Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 38: Miệng Sói Tranh Đoạt Một Miếng Thịt






Cả hai anh em đều cảm thấy lạc lõng trong thế giới này, họ dường như là người ngoài hành tinh.

Ngoài tình dục, thì cuộc sống này không tốt à.

Im lặng một chút, Tạ Lăng phải đi họp, trước khi rời đi còn nói với em trai: "Mau kí hợp đồng đi, lần này fun video bên kia suýt nữa đã phá vỡ hợp đồng.

Em thật sự xem trọng họ à?"
Theo ý Tạ Lăng, công ty này không có chỗ nào đáng giá để em trai xem trọng như vậy.

Gần đây ứng dụng video quá nhiều, thị trường bão hòa, rất khó để tìm ra những đột phá mới.

Tạ Lăng cảm thấy mình không nuốt nổi một thị trường đầy cạnh tranh như vậy, thà rằng tập trung vào mình.

Từ từ làm tốt chuyện chuyển đổi, thay vì phát triển những lĩnh vực khác.

Nhưng em trai thì thích, chút tiền này lại mua được sự vui vẻ của nó, sao lại không làm, giờ lại không vui.

Việc ký kến hợp đồng với fun kéo dài gần một tuần, như Vinh Kinh tiên đoán, không phải dễ dàng vì anh biết đến âm mưu mà để cho anh đắc thủ liền.

Vài công ty trước cũng đưa ra mấy cành ô-liu, cũng gặp một số tình huống nhỏ không mong muốn, nhưng phần lớn anh có thể giải quyết.

Nhưng khá phiền toái là, công ty fun kia lại đụng phải Ngô gia.

Mấy ngày nay khi nói về việc tham gia vào fun video, Khoa học kỹ thuật Phái Sâm không biết từ đầu mà biết đến hạng mục này, sau khi hiểu ra thì cũng có ý định.

Sau khi biết kế hoạch đầu tư cá nhân của Vinh Kinh, bọn họ cũng dùng danh nghĩa công ty chuẩn bị kí kết hợp đồng với Khâu Hạng.

Theo quan điểm của họ, vẫn còn cơ hội trước khi chính thức ký kết.

Đối với việc hợp tác kinh doanh, ai có nhiều lợi thế hơn thì người đó thắng, cũng không cần bàn đến thứ tự.

Mà loại ngáng chân giữa đường này, khoa học kỹ thuật Phái Sâm làm cũng không ít.

Sau khi bộ phận kế hoạch đã được cấp trên thông qua, liên gia tăng đầu tư lên 2.500.000 bao gồm 1.000.000 nhập vào cổ phần, 1.500.000 làm chi phí nghiên cứu hậu kì, cực kỳ đầy thành ý.

Một số cổ đông ban đầu của fun liền bất đồng quan điểm, vấn đề không phải là tiền.

So với đầu tư cá nhân của Vinh Kinh, Ngô thị là tập đoàn lớn, hơn nữa tập trung vào các lĩnh vực công nghê cao, có thể cung cấp nhiều hỗ trợ kỹ thuật hơn và phù hợp nhiều so với tập đoàn bất động sản Tạ thị.

Vinh Kinh đã sớm lường trước ý chí thế giới này sẽ không để một công ty bàn tay vàng lớn như vậy mà dâng lên tay một kẻ thế mạng như anh.

Quả nhiên trong nguyên tác rõ ràng là fun hoàn toàn bị Ngô thị giăng lưới, bỗng nhiên liền đổi thành một công ty nhỏ được chú ý tới.

Vinh Kinh quyết định chủ động xuất kích, nhất định phải ngăn cản chủ ý của Ngô Hàm Thích, nhanh chóng kí hợp đồng.

Anh chủ động liên hệ Khâu Hạng, cũng rõ ràng nêu ý kiến nguyên nhân anh xem trọng fun và những định hướng tương lai, nói rõ không phải anh đầu tư mù quáng.

Vinh Kinh muốn đánh cược, đánh cược thời gian.

Anh muốn hành động nhanh hơn thiên ý.

Anh tin rằng bản thần Ngô Hàm Thích sẽ hiêm khi bận tâm đến kiểu đầu tư nhỏ lẻ này.

Nhưng người này có ánh mắt đặc biệt sắc bén và chính xác, Vinh Kinh rất kiêng kị người này, nếu có thể, anh sẽ tận lực lảng tráng.

Chỉ cần Ngô Hàm Thích không nhúng tay vào, anh sẽ chiếm được phần thắng.

