Biết Vị Ký

Chương 61: Trúng tuyển




” Chất lượng tốt ? “ Mã giáo tập hừ lạnh một tiếng “ ngươi nhìn độ cao nàng tung lên đi, hoàn toàn không hợp tiêu chuẩn, có thể nói là lợi dụng tình thế, ai ở đây cũng đều mạnh hơn nàng. Ngươi nhìn xem nàng cầm nồi thế nào đi ? năm ngón tay như hận không thể bỏ vào trong nồi ah. Nếu thực sự nấu đồ ăn thì để gần như vậy đã sớm bị phỏng rồi, còn cầm được sao ? khí lực nhỏ như vậy, cắt đồ ăn cũng ngại nặng, cầm muôi thì cầm không nổi, học trò như vậy, còn muốn làm gì ? “

Hắn tự cho mình đoán trúng tâm tư của công tử, quyết không để công tử trầm mê vào sắc đẹp, sớm ngày khôi phục tính nguyên tắc trước kia. Trong trứng gà còn có thể tìm thấy xương huống chi là trong một cuộc thi, muốn bới móc khuyết điểm thì có mà đầy. Hướng chi Lâm Tiểu Trúc thực sự chỉ đảo muôi được vài cái, hắn nói vậy cũng là hợp tình hợp lý.

Du giáo tập bộ giáng như Phật Di Lặc, tính tình hiền lành nhưng cũng rất ngay thẳng y như Mã giáo tập. Hắn nghe Mã giáo tập nói vậy liền mất hứng, phản bác “ đây chính là sự thông minh của nàng. Khí lực không đủ thì động não, tìm cách ít dùng sức nhất để thắng được trấn đấu này, chẳng lẽ không hơn so với mấy tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển lại sao ? hơn nữa, cũng không phải nàng hiện giờ không cầm nổi nồi. Nếu có bây giờ có thể nhắc lên được năm lần thì cho nàng nửa năm, một năm. . . khí lực tự nhiên sẽ tốt hơn. Người thông minh lại thiện tư như thế, nhận làm học trò có gì không tốt ? Mã huynh là đầu bếp đức cao vọng trọng một phương, cần gì phải hà khắc với một tiểu nữ oa như thế ? “

“Ta hà khắc?” Mã giáo tập tức đến xì khói “ còn chưa kiểm tra xong đã muốn chọn người, Du giáo tập làm vậy chẳng lẽ là công bằng ? ngươi để những thí sinh khác ở chỗ nào ? “

“Hai vị đầu bếp, hai vị đầu bếp. . .” Thái quản sự vội chạy tới hòa giải “ các ngươi xem, có phải cần kiểm tra xong rồi mới nói không ? đám nhỏ đang nhìn chúng ta nha, hơn nữa nhị ban, tam ban cũng đang chờ chúng ta chọn người xong sẽ tiến hành cuộc thi, còn trì hoãn nữa, các giáo tập thế nào cũng có ý kiến “

“ Vậy mau kiểm tra tiếp đi “ Du giáo tập hầm hừ nói, Thái quản sự liền cho cuộc thị tiếp tục.

Tuy hai vị giáo tập tức giận không nhỏ nhưng thanh âm nói chuyện không lớn, mọi người chỉ nhìn thấy hai người đang tranh chấp nhưng cũng không biết nội dung là gì. Cuộc thi vẫn diễn ra thuận lợi, rất nhanh đã kết thúc.

Kế tiếp là thảo luận chọn người trúng tuyển, cũng không phải là đem thành tích hai vòng ra cân nhắc, bù qua trừ lại đơn giản như vậy. Nếu không với vị trí đứng đầu vòng một, cho dù vòng hai Lâm Tiểu Trúc làm không tốt thì nàng cũng có thể lọt vào tốp mười lăm rồi. Hơn nữa, cho dù nàng có vị giác linh mẫn nhưng ngay cả nồi cũng không nhấc lên nỗi thì sao thành đầu bếp được. Cho nên vẫn phải cân nhắc nhiều

Cũng vì thế, hai vị đầu bếp lại tiếp tục tranh cãi.

