Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 57: Đều Là Hồ Ly Ngàn Năm






Hai người nhìn thấy ý đồ của đối phương rõ ràng sửng sốt một chút, nhưng không ai chịu buông tay ra.

Thích Ánh từ trước luôn biết nhìn người, trực tiếp mở lời: "Còn có phòng khách thích hợp hơn, không bằng anh Cố đi xem thử xem." Ngụ ý, với nhân khí của anh muốn phòng gì mà chẳng được, cần gì phải tranh với tôi.

Cố Hi rất quen thuộc với việc ở trong giới giải trí, hậu bối gọi mình như vậy.

Nhưng Thích Ánh vừa rồi lại cố ý nhấn mạnh từ anh, giống như ám chi bọn họ không cùng lứa.

Cố Hi thận trọng nhìn qua: "Nói đùa, tuy rằng tôi ra mắt sớm, nhưng dựa theo tuổi tác mà tính, cậu còn lớn hơn cả tôi."
Cố Hi cũng không quên lúc mới bắt đầu tìm kiếm ân thân, cố ý điều tra tin tức của Vinh Kinh.

Trong một đống sơ yếu lý lịch lấy ra từ trên diễn đàn trường, trong đó có Thích Ánh mặc dù là năm ba, nhưng thực tế học lại hai năm, lớn hơn bọn họ.

Cố Hi câu này nhìn như khiêm tốn, thật ra là ném đá giấu tay:
Xác thực không phải đồng lứa, cậu xem chúng ta đều tốt nghiệp, cậu là lão tiền bối như thế nào vẫn còn đang đi học đây.

Thích Ánh giận không chỗ xả, không nghĩ tới Cố Hi thoạt nhìn cao ngạo lạnh lùng, mà lời nói chính xác, giẫm người thì giẫm dúng chỗ đau.

"Không nghĩ tới tôi là một tiểu tốt vô danh như thế này, có thể làm cho người bận rộn như anh nhớ rõ từng chi tiết như vậy, anh đúng là hiểu rõ tôi." Không phải có mục đích gì mà không muốn ai biết chứ.

"Vừa vặn nghe người ta nói tới mà thôi, tôi còn nghe người trong ngành nói.

Chỉ cần có hạng mục do Tạ thị đầu tư, thì cũng không thể có Thích Ánh này.

Thoạt nhìn không phải là lời đồn, chính là có người khác?" Cố Hi hạ quyết tâm, không để cho con sói này tới gần Vinh Kinh.

Thích Ánh ngay cả nụ cười cũng không duy trì được, phát hiện Cố Hi quả thực trong ngoài không giống, cái gì mà là đáo hoa cao lãnh, đóa hoa cao lãnh nào mà khó dây dưa như vậy.

Trên thực tế, đây là hắn lén lút đặt cược với Tạ Lăng.

Khi biết được Tà Thiên Ent muốn đầu tư vào bộ phim mình, hắn biết mình có thể sẽ bị thay thế.

Dứt khoát dùng danh nghĩa của Vinh Kinh, có được cơ hội nói chuyện với Tạ Lăng.

Biểu thị xem như Tạ gia có thể ở giới giải trí phong sát hăn, nhưng hắn vẫn có thể xuất hiện ở những nơi khác để tiếp cận Vinh Kinh.

Cho dù Tạ gia giàu nứt đố đổ vách, nhưng cũng không thể ngăn cản quyền công dân tự do hợp pháp của hắn.

Hơn nữa đối với độ si tình trước kia của Vinh Kinh với hắn, Tạ gia thật sự muốn làm đến cùng như vậy sao?
Không sợ ảnh hưởng đến tình cảm anh em thật vất vả lắm mới có thể vãn hồi sao?
Thích Ảnh nghĩ đến trước kia Vinh Kinh tuyệt đối không đề cập đến người nhà, nếu như quan hệ tốt làm sao có thể không liên lạc.

Cho nên hắn suy đoán, đoạn thời gian đó không phải Vinh Kinh đang cố ý giả nghèo, mà chính là muốn phân rõ giới hạn với Tạ gia.

Những lời này của Thích Ánh có lực sát thương rất lớn, bất quá Tj Lăng đã bị em trai trấn an nhiều lần mình có năng lực xử lý, sẽ không dễ dàng hoài nghi em trai nhà mình.

