Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 74: Cậu thoát được à!




Edit by Mặc Hàm

Vinh Kinh cảm thấy tai mình giống như…khẽ bị liếm một chút.

Có lẽ là do môi của Cố Hi quá gần, anh không khỏi nhích sang một bên.

Nguyên bản tâm tình chuyện sinh tử đã bị làm rối loạn, tâm tựa như bị ma quấy nhiễu thành một khối.

Vinh Kinh biết rõ, trải qua tai nạn bất ngờ kia, bọn họ căn bản không thể làm bạn được.

Quan hệ thân thể đã thay đổi, nhưng trái tim lại không theo kịp. Hai người chỉ có thể tìm điểm cân bằng trong mối quan hệ này.

Cố Hi thủy chung nhìn chăm chú vào khí tức nam nhân hung ác cách đó không xa, anh mắt yên tĩnh giao nhau.

Ngô Phất Dục phát hiện dục vọng độc chiếm trong mắt omega cơ hồ muốn mãnh liệt tuôn ra. Hai người này ở bên ngoài thì tỏ vẻ không quen thuộc, lại cố tình triền miên lén lút hết lần này đến lần khác.

Ngô Phất Dục cho tới bây giờ chưa từng bị omega làm xấu mặt như thế, nhìn thật sâu vào Vinh Kinh. Hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.

Nếu không đi, hắn liền muốn tiến lên tách hai người kia ra, nhưng nếu hắn thật sự làm vậy, nhất định sẽ bị Vinh Kinh đánh.

Vinh Kinh nghe được tiếng động, vừa định quay đầu, lại bị ngón tay của Cố Hi nhẹ nhàng đè bả vai lại. Ánh mắt mềm mại của Cố Hi mang theo nước, trong phút chốc đoạt đi sự chú ý của Vinh Kinh: “Vừa rồi, tôi tưởng cậu sẽ…” một bên lạnh lùng nhìn chăm chú vào phía Ngô Phất Dục quay đi,

“Không có việc gì, may mà cậu kịp thời phát hiện.”

“Đây lại là ảo giác mà cậu nói sao?”

Theo sự tình quỷ dị liên tiếp phát sinh bên người Vinh Kinh, Cố Hi đã nhện ra bên cạnh mình tựa hồ có một loại lực lượng ẩn núp, không rõ tên. Không biết mới làm cho người ta sợ hãi nhất.

Tâm tình Ngô Phất Dục có chút bực bội, trong thời gian tĩnh dưỡng ở bệnh viện, hàng ngày lúc lướt điện thoại thấy được hot search. Cái tên bị cư dân mạng điên cuòng la hét, alpha ‘chính diện thượng tôi’, không phải là Vinh Kinh do ống kính làm mờ đi sao?

So với kỳ vọng của thế giới bên ngoài đối với chương trình tạp kỹ này, Ngô Phất Dục phân tích tích từ góc độ vĩ mô, chỉ cần tìm kiếm kĩ càng là có thể nhìn ra chương trình này một khi phát sóng, tất nhiên sẽ gây ra cơn sốt, mang lại lợi ích hậu kỳ vô cùng khả quan.

Lúc trước khi Ngô Phất Dục điều tra Vinh Kinh, cũng đã phát hiện bản thân Vinh Kinh đã nắm cổ phần của không ít công ty. Bởi vậy hắn cũng không cam lòng tụt lại phía sau, từ chỗ bố mình đòi một số cổ phần của công ty nhỏ. Trong thay Vinh Kinh có bản quyền của chương trình này, kỳ thực hắn đã sớm tìm hiểu.

Bất quá là đi chậm một bước thôi, cũng đã từng đàm phán.

Ngô Phất Dục vừa phẫn uất vừa không cam lòng.

Hắn nghĩ đến lời bố mình nói, Vinh Kinh có ánh mắt nhìn xa trông rộng, cùng với độ nhay bén với thị trường. So ra,  mình còn kém xa, bị người bố mình vẫn luôn kính ngưỡng nói ra mấy lời đánh giá như vậy. Mở miệng vẫn là nhắc tới Vinh Kinh, ngọn lửa trong lòng Ngô Phất Dục bôngc nhiên cứ vậy mà vọt lên.

