Cuộc họp Hội đồng viện lần này tương đối náo nhiệt. Lật xem tài liệu về tình hình luyện đan của Giang Khương trong thời gian gần đây, không ít thành viên của Hội đồng viện đều hít một hơi lạnh.
- Mỗi ngày luyện 3 lò một lần, hơn nữa đều là đan dược thượng phẩm, chủng loại cũng khác nhau, tỷ lệ luyện thành công đạt trên 90%...
Đồng chí Thiên y sư Liêu Long Căn gần đây đang xử lý vài chuyện, không chú ý lắm đến tình hình Giang Khương, giờ đọc tài liệu báo cáo thì thấy hơi choáng váng. Ông không kìm được kinh ngạc nhìn về phía Thiên y sư Từ Khải Liễu ngồi ở vị trí chủ tọa, muốn xác định xem đây có phải nói đùa không.
Thiên y sư Liêu Long Căn nhìn thấy vẻ mặt đầy bình tĩnh của Thiên y sư Từ Khải Liễu thì lập tức nở nụ cười hưng phấn. Xem ra chuyện này không giả rồi.
- Được rồi... Mọi người cũng xem qua tài liệu rồi. Căn cứ theo tình hình trước mắt, tôi đề nghị cho Giang Khương đơn thuốc của đan dược siêu phẩm. Cho cậu ấy nhanh chóng làm quen với loại đan dược này, đồng thời cho cậu ấy những ghi chép của chủ đỉnh tiền nhiệm, để chuẩn bị sẵn cho công tác luyện chế đan dược siêu phẩm sau này...
Thiên y sư Từ Khải Liễu nhìn mọi người, lãnh đạm nói:
- Không biết ý mọi người như thế nào?
Mọi người nhìn nhau một cái, Liêu Long Căn đang định cười lên tiếng, Chu Thế Dương đã vội vàng nói:
- Tôi cảm thấy như vậy hơi nhanh. Giang Khương mới chấp chưởng Tề Thế Đỉnh chưa được bao lâu. Tôi cảm thấy nên để cậu ấy rèn luyện thêm!
Chu Thế Dương vừa nói vậy, ánh mắt mọi người hơi lóe lên. Ai mà không biết Chu Thế Dương đang thọc gậy bánh xe. Lúc này, tất cả mọi người hơi bất mãn. Thời gian đúng là hơi ngắn, nhưng ông đã thấy ai chỉ mới có bấy lâu đã có thể luyện được đan dược thượng phẩm tỷ lệ thành công lên đến trên 90% chưa? Cho dù là những Luyện đan sư cao cấp có kinh nghiệm nhất của viện cũng rất ít người có tỷ lệ luyện thành công cao như vậy.
Rõ ràng Chu Thế Dương đang mượn việc công trả thù riêng.
Có điều mọi người đều ngại mặt mũi lão nên không nói thẳng. Đương nhiên người khác thì không tiện nói, nhưng có người thì chẳng hề nể mặt Chu Thế Dương này.
- Mặc dù thời gian không lâu, nhưng thời gian ngắn như vậy mà có thể đưa tỷ lệ luyện thành công đan dược thượng phẩm lên đến trên 90%... Như vậy mà còn không được sao?
Ánh mắt bất thiện của La lão y sư La Thiên Minh nhìn Chu Thế Dương. Trước kia ông còn kiêng kỵ một chút, nhưng từ sau khi vì Giang Khương ông đã xé rách mối quan hệ với Chu Thế Dương này thì giờ ông cũng chẳng để ý thêm gì nữa. Chỉ cần là chuyện liên quan đến Giang Khương thì ông tuyệt đối không nhượng bộ:
- Thiên y sư Chu Thế Dương hãy nhìn vào tình hình viện ta bây giờ đi. Anh cũng biết, đan dược siêu phẩm đang rất cấp bách. Giờ anh quấy rối như vậy rốt cuộc là có ý gì? Chẳng lẽ anh không muốn viện ta sớm bổ sung đan dược siêu phẩm sao?
Chu Thế Dương bị La lão y sư chế giễu sắc mặt lúc xanh lúc đỏ đập bàn, tức giận nói:
- La Thiên Minh, anh nói vậy là sao? Chẳng qua tôi chỉ thận trọng thôi. Hơn nữa Giang Khương này... rốt cuộc cậu ta... cậu ta... mới gia nhập Thiên Y viện chưa được bao lâu. Hơn nữa còn có mối quan hệ không sạch sẽ với Cổ Môn, tôi thận trọng một chút là sai à? Toa thuốc Đan dược siêu phẩm chính là vật quý giá nhất của Thiên Y viện ta, chẳng lẽ không cần phải thận trọng?
- Hừ... Giang Khương mấy ngày nay giúp Thiên Y viện ta cướp lại Tề Thế Đỉnh, còn luyện ra nhiều Đan dược thượng phẩm như vậy chẳng lẽ còn chưa đủ chứng minh sao...
La lão y sư La Thiên Minh không cam chịu yếu thế đáp lại. Từ lúc Giang Khương xác lập lại vị trí chủ Tề Thế Đỉnh, ông càng có thể đứng thẳng lưng trong Hội đồng viện. Thế nên ông càng không thèm nể mặt Chu Thế Dương.
- Hừ. Giang Khương này từ trước đến nay hay tùy tiện làm bậy, lần này còn đưa theo người nước ngoài lén dẫn vào Thiên Y viện ta. Hơn nữa còn tùy ý điều động Ban tình báo chiến tranh ở nước ngoài, ai biết trong lòng cậu ta rốt cuộc đang tính toán điều gì...