Những nghĩ đến lịch sử tình cảm của Vinh Kinh trong khoảng thời gian này, lại nghĩ đến em trai có khuynh hướng yêu aa.

Không biết là do EQ thấp hay là thật sự thất vọng với omega.

Cuối cùng đưa ra điều kiện với Thích Ánh, bộ phim này có thể để hắn tham gia, nhưng nếu như Vinh Kinh vẫn thờ ơ không động lòng với hắn.


Như vậy, lập tức cuốn gói rời đi.

Tạ Lăng cho Vinh Kinh cơ hội lựa chọn, là bởi vì đã nhìn thấy bốn năm chua xót kia.

Hắn hy vọng em trai mình sẽ nhìn thấu được bạn trai cũ này, sau đó bắt đầu chuyển sang trang mới.

Diệt trừ vết sẹo cũ kia, trong lòng luôn nhớ thương ngược lại trở thành dấu ấn không thể xóa nhòa.

Đối với Thích Ánh mà nói, không thể nghi ngờ là một nược cờ hiểm.

Chỉ cần Tạ Lăng còn quan tâm em trai, hắn sẽ có cơ hội lần nữa quay về.

May mắn thay, nước cờ này đi đúng rồi!
Thích Ánh đang muốn mỉa mai, đạo diễn Lưu Vũ chú ý tới góc nhỏ này của bọn họ, đi tới giữa bọn họ: "Các cậu đang làm gì vậy?"
Hai người đồng thời buông tay ra, Lưu Vũ trực tiếp rút thẻ mở cửa phòng, không sao cả nói: "Không phải chỉ là một căn phòng thôi sao, lần này nhà đầu tư rất rộng rãi, tầng trên còn lại hai phòng, hơn nữa là liền nhau.

Vừa vặn, oo đồng hành phù hợp hơn nhiều." Đều là omega, cần phải chăm sóc lẫn nhau.

Cố Hi: "..."
Nói xong, trực tiếp rút hai thẻ phòng từ nhân viên đưa cho bọn họ, đưa tấm này cho người dựng ánh sáng của đoàn phim.

Trong nháy mắt, tầm mắt hai người ở trên không trung cấp tốc nhìn nhau, không có chút tia lửa nào, lại trong nháy mắt tách ra.

Thích Ánh đuổi theo, để đạo diễn ở lại dàn xếp.

Cố Hi đang muốn cùng Mặc Điềm đi đến cửa thang máy, Vinh Kinh ở một bên đang cùng một diễn viên mới nói chuyện vừa cười đi qua.

Hai người tư sau khi trong điện thoại nói từ Không cương đó xong, mấy ngày nay hàng ngày đều trên Wechat chào hỏi ngắn gọn, hơn nữa Cố Hi luôn cảm giác tính cách mình thiết lập sụp đổ.

Bây giờ, bọn họ đều hứa với đạo diễn rằng họ sẽ giả vờ không quen biết.

Vinh Kinh có thể làm hoàn mỹ như vậy, đương nhiên cậu có thể làm hoàn mỹ hơn.

Thấy Vinh Kinh nhìn thằng rời đi, Cố Hi đang muốn đi, trong nháy mắt lướt qua, cảm thấy một trận gió dừng lại trong túi áo, lại nhanh như chớp chạy.

Sau hoàn hồn, Vinh Kinh đã sơn đi xa, thậm chí ngay cả ánh mắt chưa từng thấy qua cậu.

Cố Hi lấy ra kẹo mút trong túi, hương dâu.

Cậu biết Vinh Kinh có thói quen ăn kẹo, luôn mang theo bên người.

Rõ ràng hai người không tiếp xúc thân thể, vì sao tìm lại đập nhưu sấm.

Lúc Cố Hi lên thang máy, giọng Cố Phong bỗng nhiên truyền đến, mang theo vẻ càn rõ: Không phải nói là bạn bè sao, phòng bện cạnh cậu ta là ai thì quan hệ gì tới cậu.

