Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 135: Vì sao lại như vậy?




Đó chính là rết bảy màu!

Chiêu cực thâm hiểm của Trần An cuối cùng cũng xuất ra

Mắt của Lục Vân hơi híp lại vẻ nghiền ngẫm, sau đó, ngay cái lúc con rết bảy màu gần căn trúng mình, hắn đột nhiên phun ra một luồng phù ấn màu xanh cổ xưa, sau đó búng ta một cái đánh trúng cơ thể con rết kia.

Rết bảy màu kêu đau thảm thiết sau đó lại bay ngược vào trong cơ thể Trần An.

Mà lúc này Trần An đã sớm sợ thất kinh hồn vía màu loạng choạng to mắt nhìn Lục Vân mà nói:

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).

“Mày...mày không phải là tu võ giả, mà mày là tu đạo giải”

Sở dĩ ông ta nói vậy là bởi vì, tu võ giả sẽ chỉ thuần về phần cô đọng nội lực hơn, muốn làm vậy trước tiên chủ yếu phải có sức mạnh cơ thể cực lớn, chỉ khi đạt được đến cấp tông sư siêu phàm mới có thể phóng được kình lực ra ngoài rồi có thể giết được kẻ thù từ một khoảng cách xa.

Nhưng tu đạo thì khác, tu đạo ngay từ đầu đã thông thạo. các loại thần thông, có thể ngang hàng so sánh với võ đạo tông sư.

Hai người là hai hệ thống tu luyện hoàn toàn khác nhau.

Võ giả trước khi đạt tới trình độ tuyệt hảo Hóa Cảnh, thì sẽ luôn luôn yếu hơn đạo giả, bởi vì đạo giả sở hữu thuật pháp khác với võ giả, hai nữa tu đạo giả là vốn đã có trong mình những thuật pháp thần thông đó, cho nên tu võ giả căn bản không về sánh được với tu đạo giả.

Có điều sau khi đến trình độ Hóa Cảnh, thì tu võ giả cũng có thể mạnh như tu đạo giả.

Vì sao lại như vậy?

Cái thứ nhất chính là thể lực của tu võ giả mạnh hơn tu đạo giả, nguyên nhân thứ hai chính là tông sư Hóa Cảnh có thể bản ra được nội lực mang uy lực vô cùng to lớn.

Trần An có năm mơ cũng tuyệt đối không thể ngờ rắng đối thủ của mình lại không phải là tu võ giả, mà lại là một tên tu đạo.

Khó trách mà hẳn lại mạnh mẽ hống hách như vậy.

Xem ra lần này Trần gia đã giãm phải đuôi cọp mất rồi.

Trần An đầy kinh hãi, nhưng đột nhiên trên mặt lộ ra vẻ thống khổ không biết làm gì, cả khuôn mặt đều vặn vẹo.

“Sao lại có thể như vậy chứ?”

Trần An gào lên đầy tuyệt vọng.

Da thịt trên người ông ta cũng đang nhanh chóng khô lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, như thể máu đã bị rút cạn.

Con rết kia hoàn toàn không nẵm trong tầm kiểm soát của Trần An, sở dĩ nó giúp ông ta giết người đều là bởi vì, con rết đó đã coi ông ta như một nơi chứa mình, nó sống dựa vào. uống máu thịt của ông ta mà lớn lên.

Và chắc chăn Trần An sẽ không bị ăn thịt sớm như vậy, mà chỉ sau khi con rết 7 màu kia đẻ trứng vào cơ thể ông ta, thì ông ta mới chết vì máu thịt khô khốc không còn lưu thông.

Nhưng trước khi giây phút đó xảy ra thì đương nhiên Trần An sẽ không biết gì hết.