòng khách quý.

Thật sự là hết kinh khạc này đến kinh ngạc khác.

Phòng VIP lịch sự tao nhã, hiệu quả cách âm vô cùng tốt, đóng cửa lại, tiếng ồn ào bên ngoài một chút cũng không truyền vào được.

Nhưng Lục Vân lại cảm giác được một cỗ hàn ý.

Chỉ thấy Liễu Yên Nhi hai chân xếp chồng lên nhau ngồi trên sô pha bằng da thật, đôi giày cao gót sáng màu bạc kia tựa hồ đều tản ra ánh sáng lạnh lẽo, khí thế nữ vương toàn bộ toát ra.


Tên cặn bã này, quá không biết tốt xấu, nếu không là nể mặt chị cả, cô nhất định đem hắn chặt thành từng khúc.

Liễu Yên Nhi nghĩ tới trước kia, công tử ăn chơi của Giang BắcTrần Tử Ngang, ỷ vào gia thế, vô pháp vô thiên, gây họa cho vô số thiếu nữ.....

Cuối cùng cô thật sự nhìn không nổi nữa, vì thế tìm một cơ hội biến Trần Tử Ngang thành thái giám.

Nếu hôm nay người họ Lục này lại không biết tốt xấu như vậy, Liễu Yên Nhi không ngại để Giang Thành có thêm một thái giám thứ hai.