Biến Dị: Dị Giới

Chương 35: Những bí mật dần được hé lộ




"Đúng là ta chính là người đã khiến Satan vào trong ngôi trường này, nhưng điều mà ta thắc mắc là tại sao cậu lại biết được chuyện đó"(Koro-sensei)

Kinji vẫn ngồi nhìn Koro-sensei với đôi mắt nhăn nhó.

"Chẳng phải bây giờ em mới là người đặt câu hỏi sao ?"(Kinji)

"Ta biết cậu đã xuống tầng hầm, nơi đó chứa đựng hầu như toàn bộ lịch sử của ngôi trường này, nhưng ở đó không hề nói về việc ta có cấu kết với Satan, vì vậy ta mới hiếu kì một chút đấy ?"(Koro-sensei)

"Hmmm, được thôi, em sẽ trả lời, việc suy luận ra thầy là người đã để Satan vào trường này rất đơn giản. Thứ nhất, theo như những gì em biết, thầy có sức mạnh cực kì khủng khiếp. Thứ hai, trước khi bước vào ngôi trường này, em đã cảm nhận được một kết giới rất lớn mà lúc đầu em không thể biết được người nào đã tạo ra, kết giới mạnh đến mức mà chắc chắn Satan cũng khó có thể phá vỡ nó được. Thứ ba, nếu thầy là người mạnh như thế, tại sao lúc Satan xuất hiện, thầy lại không hề xuất hiện ?. Nếu kết hợp cả ba, hiễn nhiên việc Satan có thể đi vào ngôi trường này chỉ có thể là thầy đã giải kết giới và cho hăn đi vào"(Kinji)

Nghe những lập luận mà Kinji nói ra, Koro-sensei đã hết lời vỗ tay

"Đúng là những suy luận mà cậu vừa nói cũng có phần rất đúng, nhưng chẳng phải còn rất nhiều lổ hổng sao"(Koro-sensei)

"Ý thầy là em sai sao ?"(Kinji)

"Ta không hề nói vậy, tuy nhiên, giả sử như ta đã già và sức mạnh của ta yếu đi thì sao, chắc chắn Satan cũng có thể phá vỡ kết giới và đi vào dễ dàng"(Koro-sensei)

"Thầy đã già sao, hừ, thật nực cười, em biết thầy không phải là con người, nói đúng hơn thầy là một tiên tộc "(Kinji)

"Hahahahha, hahahhaa, hay, hay lắm, có thể biết đến như vậy, rõ ràng em đã điều tra rất kĩ nhỉ, đúng vậy, ta không phải là con người và đúng như em nói, ta là một tiên tộc, một bộ tộc sống rất lâu, nhưng ta thắc mắc là tại sao em có thể biết nhiều đến như vậy đấy Thetis Kinji"(Koro-sensei)

"Ngôi trường này được thành lập khoảng 300 năm về trước, lúc này, cái tên người hiệu trưởng đầu tiên chính là tên của thầy, tuy nhiên 200 năm về trước, cái tên hiệu trưởng lại là một cái tên khác, tuy vậy, theo ghi chép thì tính cách của người hiệu trưởng lúc đó chẳng khác mấy vị hiệu trưởng thành lập trường, tuy chỉ có ngoại hình là khác nhau, nhưng điểm quan trọng nhất. Khoảng một trăm năm về trước, cái tên Koro Ishitaru lại được lập lại, nhưng ngoại hình thì lại một lần nữa khác đi, và đó chính là ngoại hình của thầy lúc này"

"Vậy là em suy luận việc thầy sống lâu như thế bởi vì thầy là một tiên tộc sao"

"Không những thế, trong sách vỡ ghi chép, thầy là một người rất thông minh, thông minh đến mức có thể nhìn thấy trước được tương lai, và chỉ có tiên tộc mới có khả năng đó "

Và thế là Koro-sensei cứ cười vang cả căn phòng, liên tục ca ngợi Kinji.

Sau đó thầy ta đứng dậy khiến Kinji hơi giật mình mà thủ thế tấn công.