Sau khi nhìn thấy Cố Hi nhảy xuống nước, Ngô Phất Dục cũng rất kích động.

Nhưng hắn lại có suy nghĩ giống với đa phần đạo diễn bọn họ. Vinh Kinh từ trước đến nay luôn là alpha tự biết tiến lui. Căn bản không có khả năng phạm loại sai lầm như thế này.

Hết lần này tới lần khác, Cố Hi lựa đúng rồi.

Trong số các bạn cùng lứa, Vinh Kinh giống như một ngọn núi lớn sững sững không thể vượt qua ở trước mắt. Vô luận là tình cảm, hay sự nghiệp, hắn đều không so sánh được. Ngô Phất Dục cảm thấy thất bạn trước nay chưa từng có.

Lúc hai người đi ra từ khúc quanh, Vinh Kinh cảm thấy không dễ chịu, nhưng Cố Hi lại giống như yêu tinh đã hấp thụ tinh khi no rồi, thần sắc cực kỳ thoải mái.

Sau khi Cố Hi thay đồ cải trang, đưa Vinh Kinh đến bãi đậu xa.

Sau khi Vinh Kinh lên xe, nhìn lướt qua bắp chân trắng muốt của Cố Hi lộ ra, do dự nửa ngày vẫn không nói gì.

Cố Hi giống như không phát hiện tầm mắt của Vinh Kinh, chỉ nghịch điện thoại, đang trên wechat tìm thông tin liên hệ.

Nhìn theo Vinh Kinh rời đi, Cố Hi rên hừ hừ, đi về hướng cửa thang máy tầng hầm.

Lại không phát hiện ra, cách đó không xa trong bóng tối có một người đàn ông tay đang cầm một bó hoa hồng đỏ, ánh mắt nham hiểm mà nhìn cậu. Ánh mắt kia giống như ngậm nọc độc của loài rắn.

Trong tâm trí hắn lại trở về, tiếp tục đuổi theo Venus của mình.

Nhưng trân bảo trong lòng hắn, đã sớm chuyển sang ôm ấp với alpha khác. Bảo vật của hắn đã bị nhuộm đen, không sạch sẽ.

[ Cậu là của tôi, sao cậu dám.]

[ bảo bối, cậu sẽ hối hận. ]

Vẻ mặt vốn vui vẻ của Cố Hi bỗng nhiên cứng đờ, cậu mạnh mẽ mở cửa thang máy, xông ra ngoài.

Giọng nói này, làm cho cậu nghĩ đến quá khứ không vui vẻ gì, tuyệt đối có người ở bãi đậu xe.

Cố Hi xông ra ngoài, lại không thấy ai cả. Đi một vòng, rốt cuộc ở trong góc, phát hiện ra một bó hoa hồng đỏ bị ném. Bó hoa bị ném xuống mạnh mẽ, nụ hoa cơ hồ đều rơi xuống, cành lá rụng rơi, giống như bị giày da nghiến qua.

Trên sàn nhà màu xám đen, giống như xác chết bị nghiền nát thành bùn.

Cố Hi ngưng trọng nhìn bốn phía, ngoại trừ ánh đèn tối tăm trong tầng hầm, không có ai khác.

Hoa hồng….

Điều này làm cho cậu nghĩ tới rồi một người.

Cố Hi có chút không yên lòng, lại không quay trở về phim trường.

Hôm nay cậu vốn không có phân cảnh, lại bởi vì cứu Vinh Kinh, tất cả mọi người đều hy vọng cậu về nghỉ ngơi trước, ổn định tinh thần.

Cố Hi cảm thấy mình đích xác cần phải ổn định tinh thần, đặc biệt sau khi nhìn thấy bó hoa hồng bị nghiền nát kia.

Nhưng cậu xem như là bình tĩnh, chỉ khi nhìn thấy quán thịt nướng lưu động bên ngoài thành phố điện ảnh, nghĩ đến buổi tối yên bình nhưng lại khiến cậu không thể nào quên, Cố Hi đi tới.

“Bán cho tôi một xiên kẹo hồ lô.”

Tiểu ca kia lần này nhìn Cố Hi võ trang đầy đủ, sửng sốt một chút, vẻ mặt hưng phấn, nhưng không tiến lên muốn xin chữ ký.

