Biệt Lai Vô Dạng

Chương 67




Edit: Aurora

Beta: Nguyệt Nguyệt

Bởi vì tối hôm qua ăn sinh nhật Chu Hoài Dịch, nên mấy cảnh diễn bị đẩy đến hôm nay, Lục Nhĩ Nhã diễn xong, cả ngày đều đang thay trang phục, make up đóng phim, chờ đến lúc rảnh rỗi ngồi xuống thở hai cái mới kinh ngạc phát hiện đã hơn mười một giờ tối.

Nhĩ Dương ở nhà gọi mấy cuộc gọi đến, Lục Nhĩ Nhã không nghe được sợ cậu lo lắng nên vẫn đi ra ngoài gọi lại cho cậu. Khuyên can mãi mới được, nếu không cậu bé kia sẽ chạy đến đón cô một chuyến.

Niết điện thoại trong tay, lật tin nhắn fans gửi, chọn mấy cái để trả lời sau đó lại không có chuyện gì để làm, nửa nằm nửa ngồi trên sô pha.

Chưa nghỉ được mấy phút Tiểu Tề đã ló đầu ra, bám vào khung cửa: "Tôi có thể tiến vào không?"

Chẳng lẽ nói không thể thì cô ấy sẽ không vào sao?

Lục Nhĩ Nhã không nói gì, vẫy tay, cô gái kia lập tức cười hì hì đóng cửa, chạy đến ngồi bên cạnh cô: "Đạo diễn nhỏ của "tôi 24 tuổi" đến nói cảm ơn sự gia nhập của cô, lượt xem của đài truyền hình tăng lên, sẽ phát một phần tốt nhất của tiết mục vào 10 giờ tối thứ năm hàng tuần."

“Thôi đi, còn không phải bởi vì mối quan hệ với Chu Hoài Dịch.” Cô vẫn là tự mình hiểu lấy, đối phương như vậy là nhìn trúng lực ảnh hưởng của Chu Hoài Dịch, cô là bạn gái người đó nhưng cho ra ánh sáng cũng không đủ, còn có số lượng người lớn tò mò chị dâu này đến tột cùng là nhân vật nào, ratings vẫn có bảo đảm.

Tiểu Tề ôm lấy bả vai cô, tiếp tục phân tích: "Không quan tâm vì cái gì, cô nghĩ đi, đến khi tiết mục phát sóng, Nhĩ Nhã của chúng ta không phải là sẽ có càng nhiều người biết đến sao? Cô biểu hiện tốt sẽ có nhiều fans hơn chút, nhân khí sau này sẽ được bảo đảm không phải sao?"

"Ừm." Lục Nhĩ Nhã hữu khí vô lực nghiêng đầu, dựa vào trên vai của Tiểu Tề.

Lại nghe cô ấy nói: "Chẳng qua cô cũng không cần lo lắng, đến lúc đó tôi sẽ đi theo cô toàn bộ hành trình, cô chỉ lo yên tâm quay chụp xong là tốt rồi, nếu cảm thấy sự sắp xếp của bọn họ làm cô không thoải mái thì nói cho tôi, tôi sẽ nói với tổ tiết mục."

Lục Nhĩ Nhã lắc đầu: "Sẽ không đâu, ghi hình một tiết mục, còn có cái gì thoải mái hay không chứ?"

"Là nói lỡ như mà." Tiểu Tề buông cô ra lấy túi của mình, lục lọi tìm kiếm lấy một xấp sách đóng thành trang giấy: "Nha, đây là kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ, cô đọc xem, nếu không hài lòng chỗ nào thì nói với tôi."

Lục Nhĩ Nhã nhận qua, lật vài cài, phần lớn là mỗi một kỳ sẽ ghi hình những nội dung gì, chơi trò gì, chia đội như thế nào… Cảm thấy không có vấn đề gì, cũng không có tâm tư đọc nên ném lên bàn trà: "Tôi về nhà rồi đọc."