Khâu Hạng do dự, cám dỗ phía trước quá lớn.

Nhưng hắn vẫn giữ lời.

Hắn xuất thân là dân kỹ thuật, không thích giao tiếp, cũng không muốn làm kẻ thất hứa.

Vinh Kinh chính là Bá Nhạc trong lúc hắn rơi vào tuyệt vọng.

Trước khi kí kết cũng đã đưa cho hắn một khoản tiền để trả lương cho nhân viên, giải quyết những việc khẩn cấp.

Khoản trợ cấp thêm này không nằm trong phạm trù ký kết, là Vinh Kinh tự lấy tièn túi của mình ra, cũng chính là để fun không phá vỡ hợp đồng mà ký kết với công ty khác.

Đây chính là mấu chốt để Khâu Hạng quyết định giữ lời hứa, hắn tin vào nhân phẩm của cổ đông.

Hơn nữa xét theo quan điểm của công ty, hắn thật sự sẵn sàng hợp tác với nhà đầu tư như Vinh Kinh, không can thiệp vào hoạt động của họ.

Còn như khoa học kỹ thuật Phái Sâm, công ty lớn quy tắc nhiều.

Lúc trước đã từng thực hiện một số cải tiến phần mềm do họ yêu cầu, nếu vậy thì toàn bộ fun phải được thay thế theo yêu cầu của họ.

Sau hơn nửa tháng tìm kiếm đầu tư, hắn đã thấy đủ loại thái độ trên đời, hiểu ra đạo lý lòng người khó lường.

Một nhà đầu tư chịu để cho họ làm theo ý mình, có khi còn đáng tin hơn một công ty lớn.

Hôm nay chính là ngày Vinh Kinh kí hợp đồng.

Ngay khi chuông báo thức vừa kêu, Vinh Kinh lập tức mở mặt ra, chuẩn bị bữa sáng theo ý của Cố Hi rồi giao đến tận cửa phòng.

Gõ cửa, người bên trong lầm bầm một tiếng, sau đó phát ra giọng Giang Nam mềm mại, giống như tiếng lẩm bẩm, nghe như là trong chăn phát ra: "Bữa sáng sao, để trước cửa là được rồi."
Có vẻ như chưa tỉnh ngủ, trở mình lại ngủ tiếp.

Giọng nói nhẹ nhàng, khiến người nghe hận không thể đem hết châu báu trên thế gian này đến trước mặt cậu.

Vinh Kinh không giống như alpha bình thường, huyệt thái dương nổi gân xanh, tuy rằng cậu là tiền bối, nhưng quả là không khách khí.


Vinh Kinh phát hiện ra Cố Hi bề ngoài tự tin lạnh lùng, thật ra có chút vô lại.

Có chút giận nhưng lại buồn cười, ít nhất Cố Hi tin tưởng anh, anh thực sự nhìn ra được.

Hít sâu một hơi nói: "Hôm nay tôi đến công ty, trước giờ cơm trưa sẽ nhanh chóng quay về, cơ thể cậu thế nào rồi?"
Người bên trong vẫn còn rất buồn ngủ, trùm chăn lên đầu, cuốn chăn lăn một vòng.

Rầm, ngã chổng vó trên sàn.

Tư thế quá xấu, người kiểm soát tốt hành vi như Cố Hi đột nhiên tỉnh lại, lập tức điều chỉnh tư thế quá mức phóng túng của mình.

Mơ màng nhìn xung quanh.

Vẫn là căn phòng quen thuộc, còn có giọng nói quen thuộc.

Ánh mắt cảnh giác như thú nhỏ, liền dịu đi.

Nghe tiếng dặn dò của người đàn ông bên ngoài, cậu sửa lại tóc tai, hắng giọng, vừa thận trọng vừa ôn hòa nói: "Tôi rất khỏe, đã làm phiền cậu rồi.

Kỳ thực buổi sáng tôi ăn ở ngoài cũng không sao."
Lại ăn rồi, cậu sợ không khống chế nổi trái tim của mình.

Vinh Kinh không để ý: "Tôi cũng phải ăn, làm một hay hai phần không có gì khác nhau."
Cố Hi cảm thấy hơi khác khi thức dậy vào hôm nay.

Cậu không ngửi thấy mùi của mình trong không khí, chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn.

Thời kì phát tính cứ vậy mà kết thúc?
Cố Hi không dám tin, nhìn thân thể mình.