Khi Cố Hi muốn quét mã trả tiền, che mã thanh toán.

“Cho, cho anh, mời anh… còn có bạn của anh. Cố lên!”

Cố Hi nhìn thấy xâu hồ lô bị nhét vào tay mình, lại nhìn nụ cười xán lạn của tiểu ca kia, cũng không nhịn cười được: “Được, cảm ơn.”

Lại thừa dịp tay tiểu ca dời đi, nhanh chóng quét mã thanh toán.

Trước khi tiểu ca kêu gào, ngoài đầu nhìn lại và nở nụ cười: “Cũng là vì cuộc sống, vốn không dễ dàng, cũng chúc cậu buôn may bán đắt, đậu được vào trường đại học lý tưởng.”

Thẳng đến khi Cố Hi đi rất xa, tiểu ca kia mới lau nước mắt khóe mắt.

Thật tốt, có thể làm fan của thần tượng như vậy.

Môt bên Cố Hi gặm kẹo hồ lô, một bên nhìn khung chat với Vinh Kinh.

Thực tế bên trong cũng không có gì, chỉ là cậu theo thói quen mở ra xem xem.

Một xe công vụ bên ven đường, người đàn ông bên trong mặc âu phục giày da bước ra. Nhìn thấy nam nhân ăn mặt tỉ mỉ, sau khi Cố Hi đến, lễ phép nói: “Xin hỏi là Cố tiến sinh phải không, có thể nói chuyện một chút không?”

Cố Hi vừa nhìn ‌ điệu bộ này, lạnh nhạt gật gật đầu.

Người tới nói: “Đầu tiên muốn chúc mừng cậu, em trai Cố Dược của cậu có thiên phú xuất sắc trong lĩnh vực sinh hoặc và pheromone. Đã được chúng tôi ở phòng thí nghiệm cấp S của nước M tuyển sinh sơm, Trước khi cùng cậu ấy kí hợp đồng, cậu ấy đã đưa ra một yêu cầu, hy vọng phòng thí nghiệm có thể chiếu cố anh trai mình. Ngô đồng từ trước đến nay rất ưu ái nhân tài ưu tú. Sau khi biết được tin tức này, để chúng tôi tới đây nói chuyện với cậu, cậu ấy nói anh có thể lựa chọn cùng đi nước M, phòng thí nghiệm sẽ xin trợ cấp cho Cố Dược. Đương nhiên, anh cũng có thể ở lại Hoa Quốc, qua năm ngày nữa hợp đồng của cậu và Thịnh Đằng Entertainment sẽ hết hạn, đến lúc đó Ngô đổng sẽ tài trợ cho cậu mở phòng làm việc của mình, không biết ý của cậu như thế nào?”

Cố Hi biết em trai nghiên cứu học thuật rất lợi hại, mấy ngày trước hai người liên hệ, đã nói chuẩn bị ký hợp đồng.

Cố Hi còn cố ý lên mạng tra qua, phòng thí nghiệm này được đánh giá là tân tiến nhất, cấp S. Cấp S là phòng thí nghiệm được phép nghiên cứu 90% hạng mục trên toàn thế giới với công nghệ tiên tiến nhất.

Trên mạng chỉ có thể tra được là doanh nghiệp Hoa quốc tài trợ thành lập. Ở nước M bài ngoại nghiêm trọng,bị chính sách cùng chính trị gây sức ép. Đây là phòng thí nghiệm cấp S duy nhất tồn tại ở nước M.

Hai anh em hợp lại làm việc cho nước M, thì đương nhiên là đối với phòng thí nghiệm của hoa quốc thì tốt hơn rồi. Việc cắm rễ ở hoa quốc chưa bao giờ thay đổi, cho nên cả hai anh em đều định sẽ ký.

Nhưng Cố Hi tuyệt đối không nghĩ tới, vòng qua vòng lại, cư nhiên vẫn còn liên hệ với Ngô gia.

“Ngô đổng, là chỉ Ngô Hàm Thích sao?”

Vinh Kinh đến bệnh viện kiểm tra toàn diện, đang ngồi chờ báo cáo kiểm tra.