“ Ta vẫn kiên trì với quan điểm của mình, Lâm Tiểu Trúc là mầm non hiếm có, huống chi những kia chẳng qua chỉ có được khí lực mà thôi, không ai có được linh tính như nàng “ Du giáo tập nói

“ Ngươi như vậy là thiên vị, ngươi như vậy là tác tệ “ Mã giáo tập tức đến trợn mắt “ đầu óc linh hoạt, vị giác thần kỳ nhưng tay không không cầm nổi đao, không nhấc nổi nồi thì có ích gì ? khí lực chính là điều kiện cơ bản nhất của chúng ta, nếu không cần gì đưa ra làm điều kiện tiên quyết của cuộc thi. Nữ hài tử có linh tính thì thích hợp đi tứ ban chứ không phải là nhất ban chúng ta “

“ Khí lực có thể luyện, linh tính thì không thể nào. Một người có thiên phú là từ trong bụng mẹ đã có được, cũng không thể nào thay đổi. Còn khí lực, chỉ cần trưởng thành thì tự nhiên cũng sẽ lớn lên theo, hơn nữa còn có thể thông qua luyện tập mà gia tăng “ Du giáo tập cũng không chịu nhường nhịn.

“ Ngươi đừng quên, một tháng sau sẽ đứng bếp. Nếu nàng ngày cả nồi cũng không nhấc nổi thì ngươi bảo nàng nấu thức ăn thế nào ? công tử cho đám nhỏ này tới sơn trang học nghề là muốn ngày sau trọng dụng, làm gì có thời gian chờ nàng có khí lực. Hơn nữa, những đứa nhỏ được chọn đến đây không có đứa nào ngốc. Chúng ta là đầu bếp, có thể làm ra đồ ăn ngon là được rồi, cần linh tính để làm gì ? chẳng lẽ ngươi còn muốn bồi dưỡng ra một trù nghệ đại sư ? “

“Nhị vị giáo tập.” Viên Thập vừa lúc đi tới “ công tử bảo hai vị không cần cãi. Trù nghệ ban năm nay sẽ tăng thêm một người, bổ sung Lâm Tiểu Trúc nữa thì đủ mười sáu “

“ Xin nghe lời công tử phân phó “ Du giáo tập mừng rỡ, vội vàng hướng về phía Viên Thiên Dã thi lễ.

“ Dạ “ lúc trước, Mã giáo tập đã bị Viên Thiên Dã chỉnh qua, làm cho hắn nhận thức rõ vị trí của mình. Lúc này công tử lên tiếng, hắn đương nhiên càng không thể làm mất thể diện của công tử ở trước mặt người khác. Hơn nữa hắn đã sớm đoán, nếu công tử đã quyết ý cho Lâm Tiểu Trúc vào trù nghệ ban thì dù nàng đứng chót, công tử vẫn tìm lý do để đưa vào nên đành phải nghe theo.

Có điều, theo quy tắc, vào được trù nghệ ban cũng không có nghĩa là an tâm học tập. Nếu khảo sát không hợp cách, vẫn có thể bị đuổi ra. Tháng sau lại là cuộc thi điên chước, hắn không tin Lâm Tiểu Trúc trong một tháng có thể làm cho khí lực nhảy vọt, đạt được yêu cầu của mình.

Nhìn Lâm Tiểu Trúc nghe được mình có tên trong danh sách trúng tuyển mà cười tít mắt, mừng rỡ như điên, khóe miệng Viên Thiên Dã cũng cong lên. Hắn đứng lên nói “ đi thôi, trở về “ rồi cùng Viên Thập xoay người rời đi. Mã giáo tập nhìn theo, thở dài một hơi.

“Lâm Tiểu Trúc, ta cũng trúng tuyển . Aha, về sau chúng ta có thể cùng học nấu ăn rồi “ trong khoảng thời gian ở phòng bếp làm việc, Chu Ngọc Xuân cũng nảy sinh hứng thú với việc nấu ăn, lúc này biết mình được trúng tuyển thì cao hứng cười toe toét.