Tiểu Tề cũng không ép buộc mà cầm tư liệu khác ra: "Những nghệ sĩ tham gia quay chụp tôi còn phải phổ cập khoa học cho cô một chút, tiểu thư Thư Nguyên đương nhiên không cần nói, cô còn quen thuộc hơn tôi, còn có ba nam một nữ nghệ sĩ khác, cô nghe một chút xem sao."

"Trình Tiểu Tri, nữ ca sĩ năm ngoái mới debut, hát cũng không tệ lắm, đều tự mình sáng tác, nhưng công ty quản lý không đẩy mạnh, nhân khí vẫn là vấn đề, tính cách hiền hoà những người từng tiếp xúc đều nói ở chung rất tốt; Giang Hoài, là ca sĩ diễn viên, là một chàng trai rất đẹp trai, năng lực cũng rất mạnh, không biết vì nguyên nhân gì mà không nổi tiếng, tôi cũng không biết rõ, còn may, là một người đàn ông ấm áp, cộng sự với anh ta rất không tồi."

Lật tư liệu để xem, Tiểu Tề tiếp tục nói: "Trịnh Thư Kim, là em trai người đại diện của Úc Hoài An, ký hợp đồng với Studio đạo diễn Úc, nổi tiếng là chuyện sớm muộn, a, đúng, là nam cộng sự trong hai bộ phim tiếp theo của cô, tác phẩm của anh ta còn chưa công chiếu nhưng người biết đến rất nhiều, đều là trọng điểm của tiết mục giống cô, dù sao phía sau cũng có Úc Hoài An và Trịnh Thư Ngôn chống lưng; còn có một người, ừm… Phó Hiểu, các tác phẩm chủ yếu là web drama, không có điểm sao tích nhưng kỹ thuật diễn thật sự không tồi, khá tốt, chắc là không khó ở chung."

Ngoại trừ Thư Nguyên, Lục Nhĩ Nhã đã nghe qua Giang Hoài và Trịnh Thư Kim, nghe qua hai người này là bởi vì lúc trước được Studio Úc Hoài An ký hợp đồng, độ thảo luận không khác gì so với khi cô gia nhập vào Studio của Chu Hoài Dịch.

Đại khái nói xong thì Tiểu Tề hỏi: "Cô tương đối muốn biết về ai? Tôi lại nói cho cô tỉ mỉ kỹ càng hơn."

"Ừm… Giang Hoài đi." Lúc ấy đã cảm thấy anh ta hát phong cách Gothic dễ nghe, Lục Nhĩ Nhã vẫn luôn muốn gặp người thật, nghe nói anh ta đi đóng phim, cô lại không thể chú ý, nhớ mang máng là một chàng trai cao 1m9, tráng kiện."

Tiểu Tề trừng mắt giơ tay chọc đầu cô: "Lục Nhĩ Nhã à Lục Nhĩ Nhã, cô vậy mà hỏi về đàn ông trước à, cô đặt lão đại ở chỗ nào?"

"Vậy… Trình Tiểu Tri đi." Tùy ý đi, dù sao cũng phải tìm hiểu hết.

"Giang Hoài thì Giang Hoài đi, tôi cũng thích anh ấy nhất, ha ha." Tiểu Tề lại nhếch miệng, tìm mấy tờ tư liệu của Giang Hoài: "Có một vấn đề giống Trình Tiểu Tri, công ty quản lý không tốt nếu không lấy điều kiện của anh ấy, nhất định nổi tiếng vững chắc nửa bầu trời, giá trị nhan sắc này, dáng người này, chậc chậc, quả thật là… Khụ! Quay lại chuyện chính, trong kế hoạch thì thời gian cô tổ đội với anh ấy rất nhiều, tôi cảm thấy hai người nên gặp gỡ vài lần trước, đến lúc đó ghi hình cũng nhẹ nhàng hơn chút."