Chuyện bị rơi xuống nước ngoài ý muốn, cũng như anh kỳ vọng. Dưới sự phối hợp của Lưu Vũ, tạm thời không gây ra sóng gió gì.

Vinh Kinh ngây ngốc một hồi, liền không nhịn được lướt qua app Muli, trong khoảng thời gian này đây là thới quen vẫn không bỏ được.

Lần nay trong app hiển thì khác. Đại biểu điểm màu xanh của Cố Hi đang nhảy sang màu vàng. Đâu là chức năng yêu cầu trò chuyện mà người đeo yêu cầu.

Sợ dây chuyển đó nhìn thì có vẻ rất bình thường, nhưng người thiết kế có thể muốn làm cho nó đại chúng một chút.

Ngoại trừ chức năng định vị và bluetooth, chỉ cần người đeo sẵn sàng, nó cũng có thể thực hiện một cuộc gọi ngắn, cuộc trò chuyện này cũng có thể xem là nghe lén được.

Tính năng này hầu hết bị omega xem đó là một sự xúc phạm, nên rất ít khi omega sẵn sàng sử dụng nó.

Những chức năng này rất phù hợp với tính chiếm hữu điên cuồng của alpha. Vinh Kinh nhấn đồng ý trò chuyện.

Điện thoại di động được kết nối với bluethooth, giọng nói lạnh lùng của Cố Hi phát ra từ ống nghe.

“Ngô đổng, chào ngài, tôi là Cố Hi.”

“Tôi biết, gần đây tôi vừa mới liên lạc với ngài. Ngài khỏe không?”

“Vâng, đối với sự giúp đỡ của ngài, tôi vẫn chưa kịp cám ơn.”

“Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Hơn nữa Chử Dương vẫn đi ra được, chuyện này tôi rất xin lỗi.”

Ngô Hàm Thích nhìn âm thanh cảnh báo tín hiệu trên điện thoai, cho biết gần đó có thiết bị nghe lén. Ngô Hàm Thích im lặng cười cười, nói tiếp.

“Cũng không liên quan gì đến ngài, ngài đã giúp tôi nhiều lắm rồi. Nhân tiện, về những gì ngài đã nói về em trai tôi…”

“Vậy là cậu đã gặp trợ lý của tôi. Tôi cũng không ngờ rằng Cố Dược chính là em trai câu, còn là một sinh viên tà năng. Hiện tại rất nhiều công ty đang muốn giành lấy cậu ta. Bản thân cậu ta thì muốn đến chỗ chúng tôi, chỉ là có điều kiện, hy vọng chúng tôi sẽ quan tâm nhiều đến cậu. Cậu muốn chọn cái nào?”

Vừa nghe đến giọng của Ngô Hàm Thích, trạng thái chậm chạp của Vinh Kinh trong nháy mắt chuyển biết, lưng thửng tắp, di đến một góc.

Cố Hi tiếp tục: “Đúng vậy, tôi có thể không chọn không? Ngài cũng biết, tôi muốn tự kiếm sống bằng năng lực của chính mình.”

Ngô Hàm Thích cười khẽ: “Đây vốn là một lựa chọn thôi, chỉ là em trai cậu sợ là không muốn. Cậu không muốn để cậu ấy an tâm làm thí nghiệm ầ?”

Cố Hi nhẹ giọng nói: “Tôi nghĩ chỉ cần mình sống tốt, thì nó sẽ an tâm.”

Cố Hi cúp điện thoại, bình tĩnh trả lại điện thoại cho trợ lý. Trực tiếp gọi một chiếc xe rời đi, xác định rời khỏi tầm mắt trợ lý Ngô Hàm Thích, mới một lần nữa nhận điện thoại của Vinh Kinh.

“Vinh Kinh...” Ngậm lấy một tia ỷ lại chỉ có mình cậu biết.

“Đừng sợ.”

Một câu nói ngắn gọn, khiến người luôn kiên cường chống đỡ như không có chuyện gì xảy ra như Cố Hi thoáng thả lỏng.

Vinh Kinh: “Cậu không muốn để em mình tham gia cái phòng thí nghiệm kia đó chứ.”

