Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 13: Bữa tiệc và trận đấu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

—————Pov main—————

Lúc này, chúng tôi đang vận bộ đồ đẹp nhất mà chúng tôi có. Tôi chuyển bộ áo mà tôi mặc thành một bộ vest đen và dắt thanh kiếm ngang hông, Anna thì chuyển bộ váy của cô ấy thành một chiếc đầm dạ tiệc màu đen, được cắt xẻ một cách mạnh bạo nhưng không quá hở hang. *Em ấy đẹp thật*.

"Đến lúc rồi đấy, chúng ta đi chứ, chồng yêu~?" (Anna/Athena)

"Ư-ừ, chúng ta cùng đi nào."

"Anh dễ thương thật đấy! Fu fu..." (Anna)

"..." tôi không đáp lại vì biết lúc này cổ đã trên cơ rồi, có nói lại cũng tổ chỉ để bị chọc thêm. Tôi cúi người xuống một chút và hôn nhẹ cô ấy.

"Ta đi thôi."

"Ưm..."

Và chúng tôi cùng bước ra sảnh, nhập hội cùng với hai đứa em gái của mình. Bọn họ đang vừa đi vừa cười đùa, cứ như chị em ấy.
Kurumi/Kaoru

Artemis/Esfir

"Ah, James-niichan, Anna-neesan, hai anh chị đẹp quá đi!" (Esfir)

Và em ấy chạy lại ôm người tôi.

"Umu..." (Esfir)

"Mồu, Esfir-chan, em cứ bám dính lấy anh ấy quá đó!"

"Onii-sama, em... em xin lỗi, lúc đó em đã hơi quá tay, a..." (Kaoru)

"Được rồi, không sao đâu." Tôi đáp lại khi đang xoa đầu con bé.

"Nh-nhưng..." (Kaoru)

"Không sao đâu, Kaoru-chan. Anh ấy tha lỗi cho em rồi, với lại anh ấy là em trai của em mà, phải không?" (Anna)

"Ưm..."(Kaoru)

"Thế thì đi thôi nào."

—————Tại bữa tiệc—————

Bên trong cung điện nơi tổ chức buổi tiệc, có rất nhiều nhà quý tộc và gia quyến của họ ăn mặc rất đẹp đang đứng ở đó. Nhưng không biết làm cách nào mà chúng tôi đã trở thành tâm điểm của sự chú ý.

"Nhìn bọn họ kìa... Anh ấy đẹp trai quá... Cô ấy thật là đẹp..." và những câu đại loại như thế. Phiền thật đấy. Có một vài kẻ còn khó chịu ra mặt nữa cơ. Lúc này thì Kurumi và Artemis đã dẫn nhau đến chỗ khác để lấy đồ ăn.

"Ah, James-sama, chào mừng anh đến với bữa tiệc!" (Irisdina)

"James-sama, anh đã đến rồi!" (Hieldmar)

"Ư-ưm. Chào hai em. Hai người mặc đồ thật đẹp đấy." Tôi đáp lại hai nàng công chúa. Họ đỏ mặt lại. Umu, dễ thương thật. (>_<")

"Ha... hai, cám ơn anh, James-sama. Mà anh và chị hôm nay cũng đẹp thật đấy." (Irisdina)

"Ưm, đ..." (Hieldmar)

"Yo, rất hân hạnh được gặp cậu, James-dono. Tôi chính là tên tướng bất tài ngày hôm qua đã được cậu cứu đấy. Ôh, thật thất lễ, tên của tôi là Kirchies von Ainhart. Tôi rất cảm kích vì cậu đã cứu chúng tôi." (Kirchies)

Và phép màu lại xảy ra, cái ông tướng ngày hôm qua đã cứu chúng tôi khỏi cái cuộc nói chuyện có nguy cơ đi vào ngõ cụt này.

"À, vâng, chuyện đó không có gì đâu, chúng tôi đến đây cũng chính là vì thế mà. Với lại, ông không phải là một vị tướng tồi chuyên nướng quân của mình đâu." Tôi đáp.

"Đó là điều mà chúng tôi sẽ làm, vì đó là cách mà chúng tôi sống mà. Và anh ấy nói đúng đấy, cái cách mà ông dàn quân của mình rất hợp lý, tôi có lời khen cho ông đấy." (Anna/Athena)

"Cho tôi hỏi, cậu và cô đây... trước khi đến đây có phải là chiến binh không?" (Kirchies)

"Ông biết à?" (John/James)

"Chỉ là cái cách nói chuyện của hai người thôi." Ông ta đáp lại

"Thế chúng ta làm một trận chứ? Tôi rất muốn xem sức mạnh của cậu và thanh kiếm đó đấy, tất nhiên cả cô nữa." (Kirchies)

"Thế nghe cũng được đấy, sao hai người không ra sân đấu tập đi, tiện thể ta sẽ cho bọn họ thấy sức mạnh của James-dono." (???)

"Ý hay đấy, Heinz, cậu nói rất đúng đấy, anh hùng và người mạnh nhất của Assylum sẽ giao đấu với nhau, tại sao lại không nhỉ. James, ý cậu thế nào? Như thế những kẻ phản đối chuyện đó sẽ không dám ho he gì nữa." (Nhà vua)

"N-nếu bệ hạ đã nói thế thì cứ tiến hành như thế đi." (John/James)

"Ểh, nhưng cha, chúng ta đang ở giữa bữa tiệc mà, có cần phải làm thế không?" (Irisdina)

"Đúng thế anh ấy chỉ mới về từ trận chiến ngày hôm qua thôi mà!" (Hieldmar)

"Không sao đâu." Tôi cười và đáp lại hai cô nàng kia, Anna thì cứ nói với tôi một câu: "cố lên nhé!"
————————————————————
Vâng, và cái "chuyện đó" mà đức vua Leonard nói chính là chuyện kết hôn của tôi và hai "đoá hoa" của vương quốc.