"Bình tĩnh nào, ta chỉ muốn cho cậu thấy hình dáng thật của ta thôi"(Koro-sensei)

"Hình dáng thật sao"(Kinji)

Từ từ, từ dưới chân thầy hiệu trưởng, một vòng ma thuật đi lên từ chân đến đỉnh đầu, không lâu sau, dáng người của Koro-sensei không còn mập mạp chất phát như lúc đầu mà giờ đây đã trở thành một dáng vẻ khác.

Khuôn mặt thì dài và nhọn nhưng nhìn rất ngầu với mái tóc màu vàng óng và hơi dài phía sau lưng. Đôi tai thì nhọn hoắc đúng như dáng vẻ của tiên tộc, cơ thể thì cao ráo, nét mặt trẻ trung, và hai con mắt màu xanh lá, nhìn xa thì thấy đôi mắt của con người đó cực kì sắc bén, như nhìn thấu cả tâm can. Thầy ấy mặc một bộ khom lê màu trắng nhìn trông rất bảnh, khác xa hình dạng lúc trước.

"Vậy đây chính là hình dáng thật của thầy ?"(Kinji)

"Đúng vậy"(Koro-sensei)

Thầy ta tiếp tục ngồi xuống ghế và chống cầm nhìn Kinji, khuôn miệng thì cứ mỉm cười

"Bây giờ chúng ta nên vào vấn đề chính nhỉ"

"Ý thầy là gì chứ"

"Ta sẽ kể cho cậu tất cả mọi thứ ta biết, nào hãy ngồi xuống đi"

Và một cách nhẹ nhàng, cậu ấy ngồi xuống cái ghế phía sau, tiếp tục nhìn vào Koro-sensei và lắng nghe

"Đúng như cậu nói, tiên tộc là bộ tộc rất thông minh, tuy nhiên, bọn họ không hề có khả năng nhìn thấy trước được tương lai. Mà nói thêm cho cậu biết thì ta không đơn giản là tiên tộc đâu đấy, thực tế ta chính là một vị thần"

Lời mà Koro-sensei nói ra khiến Kinji mở tròn đôi mắt ngạc nhiên

"Thần sao ? không thể nào"

"Sao chứ, vậy là em chưa biết bí mật của các vị thần rồi nhỉ, được thôi, ta sẽ nó cho em nghe vậy"

Và thế là Kinji ngồi ngay ngắn, cố gắng nghe từng lời mà Koro-sensei sắp nói, vẻ mặt hoang mang vẫn còn trên gương mặt

"Theo cậu nghĩ, thứ gì tạo nên các vị thần chứ ?"

"Chẳng phải họ được lựa chọn từ lúc sinh ra sao"

"Hahahaha, nói như cậu cũng không sai, tuy nhiên mọi thứ lại rắc rối nhiều hơn cậu nghĩ đấy. Một vị thần thường được các vị thần khác lựa chọn từ lúc họ sinh ra, đó là chuyện của nhiều thập kĩ về trước. Tuy nhiên, hiện tại thì việc đó hầu như là không còn"

"Vậy các vị thần đến từ đâu chứ"

"Từ trường học"

"Cái gì chứ ?"-Kinji hét lớn, bất ngờ chống chất bất ngờ

"Từ thuở xa xưa, khi mà tất cả mọi loài trên thế giới này đều có một cuộc sống hòa bình, nhưng hòa bình thì không hề kéo dài mãi mãi, việc lựa chọn người lên làm vị thần từ khi mới được sinh ra đã làm xuất hiện vô số hậu quả sau này, và một trong những hậu quả đó là việc tranh giành quyền lực.

Và lúc đó, chiến tranh giửa các vị thần đã diễn ra. Tất nhiên, tuy được gọi là thần, nhưng thực tế có rất nhiều chủng loại, và vị thần mạnh nhất sẽ được lên làm chúa. Nếu cậu có đọc lịch sử của thế giới, chắc hẳn cậu đã biết, người làm chúa vào lúc đó là một con người, vì vậy khi mà chúa lên ngôi, tất cả đều phải quy phục. Tuy nhiên, chuyện khủng khiếp đã xảy ra khi người nhìn xuống trần thế tại thế giới này, loài người đã gần như tuyệt chủng.