Cố Hi: “Không muốn!” Tuy rằng có thể đi vào cơ hội đi vào bên trong rất cao, nhưng rõ ràng là đem con tim đưa tới dưới mí mắt của Ngô Hàm Thích. Cậu làm sao mà đồng ý được.

Mặc dù Ngô Hàm Thích chưa bao giờ làm tổn thương cậu, nhưng Cố Hi cảm thấy không thể tin tưởng được.

“Gọi ngay cho em cậu, từ chối cái offer này. Sau đó tìm một phòng thí nghiệm quy mô không chênh lệch lắm rồi, tốt nhất là nơi Ngô gia không động tay động chân được.”

“Chỉ là từ chối offer, ông ta sẽ không gây bất lợi gì tới em trai tôi chứ.?”

“Không đến nỗi, nhưng để cho ông ta tự mình liên hệ, em trai cậu chắc chắc là một nhân tài ưu tú. Nếu xảy ra chuyện gì thì có rất nhất người sẽ truy cứu.”

Hỗ thị.

Ngô Hàm Thích cúp điện thoại, nhắm chặt mắt lại.

Nhân bài màu vàng, sau khi cự tuyệt lời đề nghị của hắn, lóe lên một chút, ánh sáng mở đi một ít.

Kỳ thật ngay từ ban đầu, hắn cũng cảm giác, cái kia là Cố Hi. Xem ra đoán không sai.

Cố Hi thật sự quá nổi bật, khiến cho rất nhiều alpha không tự chủ được mà điên cuồng, mê luyến, cướp đoạt cậu.

Hơn nữa, những gì xảy ra chung quanh Cố Hi luôn đi kèm với quá trình phát triển dựa theo câu chuyện. Cũng như chất pheromone thu hút tất cả mọi người, nó quá đặc biẹt, thất khó để không chú ý tới.

Tiếp đó, chính là tìm ra bug mấu chốt nhất, sẽ là ai đây.

Đó phải là người thân cận với Cố Hi, có thể ở ngoài sáng, cũng có thể ẩn trong bóng tối. Ngô Hàm Thích đã đã có một ứng cử viên trong đầu.

Theo suy nghĩ, những bug ở phía trên đều là màu xám, năng lượng thuộc về ‘Huyễn’ đã được xóa, cũng là màu xám..

Để mở khóa chương trình mới, cần phải mất những nhận thức của riêng mình cho phù hợp.

Rất hợp lý, có trả giá mới có thu hoạch.

Nhận thức của người có năm, vị giác, thính giác, thị giác, khứu giác, xúc giác.

Thính giác và thị giác là rất quan trọng, không có tương đương với việc đặt điểm yếu của mình vào tay của người khác.

Cho nên hắn chỉ có thể mất đi ba cái còn lại. Còn ba lựa chọn khác.

Ba cái, cũng đủ rồi.

Ngô Hàm Thích hứng thú dạt dào, với hắn mà nói, thiên đạo uy hiếp xoá bỏ, không có cách nào nhiễu ý chí của hắn.

Hắn gia nhập, thuần túy là vì hắn muốn

Từ lâu trước đây, hắn cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh quá tẻ nhạt vô vị.

Tâm tình chưa bao giờ chập trùng, mãi đến khi phát hiện rà pheromone đặc thù của Cố Hi. Sau đó lại phát hiện ra một đứa trẻ làm cho hắn rất thưởng thức. Mới cảm thấy thú vị lại. Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, vẫn không lựa chọn tùy tiện nhúng tay vào.

Hắn không thể hiểu được sự hấp dẫn giữa ao, cũng không thể cảm nhận được sự quyến rũ của pheromone.

Hắn chỉ muốn ở trong nhóm nhân loại này, nguy trang mình hoàn hảo thành một thành viên trong số đó.

Đã thật lâu rồi không cảm nhận được tư vị thần kinh bị kích thích như thế này.

Nếu muốn chơi, đương nhiên là phải chơi lớn, bằng không, thì có ý nghĩa gì nữa.

Hắn lựa chọn mất đi vị giác, trong miệng lúc này không còn bất kỳ cảm giảc nào nữa.

Đổi lấy khả năng giết người thứ hai: Giam cầm.

Lần này, cậu thoát được sao?