Lục Nhĩ Nhã nghĩ cũng có đạo lý, lại nhớ đến "Quãng đời còn lại" đang bận quay chụp, võ quán bên kia lại bận mở, cảm thấy bận rộn hơn không ít: "Còn phải chờ đóng máy đã, đến lúc đó mọi người gọi ra, tụ lại mới được."

"Cũng đúng, dù sao tháng một năm sau mới bắt đầu quay, vẫn còn kịp." Ngừng trong chốc lát lại nói tiếp: "Tổ tiết mục còn nói, muốn để lão đại ghi hình một video cổ vũ cho cô, còn phải tiến hành một cuộc phỏng vấn nhỏ với anh ấy, cô nhớ nói với anh ấy."

Lục Nhĩ Nhã nhíu mày: "Đây không phải việc của người đại diện và trợ lý các cô à?"

"Đây không giống nhau, chính cô nói với anh ấy, anh ấy nhất định không nói gì mà đồng ý rồi, nếu mà tôi và anh Đàm Lâm nói anh ấy còn phải suy nghĩ một chút."

"Được thôi."

Nhưng sau đó chuyện này thật sự bị cô quên sạch sẽ, bận lên không biết ngày đêm, sau khi kết thúc công việc chỉ muốn về nhà cùng Nhĩ Dương, thời gian ở chung một chỗ với Chu Hoài Dịch dường như là không có.

Chu Hoài Dịch gần đây cũng bận, mỗi ngày đều ở Studio, lại không đến võ quán, lần trước xách quần áo đến tắm rửa còn là lúc Lục Nhĩ Nhã đến phim trường tiện đường mang cho anh.

Ngẫu nhiên gọi điện thoại đến còn nói thời gian cô ở bên anh quá ít, khi đó Lục Nhĩ Nhã còn có thể nghe thấy âm thanh gõ bàn phím của anh, không nói được mấy câu sợ quấy rầy công việc của anh, lại vội vàng tắt máy.

Chờ kỳ nghỉ của Nhĩ Dương kết thúc mang theo Phương Phương quay lại trường học, cô mới tính là rảnh được chút thời gian, có thể đến Studio thăm anh hoặc là về biệt thự ở cùng anh vài ngày.

Hoàn toàn không biết anh đang bận cái gì, rõ ràng những bộ phim trên tay chỉ còn "Quãng đời còn lại", gần đây cũng không có bạn bè đến tìm anh hỗ trợ gì đó, nhưng có thể nhìn thấy anh mỗi khi hơi nhàn rỗi thì nâng máy tính xem cái gì đó hoặc là viết gì đó linh tinh, người khác muốn nhìn một chút anh cũng không cho.

Gần đây Lục Nhĩ Nhã cũng mệt mỏi, thật sự không còn tâm tư tìm tòi nghiên cứu công việc của anh, đơn giản không hỏi mà chuyên tâm làm việc của chính mình.

Ngày đó Đại sư bá gọi điện thoại đến, nói bên phía võ quán đã chuẩn bị gần xong, bất cứ lúc nào cũng có thể hoạt động lại lần nữa, tìm hôm nào không có cảnh diễn ban đêm, Lục Nhĩ Nhã bớt thời giờ đến nhìn thoáng qua.

Các thiết bị trong võ quán đều đã đổi mới, cọc gỗ trong hậu viện và sân đã cải tiến một lần nữa, địa điểm huấn luyện sau núi cũng đã làm bảo hộ, mấy vị sư bá đều tề tựu lại đây còn mang theo mấy đệ tử đắc lực. Nói là tin tức đã được thả ra, danh vọng của ông và cha cô vẫn còn đó, lục tục có đoàn phim gọi điện thoại đến yêu cầu hợp tác.

Những việc đó Lục Nhĩ Nhã toàn giao cho Đại sư bá phụ trách, mấy sư bá cũng không có ý kiến, chọn ngày lành đốt pháo khai trương lần nữa.

Võ quán lại trở nên náo nhiệt, có phụ huynh đưa trẻ con đến học tập, phần lớn đều là cuối tuần đến đây, Đại sư bá ký hợp đồng với một đoàn phim, diễn viên của đoàn phim vội vàng đóng phim chạy hành trình gì đó, chỉ đến tối, thậm chí là rạng sáng mới có thể đến đây.