Cố Hi thản nhiên đáp lại: Cũng bởi vì là bạn bè tin cậy lẫn nhau, cho nên không thể trơ mắt nhìn cậu ta rơi vào miệng cọp, có thể không cần dơ bẩn giải thích như vậy sao?
Cố Phong: Được, tôi xem cậu chống đỡ tới khi nào.

Diễn viên mới trò chuyện với Vinh Kinh, không phải ai khác, là người quen cũ Kỷ Nhạc Bình.

Cậu chỉ đóng vai phụ nhỏ, những ngày cuối cùng mới được ấn định.


Kỷ Nhạc Bình vẫn luôn muốn phòng ngừa bất kì alpha nào tới gần Vinh Kinh quá mức.

Trước mắt đây mới là chính sự, vừa ở không liền rảnh rỗi chạy qua.

"Làm sao cậu lại đến đoàn làm phim này, đoàn phim trước đâu?"
"Bên kia chỉ là một vai phụ nhỏ mà thôi, đã kết thúc rồi.

Điều này cũng không quá, vừa vặn chúng ta là người quen, tôi vui vẻ ở lại đây." Kỷ Nhạc Bình bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi: "Đúng rồi, gần đây có người hỏi thăm cậu, cậu khẳng định không đoán được là ai."
Trong lòng Kỷ Nhạc Bình nghĩ hai người này không quen biết.

"Kỷ Quýnh Giới hay là Tạ Kỷ Thịnh?" Vinh Kinh nhíu mày, suýt nữa lại lên cơn nghiện thuốc lá.

Muốn lấy kẹo mút ra, bỗng nhiên nhớ tới vừa rồi đều cho Cố Hi, chỉ giữ lại một cây.

Thôi, sau đó lại đi mua một hộp vậy.

"Sao cậu biết? Là Kỷ Quýnh Giới.

Cậu phải biết hắn từ trước là người dòng chính, mắt cao hơn đầu, chưa bao giờ nói chuyện phiếm với người như tôi, lần này mặt trời đúng là mọc đằng tây.

"
Hai người đã lâu không gặp, trò chuyện đến hưng phấn.

Kywr Nhạc Bình trực tiếp đi theo Vinh Kinh vào trong phòng.

Chu Du đã ở giữa phòng khách, mở vali.

Đây là phòng thương gia, có một phòng khách nhỏ.

Chu Du có một khuôn mặt poker face làm cho người ta sợ hãi, anh em nhà họ Chu đều lấy Tạ Lăng làm chuẩn.

Kỷ Nhạc Bình vừa nhìn thấy đồng loại của Tạ Lằng, liền nổi lòng tồn kính, cẩn thận chào hỏi.

Chu Du nhìn cậu một cái, gật đầu.

Tiếp tục sắp xếp quần áo, giày dép và mũ cho Vinh Kinh.

Đây là những sản phẩm mới của Xỉe, đủ các set đồ.

Lão tổng nói, nếu tiểu thiếu gia muốn vào giưới giải trí, đó chính là bảng hiệu sống tốt nhất, quảng cáo cho cồng ty của mình chính là nghĩa vụ của anh với tư cách là người của Tạ gia.

Trước dâm uy bức bách của anh trai, Vinh Kinh giận mà không giám nói gì, chỉ dám âm thầm nuốt vào trong một chút quyền lên tiếng.

Đoàn làm phim của Vinh Kinh cũng có ý chạy nạn, sau khi thân thể Tạ Chiêm Hoành dần dần hồi phục, người còn trong bệnh viện, lại bắt đầu vì chuyện chung thân của anh mà sắp xếp.

Cũng không biết hỏi thăm được từ đầu nói so với o thì anh hứng thú với a hơn.

Gần đây tận tâm giới thiệu các omega trí thức hiếu lễ cho anh.


Để cho anh thực sự hiểu được, ao mới là thuận theo mệnh trời, còn aa chính là tà giáo.

Vinh Kinh kiền trì nói, anh cả còn chưa kết hôn, anh không thể làm trái nguyên tác được, thuận theo tự nhiên trốn đến đoàn phim.

Ở kiếp trước, đó là do tuổi tác đã đến, anh cũng muốn ổn định.

Nhưng đời này, cũng không biết có thẻ nhìn thấy ánh mặt trời vào ngày mai không, nào có tâm tư đi nói chuyện yêu đương.