Từ thời kỳ phát dục đến khi trưởng thành, thời kì phát tình của cậu xưa nay không quá suôn sẻ.

Vinh Kinh nghe âm thanh qua cửa lần nữa, vẫn đang ngủ à?
Cố Hi trong thời kì phát tình vô cùng yên tĩnh, không bao giờ qua quấy rầy anh, thậm chí sau khi tiêm mười mấy mũi thuốc ức chế khiến cả người đau đến mức muốn chết, Cố Hi đều nhẫn nhịn không lên tiếng.

Nếu như không thì tờ giấy ở cửa mỗi ngày, là ai viết cho Vinh Kinh?
Chỉ có một ngày lúc nửa đêm, khi Vinh Kinh dậy đi vệ sinh, mơ hồ nghe được tiếng kêu đau đớn từ bên cạnh.

Rất nhỏ, rất nhỏ, nhỏ đến mức suýt nữa anh đã bỏ qua.

Vinh Kinh không gõ cửa, anh biết lòng tự trọng của Cố Hi rất mạnh, không hy vọng bị mình phát hiện ra điểm này, vậy anh coi như không biết.

Anh ngưỡng mộ và cũng có chút thương xót, người quá mạnh mẽ sẽ cực khổ hơn so với người thường.

Chắc chắn bây giờ Cố Hi đang ngủ trong phong như lợn chết, anh ghi ID Wechat của mình, để Cố Hi có thể liên lạc mình nều có tình huống khẩn cấp.

Suy nghĩ kĩ thì xem như cũng là quen biết nhau, thậm chí ngay cả thông tin liên lạc của đối phương còn không có.

Thân là alpha, chuyện như vậy cần phải chủ động một chút.

Sau khi ra ngoài, anh cảm thấy mình bị một tầm mắt chăm chú nhìn.

Vinh Kinh nhìn xung quanh, không gặp kẻ khả nghi.

Ở lầu hai, Cố Hi trầm mặc đứng sau rèm cửa sổ, phát hiện Vinh Kinh nhìn lên, nhanh chóng rời khỏi.

Thấy Vinh Kinh không phát hiện ra mình, mới thở ra, chậm rãi ngồi xuống.

Nhớ lại thời kì phát tình mấy ngày nay, Cố Hi đã làm rất nhiều chuyện một lời không nói hết, không nhìn được lộn mèo trên đất.

Sau khi lăn được vài vòng, cậu im lặng dừng lại, duỗi tay chân rồi nhìn lên trần nhà.

"A, mất mặt."
Cậu ta sẽ nghĩ về tôi như thế nào? Một omega điên cuồng không biết xấu hổ?
Chủ động lao tới, còn bị đẩy ra, mà nói chính xác là bị đẩy ra nhiều lần.

"A——" tôi không phải Cố Hi, mà cái thứ biij từ chối nhiều lần kia cũng không phải tôi.

Nhìn sang phòng bên cạnh, thật may là người đã đi rồi.

Cậu ít có thời gian thả lỏng như vậy, những ngày này, cậu cảm thấy đây là những ngày tuyệt vời nhất kể từ khi được sinh ra.

Cố Hi gõ vào ngực, đừng tham lam nữa, đã quá đáng lắm rồi, nhanh chóng thu lại.

Vì để ngăn bản thân không suy nghĩ đến mối quan hệ khó xử với Vinh Kinh, cậu bắt đầu giải quyết công việc chồng chất trong khoảng thời gian này.

Một lần nữa xin lõi những đối tác khi cậu vắng mặt, đúng, một lần nữa.

Khi quyết định rời khỏi công ty, cậu đã giải thích trước về tình trạng sức khỏe của mình cho tất mọi người và toàn bộ công ty sẽ bị ảnh hưởng trong thời gian này.

Cũng đồng ý sẽ hoàn trả những thiệt hại về vi phạm hợp đồng.

Ttrong thời gian cậu bỏ việc, bên khác cũng đề cử ngôi sao thay thế mình, nhân duyên trong giới giải trí của Cố Hi khá rộng rãi, cũng không ít người nguyện ý giúp đỡ cậu trong lúc khó khăn.

Cố Hi là người chuyên nghiệp, cậu là người chân thành và đồng thường luôn khắc phục hậu quả rất tốt, phần lớn công ty đều sẽ chọn hòa giải.

Nếu không phải vì cậu vô duyên vô cớ đi theo lịch trình thì đã sớm bị để đó, chỉ là cũng có chút tin đồn.