“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta đều trúng tuyển .” vui mừng qua đi, Lâm Tiểu Trúc cảm thấy có chút không vui. Nàng cẩn thận quan sát, phát hiện Thái quản sự đọc danh sách trúng tuyển có tới mười sáu người. Danh sách này do Thái quản sự cùng hai vị giáo tập định ra, nhất định không sai. Điều duy nhất có thể lý giải, đó là gia tăng thêm số lượng. Từ mười hai tăng lên mười lăm, bây giờ lại là mười sáu, điều này làm nàng không thể không suy nghĩ. Sơn trang dưới sự quản lý nghiêm khắc của Viên Thiên Dã tuyệt đối sẽ không thay đổi quy củ lung tung, xoành xoạch được. Nghĩ tới những an bài đặc thù của Viên Thiên Dã đối với nàng trong khoảng thời gian vừa qua, nàng cảm thấy, việc tăng thêm một người này là vì nàng. Vì sao hắn lại làm vậy ? nguyên nhân chỉ có một : Viên Thiên Dã cảm thấy nàng thích hợp để học nấu ăn, nếu không nàng đã không được trúng tuyển.

Tâm tình của nàng lúc này giống như biết được mình trúng tuyển đại học, đang rất cao hứng lại biết được kết quả đó không phải do mình thông qua kỳ thi mà vì cha mẹ đã bỏ tiền ra lo lót cho mình. Tâm tình đó tuyệt đối là tuột dốc không phanh.

Nhìn Viên Thiên Dã rời đi, tâm trạng của Lâm Tiểu Trúc cực kỳ phức tạp

“Tiểu Trúc, làm sao vậy? Ngươi mất hứng?” Tô Tiểu Thư phát hiện nàng cảm xúc không đúng, thân thiết hỏi.

“A, không có việc gì. Sao có thể mất hứng được chứ?” Lâm Tiểu Trúc vội vàng tươi cười. Quên đi, chỉ cần có thể học nấu ăn là tốt rồi. Lão đầu nhi có cho mình một bộ công pháp mà, chỉ cần mình chăm chỉ luyện tập, ngày nào đó cũng sẽ có khí lực lớn như người ta thôi.

“Tốt lắm, những người vừa được gọi tên thì đến xếp hàng ở đây” . Thái quản sự đọc sanh sách xong liền la lên, thấy mọi người nhanh chóng xếp hàng xong, lại nói “đi theo chúng ta đến trù nghệ viện đi” nói xong dẫn đầu bước đi.

Lúc mới đến, Lâm Tiểu Trúc rất thắc mắc, sơn trang này nhìn rất lớn nhưng chỉ có một sân dành cho các nữ hài, hai sân dành cho các nam hài, không biết những chỗ còn lại dung để làm gì. Giờ mới biết đó là nơi các ban học tập kỹ năng.

Đi được một đoạn, mọi người liền đi vào một cái sân rất lớn, phòng ở bốn phía đều theo kết cấu tứ hợp viện, đứng ở trong sân có thể thấy trong phòng sắp xếp một loạt án đài, một loạt bếp lò, trên tường còn có rất nhiều dao nấu ăn; số củi lâu nay các nàng kiếm về chất cao thành đống ở đây; ngoài ra còn có một đống củ cải, là thành quả lao động của các nam hài.

Sau này sẽ ở đây học nấu ăn! Lâm Tiểu Trúc không kềm được xúc động.

“Sau này đây là nơi các ngươi học nấu ăn” đợi mọi người xếp hàng ngay ngắn trong sân xong, Mã giáo tập bắt đầu phát biểu “trong tháng kế tiếp, các ngươi sẽ ở đây học đao công, chước công, phân biệt nguyên liệu nấu ăn. Một tháng sau sẽ tiến hành cuộc khảo nghiệm, ai không phù hợp sẽ phải rời khỏi đây, chờ công tử xử lý” dừng một chút, hắn lại nói tiếp “tục ngữ nói, trải qua gian khổ mới là người tài giỏi. Nếu muốn học giỏi trù nghệ, chỉ dựa vào thông minh, đầu cơ trục lợi là không được” rồi làm như vô tình liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc một cái “các ngươi cần cố gắng, chịu khổ. Mỗi ngày kế tiếp, các ngươi sẽ cảm nhận được cảnh bào củ cải đến cánh tay không nâng lên nổi, đảo muôi đến cả ngươi đau nhức, ghi nhớ các loại nguyên liệu đến đầu óc choáng váng. Cho nên. . .” Hắn nghiêm mặt, cao giọng nói “điều kế tiếp các ngươi phải làm chính là chịu khổ”