Kỷ Nhạc Bình vừa ngồi xuống, chỉ thấy Vinh Kinh phi thường không khách khí trực tiếp cởi bỏ áo khoác, đổi thành áo T-shirt ở nhà, đường cong lưu lotas lại giàu sức co dãn ở phần lưng, che một tầng cơ bắp.

Vinh Kinh không hề lười biếng rèn luyện, tự nhiên làm cho thân thể này điều chỉnh càng ngày càng tốt hơn.

Đều là alpha, Kỷ Nhạc Bình nhịn không được nuốt nước miếng, dáng người vị này quá tuyệt, quá hấp dẫn.

Hơn nữa đây tuyệt đối là thẳng năm, đối với thân thể trần trụi không có chút cảm giác xấu hổ nào.

Quá qua quýt hời hợt, giống như không nhìn thấy đồng tính là chuyện gì lớn.

"Vây cậu trả lời hắn thế nào? Vinh Kinh hỏi.

"Nói không quen với cậu, đây không phải là điều tra được sao?"
"Lần này cậu tới đoàn phim, không phải là do hắn bày mưu đặt kế chứ?"
"Nghĩ nhiều quá rồi, chỉ bằng hắn à? Mặc dù tôi ở riêng, nhưng gia nghiệp của nhà tôi không liên hệ gì với nhà chính cả, quỷ mới để ý đến hắn.

Ngay cả tôn trọng người khác cũng không bằng rác rưởi." Có thể nói ra nhưunxg lời nhưu vậy, thoạt nhìn thật sự rất không thích Kỷ Quýnh Giới.

Kỷ Nhạc Bình còn nghĩ đến một chuyển: "Bất quá hắn có hỏi, cậu và Cố Hi có phải rất thân không, còn có quan hệ giữa các cậu là như thế nào."
Vinh Kinh năm trên ghê sô pha, cả người hiện ra trạng thái thả lỏng.

Anh cúi đầu thoạt nhìn đang chơi điện thoại, nhấn vào app của Muli, nhìn thấy chấm xanh bên trong trùng khớp với vị trí của mình.

Vinh Kinh chớp mắt, nhìn trần nhà, chậm rãi nói rằng: "Không sao, không quen."
Kỷ Nhạc Bình thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, cậu không biết, hắn ta từ nhỏ đã có bệnh thần kinh.

Lúc học tiều học, vì đề theo đuổi nữ o, làm cho người nhà người ta suýt nữa táng gia bại sản, thiếu chút nữa là tự sát.

Quãng thời gina trước còn muốn tặng 9999 hoa hồng đỏ cho người mà mình ái mộ, huy động hơn nửa công nhân đi khăp nơi trên thế giới sưu tâm loại hoa hồng Bulgaria kia.

Nói chung nếu hắn đã nhắm ai, người đó rất xui xẻo, đây chính là một hỗn cẩu ra vẻ đạo mạo."
Vinh Kinh suy nghĩ một chút, nhìn về phía bầu trời bên ngoài: "Nói không chừng, người xui xẻo chính là bản thân hắn."
Tương lai, ai biết được.

*
Cố Hi lên lầu trông thấy số phòng, mới chú tới mặt trên dãy số, 1307, vậy không phải là vừa vặn ở trên Vinh Kinh sao?
Ma xui quỷ khiến, ngược lại chiếm được một kết quả ngoài dự liệu, Cố Hi ẩn ý cười của mình, không để Thích Ánh phía trước nhìn ra tâm tình vui vẻ của cậu.

Giống như cố ý, Thích Ánh đi rất chậm.

Lúc Cố Hi nắm tay lên nắm cửa, đối phưuong cũng vừa vặn làm động tác này.

Ấnh mắt hai người giao nhau, gật đầu với nha, không có khí tức giương cung bạt kiếm như trước.

Nhìn bóng lưng Cố Hi sau khi vào phòng, Thích Ánh nghĩ đến trận ô long lúc trước ở đoàn loàn phim tụ tập liên hoan.

Lúc ấy lo lắng an toàn của Cố Hi, thân là mĩ o no.1.

ngược lại xem nhẹ chuyện khác.