Mặc dù bị công ty hãm hại, nhưng theo thời gian người hâm mộ đánh giá, thêm vào cậu cũng bỏ ra rất nhiều tiền để mua nhiều bài đánh giá bình quân hàng ngày, sự ảnh hưởng đã giảm thiểu.

Cố Hi dự định bán đi căn nhà mà mình đã vay tiền để mua kia, nhưng cậu không muốn quay lại.


Vừa nghĩ đến người mình xem là bạn tốt, Phương Giác Liên lại có suy nghĩ với mình như vậy, Cố Hi không muốn ở đó nữa,.

Vừa bán để bồi thường vi phạm hợp đồng trong thời gian này.

Scandal của cậu và Tuân Gia Thụy đã không còn, sớm đã bị tin tức khác chiếm từ lâu.

Cố Hi chưa bao giờ đáp lại, ngoại trừ bộ một số fan cp, hầu hết fan của Cố Hi và Tuân Gia Thụy đã cái nhau, không muốn đôi bên ràng buộc lẫn nhau.

Fan Cố Hi cho rằng đối phương ăn vạ, nghĩ rằng bên kia muốn phụ thuộc vào sự chú ý của ca ca mình? Nhìn lại anh tôi, rồi xem lại nhà cậu một chút, trước đây từng là một người rửa chân, còn thất nghiệp.

Mấy người ở đây chỉ muốn một chút ảnh hưởng, ai mà để mắt đến mấy người.

Fan Tuân Gia Thụy thì nói Cố Hi nhiều scandal, ai không biết có một thời gian Cố Hi cũng có đối tượng scandal tương tự, là gái làng chơi của giải trí, ca ca của bọn tôi mới không thèm, lại còn tự dát vàng lên mặt mình.

Vốn là một scandal được cho là hot thì lại bị fan hai nhà gây ồn ao dư luận.

Sau khi Cố Hi online, đầu tiên là dùng Weibo của mình liên lạc với fan club.

Trước khi trở mặt với công ty, hướng đi và hành tung trước đây của Cố Hi, thỉnh thoảng công ty sẽ liên hệ với fan để nhờ hỗ trợ.

Sau khi fan club phát hiện Cố Hi tự mình liên hệ, mấy nhóm quần chúng đã ủng hộ khóc mấy tiếng.

Sau khi biết được Cố Hi tự mình cảm ơn, những người hâm mộ và mười mấy nhóm hỗ trợ gần như phát cuồng.

Cố Hi nỏi tiếng là lạnh lùng, bình thường đừng nói đến tương tác, khuôn mặt tươi cười rất ít, nếu tình cờ đáp lại thì giống như sao băng xẹt qua bầu trời.

Hầu hết những người hâm mộ cậu đều hiểu, không thể miễn cưỡng ca ca nỗ lực làm sự nghiệp như vậy phải mỉm cười, mọi chuyện dều có nguyên nhân.

Sau khi Cố Hi ra mắt, các fan điên cuồng đã cầm theo axit sunfuric đến hoạt động của cậu, bắt Cố Hi phải ở bên mình.

Còn nói cũng chỉ vì Cố Hi cười với họ nên cho rằng Cố Hi cũng thích họ, mức độ điên rồ đã vượt quá tầm hiểu biết của người bình thường.

Hầu hết fan đều thục sự bài xích loai vô cùng không có lý trí này, họ hâm mộ ca ca, sẽ không muốn làm tổn thương ca ca.

Lần đó, Cố Hi thiếu chút nữa đã bị tạt axit sunfuric, sau đó Cố Hi rất ít khi cười nơi công cộng.

Cho dù cười cũng chỉ là một nụ cười nhe, vừa lễ phép vừa xa cách.

Mọi người đau lòng còn không kịp, đâu muốn được Cố Hi đáp lại, anh (ca ca) chỉ cần an toàn là đủ rồi.

Trời ơi, ca ca đang cảm ơn chúng tôi.

Còn có ảnh chụp màn hình của cuộc trò chuyện làm bằng chứng, Ca ca mình cảm ơn đã kiểm soát đánh giá trong khoảng thời gian này, còn nói cực khổ rồi.

Ca ca là đại thiên sứ hạ phàm, anh là tổng thiên thần, hạ phàm cực khổ rồi a a a a.

Mấy chuyện này là việc chúng em phải làm, trở thành người hâm mộ của anh cũng quá hạnh phúc!
Cố Hi cũng thấy việc Từ Thịnh Đằng và Dương Kỳ đi vào cục cảnh sát bị lộ ra, truyền thông cũng đã đăng tin.

