Binh Vương Thần Bí

Chương 932




- Sonar thăm dò bắt đầu... máy thăm dò hạt nhân khởi động...   

- Bắt đầu quét hồng ngoại... khởi động máy dò khí thải...   

Hàng loạt những thông báo vang lên, hai nhân viên thăm dò trên trực thăng nhìn chằm chằm màn hình, hy vọng có thể tìm được bất kỳ phản ứng dị thường nào.   

Sau khi các máy này khởi động, các phân tích quang phổ và sóng âm trải khắp hải vực bên dưới trực thăng khiến cho những thứ dưới hải vực không thể nào ẩn trốn được.   

Nhìn những thứ trên màn hình, một nhân viên thăm dò vừa nhìn vừa lắc đầu cười nói:   

- Majestic... Cô nói lần này rốt cuộc là thứ gì? Đây là vịnh Rusto, chẳng lẽ tàu ngầm phe địch dám vào trong hải vịnh?   

- Tôi nghĩ có lẽ là vậy. Nếu không phải Cục tình báo trung ương thì sẽ là Tổng tham mưu ba quân chủng Trung Quốc, hoặc GRU...   

Majestic nhìn chằm chằm số liệu trên màn ảnh, nhún vai một cái, hừ một tiếng nói:   

- Cũng chỉ có những người này mới có gan và năng lực đến đây... Nếu không Hải quân Hoàng gia chúng ta cũng đâu phải ăn chay.   

- Có điều, cũng kỳ lạ. Bên dưới là Đội cảnh vệ bờ biển. Nếu như là gián điệp, liên quan gì đến Đội cảnh vệ bờ biển, bọn họ ở đây để làm gì?   

Lúc này Pete cũng cau mày nghi ngờ nói:   

- Cho dù là chuyện của Fan5 thì họ cung không thể kéo cả Đội cảnh vệ bờ biển vào chứ?   

- Cái này cũng khó coi. Cho dù là Fan5, muốn kéo cả chúng ta vào cũng không dễ...   

Lúc này Majestic cũng hơi nghi ngờ.   

Majestic vừa dứt lời, lúc này Pete nhìn màn hình rồi nhấn vào tai nghe, trầm giọng nói:   

- Được rồi... Sonar, radar và quét hồng ngoại đều không có gì dị thường. Khu vực đầu tiên đã lục soát xong... chúng ta đổi sang khu vực thứ hai...   

- Đã nhận lệnh...   

Người điều khiển phía trước bắt đầu đổi phương hướng bay sang bên cạnh.   

Lúc này, trên hai chiếc thuyền của đội cảnh vệ bên dưới, hai người mặc trang phục thượng úy đều ngửa đầu lên nhìn chiếc trực thăng chống tàu ngầm quanh quẩn trên mặt biển cách đó không xa, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc như nhau.   

- Trực thăng chống tàu ngầm của Hải quân Hoàng gia sao cũng tới? Chẳng lẽ có hạm đội ở gần đây?   

Một trong hai Thượng úy kinh ngạc nói.   

- Chắc chắn là có hạm đội ở gần đây, nếu không trực thăng chống tàu ngầm sẽ không thể xuất hiện ở đây...   

Trên gương mặt của một vị thượng úy khác lúc này càng thêm ngưng trọng, trầm giọng nói:   

- Nhân vật chính lần này chắc chắn không phải chúng ta. Có điều vì chúng ta ở gần chỗ này... có điều không biết mục tiêu lần này rốt cuộc là ai? Xem ra chuyện lần này chắc chắn không đơn giản như chúng ta nghĩ!   

- Theo như anh nói, nếu trực thăng chống tàu ngầm cũng đã đến, vậy hẳn là có chiến hạm của hải quân cũng đến rồi...   

- Đúng... Tôi nghĩ có lẽ không phải chỉ có một chiếc đâu, ít nhất phải hai ba chiếc trở lên...   

Vị thượng úy kia chậm rãi gật đầu nói.   

- Được rồi... Cho dù tình huống như thế nào, dù sao chúng ta cũng chỉ làm chuyện của mình. Đến lúc bên Hải quân đến thì trên cơ bản đều giao lại cho họ. Đội cảnh vệ bờ biển chúng ta chỉ phụ trách cứu viện và lục soát, những chuyện thế này không đến lượt chúng ta... Tốt nhất đến lúc đó, Hải quân đến, chúng ta cứ rút lui, những chuyện như thế này chúng ta không nên tham gia!   

- Cái này không phải chúng ta muốn là được... Haizz, người có thể điều động cả Hải quân hoàng gia, đội cảnh vệ bờ biển chúng ta e càng chẳng là gì trong mắt họ. Có điều, cũng may, đợi chiến hạm Hải quân đến, chúng ta chắc chỉ phải hỗ trợ lục soát thôi...   