Chu Thế Dương vừa nói được một nửa thì Thiên y sư Từ Khải Liễu bên cạnh đã ho khan hai tiếng, quét mắt nhìn hai người một cái, trầm giọng quát lên:
- Được rồi.
Trong cuộc họp mà ồn ào như vậy thì còn ra thể thống gì?
- Giờ giơ tay bỏ phiếu... Ai đồng ý xin giơ tay...
Rõ ràng Từ Khải Liễu đã không chịu được tình trạng này nên không cho hai người lên tiếng nữa, trực tiếp đưa ra quyết định.
Chu Thế Dương và La Thiên Minh nghe Từ Khải Liễu khiển trách thì đều ngượng ngùng, tức giận trừng mắt nhìn nhau một cái, sau đó thì không lên tiếng nữa.
Kết quả bỏ phiếu dĩ nhiên là không có gì phải bàn cãi. Ngoài Chu Thế Dương, bốn vị Thiên y sư đều giơ tay thông qua, còn chín vị Y sư nhất phẩm ngoài hai người trước giờ luôn đi theo sau lưng Chu Thế Dương ra, những người còn lại thấy bốn Thiên y sư giơ tay thì cũng vội vàng giơ tay lên theo. Bọn họ không phải Thiên y sư, không dám làm lung tung...
Chu Thế Dương thấy gần như tất cả đều bỏ phiếu thông qua thì chỉ đành hừ lạnh một tiếng. Lão cũng biết sớm muộn gì Giang Khương cũng lấy được toa thuốc Đan dược siêu phẩm.
- Được rồi, nếu đã thông qua thì lát nữa Thiên y sư Liêu Long Căn, anh về lấy toa thuốc Đan dược siêu phẩm đưa cho Giang Khương.
Từ Khải Liễu hài lòng gật đầu một cái, sau đó dặn dò Liêu Long Căn.
- Rõ... Lát nữa tôi sẽ làm ngay!
Những tài liệu cực kỳ bí mật liên quan đến toa thuốc Đan dược siêu phẩm đều do Liêu Long Căn quản lý. Liêu Long Căn nghe Từ Khải Liễu nói vậy liền gật đầu nói.
- Được rồi, sắp đến giờ ăn rồi, mọi người còn chuyện gì nữa không? Nếu không thì tan họp!
Chu Thế Dương nghe Từ Khải Liễu nói vậy mắt chợt lóe, sau đó lại lên tiếng, nói:
- Bên Ban tình báo ngoại viện gần đây gây ra động tĩnh rất lớn ở nước ngoài. Nghe nói Giang Khương vì một người nước ngoài mà đã điều động một lực lượng lớn của ngoại viện, hơn nữa còn sử dụng máy bay chiến đấu quân đội địa phương của nước ngoài. Chuyện quan trọng như vậy, tôi cảm thấy nên coi trọng. Ngoại viện Thiên Y viện của chúng ta không phải vũ khí của riêng ai, nếu như gây chuyện lớn như vậy ở nước ngoài thì rất nguy hiểm!
- Hừ. Chuyện này tôi cũng biết. Giang Khương đã dùng đến ngoại viện nhưng đã trả điểm chứ không phải lạm quyền riêng. Là thành viên của Thiên Y viện, nó có tư cách này. Chẳng lẽ như vậy là vi phạm quy tắc của viện sao? Chu Thế Dương, anh đừng có không có chuyện cũng gây chuyện như vậy!
La lão y sư La Thiên Minh thấy Chu Thế Dương hắt bát nước bẩn lên Giang Khương như vậy cuối cùng cũng nổi giận, đứng dậy quát Chu Thế Dương.
- Tuy không vi phạm quy tắc của viện, nhưng gây rắc rối lớn như vậy ở nước ngoài cũng không hợp với tôn chỉ của Viện ta.
Chu Thế Dương khựng lại, biết không cãi được nhưng vẫn miễn cưỡng nói:
- Thiên Y viện ta từ trước đến nay ít khi nhúng tay thế sự...
La lão y sư La Thiên Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Ít khi nhúng tay thế sự? Hừ! Mười mấy năm trước anh cho ngoại viện đi Mỹ, gây chuyện lớn như vậy, lẽ nào không đúng. Anh làm được, Giang Khương thì không làm được à?
- Anh... Tôi là Thiên y sư, Giang Khương có thân phận gì?
La Thiên Minh đã nhắc đến chuyện này, tất cả mọi người đều biết nên quay sang nhìn với vẻ mặt cổ quái. Chu Thế Dương đỏ mặt hừ một tiếng nói.
- Thân phận của Giang Khương? Nó là chủ Tề Thế Đỉnh, có gì mà không làm được? Hừ!
La Thiên Minh lộ vẻ khinh thường, nói:
- Chu Thế Dương, anh đừng ỷ thân phận Thiên y sư của mình rồi muốn làm gì thì làm...
- Anh...
Chu Thế Dương thấy La Thiên Minh cười nhạt khinh thường nói mình như vậy thì suýt chút nữa ộc ra ngụm máu.
Mấy vị Thiên y sư bên cạnh lúc này thấy biểu cảm của chu thế dương cũng không kìm được lắc đầu cười thầm một tiếng. Chu Thế Dương này đúng là mất mặt quá.