Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 970: Cuộc chiến ánh sáng và Bóng tối 17




Edit: Danbi

Beta: Sakura

Artturi nói xong, đã phá hủy toàn bộ kế hoạch trong lòng Bách Hợp, làm cô suýt nữa phun máu, có chút buồn bực nhìn anh một cái, dường như anh không nhìn thấy ánh mắt oán hận của Bách Hợp, ngược lại vô cùng vui vẻ mỉm cười với cô.

“Đại nhân anh minh nhân từ, nhất định đại hoàng tử sẽ vô cùng cảm kích sự khoan dung và rộng lượng của ngài.” Vốn nghĩ rằng Artturi sẽ không nhận nữ nô này, nhưng không ngờ cuối cùng anh lại đồng ý thu Anna, lão giả mừng như điên, rất sợ Artturi nuốt lời, cấp tốc cáo từ.

Không chỉ ngoài ngoài ý liệu của lão giả, cả Anna cũng ngẩn người, đầu tiên trong mắt cô ta lộ ra nghi hoặc, sau đó như nghĩ đến điều gì, mím môi khẽ cười, mặc dù nụ cười kia mê người, nhưng trong mắt lại lộ ra lạnh lùng và chế nhạo.

Bách Hợp vô cùng phiền muộn được Lyon tiễn lên xe ngựa của mình rời khỏi gia tộc Artturi, nô lệ trung niên thấp thỏm bất an và Anna được người hầu dẫn xuống, Lyon nhìn Artturi, anh vẫn đang đứng ở cửa lãnh địa gia tộc Artturi nhìn ra xa, nhìn theo ánh mắt của anh, còn có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng xe ngựa của vị nữ sĩ gia tộc Roman.

“Đại nhân, tôi có chút không rõ.” Artturi không có hứng thú với Anna, đừng nói Lyon nhìn ra, ngay cả lão giả vừa ở đây cũng có thể thấy Artturi không thích Anna. Đại hoàng tử không quan trọng gì với Artturi, ở bên cạnh Artturi nhiều năm, Lyon cực kỳ hiểu rõ tính cách anh, anh rất thích sạch sẽ, nhất là đối với giới nữ, anh không hề thân thiết với bất kỳ cô gái nào. Tính cách lãnh đạm đến nỗi từng có người hoài nghi vị tân nhiệm của gia tộc Artturi này ở phương diện nào đấy không thích phụ nữ.

Anna là nữ nô vô cùng quyến rũ, cô ta khá hấp dẫn, khiến thằng nhóc Brian kia mê mẩn như vậy, lại không dụ dỗ được Artturi, rõ ràng anh không có cảm giác gì với Anna, dựa vào thân phận Artturi hoàn toàn có thể cự tuyệt đại hoàng tử, nhưng anh lại giữ Anna lại, điều này thật sự là khiến Lyon hơi hoang mang.

Mặc dù biết bản thân không nên hỏi vậy, nhưng Lyon vẫn khó kiềm nén nói.

Artturi không quay đầu, ánh mắt vẫn nhìn cỗ xe ngựa đã đi xa. Đến khi con ngựa kia quẹo vài vòng. Ẩn vào cánh rừng sâu dày đặc không thấy rõ hình dáng, anh mới cười: “Bây giờ đi rồi, một ngày nào đó sẽ tự trở về thôi.”

Anh nói không đầu không đuôi khiến Lyon nghe được có chút khó hiểu, hình như tâm tình vị đại công tước này rất không tệ. Lyon lấy can đảm hỏi lại lần nữa. Nói ra sự khó hiểu của bản thân. Artturi chỉ nhìn ông ta một cái:

“Cô ấy có thái độ khá khác biệt với nữ nô này.” Anh sử dùng từ ‘cô’, gần đây cô gái có quan hệ thân thiết với Artturi nhất, ngoài Bách Hợp ra thì không còn ai khác.

Lyon thầm nghĩ. Ý Artturi có lẽ là Bách Hợp có vẻ đặc biệt quan tâm nữ nô Anna này, lúc nãy khi Bách Hợp muốn nói gì đó, Lyon cũng nhìn thấy, nhưng ông ta vẫn không rõ.

