Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 18: Reversed Robbery




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

—————Pov Main—————
...

"Tụi bây, tấn công!!!" Tay thủ lỉnh hét lớn
"Ô ô ô ô!!!!!" Và cả đám bọn nó hùa theo, giơ vũ khí định tấn công chúng tôi.

"Chủ nhân, chúng em ra tay nhé." (Cerberus)

"À không cần đâu, các cứ nghỉ đi. Cứ để anh v..."

"[Lightning Blade]!" (Kirchies)

"Này, chờ đã chứ! [Hell Fire]!"

"Không chờ đấy thì sao!" (Kirchies)

Cắt, đâm, chém, bắn. Trong vòng 10 phút, vâng, tôi và cậu ta lao lên làm gỏi hết 20 tên cướp, hai tên pháp sư cùng tên thủ lĩnh thì bị gô cổ trói lại, để trong thùng xe.Chúng khá là yếu, cùng lắm tới hạng C là hết. Lũ này cũng khôn đấy chứ, chặn đánh những mạo hiểm giả quay ra từ dugeon, lúc ra về thì dù có là hạng A thì cũng không thể địch lại được hai mươi ba tên hạng C-D. Theo lời khai thì chúng sẽ cướp hết tất cả tài sản, ma thạch, vật phẩm của nạn nhân. Nếu bắt sống được thì sẽ đem bán làm nô lệ. Tôi đi vòng quanh cắt cái tai của chúng để làm bằng chứng cho hội.

"Khai hết rồi chứ?" (Kirchies)

"Vâng, dạ, dạ, xin tha cho tôi. Hii!"

"NÍN! [Lightning]!" (Kirchies)

"Arrrrgggg!!!!"

Ai da, có cần mạnh tay đến thế không? Mà, chắc chả sao cả, hắn đáng bị như thế mà. Theo lời khai thì căn cứ của hắn cách cái dugeon này khoảng 4km về phía tây cái dugeon này. Có khoảng 4 người đang bị bắt giữ bởi bọn chúng. Chúng tôi quyết định đi đến đó để cứu những mạo hiểm giả bị giam cầm và tịch thu hết tất cả tài sản của bọn khốn này. Nhưng có một điều là chúng tôi không thể nào chở hết bọn họ và lũ khốn này với chiếc Humvee Pick-up. Nếu là đồ vật thì dễ rồi, nhưng con người thì đâu thể bỏ trong [Kho lưu trữ] được. Mà cái căn cứ đó cũng đâu thể nào đến bằng cái xe này.

"Thế thì ta sẽ không thể đi đến đó bằng chiếc Humvee. Hm... làm thế nào nhỉ."

"Thế ta đi bộ thì sao?" Kirchies hỏi lại.

"Thế thì mấy người bị thương đó thì sao? Nếu để Cerberus cho cõng thì cũng được, nhưng có chắc chắn là họ sẽ không rơi xuống chứ. Ah! Tôi có ý tưởng rồi!"

"Cậu sẽ tạo ra cái thứ gì nữa đúng chứ."

"Ừ. Tôi sẽ tạo ra nó."

—————Cảnh đã được chuyển—————

*Vrừừừmmm!!!*

"Sugoi ne! Nó chạy nhanh mà êm thật đấy." (Kirchies)

"Tất nhiên, nó là một chiếc Merkava Mk.IV. Chiếc xe tăng độc nhất vô nhị ở thế giới của tôi mà." (John)

"Gâu, chiếc xe này chạy nhanh quá! Em thích nó lắm!" (Cerberus)

"Tất nhiên rồi." (John)

Vâng, Merkava Mk.IV, chiếc xe tăng độc nhất vô nhị đến từ đất nước của người Do Thái. Nói nó độc nhất vô nhị là vì nó là chiếc MBT (main battle tank) duy nhất trên thế giới đặt khối động cơ của nó ở phía trước và có một khoang đằng sau có thể chở được đến 6 binh lính trang bị đầy đủ. Người Isreal biết được họ sẽ không bao giờ thắng lũ mọi rợ ở Trung Đông về số quân tại ngũ nên họ thà mất đi một chiếc xe tăng hơn là một binh lính của họ. Với điều này trong tâm trí, các kỹ sư Israel đã đặt khối động cơ 1300 mã lực của chiếc xe lên trước, kèm theo đó là thiết kế giáp bảo vệ xe theo kiểu module. Nhờ thế nên trong năm 1978, chỉ có duy nhất 6 chiếc Merkava Mk.I của ISDF (Israel Self Defense Force) bị mất trên toàn bộ chiến trường Trung Đông.