Nhưng Từ Thịnh Đằng chờ người phát hiện Cố Hi dùng weibo giả để đăng tin trên internet, tìm các seeder* đè nén tin tức từ cục cảnh sát xuống, đồng thời lần nữa lại đem sự việc Cố Hi bỏ việc mà tung lên.

Những người hâm mộ chưa bao giờ nhận ra được đầy là Thịnh Đằng đang giở trò sau lưng.

Mấy năm nay, công ty Cố Hi cùng cậu hợp tác nhìn thì vui vẻ, người bình thường sẽ không đoán được việc gì không tốt đằng sau.

Từ Thịnh Đằng là người có giao tiếp tốt và có khả năng marketing.

Công ty hoạt động tương đói bài bản, nguồn lực trao cho Cố Hi cũng không tồi.

Ngoại trừ ba năm trắng tay, hầu như không có gì đáng chê trách, mà nếu có thì cũng không thể lộ nhược điểm lớn như vậy được.

Lần này, nếu không phải do pheromone của mình quá bá đạo, thì khả năng sẽ không có bằng chứng lớn như vậy.

Lần này các người tìm seeder à.

Cố Hi nhấp vào album trên điện thoại di động của mình, tìm được video ngày hôm đó, đó là trần nhà tối tăm.

Bóng tối hôm đó là vì phát hiện Từ Thịnh Đằng đang trên người mình, mà điện thoại di động luôn ở trong chăn, còn trần nhà sau đó là khi cậu đá chăn ra.

Ngày đó cậu không chỉ cầm dùi cui điện, mà dưới tình thế khẩn cấp còn bấm vội chiếc điện thoại giấu trên giường.

Khi ra khỏi giường, cậu đã mở chức năng quay phim, xử lý một chút là có thể bán cho truyền thông.

Nhưng lần này cậu không dự định bán trong thời gian này.

Bởi vì thực sự rất kinh tởm.

Mặc dù không thể chụp được ảnh gì, nhưng cuộc đối thoại của họ và giọng của cảnh sát là đủ.

Sự việc Cố Hi kéo dài tiếp tục lên đến đỉnh điểm, Cố Hi đăng lên weibo của mình video đã qua xử lý.

Bất kể cơn gió dữ dội máu me sau đó, lại mở chế độ máy bay.

Cậu bắt đầu tìm kiếm tài khoản của Vinh Kinh, sau khi tìm thấy, bỏ qua những tài khoản lớn, để ý đến tài khoản nhỏ và nhấp vào.

Sau đó tìm trang hâm mộ của Vinh Kinh, lại phát hiện...không có?
Tuy rằng mấy năm trước Vinh Kinh cũng khá hot, nhưng sau đó đã im hơi lặng tiếng, bây giừo không có câu lạc bộ hỗ trợ là chuyện bình thường.


Cố Hi đột nhiên cảm thấy hơi khso chịu, cậu không thể nói ra, chỉ hơi buồn.

Tại sao Vinh Kinh không có?
Cậu ta phải có, nhất định phải có, cậu ta tốt như vậu làm sao lại không có câu lạc bộ hỗ trợ.

Hiện tại Cố Hi rất không vui.

Nếu như không có, thì sẽ tự mình tạo cho cậu ta một cái.

Cố Hi chưa bao giờ lập loại blog hỗ trợ này.

Sau khi hiểu quy trình, cậu bắt đầu tìm hiểu cách đăng kí tài khoản, đồng thời cũng đăng ký nhóm hỗ trợ q1 và q2, chờ sau này có nhiều người thì lại thêm.

Hơn nữa danh tiếng của Vinh Kinh trước đây không tốt lắm.

Để trảnh rắc rối, sau này tốt nhất cậu sẽ tự mình xét duyệt fan, để tránh có người xấu trà trộn vào.

Mặc dù Cố Hi chưa bao giờ làm điều này, nhưng cậu có thể học.

Nếu không hiểu, thì chỉ cần làm theo quy trình được người đại diện trước đó mô tả, giống như người mới bắt đầu học vậy.

Cố Hi thỉnh thoảng hỏi đồng nghiệp của mình xem để biết rõ một chút.

Khi Fan club liên hệ với cậu, có vẻ rất lo lắng về video, nhưng lần này Cố Hi không trả lời.