Bách Hợp muốn có được Anna, muốn được đại hoàng tử cảm kích, để dùng cho việc tranh giành vị trí thánh nữ sau này, được đại hoàng tử ủng hộ, Artturi thấy rất rõ ràng, anh cũng hiểu rõ Bách Hợp không muốn gặp lại anh nữa, ánh mắt cô gái này lãnh đạm không hề kém anh, thậm chí anh có loại cảm giác, nếu mình không làm gì đó nhất định sẽ bỏ lỡ cô.

Lúc anh chạm vào đôi má Bách Hợp, có cảm giác rất mãnh liệt, tựa như cuối cùng đã tìm được người muốn tìm, anh luôn muốn có người đó, nhưng có vẻ cô ấy không dễ dàng bị chinh phục.

Nếu anh muốn có thể dùng thế lực của mình khiến cô khuất phục, nhưng Artturi cảm giác nó sẽ phản tác dụng. Anh không có kinh nghiệm theo đuổi phụ nữ, thật sự thiếu hụt kinh nghiệm trầm trọng, anh tặng đồ cho Bách Hợp, nhưng Bách Hợp rất cảnh giác nên không nhận, quả thật anh muốn làm gì đó, anh muốn chạm tay cô, cảm giác này rất khó hình dung. Không thể sử bạo lực làm cô khuất phục, tặng quà sẽ bị cô cự tuyệt, như vậy cũng chỉ có thể dùng những phương pháp khác.

Lúc Bách Hợp nhìn thấy Anna, Artturi đã nhìn ra, cô muốn có được nữ nô này, mặc dù không biết là nguyên nhân gì, nhưng trong nháy mắt đó, Artturi quyết định giữ nữ nô kia lại. Mặc dù anh không hiểu vì sao Bách Hợp chú ý đến nữ nô đó như vậy, có lẽ có liên quan đến Brian, nhưng chỉ cần mình giữ lại nữ nô này, nếu Bách Hợp thật sự để ý đến cô ta, như vậy sau này nếu muốn ước hẹn với cô, khả năng cô cự tuyệt sẽ rất thấp.

Lyon nghe Artturi chậm rãi nói Bách Hợp quan tâm đến nữ nô đó, lại nghe anh nói Bách Hợp không đạt được cô ta, nếu cô có mục đích gì với cô ta, lúc muốn hẹn cô sẽ rất đơn giản, thì trên mặt ông ta lộ ra giật mình.

Khiến ông ta giật mình còn ở phía sau, Artturi híp mắt:

“Nghe nói giữa thủ hộ kỵ sĩ và thánh nữ trong thần điện có gì đó, vừa lúc ông cũng thấy đấy, nếu Brian lại xuất hiện, không cần cố ý ngăn anh ta, để anh ta gặp mặt nữ nô kia nhiều một chút.” Chỉ cần Brian hoàn toàn chú ý vào nữ nô kia, một khi gã bị mê hoặc, như vậy sẽ không thể cả ngày quấn lấy Bách Hợp.

Cứ như vậy cho dù anh không thể luôn giam cô gái anh có tình cảm đặc biệt bên cạnh, cô cũng không thể xảy ra bất cứ quan hệ gì với Brian.

“Huống chi hình như vị nữ sĩ kia muốn giải quyết sự khó xử của đại hoàng tử, để đại hoàng tử giúp cô ấy một phen.” Artturi luôn bình tĩnh lúc này nói lên suy nghĩ của Bách Hợp, hình như tâm tình dần tốt lên: “Như vậy sao được chứ? Cô ấy nên biết không thể nhờ đại hoàng tử, cô ấy phải hiểu rằng, chỉ có tôi mới có thể giúp cô ấy, quang minh tế cũng không còn xa nữa!”