Băng băng qua khu rừng, vừa nhớ lại về đoạn về "Chiến Tranh Sáu Ngày" năm 1967 của Israel, tôi hồi tưởng lại một câu của đại sứ Liên Xô lúc đó sau cuộc chiến: "Không phải các anh thua vì vũ khí Soviet quá tệ, mà là vì người Ả Rập các anh không đủ trình độ để sử dụng nó. Chúng tôi đã đưa cho các anh lượng vũ khí mà các đồng chí Việt Nam đến mơ cũng không thấy, ấy vậy mà họ đã và đang chiến đấu thắng lợi trước một siêu cường của thế giới này!" (Tự hào chưa? Có thật đấy nhá!)

"Đến rồi kìa!"

"Là cái hang đó à?"

"Ừ, chính lũ khốn đó đã khai như thế đấy."

Kirchies bước xuống, ra đằng sau của chiếc chiến xa và chỉ dẫn tôi lùi xe về phía cửa hang. Tôi ra lệnh cho Cerberus ở lại trên xe, mở cửa sập phía sau, kéo ra chiếc cáng. Trong hang có hai nữ hầu gái, một anh chàng ikemen ăn mặc rất đẹp, kèm theo một anh lính mặt giáp.

"Này, sao cậu lại đứng đực mặt ra thế? Oi, Kirchies..."

"Đây, là hoàng tử *gằm mặt* và người hầu của ngài ấy. Được lắm, bọn khốn này chúng dám tấn công cả thái tử... James, chúng ta cứ lái thẳng chiếc xe này về kinh thành, không cần cải trang nữa. Tôi sẽ phải xử tử bọn khốn này mới được!!'" (Kirchies)

Tôi bất giác lùi lại. Tôi chưa từng thấy Kirchies giận đến mức này. Mặt anh ta tối sầm lại, không khí xung quanh như bị đóng băng ấy. Thì ra đây chính là em vợ của tôi à. Tôi có nghe kể bởi một số người hầu trong cung và từ chính cha vợ của mình. Nhưng không ngờ vị hoàng tử của Assylum lại ở đây. Mà, nói gì thì nói, phải chữa trị cho cậu ấy đã.

"[Healing], [Recovering], [Refreshing]!" (John)

"Hơ... đây là..."
"Chào mừng ngài, hoàng tử. Chúng tôi rất mừng vì đã tìm lại được ngài."

"Kirchies?! Đúng rồi, bọn cướp đó đâu?! Chắc chắn chúng sẽ đi mai phục các mạo hiểm giả ở cái Dugeon kia!"

"Không cần phải lo đâu, Bernhardt-kun. Chúng đã xuống địa ngục cả rồi, còn hai ba tên cầm đầu thì đang bị trói trên xe kìa." (John)

"Kirchies, đây là ai?"

"Cậu ta ấy hả, cậu ta là James, James McFlint, anh hùng của vương quốc của chúng ta, và là anh rể của ngài đấy."

"Ểh?! Nà ní?!"

—————Cảnh bị chuyển nữa—————

—————Pov 3rd—————

Tất cả tuỳ tùng của Bernhardt đều đã được đưa vào trong xe nằm. Riêng Bernhardt thì lại muốn ngồi bên trong tháp pháo. Tôi cho cu cậu ngồi trên chỗ của chỉ huy. Tôi cẩn thận treo lá cờ của vương quốc Assylum lên cột anten của tháp pháo. Bernhardt đứng lên, thò người ra khỏi cửa ra vào của chỉ huy. Nhìn cậu ta cứ như đội trưởng của một kíp xe tăng người Đức trong thế chiến thứ hai. Tôi bắt đầu tăng ga, phóng xe về phía kinh thành. Đường đi có hơi xóc nhưng trong xe thì lại rất êm. Chỉ có lũ cướp bị treo bên ngoài là la ó ầm lên khiến Kirchies phải dùng sét đánh bất tỉnh một lần nữa.

Minh hoạ thui~

~~~45 phút sau~~~

"Thấy rồi, là cổng thành kìa!" (Bernhardt)

"Ểh, sao bọn họ lại dàn trận như thế nhỉ?!" (John)

Chết tiệt, tôi quên mất đây là lần đầu tiên cái thứ này xuất hiện trong cái thế giới fap thuật này. Nên họ lầm tưởng cỗ xe chính là một con quái vật thì cũng không có gì là lạ.

"Được rồi, James, cậu cứ dừng ở đây đi, tôi sẽ nói chuyện với những anh lính."

"Tôi sẽ theo cậu, hai người chắc chắn tốt hơn một mà...

————————————————————
To be continue...