Trường đại học Havard khoa nghiên cứu hóa học có một giảng viên huyền thoại.Cô giáo Frola, mười chín tuổi, giảng viên trẻ tuổi nhất từ trước đến nay trong lịch sử nhà trường.
Một năm trước, khi đặt chân đến đây Triệu Du đã lấy cái tên Frora và bắt đầu tạo những cơn sốt trong giới học thuật.
Có phóng viên thâm niên dày dặn hỏi cô:
“Xin chào Frola, bạn có thể chia sẻ bí quyết đã giúp bạn có được thành tựu như ngày hôm nay không?”
“Đơn giản lắm, chỉ cần không bỏ thời gian vào việc hẹn hò và tụ họp bè bạn “
“Hả?”
“Một ngày trừ ăn ngủ nghỉ sinh hoạt ra thời gian còn lại đều được tôi tiêu vào thư viện và phòng nghiên cứu ông thử nói xem có thành tựu như vậy cũng không tồi chứ “
“Đúng vậy, thực sự là rất không tồi”
Thực ra thời gian biểu của cô cũng không đến mức như vậy. Cô dành 30 phút chạy bộ buổi sáng, một tiếng tập võ buổi chiều và 2 giờ lướt web đăng tiểu thuyết dài kỳ.
Buồn bực ngồi dưới băng ghế, Triệu Du lắc lắc một bình hóa chất đỏ rực săm soi đang tìm đối tượng thử nghiệm. Một tờ báo xuất hiện trước mặt cô với cái tít to đoạch rất chói mắt.
Ông nhà báo ngu ngốc phỏng vấn một đằng viết một nẻo, cô đâu có châm chọc những người yêu nhau hay party tụ họp đâu chứ đồ suy bụng ta ra bụng người.
**********
“Frola, cái này là cô cười nhạo chúng em hay sao?”
Nhà báo phiền phức hại cô phải giải quyết cái đống của nợ này.
Khoan đã, tay của cô...??. Tốt rồi, đối tượng thí nghiệm đã có. HTKS3 đã có thể thử nghiệm.
“Ồ, Jijimy, hai mốt tuổi, nữ sinh xuất sắc năm ba khoa nghiên cứu hóa học, em đang gọi cô sao?”
“Cô đang cố tình không hiểu hay sao chứ cái con nhỏ khó ưa kia.”
Nhìn Jijim tức giận hai tay chống nạnh hai mắt to trợn trừng khuân mặt xinh đẹp biến dạng Triệu Du cảm thấy thật thú vị. Nhưng mà nóng tính như vậy thật không tốt một chút nào, đúng vậy rất là không tốt!
“Jijimy tôi nhắc nhở em em đang vô lễ với giáo viên trong trường học.”
Nhẹ nhàng nâng kính mắt cô thoải mái ngồi tựa thành băng ghế mỉn cười tốt bụng nhắc Jijimy. Những hành động này trong mắt Jijimy quá chói mắt làm cho cơn giận cuả cô ta như dầu đổ thêm lửa không cách nào dập tắt.
Ồ! Ồ! Cô đang nhìn thấy cái gì đây? Là rắn sao, tự dưng cô thấy mình muốn ăn thịt rắn hầm quá rất ngon và bổ đấy. Cô nên hậu tạ họ như thế nào nhỉ? Sẽ rất phiền phiền phức với đám nhà báo đây.
**********
“Frola, xin cô nói rõ hơn cho chúng tôi về mục đích của cuộc họp báo này”
Haiza! Anh nhà báo này rất biết vào vấn đế chính đấy nhưng chính cô cũng chẳng rõ mà. Cô đang làm dở thí nghiệm thì bị ông hiệu trưởng “chói lóa” kéo đi đến đây, bây giờ trên tay cô vẫn còn cầm cái bình đỏ rực rỡ đây này. Là cái vụ của Jijimy làm loạn sao? Thôi, cô “ biết sao nói thế, nghĩ gì nói vậy” vậy.
“ Cái bình chứa chất lỏng đỏ rực này chính là nguyên nhân.” Mỉm cưới đứng ở trên bục ngón tay trắng nhỏ thon dài chỉ vào cai bình đang lắc lắc ở trên tay còn lại cô thốt lên câu nói khiến cho đám nhà báo và ký giả chẳng hiểu mô tê gì, ngược lại còn thu hút sự chú ý của họ lên cái bình hóa chất.
“Ý cô Frola là?”
“À! Nó là HTKS3, theo lý thuyết mà tôi tính được thì nó kích thích hệ thần kinh số ba xóa đi trí nhớ của người ngửi phải, người đó sẽ quyên những chuyện vừa xảy ra trước đó khoảng thời gian nhất định. Nó là kết quả của bài luận án bảo vệ bằng tiến sĩ của tôi, mặc dù tôi đã chứng minh được nó an toàn với người hít phải và chỉ có tác dụng phụ là người đó sẽ ngủ từ 24 đến 48 giờ đồng hồ nhưng vẫn chưa tìm được đối tượng thử nghiệm cho đến hai ngày trước. Cô Jijimy con gái cưng ngài chánh án York đã tìm đến tôi và thả ra rất nhiều rắn làm cho tôi rất hoảng sợ làm rơi cái bình trong tay nhưng thật không may hóa chất đó lại là HTKS3, chưa kịp hét Jijimy bịt mũi và ngừng thở trong một phút thì mọi người đã chìm vào giấc ngủ kể cả lũ rắn. Sau đó bảo vệ đã đến và thu dọn tàn cục, tôi đã mất hai ngày làm banj vói lũ rắn, ôi chúng mới dễ thương làm sao tôi phải nhờ người làm cho chúng thật dinh dưỡng mới được.”
“ Tại sao vậy cô Frola?”
“ À canh rắn hầm rất ngon và bổ đấy.”
“ Ôi, cô Frola thật hài hước.”
“ Anh nhà báo ngĩ vậy à?”
“ Đúng vậy, Frola, cô...”
“ Xin lỗi nhé, hôm nay chỉ đến đây thôi còn chuyện gì để lần sau hãy nói, tôi bận lắm. Ngài hiệu trưởng, hi vọng lần sau ngài đừng kéo tôi ra ngoài khi tôi đang tiến hành thí nghiệm. Thí nghiệm của tôi cần được tiếp tục, tôi xin phép.”
Dư âm của nụ cười vẫn còn đọng lại, cả hội trường yên ắng mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô dời đi và...Bùng nổ!
Nhíu mày nhìn tờ nhật báo, Triệu Du cũng cảm thấy giật mình cô cũng nổi tiếng đấy chứ, nhìn xem này cả trang bìa cơ đấy. “ Frola Triệu, một cô gái phương Đông đầy ẩn số. Nắm trong tay bằng tiến sĩ ở tuổi 19 sau một năm nhập học làm điên đảo giới học thuật và y học bằng những kết quả thí nghiện có ý nghĩa thực tế đến mức độ hoàn hảo. Xinh đẹp và rất cá tính chàng trai nào có đủ tự tin làm cho trái tim cô có thể rung động?”
Triệu Du không biết nên cảm thấy may mắn hay không nữa có phải anh chàng nhà báo này thấy cô rảnh rỗi quá nên cho cô một đống rắc rối để cô gỡ ra à? Không đâu cô phải đi tìm bia đỡ đạn đây!
Nhưng mà phải tìm ai mới được?
...Có rồi....
Ông thầy hiệu trưởng “chói lóa”