Vị thượng úy này nhíu chặt mày, sau đó trầm giọng nói:   

- Đi thông báo với các anh em bên dưới một chút, bảo họ cẩn thận, người của chúng ta không thể bị hao tổn ở đây được...   

- Được, để tôi đi nhắc nhở các anh em một chút...   

Nhìn chiếc trực thăng chống tàu ngầm đang quanh quẩn trên mặt biển, sắc mặt Chủ tịch nghị viện đại nhân vẫn bình tĩnh, chỉ lãnh đạm nói:   

- Ở vị trí này, một chiếc trực thăng là tương đối rồi. Nhưng một khi tiến vào phần giữa vịnh Rusto, một chiếc trực thăng sợ là không đủ đâu!   

- Chủ tịch nghị viện đại nhân yên tâm giờ có hai chiếc tàu khu trục tên lửa và một chiếc tàu khu trục đã tiến vào vịnh Rusto, ba chiếc tàu này đều có khả năng chống tàu ngầm tương đối tốt. Đến lúc đó, có ba chiếc tàu này, đối phương không thể nào lặng lẽ chạy ra khỏi vịnh Rusto được đâu.   

Hầu tước Ryan trầm giọng trả lời.   

- Ừm... Vậy thì tốt...   

Chủ tịch nghị viện đại nhân nhẹ nhàng chuyển động trượng ngắn trong tay, sau đó chỉ về phía trước, nói:   

- Chúng ta lại đi về phía trước một chút...   

Hầu tước Ryan hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu, nói:   

- Vâng...   

Lão lập tức cầm điện thoại vô tuyến, trầm giọng, nói:   

- Hạm trưởng Young... cho cả hạm di chuyển về phía trước hai hải lý...   

- Vâng, quan chỉ huy...   

Hạm trưởng Young nghe thấy mệnh lệnh truyền ra từ trong điện thoại vô tuyến liền lập tức lệnh cho chiến hạm di chuyển về phía trước không chút do dự.   

Sau khi truyền lệnh xong, Chủ tịch nghị viện đại nhân chậm rãi nhắm hai mắt lại, không nói gì, giống như nhắm mắt dưỡng thần.   

Giang Khương đang lao như bay dưới đáy biển lúc này không hề chú ý đến chiếc chiến hạm lớn nhất đã bắt đầu di chuyển về phía trước, mà vẫn tiếp tục thúc giục Tề Thế Đỉnh lao về phía trước. Giờ hắn rất muốn mở GPS xác định vị trí trước mắt nhưng giờ ngay cả đụng hắn cũng chẳng dám đụng vào món này, chỉ có thể phán đoán vị trí đại khái bằng cảm giác của mình.   

Là thành viên Cô Lang trước đây, hắn hiểu rất rõ tình hình hiện tại. Nếu giờ mà mở GPS, giống như mình đốt một ngọn nến trong đêm tối. những kẻ đang tán loạn tìm mình trong bóng tối kia sẽ lập tức nhìn thấy và lao về phía mình.   

Hắn cảm nhận tốc độ của mình không khác tàu ngầm dân sự bình thường là mấy liền cảm thấy tương đối thỏa mãn. Giờ tuy hắn đã vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp, nhưng tốc độ tích lũy năng lượng vẫn tương đối chậm. Cho dù hắn không ngừng uống đan dược bổ khí và vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp nhưng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, chỉ có thể khiến tích lũy năng lượng luôn duy trì ở mức 6-7%.   

Với tình trạng trước mắt có thể cho Tề Thế Đỉnh chạy với tốc độ này dưới nước đã là tương đối tốt rồi.   

Có điều, lúc này Giang Khương mới tiếp tục lao về phía trước một đoạn ngắn, thần thức của hắn luôn cảnh giác tỏa ra bên ngoài liền nhanh chóng bắt được một ba động. Giang Khương không dám lơ là, nhanh chóng cảm nhận nguồn gốc của ba động kia. Hắn liền phát hiện ra có một chủ hạm đang ở trên mặt nước. Chân mày của hắn lập tức không kìm được liền nhíu lại.   

Chủ hạm kia vốn luôn lục soát ở thủy vực phía sau mình, giờ đã bắt đầu đuổi theo về phía mình, hơn nữa với tốc độ lao trên mặt nước của đối phương, có lẽ sẽ nhanh chóng đuổi gần đến chỗ mình.   

“Chẳng lẽ đã phát hiện ra vị trí của mình?” Giang Khương cau mày suy nghĩ một chút, sau đó lại nhẹ nhàng lắc đầu một cái. Có lẽ không phải. Nếu chúng thật sự phát hiện vị trí của mình, trực thăng chống tàu ngầm không ngừng quanh quẩn bên trên chắc chắn sẽ không để cho mình ung dung như vậy, và cũng sẽ không để cho sonar vẫn treo sau lưng mình như bây giờ.   