Rõ ràng Cố Hi quả thực lúc đó uống không say, giống như cố ý say ngã vào trong ngực Vinh Kinh.


Trong lòng hắn cảm thấy không có khả năng, cho nên Cố Hi đối nghịch hắn chỉ cho là đối phưuong có thể là bạn thân của Vinh Kinh, cho nên rất đề phòng bạn trai cũ là hắn.

Hơn nữa còn có tin đồn không gần a sắc, vô luận alpha quyền cao chức trọng nào muốn theo đuổi câu, còn chừa bắt đầu thì đã thất bại mà quay trở về.

Vừa rồi hắn cũng chú ý một chi tiết nhỏ, lúc Cố Hi lên lầu, là được nhân viên alpha dẫn đường.

Toàn bộ hành trình, Cố Hi đều phòng ngừa đối phương đụng tới mình, du cho tới gần, cũng sẽ không dấu vết dời đi.

Cho nên tin đồn Cố Hi bài xích a, cũng không phải không có thực.

Một omega như vậy, không có khả năng động lòng với a.

Nhưng Thích Ánh luôn có tâm tình bất an sợ hãi, những ngày tiếp theo ở trong đoàn phim, hắn vẫn nên cẩn thận quan sát rồi nói sau.

Vừa vào phòng, Cố Hi liền gọi điện thoại hỏi mấy người bạn trước đó, hỏi chứng sợ hãi ống kính của Vinh Kinh như thế nào rồi.

Đối phưuong cũng nói thật: "Trước đây cũng cho anh xem video của cậu ta luyện tập, đúng là rất cố gắng."
Cố Hi vừa nghe giọng điệu này, liền đoán được sau đó là "thế nhưng", quả nhiên không sai.

"Thế nhưng, thỉnh thoảng vẫn phát huy thất thường.

Chinh là lúc toàn tâm toàn ý tập trung, trạng thái đã có xu hướng bình thường.

Nhưng thỉnh thoảng nhớ tới mình ở trước máy quay, triệu chứng kia sẽ liên tục phát tác, chỉ là mức độ nhẹ hơn rất nhiều.

Khi hai người diễn, anh cố găng dẫn cậu ta nhập diễn, để cậu ta quên máy quay đi."
Dẫn anh nhập diễn?
Diễn cái gì mới có thể đưa nhập diễn được, kia phải là tình tiết kịch liệt nhất thì mới được.

Kịch liệt nhất.

Cố Hi mở kịch bản sang một bên, hôn, cưỡng hôn, cưỡng chế nhào tới, muốn nói lại thôi....!
Phân đoạn thứ 37, thứ.....!
Ba.

Cố Hi mạnh mẽ vỗ lên kịch bản.

Cậu đang nghĩ gì vậy?
Đêm đó Cố Hi gửi wechat cho Vinh Kinh: Cậu chuẩn bị thế nào rồi, ngày mai có nắm chắc không?
Bên kia Vinh Kinh còn chưa trả lời, có thể là có chuyện khác.

Cố Hi lại gửi một tin: Ngày mai trong đoàn phim còn có một ít phóng viên tương đối khách quang, đừng khẩn trương quá, phát huy như bình thường là tốt rồi.

Còn không đợi Vinh Kinh trả lời, Cố Hi mơ hồ nghe thấy tiếng đóng cửa bên cạnh truyền đến.

Âm thanh từ bên phải truyền đến, Cố Hi lặng lẽ đi tới, mở ra một kẻ hở, liền nhìn thấy Thích Ánh mặc áo khoác thật lớn, đem hai chân trơn loáng lộ ra, lặng lẽ đi hướng cửa thoát hiểm.

Đều là hồ ly ngàn năm, diễn liêu trai làm gì.

Bên trong Thích Ánh tuyết đối không mặc hoặc là mặc rất ít!
Hắn chuẩn bị đi nơi nào?
Mí mắt phải Cố Hi hơi nháy lên, có phải là có một câu, mắt trái nháy tài mắt phải nháy tai.

Cố Hi ngụy trang một chút, đóng cửa lại trong cái trố mắt của Mặc Điềm.

Cậu chính là đơn thuần đi phía trước xem có phải là có tai họa hay không.

Không ý gì khác, thật đấy..