Quá tức giận, vì vậy hầu như vị chúa đã lập tực giết chết tất cả vị thần chủng loại khác, mặc cho nhiều người ngăn cản, nhưng sự thanh trừng các vị thần vẫn diễn ra. Từ đó, phong tục lựa chọn cũng chấm dứt.

Linh hồn, nói đúng hơn là những linh hồn mang sức mạnh của thần đều bị tan biến vào trong hư không cả. Và tại hư không, đó là một nơi hoàn toàn huyền bí mà chưa ai dám bước chân vào kể cả chúa đi chăng nữa.

Nhưng sự thật, tại hư không đó. Đó là nơi sản sinh ra các linh hồn và sức mạnh. Một đứa bé còn trong bụng mẹ, lúc này nó chẳng khác gì một cái xác không hồn cả, tuy nhiên, một thời gian sau, khi mà cái xác trở nên hoàn thiện, đó cũng là lúc mà thế giới hư không mở ra và ban tặng linh hồn, và tất nhiên, những người nào may mắn đều được ban cho linh hồn có sức mạnh hoặc thậm chí linh hồn mang sức mạnh của thần linh"

"Nói như vậy, thì em cũng là một linh hồn từ hư không sao"(Kinji)

"Không sai,nhưng linh hồn của cậu mang sức mạnh của chúa hay không thì ta không biết, tuy nhiên cậu lại mang một linh hồn mạnh mẻ, nhưng số phận của cậu thì lại không bao giờ đơn giản cả"

"Vậy còn chuyện trường học là sao"-Kinji thắc mắc

"Trường học, đó là nơi mà vị chúa trước kia tạo ra, nơi mà ai đủ sức mạnh, trí tuệ, và nhân cách đều có thể thành vị thần, không phân biệt chủng loài"

"Chờ đã, chẳng phải thầy nói chúa rất ghét những chủng loài khác sao"

"Đúng là khi lên ngôi, chúa đã tàn sát tất cả, nhưng khi đã tàn sát xong, chúa lại có chút hôi hận, bởi việc làm đó chẳng khác nào các chủng loài trần thế tàn sát loài người cả. Và để sửa đổi tất cả, chúa đã tạo ra ngôi trường đào tạo vị thần và xóa bỏ việc lựa chọn thần linh cổ hủ như xưa. Nhưng rắc rối thay, chúa đã chết, vì vậy trường học đó cũng đang dần biến mất, nên buộc phải có người đủ sức mạnh lên thay thế vị trí của chúa. Và mọi chuyện tiếp tục diễn ra như nữ thần đã nói với cậu lúc trước"

"Vậy thầy cũng là một trong số ít vị thần biết em mới là vị chúa tiếp theo"

"Hahahaha, đúng là như vậy, tuy nhiên, sự thật đáng sợ hơn mà tôi sẽ nói với cậu ngay lúc này là, trong buổi tiên tri đó, quả cầu tiên tri không hề bị hư kể cả dự đoán ban đầu, tất cả đều đúng và chẳng có bàn tay của vị thần nào làm lệch đi kết quả cả"

"Là sao chứ"-Kinji hét lớn và bất ngờ đứng dậy-"Nếu vậy, Natsugi Hei, cậu ta mới chính là chúa sao"

"Ta không biết"

"Cái gì ?!!!"

"Ta không biết bởi vì, cậu và Hei, số phận thật sự của hai người chính là đối đầu nhau để giành lấy ngôi vị đó, vì vậy nên quả cầu tiên trí mới xuất hiện hai kết quả,mà nói đúng hơn là đến quả cầu tiên tri cũng bó tay"

"Hả ??"

Kinji há hốc mồm khi nghe được những thông tin đó, đôi mắt cậu ấy lờ đờ, cơ thể hơi bất đông.

Sau đó cậu ngồi ra sau ghế, tay trái che mặt và suy nghĩ, một lát sau, cậu ấy mỉm cười liếc nhìn Koro-sensei

"Nhưng mà em không có lí do gì để tranh ngôi vị chúa cả, nếu em và hắn có đối đầu nhau thì em cũng sẽ cố tình thua thôi, thực sự em không hề thích làm chúa"

Koro-sensei đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ trong khi hai tay chắp sau lưng.

"Không đâu, số phận nghiệt ngã hơn cậu nghĩ đấy Kinji-kun"(Koro-sensei)

Koro-sensei quay lại và nhìn vào Kinji, gương mặt thầy ấy nghiêm túc hơn.

"Lí do ta để cho Satan bước vào trường này, bởi vì ta có thể thấy được tương lai"

"Tương lai sao ?"

"Đúng vậy, kĩ năng từ lúc ta sinh ra đến giờ đó là khả năng lựa chọn, và khi ta nâng cấp, sức mạnh ta bắt đầu mạnh lên và đến khi trở thành thần, kĩ năng của ta tiến hóa đến mức có thể nhìn thấy nhiều lựa chọn tương lai trước mắt"

"Vậy thầy đã thấy gì Koro-sensei"

"Ta thấy ngoài lựa chọn cho Satan tàn sát, thậm chí bắt tay với đế quốc để giết mọi người trên đất nước này, thì tất cả những lựa chọn khác đều dẫn đến sự diệt vong của tất cả, mọi thứ trên thế giới này đều biến mất bởi Hei"

"Nhưng mà tại sao chứ"

"Bởi vì, với con đường này, nhiều người hơn sẽ tranh ngôi vị là chúa, không riêng mình cậu đâu Kinji-kun, có rất nhiều người khác rất mạnh, sức mạnh của họ không thua kém gì thần cả, thậm chí còn mạnh hơn. Với cuộc tấn công của Satan, nó như một chất xúc tác để làm xuất hiện những người đó, đồng thời cũng thức tĩnh được sức mạnh của cậu. Vì nếu chỉ mình cậu đánh nhau với Hei, và khi hắn ta lên ngôi, ta đã thấy được cái kết của thế giới này, sự diệt vong là không tránh khỏi"

"Em hỏi một cậu nữa được không"

"Chuyện gì chứ"

"Lí do Ria sẽ chết nếu em không chinh phục mê cung là gì"

Nghe cậu hỏi đó xong, vẫn phong thái cũ, Koro-sensei ngồi lại cái ghế và chống cầm mỉm cười nhìn Kinji

"Lí do Ria chết, bởi vì cậu quá yếu, và Ria sẽ chết dười bàn tay của hắn, Natsugi Hei"

"Vậy còn lí do chinh phục mê cung là gì"

"Đơn giản là cậu phải có được 10 món bảo vật của các vị thần cổ đại để có sức mạnh chống lại tên Hei đó. Cậu còn giữ chiếc nhẫn chỉ đường mà vị thần lúc trước đưa cho cậu không"

"Em còn giữ, nhưng nó bảo phải lấy được bản đồ ở chỉ điểm những mê cung"

Từ trong ngăn bàn của Koro-sensei, thầy ấy lấy ra một cây bút, nó giống cây bút bi, thân to và có màu trắng ném đến cho Kinji

Khi cậu ấy bắt lấy cây bút, một sự ngỡ ngàng hiện lên trên khuôn mặt. Lí do bởi vì, ở thế giới này không hề có bút bi như thế giới trước kia, hầu như tại thế giới này, ai ai cũng viết bằng bút lông chim cả

"Đây là ?"

"Đó là bản đồ đó"

"Hễ ~~~ gì chứ ?"

"Thử bấm đầu cây bút đi"

Sau khi Kinji bấm đầu bút, một bản đồ 3D hình vuông rông khoảng 50cm hiện ra. Không những thế, nếu truyền một ít ma lực vào cây bút và sử dụng ý nghĩ đẻ duy chuyển thì có thể phóng to hoặc thu nhỏ bản đồ với một khoảng cách nhất định, thậm chí còn có thể di chuyển xung quanh

"Thật kì lạ, ở thế giới này làm gì có loại bút này chứ"(Kinji)

"Đó là một nghệ nhân được chuyển sinh từ thế giới trước đây của cậu làm ra đấy, tuy nhiên người đó đã chết vì tuổi già ở thế giới này rồi"

"Chuyển sinh sao ? vậy còn nhiều người khác được chuyển sinh hoặc tái sinh như em đúng chứ ?"

"Không sai, nhưng sự thật về thế giới này đến cả ta cũng chưa biết hết, vì vậy ta không thể nói gì thêm"

Sau đó, Kinji quan sát bản đồ, cậu xem xét hồi lâu. Một lát sau, Koro-sensei lên tiếng

"Sao cậu không xem chỉ dẫn của chiếc nhẫn nhỉ, nó có thể là con đường tiếp theo đấy"

"Nhưng mà trước lúc đó, em muốn hỏi thầy điều này"

"Cứ nói"

"Tại sao trên bản đồ này lại chỉ có 7 mê cung thôi, 3 cái còn lại đâu rồi"

"Ta không biết"

"Hả ?!! nếu vậy thì sau này em phải làm sao đây'

"Đừng lo, ta nghe nói, chỉ cần chinh phục được tất cả 7 mê cung, bí mật về lối đi của 3 mê cung còn lại sẽ được hé lộ thôi"

"Nhưng chẳng phải nó giống trò chơi quá sao, cứ như mọi thứ đã được sắp đặt rồi vậy"

"Hahahaha, nếu như cuộc đời cậu là trò chơi, vậy thì hãy chinh phục nó đi"-Koro-sensei cười như điên khi nghe Kinji nói thế

Và sau đó, Kinji lấy chiếc nhẫn chỉ đường để xem tiếp hành trình tiếp theo.

"Mê cung đầu tiên mà chiếc nhân muốn mình đi là mê cung Barion tại thác nước không đáy Syrin sao"

"Đúng như dự đoán của ta, hahahhaha"

"Thầy nói như thế là sao"

"Tất cả mê cung đều phải được chinh phục theo thứ tự cả"

"Theo thứ tự ? Vậy là em không thể tự chọn mê cung tiếp theo ? Thật sự em muốn đến rừng đại ngàn Zera đầu tiên, ở đó có một người nhất định em phải cứu cho bằng được"

"Không dễ như cậu suy nghĩ đâu, Kinji-kun, tất cả mê cung đều cần có chìa khóa, và viếc lấy chìa khóa và mở khóa đều theo thứ tự cả, hãy làm theo chiếc nhẫn, chắc chắn sẽ đến lúc cậu có thể bước đến mê cung mà cậu muốn thôi"

"Chết tiệt, mình thật sự muốn đi cứu Riki sớm nhất có thể"-Kinji nói thầm

"Vậy, cậu sẽ làm gì tiếp theo đây, Kinji-kun"

"Tất nhiên phải chuẩn bị cho cuộc hành trình tiếp theo rồi, không thể tốn thời gian thêm được nữa"

Nói xong, Kinji phá bỏ không gian cậu tạo ra và bước ra khỏi cánh cửa phòng hiệu trưởng với cái cúi đầu chào tạm biệt

Còn Koro-sensei thì vẫn mĩm cười nhìn Kinji bước ra ngoài. Một giọng nói phát ra ở bên bức tường phía tay trái.

"Liệu nói ra hết như thế có ổn không, Herast, à không phải gọi là Herast-sensei chứ nhỉ"

"Cái tên đó ta đã bỏ quên từ lâu rồi, hiện giờ tên ta là Koro-sensei mới đúng"

"Được rồi, Koro-sensei, tôi chắc ngài biết hậu quả sẽ như thế nào rồi chứ"

Koro-sensei mỉm cười nham hiểm

"Ta biết chứ, vậy tình hình như thế nào rồi"

"Ma vương mới đã xuất hiện, đó là một con người được triệu hồi, sức mạnh rất kinh khủng"

"Vậy thì chúng ta cũng nên triệu hồi anh hùng thôi"

"Còn Thetis Kinji