Cố Hi lên weibo của mình nhìn bài đăng, phần dưới cùng của bình luận đã chìm xuống.

Bên này, Vinh Kinh vội vã đến công ty của Tạ Lăng, nói chuyện vừa nãy với anh mình.

Lần ký kết này, hai bên đều có thành ý, từ lúc Vinh Kinh ký hợp đồng, anh liếc nhìn bầu trời bên ngoài.

Vừa vào công ty thì trời vẫn còn trong, bỗng nhiên mây đen kéo đầy, giống như dông tố sắp ập tới.

Đi ngược ý trời, nên giờ trở trời rồi.

Vừa mới đặt bút ký xong, Vinh Kinh theo lệ bắt tay với Khâu Hạng, Ngô Hàm Thích liền gọi điện tới.

Thật vất vả mới mạnh mẽ cướp được khối thịt trong miệng sói, giờ sói liền gọi tới, chuyện này thì hợp tình hợp lý
Vinh Kinh tìm nơi yên tĩnh, nhìn màn hình gọi, bình tĩnh lại, nhấc máy.

Giọng tao nhã của Ngô Hàm Thích truyền đến: "Nhóc con, nghe nói gần đây mới lấy được hạng mục mà chú xem trọng hả?"
Vinh Kinh cùng Chu Du vừa cười vừa vào thang máy: "Chú Thich, sao có thể nói là lấy được, đây là hạng mục cháu đã vừa ý trước.

Cùng lắm, thì cháu chỉ là ra tay nhanh một chút.

Trong thường trường, thì không nói tình thân, đây chính là câu chú dạy cháu còn gì."
Ngô Hàm Thích không tức giận, trái lại rất thích cách Vinh Kinh ứng đối với mình như bình thường, không giống mấy người bạn cùng trang lứa nhìn thấy hắn là câm như hến.

"Biết dùng đạo của người trả cho người rồi?"
"Chú Thích, chú muốn tính toán với cháu à?" Vinh Kinh trẻ con đáp lại.

Vài lần tiếp xúc ngắn ngủi, anh nhận thấy Ngô Hàm Thích có chút tâm tư của vãn bối đối với cậu, hắn phần lớn sẽ thuận theo đối phương.

Loại đàn ông này có ham muốn kiểm soát rất mạnh mẽ, đối nghịch với hắn là vô dụng, hắn sẽ có cách buộc người khác phải khuất phục.

Quả nhiên, Ngô Hàm Thích rật thích dáng vẻ làm nũng này của Vinh Kinh.

"Đây cũng chỉ là việc nhỏ.

Muốn kí thì cứ kí đi, sau này có thất bại thì đừng có tìm chú mà khóc đấy.

Tiểu Lăng đã kể về việc cháu toàn đầu tư vào lỗ đen, chú cũng muốn xem chau có phải lỗ đen không." Chiếc xe tình cờ đi ngang qua tòa nhà Tạ thị, Ngô Hàm Thích tùy ý chỉ chỉ, để tài xế đậu ở ven đường, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, "Chú còn 4 tiếng nữa là lên máy bay, Tiểu Kinh thay ba tiễn chú ra sân bay đi?"
Với giao tình hơn 20 năm giữa nhà họ Ngô và họ Ta, việc ra sân bay tiễn là chuyện bình thường.

Từ trước đến giờ Ngô gia luôn để mặt mũi cho Tạ gia, ngay cả lần trước khi Vinh Kinh nhốt Hoàng Kiếm trong nhà vệ sinh, mất hết cả mặt mũi.

Người nhà họ Hoàng muốn tính toán, cũng bị Ngô Hàm Thích nói: "Mấy đứa nhỏ chỉ đùa nhau thôi." Rồi đuổi đi, Ngô gia không giám đối đầu với Ngô Hàm Thích, lựa chọn nhân nhượng cho yên chuyện.

Thực tế thì Tạ Lăng cũng có thể giải quyết.

Mà Tạ Lăng có thân phận gì, ra tay thì sẽ có thế mất máu.

Bây giờ Ngô Hàm Thích sớm giảm quyết, cho dù phần nhân tình này không nợ cũng phải nợ.

Sau đó Vinh Kinh đã gọi điện cảm ơn, nhưng không có nghĩa anh thích ở chung với đối phương.

Anh đang nghĩ cách từ chối, lão hồ ly này quá xảo quyệt, ai biết hắn thích mình, giấu thuốc gì trong hồ lô.

"Hôm nay trời mưa to, ra ngoài cháu không mang theo ô, không tiện đi.