Cách âm của nhà ở không tốt, người phía dưới lại nhiều, sợ nghỉ ngơi không tốt, Lục Nhĩ Nhã nghe lời đề nghị của ảnh đế Chu, đóng gói hành lý dọn vào biệt thự ở, định chờ đóng máy phim lại dọn về.

Hiển nhiên dọn vào biệt thự cũng không thể hiện có thể ngủ ngon, còn phải đề phòng người đàn ông bất cứ lúc nào cũng muốn làm bậy kia, thể xác và tinh thần đều mệt.

"Em nói, không phải anh có phòng riêng sao?" Trừng mắt nhìn người đàn ông cởi tr@n nằm trong chăn của cô, Lục Nhĩ Nhã dịch sang bên cạnh cách anh xa ra chút."

Loại lời nói này cũng không phải lần đầu cô nói, mỗi lần đối phương đều cười cho qua giống như không nghe thấy, ôm cô vào trong lồ||g ngực, thí dụ như hiện tại.

Loại chuyện này có một thì có hai, sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần, Lục Nhĩ Nhã cũng coi như quen rồi.

Căm giận kéo tay Chu Hoài Dịch đang vuốt tóc của cô, cắn một ngụm: "Thật chán ghét!"

Chu Hoài Dịch lại cười: “Đều là vị hôn phu, vị hôn thê rồi còn để ý mấy cái này?”

Đương nhiên, nói như vậy, cũng không phải lần đầu anh nói.

Lục Nhĩ Nhã buông anh ra, kéo chăn, nhắm mắt lại không định để ý người đó.

Đối phương lại dí sát vào người cô, khẽ cắn vành t@i của cô, ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp: "Nhĩ Nhã, tìm chút thời gian, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi."

Ảo giác à…

Người đàn ông không nghe thấy câu trả lời lại xoa bóp mặt cô: "Nói chuyện với em đó."

Loại chuyện này nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, có phải không tốt lắm hay không? Nhưng mà không như thế chẳng lẽ còn muốn làm nghi thức gì đó sao?

Bị suy nghĩ của mình chọc cười, Lục Nhĩ Nhã nhấc mí mắt lên, liếc anh một cái, đối phương cũng vừa hay đang cúi đầu nhìn cô, sau khi đối diện thật lâu, Lục Nhĩ Nhã mới hỏi: "Vì sao đột nhiên nhắc đến cái này?"

“Không phải đột nhiên, anh suy nghĩ rất lâu rồi, anh nghĩ nên làm em trở thành Chu thái thái sớm một chút.”

Lúc Chu Hoài Dịch nói lời này, biểu cảm vô cùng nghiêm túc, Lục Nhĩ Nhã có chút ngơ ngẩn, đợi phản ứng lại thì cảm thấy anh quá mức sốt ruột: "Chúng ta bây giờ mới ở bên nhau mấy tháng chứ, anh là muốn học người khác chơi kết hôn chớp nhoáng?"

Người đàn ông hôn trán của cô, ngồi dậy kéo cô vào lòng, ôm ở trước ngực: "Không nói đùa với em, chuyện này em phải suy xét thật kỹ, ý của anh là sau khi đóng máy "Quãng đời còn lại" thì đi đăng ký."

"Đây…”

"Hoặc là buổi sáng ngày mai đi luôn, em quyết định đi."

“…”

Nhìn cô lại không nói lời nào, trợn tròn mắt trừng anh, Chu Hoài Dịch lại véo mặt cô: "Nói gì đi, em câm à?"

Lục Nhĩ Nhã vỗ tay anh xuống, oán trách mà lại trừng mắt, dựa vào trong lồ||g ngực anh mới bỏ đi ngữ khí vui đùa: "Lãnh thì lãnh đi, dù sao cuối cùng cũng ở bên cạnh anh…"