Có điều Giang Khương cũng biết, trên chiếc chủ hạm lớn nhất này chắc chắn có một Huyết tộc cao cấp. Hắn không muốn để cho đối phương đuổi kịp. Sau khi hắn nhíu mày một cái, một lúc ném hai viên đan dược bổ khí vào miệng, bắt đầu toàn lực vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp. Giờ hắn phải nhanh chóng tích lũy nhiều năng lượng hơn. Nếu không một khi xuất hiện vấn đề bất ngờ, không đủ năng lượng thì mình sẽ chết chắc.   

Giang Khương vừa nhanh chóng hấp thu năng lượng, vừa tiếp tục đi về phía trước.   

Có điều vừa đi thì Giang Khương đã cảm nhận thấy chiếc trực thăng chống tàu ngầm kia cũng đang đi về phía mình.   

“Mẹ kiếp... lẽ nào phát hiện ra mình thật?” Giang Khương mang theo chút kinh ngạc nhưng càng không dám dừng lại. Hắn bắt đầu toàn lực thúc giục Ngũ Cầm vận khí pháp vận hành Tề Thế Đỉnh đi về phía trước.   

Giang Khương vừa toàn lực thúc giục Ngũ Cầm vận khí pháp, linh khí và khí tức năng lượng xung quanh cũng bắt đầu tăng tốc tập trung đến quanh người Giang Khương, sau đó ùa vào trong cơ thể Giang Khương, dung nhập vào vòng tuần hoàn năng lượng trong cơ thể Giang Khương.   

Trong lúc Giang Khương lòng đầy nghi hoặc thì lại cảm nhận mặt nước trên đỉnh đầu vang lên một tiếng “bũm” rất nhỏ.   

Giang Khương nghe thấy tiếng động nhỏ này thần thức nhanh chóng ùa đến chỗ vang lên tiếng động.   

“Sonar...” Sau khi Giang Khương cảm nhận được hình dạng của vật kia thì trong lòng liền căng thẳng. Khi sonar đầu tiên được thả xuống, nó cách mình khá xa nên mình không lo lắng lắm. Nhưng sonar lần này lại ngay trên đầu mình.  

Giang Khương không dám chần chờ. Tuy thiên phú “Che giấu hành tung” của mình không tệ, cộng thêm cả Tề Thế Đỉnh hiệu quả khá tốt. Radar và Sonar thông thường sẽ không phát hiện nổi. Nhưng đây là sonar chống tàu ngầm chuyên dụng, hơn nữa còn ngay trên đỉnh đầu mình. Lần này Giang Khương không dám khinh thường, lập tức dốc hết sức thúc giục Tề Thế Đỉnh lao nhanh về phía trước.   

Nhưng vừa mới tăng tốc được vài giây ngắn ngủi, tiếng còi báo động trong đầu lại điên cuồng vang lên.   

“Khốn kiếp...” Giang Khương cảm nhận được tiếng còi báo động trong đầu thì bất đắc dĩ mắng một tiếng, sau đó lại nhét một viên đan dược vào miệng, đồng thời cắn răng điên cuồng vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp, nhanh chóng nâng tích lũy năng lượng.   

Hiệu quả cũng tương đối tốt, viên thuốc vừa đưa vào miệng cộng thêm Ngũ Cầm vận khí pháp, khí tức năng lượng xung quanh Tề Thế Đỉnh nhanh chóng tụ tập lại, năng lượng trong kinh mạch của Giang Khương cũng nhanh chóng dồi dào.   

Năng lượng tiếp tục được tưới vào, tiếng còi báo động trong đầu mới dần ngừng lại, nhưng Giang Khương vẫn không dám buông lỏng. Trong lòng chỉ khẽ vui mừng rồi tiếp tục vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp, tiếp tục hấp thu năng lượng, bổ sung vào tích lũy năng lượng.   

Có điều, hắn vừa thúc giục Tề Thế Đỉnh đi về phía trước, lại phải vừa đề phòng tích lũy năng lượng hạ xuống dưới 6%, vừa vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp bổ sung tích lũy năng lượng mà không hề chú ý, năng lượng tập trung xung quanh Tề Thế Đỉnh càng lúc càng nồng đậm, ba động năng lượng xung quanh cũng đang càng lúc càng mãnh liệt.   

Lúc này, Chủ tịch nghị viện đại nhân đang ngồi trên thuyền như nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên nhíu chân mày một cái, sau đó cặp mắt mở ra, trong mắt bắn ra huyết quang.