Không thì lần sau cháu đến thăm nhà họ Ngô thì sao?" Mây đen dày đặc, ở bên ngoài rất nhanh đã có tiếng sấm, mưa rơi.

Ngô Hàm Thích nhắm mắt mỉm cười: "Trong thời gian chú ở Bắc Kinh, ngoài miệng thì nói hay lắm, lại còn không thèm liên lạc lai.

Giờ còn muốn đến Thượng Hải? Nói mà không giữ lời không phải thói quen tốt, có còn nhớ khi nhỏ, nói sẽ làm 10 điều cho chú không?"
Mười điều?
Vinh Kinh nhớ lại, đúng là có.

Khi còn bé, chính chủ vì để cho người bận rộn như Ngô Hàm Thích làm bạn với mình, liền chơi xấu nói chỉ cần hắn có thể dành một ngày cho mình, thì sẽ đáp ứng làm 10 điều cho Ngô Hàm Thích.

Không ngờ Ngô Hàm Thích lại ở cùng với mình chung một không gian, mà không nghĩ sau 9 năm không để ý đến chính chủ, đột nhiên lại nói đến điều này.

Cuối cùng thì Vinh Kinh vẫn nói hôm nay mình ở công ty, công việc rất bận, lần sau sẽ tạ tội với Ngô Hàm Thích.

Đùa thôi, cáo già này có thể tùy tiện nhận lời à.

Vinh Kinh vừa bước ra khỏi tòa nhà, nhiền thấy người đàn ông đang ở dưới mái hiên, tay cầm hai chiếc ô, khoanh tay chống mưa gió, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang.

Hai chân dài nhỏ bắt chéo, lặng lẽ nhìn những hạt mưa rơi ngắt quãng như hạt ngọc dưới mái hiên, trông đẹp như tranh vẽ.

Cứ vậy mà ngồi xuống, khiến nhưunxg người ra vào không thể nhịn được nhìn về vóc người thoạt nhìn rất đẹp này.

Lần này không cần tháo ngụy trang, Vinh Kinh cũng nhận ra đối phương là ai.

Vinh Kinh nhìn mưa phùn lất phất trên người, người kia cũng không phát hiện Vinh Kinh đã ra ngoài, chỉ lặng lẽ thưởng thức cảnh mưa bên ngoài.


Trong đầu chợt lóe ra một câu trong cuốn sách trước, bạn đang ngắm phong cảnh, và người ngắm phong cảnh cũng đang nhìn bạn.

Chu Du đứng phái sau nhắc nhở anh, chiếc xe đã được đại tu, có thể lái qua, Vinh Kinh lắc đầu: "Hôm nay tôi muốn quay lại."
Chu Du thấy người đưa ô đến, dường như đã đoán được gì, mỉm cười hiểu ý.

Vinh Kinh nhìn bộ dạng như thể đã biết điều gì đó của Chu Du, muốn giải thích.

Anh và Cố Hi không có gì thật, chỉ là đơn thuần ở chung mấy ngày thôi.

Thôi, ở chung mấy ngày thì không đơn thuần nổi, càng nói càng hố.

Vinh Kinh trực tiếp bước tới: "Tại sao lại đến công ty? Cậu..kết thúc?"
Cố Hi nhìn thầy đôi giày quen thuộc đi đến trước mặt mình, cảm xúc vui sướng lóe lên.

"Hôm nay cậu muốn ngồi xe về à?" Bây giờ, Cố Hi mới hoàn hồn, Cố Hi thấy mình đã làm chuyện vô ích, cậu đặt ô đem tới phía sau, không để Vinh Kinh nhìn thấy, giả vờ là mình chỉ lại đây ngồi một chút.

"Không, hôm nay tôi muốn vận động một chút."
Cố Hi thả lỏng toàn thân, đứng dậy rồi nhét ô vào tay Vinh Kinh.

Đó là vẻ ngoài thờ ơ mà Vinh Kinh đặc biệt quen thuộc.

Trong sự thờ ơ đó, có một điểm không giống nhau.

"Ờ, kết thúc rồi." Cố Hi biết anh muốn hỏi gì, mà cảm thấy nói chuyện như vậy thì lạnh lùng quá, còn nói: "Chúng ta đi ăn trưa cùng nhau nhé? Tôi đã đặt bàn rồi."
Sau khi thành lập nhóm hỗ trợ, lại lên diễn đàn học viện điện ảnh gửi lời mời.