(Tối hôm qua)

"À, chuyện là thế này, con rể à. Khi con và mấy cô gái đã ra chiến trường, bọn nó được đưa về đến cung điện và nằng nặc đòi ta cho chúng kết hôn với con." (Heika)

*hức hức*

"Hai em hãy bình tĩnh lại nào... À rế? Chuyện là thế ạ?!" Tôi vừa dỗ hai nàng công chúa mít ước vừa trả lời nhà vua.

"Fu fu, đúng thế đấy. Ta không biết tại sao nhưng khi nhìn vào con, ta có thể thấy được con là người tốt." (Hoàng hậu)

"Sao ạ? Làm sao người có thể biết được khi chỉ nhìn vào thần?!"

"Con không biết nhưng cả ta và Darling của ta đều có phép thuật hoặc một thứ tương đương như thế. Nó là phép [Thẩm định thiên biến] với ông ấy hoặc "Đôi mắt phép thuật" của ta. Nó cho ta thấy được tất cả mọi thứ về con đấy, John~desu." (Hoàng hậu)

"Thì ra là thế à. Kể cả [Ẩn giấu] củng không thể che hết được ư." (John)

"Đúng thế, hạ thần rất bất ngờ đấy, John-sama. Không ngờ cả ba vị thần lại hạ phàm để xuống vương quốc này." (Vua)

"Cha à, cha đang nói gì thế?" (Hieldmar)
"Cả mẹ nữa, mẹ nói anh ấy là thần sao?" (Irisdina)
"James-sama, chuyện này có là thật không?"

Ba cái gật đầu từ ba người thay cho câu trả lời. Thấy thế hai cô công chúa bật khóc.

"Thế là bọn em thật sự không xứng với anh à." (Irisdina)

"Không phải thế..."

"Ara, John, ngài có thấy hai đứa nó đẹp không? (Hoàng hậu)

"Ưm, có, nhưng hoàng hậu đừng gọi cháu là ngài, cháu chỉ mới có 29 tuổi thôi."

"Ồ, thế à. Vậy cậu không ghét bọn nó phải không?"

"Vâng."

"Thế thì không có vấn đề gì cả, nhỉ, mẹ có nói qua với Athena-sama rồi, ngài ấy không phản đối gì cả." (Hoàng hậu)
(Vãi dàn xếp)

"T-thế à?" (John)

"John-sama, vậy anh chấp nhận bọn em, đúng chứ?" *ánh mắt cún con* (Hieldmar)

"Chúng em có thể chịu gian khổ và còn chiến đấu được nữa, xin anh đấy!" *ánh mắt khiến thằng nào là đàn ông thì không thể từ chối!* (Irisdina)

"Ư-ừ, anh đồng ý..."

"Yay!..."x2 (đù)
—————Tại sân đấu tập hoàng gia—————

Trong phòng chuẩn bị, cái người cận thần tên Heinz của nhà vua khi nãy nói với tôi rằng tôi sẽ phải đấu với mấy tay mạo hiểm giả được thuê bởi bọn quý tộc kia trước, sau đó mới đấu với Kirchies. Và số lượng là vào khoảng mười người hạng S.

"Haizz, thế à. Vậy cũng được, không sao cả."

*Hơ...ơ... ohayō, ngủ đã quá cơ* (Barbatos)

*Này này, đã trưa rồi đấy, cô nương!*

*Hơ... vâng ạ, thế hôm nay chúng ta sẽ có một trận đấu, chủ nhân nhỉ?*

*Ừ, một trận đấu tập với mười tên lính đánh thuê và một vị tướng. Với bọn lính thì ta sẽ không lằng nhằng nhiều với bọn chúng. Nhưng với vị tướng kia thì ta sẽ làm một trận ra trò đây.*

*Thế em có được giết hết bọn họ không, John-sama?*

*Đây chỉ là một trận đấu tập thôi, không cần làm quá đâu, Barbatos. Ít nhất thì cũng đừng gây nguy hiểm đến tính mạng là được.*

*Vââânnnggg*

"James-dono, đã đến lúc rồi, chúc ngài may mắn nhé." (Heinz)

"Cảm ơn nhiều, Heinz-dono."

Và trước mắt tôi, một đấu trường hàng vạn người xem. Oi oi, không phải là có quá nhiều rồi ư?

"À, toàn bộ người dân của thủ đô được mời đến là để chứng kiến sức mạnh của ngài đấy, James-dono. Như thế sẽ dễ dàng hơn để họ công nhận sức mạnh và chuyện kết hôn của cậu cùng hai công chúa." (Heinz)

"Tôi đang tự hỏi rằng cha vợ của tôi có làm quá lên không thôi." (John)

"Nếu là vì con gái ông ấy thì ông ấy sẽ làm tất cả mọi thứ, nên nó không có gọi là quá đâu. Tôi cũng sẽ mong chờ rất nhiều vào màn trình diễn của ngài đấy, James-dono."

"Ư-ừ." (John)

————————————————————
Tự dưng siêng năng ghê cơ, mặc dù tối thức tới 2h, sáng 6h30 là thức rồi 😆🎉

Nga thắng Saudi Arabia 5-0 🎉

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé!