Bên trong phòng khách sạn 5 sao, Kỳ Tham nửa nằm trên ghế sa lông rộng rãi, thông qua ánh đèn quan sát ly rượu đỏ đắt giá trong tay mình, rượu đỏ lắc lư qua lại trong ly, từ đỏ sậm tới nhạt dần, mông lung nhìn rất đẹp.
Tô Oánh đem dĩa điểm tâm vị socola đưa tới bên tay Kỳ Tham, cười nói: “Rất ít khi thấy cô trầm mặc như vậy, xem ra thời gian qua mệt mỏi không ít, muốn tôi kêu người tới massage thả lỏng cơ thể không?”
“Nếu như cô không ngại người khác biết cô ở đây, tôi cũng không từ chối.” Kỳ Tham lười nhác nói, đưa ly rượu tới bên môi, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Tô Oánh kéo Kỳ Tham dậy, rồi ngồi xuống bên cạnh, đập đập xuống hai vai cô nói: “Vậy để tôi tự phục vụ là được rồi.”
Kỳ Tham kéo tay Tô Oánh không cho Tô Oánh đập loạn xạ nữa: “Không phải ngày mai cô tham gia buổi công chiếu đầu tiên sao? Nên ngủ sớm để dưỡng tinh thần mới đúng chứ!”
“Thời gian sinh hoạt của tôi đã không theo quy luật từ lâu rồi, càng thức khuya thì hôm sau tôi càng có tinh thần.” Tô Oánh bỏ đôi dép đang mang ra, khoanh hai chân ngồi xếp bằng trên ghế, nghiêng qua dựa vào người Kỳ Tham, hơi cảm thán cầm ly rượu đỏ của mình lên, rất tự nhiên chạm nhẹ vào ly Kỳ Tham, nói tiếp: “Cuối năm, trong lòng rất loạn, càng ngày càng muốn rút lui không làm nữa.”
Kỳ Tham nhìn Tô Oánh uống một hơi hết sạch ly rượu, nói: “Cô cũng biết mệt mỏi?”
“Chứ sao, đàn ông cũng có lúc mệt mỏi muốn vứt bỏ mọi thứ, huống chi tôi chỉ là người phụ nữ bình thường.” Tô Oánh hạ thấp đầu xuống, nhỏ giọng hỏi: “Kỳ Tham, cô có người mình thích chưa?”
Kỳ Tham vừa suy nghĩ vừa uống rượu, cười: “Tạm thời thì chưa có.”
Tô Oánh nở nụ cười, lộ ra dáng vẻ đùa giỡn hỏi: “Có khi nào hai chúng ta phim giả tình thật không?”
Kỳ Tham thấy kỳ lạ vô cùng nhìn Tô Oánh hỏi: “Cô không phải thật lòng chứ?”
“Ừm, tôi muốn biết thực tế cô cảm thấy tôi thế nào? Có thích hợp làm bạn gái của cô không?” Tô Oánh lại rót thêm rượu vào ly mình, cũng thuận tiện rót thêm vào ly Kỳ Tham.
Kỳ Tham nghiêm túc trả lời: “Tôi không biết tôi muốn dạng người yêu thế nào? Thậm chí một nửa kia của tôi là đàn ông hay phụ nữ tôi còn chưa xác định được. Thế nhưng tôi nghĩ… Tôi và cô, nhiều nhất chỉ có thể là bạn bè mà thôi, không có cách nào tiến thêm một bước nữa.”
“Thì ra là vậy.” Tô Oánh cười nói: “Tôi còn nghĩ, nếu tối nay hai chúng ta xác định quan hệ, thì sau buổi công chiếu ngày mai tôi sẽ công khai với tất cả mọi người đó chứ!”
Kỳ Tham nhanh chóng tiếp lời: “Nếu vậy tôi sẽ vạn kiếp bất phục!”
“Trong lòng cô, thật sự không có ai khác sao?” Tô Oánh tiến sát hơn, dùng ngón trỏ vuốt ve cằm của Kỳ Tham, hơi nghịch ngợm hỏi tiếp: “Bằng không tại sao lại không cần suy nghĩ mà từ chối tôi ngay lập tức, hoàn toàn không có ý nghĩ muốn thử một chút.”
Kỳ Tham lắc đầu nói: “Tôi không phải kiểu người thích chơi trò mập mờ, tôi là người thiếu cảm giác an toàn. Trừ phi tôi thật sự yêu thích một ai đó, nếu không tôi sẽ không bao giờ chơi trò yêu thử.”
“Ở chung với tôi, cô cảm thấy không an toàn sao?” Tô Oánh lại đặt tay vào lòng bàn tay Kỳ Tham, nghiêm túc hỏi.”
Kỳ Tham vỗ vỗ tay Tô Oánh, nhàn nhạt nói: “Cái này là tự cô nói, nhưng cô cũng nên nghĩ lại á, trong suốt khoảng thời gian xảy ra scandal giữa cô và tôi, cô đã cho tôi cảm giác yên ổn gì đây?”
“Cô không thích tôi phiêu bạt bất định, hơn nữa còn là người của công chúng đúng không?” Tô Oánh thất vọng hỏi.
Kỳ Tham lại lắc đầu: “Thân phận của cô là gì không quan trọng, trọng điểm là tính tình hai chúng ta không hợp nhau, đi chung với cô, tôi không bao giờ đoán được giây tiếp theo cô sẽ làm cái gì… Tôi không theo kịp tiết tấu nhanh của cô.”
Tô Oánh suy nghĩ một chút, thử nói thêm lần nữa: “Tôi có thể chờ cô, Kỳ Tham.”
“Cô đồng ý chờ, nhưng cô đã từng suy nghĩ là tôi có muốn theo bước chân của cô hay không?” Kỳ Tham cố gắng nói chuyện một cách nhu hòa nhất, không muốn làm tổn thương Tô Oánh.
Tô Oánh nhướng lông mày, quay đầu nhìn dĩa điểm tâm socola lúc nãy đưa Kỳ Tham, chợt nở nụ cười, hỏi: “Cô không thích ăn socola sao?”
“...Không thích.” Không biết tại sao đột nhiên Tô Oánh hỏi vậy, Kỳ Tham không hiểu nhưng vẫn trả lời thành thật.
Tô Oánh không thể làm gì khác nhìn xa xôi cười nhẹ: “Vậy chắc chắn cô cũng không thích uống nhiệt xảo socola rồi!”
Kỳ Tham vẫn không trạng thái mê man: “Nhiệt xảo socola là một loại đồ uống quá nhàm chán, tôi chưa bao giờ uống.”
“Đúng như nàng nói… Tôi còn tưởng nàng gạt tôi chứ!” Tô Oánh ôn hòa nhìn Kỳ Tham, cười nhẹ nhàng nói.
“Cái gì?” Kỳ Tham không thể nào tìm được manh mối gì.
Tô Oánh hứng thú dạt dào nói: “Ừm, trong suốt khoảng thời gian hai chúng ta giả bộ làm tình nhân, người đó đã rất lo lắng cho cô, còn tìm gặp tôi, nói tôi không đối xử tốt với cô, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho tôi.” . Có gì hot? Chọt thử tra𝓷g ++ 𝘛rU𝗆𝘛ru𝘆ệ𝓷.𝑽𝑵 ++
Kỳ Tham “A” một tiếng: “Người đó là ai?”
“Ừm…” Tô Oánh kéo dài âm điệu, dùng ngón tay gõ gõ huyệt thái dương của mình, làm bộ như rất chăm chú nhớ lại, qua một lúc mới cười nói: “Trong suốt khoảng thời gian qua, tôi và cô còn cùng quen biết ai đây?”
Nhìn dáng vẻ Tô Oánh, Kỳ Tham cứ nghĩ Tô Oánh đang trêu chọc cô, thì coi như không thật lắc lắc đầu, để ly rượu xuống đứng lên, lúc này Tô Oánh đột nhiên lên tiếng hỏi: “Cô cảm thấy Vệ đại tiểu thư là người thế nào? Mặc dù giữa hai người có thâm thù đại hận nhưng bình thường tôi thấy hai người rất thân cận a.”
Kỳ Tham sửng sốt một chút: “Tại sao đột nhiên lại nhắc tới nàng?”
Tô Oánh nhắc nhở: “Không phải mới gặp nhau hồi chiều sao, cũng không phải là đột nhiên nhắc tới. Tôi đang suy nghĩ, cô thân cận với nàng như vậy có phải đang muốn lợi dụng nàng cái gì không?”
“Nàng có cái gì đáng để tôi lợi dụng chứ? Nàng…” Kỳ Tham xì cười một tiếng, nhất thời không biết nên hình dung Vệ Linh thế nào, suy nghĩ một hồi lâu chỉ có thể nói một cách không xác định: “Nàng và những người khác trong Vệ gia không giống nhau.”
Tô Oánh cười lớn: “Thế nhưng nàng vẫn là đời sau của Vệ gia, chuyện này không có cách nào thay đổi được.”
Kỳ Tham nhíu mày nhìn Tô Oánh, nghe Tô Oánh nói vậy, tự nhiên cảm thấy không được thoải mái, thuận miệng ‘Ừ’ một tiếng: “Đúng!”
Tô Oánh cúi đầu mỉm cười, giơ tay lấy một miếng socola tinh xảo mà Kỳ Tham chưa từng đụng vào bỏ vô miệng mình, rồi đứng dậy, ôm Kỳ Tham, hôn xuống má cô một cái, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô, cười rất yêu mị: “Cám ơn cô hai tháng qua đã chăm sóc và giúp đỡ tôi rất nhiều, cũng cám ơn tối nay đã từ chối tôi thẳng thắng như vậy. Cô biết không, thiếu chút nữa tôi đã yêu cô rồi, Kỳ Tham.”
Kỳ Tham đưa tay lau chỗ Tô Oánh vừa hôn, sau đó nhìn ngón tay dính socola, cười trả lời: “Đa tạ đã yêu mến.”
Hôm sau, ngay khi buổi công chiếu đầu tiên kết thúc, Tô Oánh đã tổ chức cuộc họp báo, chính thức tuyên bố với mọi người ba chuyện: Thứ nhất là scandal tình cảm, Tô Oánh khẳng định với mọi người, cô và Kỳ Tham chỉ là bạn bè thân thiết mà thôi, còn chuyện cùng nhau đi khách sạn, cũng không thể chính minh quan hệ tình nhân của hai người được. Thứ hai, bước qua năm mới cô muốn thử sức trong vai trò chế tác phim và đạo diễn, đại khái chính là từ từ rút lui khỏi màn ảnh nhỏ, đi khiêu chiến với công việc mới. Và chuyện thứ ba, cô chính thức tuyên bố bộ phim điện ảnh này sẽ là tác phẩm cuối cùng của cô, cô hy vọng mọi người hãy dùng tâm tình bình thường xem xét và cho ý kiến, mong mọi người tập trung vào kịch bản phim cùng diễn biến tâm trạng tình cảm của nhân vật trong phim, chứ không phải chỉ quan tâm ai là đạo diễn, ai là diễn viên chính mới mua vé vào rạp xem.
Ba tiếng sau khi Tô Oánh kết thúc buổi họp báo, thì toàn bộ giới giải trí dậy sóng ngập trời, nhiều người trong nghề không ngờ Tô Oánh đang ‘Hot’ lại đột ngột tuyên bố rút lui, mà chuyện này đối với fans của cô là một đả kích không gì sánh nổi, rất nhiều người đưa ra suy đoán, có phải Tô Oánh chịu đả kích khi mọi người không ủng hộ tình cảm của mình hay không?
Mặc kệ thế giới bên ngoài đang xảy ra sóng to gió lớn gì, thì chuyện này đối với Kỳ Tham là sự giải thoát. Cũng đã cuối năm, mọi sự thay đổi trong năm cũ coi như kết thúc.
Cuối cùng Vệ đại gia cũng được thả tự do, vì rất nhiều nguyên nhân nên Vệ đại gia đã lặng lẽ rút lui khỏi quỹ từ thiện, tận hưởng cuộc sống về hưu an nhàn. Vệ nhị gia và Vệ tam gia đổi tiền mặt thực hiện lời hứa với Kỳ Tham, đem hai phần trăm cổ phần Vệ thị, và chia hoa hồng cuối năm các công ty tài chính, đồng loạt chuyển cho cô.
Mấy đứa trẻ ở cô nhi viện, được người lớn dốc lòng chăm sóc và dẫn dắt, đã dần dần xua tan tâm lý mù mịt, bắt đầu chơi chung với những đứa trẻ khác, chuyện này coi như phần quà cuối năm dành cho Trương Hoắc Tưởng.
Tô Oánh cũng từ từ ít liên lạc với Kỳ Tham, Kỳ Tham cũng không cảm thấy có gì cần phải xin lỗi Tô Oánh, mọi người đều có công việc riêng, không nên can thiệp vào, sẽ tốt hơn rất nhiều.
Rốt cuộc Kỳ Tham cũng nhàn rỗi, chuyện đầu tiên là gọi điện cho chị mình đang ở đất khách: “Năm vừa rồi chị với Khang Tử Hinh đã đi Khang gia rồi, năm nay tới lượt Kỳ gia rồi chứ?”
Kỳ Tề thấy bất đắc dĩ với việc Kỳ Tham về đề cập: “Được rồi, em không nói chị cũng quên, năm nay chị sẽ dẫn em ấy về nhà.”
“Thật sao?” Kỳ Tham chỉ định thăm dò ý kiến của Kỳ Tề mà thôi, không ngờ Kỳ Tề lại đồng ý ngay, liền sáng mắt cười nói: “Chị đừng nói rồi thôi đó! Hai người ở bên đó chừng nào nghỉ? Em đặt vé máy bay!”
Kỳ Tề cười nói: “Chị lừa em làm gì, vé máy bay chị tự đặt được, đừng tốn tiền của em.”
Kỳ Tham nhận được câu trả lời khẳng định của chị mình, vội vã báo tin vui cho ba mẹ hay, ba Kỳ mẹ Kỳ vừa nghe con gái lớn về nhà ăn tết hơn nữa còn dẫn luôn bạn gái về thì kích động còn hơn Kỳ Tham, nhanh chóng gọi người làm dọn dẹp tiểu biệt thự bên cạnh cho Kỳ Tề, còn hối Kỳ Tham đi qua đó xem có cần mua lại gia dụng mới gì hay không? Nếu có thì nhanh chóng mua về.