Trước đây cậu đã nhảy lớp ở học viện điện ảnh, nên rất khó để trở nên nổi tiếng trên diễn đàn.

Mà bản thân người trong học viện điện ảnh là ngọa hổ tàng long, nói không chừng có thể truyền ra bên ngoài, tìm một ít fan, thử trước.

Bằng cách này, đã đăng kí một số trang hỗ trở mà tốn cả mấy tiếng.

Nhìn con mưa lớn bất chợt bên ngoài, vừa nghĩ đến trời còn nắng sang nay, Vinh Kinh chắc chắn không mang theo ô.

Cậu lập tức ra ngoài không cần suy nghĩ, mới ra anh nói là đến Tạ thị để ký kết.

Cậu thấp thỏm, chờ câu trả lời của Vinh Kinh.

Đây là lần đầu tiên Cố Hi mới alpha dùng cơm trưa.

Tất nhiên Vinh Kinh không phản đối.

Anh biết ở trong nguyên tác, Cố Hi không thích nợ ân tình.

"Được"
Nghe Vinh Kinh đơn giản đáp lại, Cố Hi nở nụ cười.

Bị khẩu trang che chắn, Vinh Kinh chỉ có thể nhìn thấy vành mũ, cặp mắt đào hoa đẹp đẽ kia lại lộ ra độ cong rực rỡ.

Vinh Kinh nhanh chóng cảm thấy nếu được mình đồng ý, là một điều rất quan trọng với Cố Hi.

Chậc, tự luyến quá không tốt.

Trầm mặc nhận lấy ô, hai người chậm ra bước đi trong mưa.

Mặc dù không có đối thoại, nhưng cả hai đều cảm thấy bầu không khí lúc này không có chút xấu hổ nào, những tiếng ồn ào bên tai cũng dần nhỏ đi, chỉ còn hình dáng người kia đang đứng bên cạnh.

Cố Hi nhìn nước bắn tung tóe trên mặt đất và những hạt mưa nhỏ giọt dọc theo suòn ô, trong lòng ngứa ngáy muốn chạm vào.

Nhẫn nhịn, hình tượng rất quan trọng, mày gần như không còn hình tượng gì.

Đi ngang qua một cặp tình nhân đang cười nói, tiếng cười nói vui sướng truyền vào tai họ.

Lần này, cậu dường nhưu không còn cô đơn nữa.

Một cơn gió mạnh ập đến mang theo mưa, ập vào người Cố Hi
Tuy rằng đã che chắn rất kín, nhưng cậu mới kết thúc kì phát tình.

Vinh Kinh nhíu mày.

"Cùng che chung ô nhé.."
Cố Hi đang chuẩn bị mở ô, nghe vậy thì dừng lại chút.

Cậu không tìm thấy chiếc ô nào trong biệt thự.

Cậu mua hai chiếc ở cửa hàng tiện lơi, tương đối rẻ nên không quá chắc.

Nhìn thấy Vinh Kinh mở ô chờ, bình tình mời mình.

Cố Hi chớp mắt, cậu vẫn luôn cảnh cáo chính mình đừng quá tham lam.

Trời cao sẽ đem phước lành của cậu đi mất.

Lúc đầu cậu chỉ thấy quá thơm, nên muốn ngửi thử.

Sau đó nhìn thấy bánh nướng mặn không nhân từ trên trời rơi xuống, thực sự không nỡ đẩy ra ngoài, vì vậy muốn cắn một miếng.

Tham là bệnh đó Cố Hi à.

Như để che giấu tâm tình, Cố Hi đột nhiên cúi đầu xuống.

Tùy ý để sườn ô ngược gió tung bay, mưa tạt vào người mình.

Nên từ chối.

Nhưng Cố Hi phát hiện mình không thể cự tuyệt được, lời mắc kẹt trong cổ họng nên cảm thấy khó chịu.

Đúng lúc này.

Một chiếc xe dừng lại bên cạnh hai người, cửa sổ thủy tinh trượt xuống, lộ ra khuôn mặt ôn hòa của Ngô Hàm Thích.

"Tiểu Kinh, bận việc xong rồi?"
*Seeder là người đi làm các công việc cụ thể như tạo dựng 1 topic 1 câu chuyện rồi đóng nhiều vai để đưa topic đó trở thành một đề tài sôi nổi trên cộng đồng mạng, nhằm dẫn dắt, dắt mũi người khác vào mục đích riêng của mình.

Người làm công việc này thì gọi là Seeder..