Trước đây vị đại nhân này không thích nói nhiều, hôm nay ông ta vừa hỏi anh đã nói nhiều như vậy, Lyon có chút thụ sủng nhược kinh, nghe anh nói, đã có chút giật mình, Lyon không ngờ anh chỉ hẹn người ta hai lần, vậy mà đã động tâm với nữ sĩ gia tộc Roman, hai ngày này Artturi luôn hành động khác thường khiến ông ta nghĩ bây giờ vị đại nhân này đã bàn đến chuyện kết hôn rồi, vừa nghĩ thế ông ta càng giật mình với hành động theo đuổi phụ nữ của Artturi.

Sau khi kịp phản ứng thì trong lòng ông ta bắt đầu có chút thông cảm với Bách Hợp. Trước đây ngay cả ông ta cũng nghĩ Artturi không có hứng thú với phụ nữ, hơn nữa cho rằng sau này nếu gia tộc Artturi cần người thừa kế, có lẽ sẽ hơi đau đầu, lại không nghĩ vị đại nhân này thường ngày không quan tâm đến nữ sắc, còn tưởng rằng anh bị khiếm khuyết về phương diện đó, lại không nghĩ anh vô sư tự thông, có thể đa mưu túc trí đến vậy.

Không có ngôn ngữ lãng mạn, anh cũng sẽ không nói lời ngon ngọt, thế nhưng cách thức bắt phụ nữ này, thật sự rất hữu dụng đấy!

Thuận tay tiếp nhận nữ nô này, có thể lợi dụng mục đích của Bách Hợp với nữ nô đó, cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời thôi, chặt đứt ý định cô muốn được sự giúp đỡ của đại hoàng tử, do đó khiến Artturi trở thành đối tượng cô chỉ có thể dựa vào nhất, không cần anh chủ động mời, ngược lại biến Anna trở thành mồi câu, chờ Bách Hợp chủ động cắn câu còn có thể lợi dụng Anna phân tán lực chú ý của Brian, cứ như vậy, anh loại bỏ Brian một cách dễ dàng.

Cuối cùng anh thuận tay còn khiến đại hoàng tử cảm kích, đại hoàng tử muốn lấy lòng, thoáng chốc biến thành nhận ơn của Artturi, chẳng những đại hoàng tử phí công, hơn nữa còn thiếu nợ Artturi, anh ta chịu thiệt, còn không thể trách Artturi, chỉ có thể trách anh ta ngu xuẩn, hành động lỗ mãng.

“Gần đây nữ nô này làm người ta trành giành, hôm nay đại hoàng tử đã bị mất mặt, nói không chừng sẽ tìm cơ hội giết người diệt khẩu.” Artturi nhẹ nhàng nói, anh xòe tay ra, đôi tay này từng nắm vai Bách Hợp, xúc cảm ấm áp của thiếu nữ dường như vẫn còn lưu lại trong trí nhớ của anh, anh nắm tay thành quyền, như muốn nắm lấy thứ gì đó: “Cô ta vẫn còn giá trị lợi dụng.”

Hôm nay đại hoàng tử ăn thiệt lớn như vậy, sau khi trở về nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, cho dù Artturi tiếp nhận, để hôm nay anh ta không mất mặt, nhưng đường đường là một đại hoàng tử bị một nữ đầy tớ chơi xỏ, Anna dùng đại hoàng tử làm bàn đạp để có thể leo lên Artturi, sao đại hoàng tử có thể nuốt trôi cơn tức này?

Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, nhưng đại hoàng tử không phải người Anna có thể tùy ý đùa giỡn. Lúc này Anna không thể chết được, ít nhất khi anh chưa đạt được mục đích, cô ta phải sống.

Sau khi đạt thành mục tiêu, cô sống hay chết, chẳng lẽ còn liên quan đến anh sao?

“Dò xét xem cô ấy và nữ nô kia có quan hệ gì, tôi cảm thấy hình như có chuyện gì đó, tôi chưa biết!” Artturi thở dài, Lyon trả lời xong thì không nói gì thêm, bọn họ biến mất sau cây bạch dương, tiếng bước chân trầm ổn dần dần đi xa, lối đi lót đá này lại khôi phục vẻ yên tĩnh.

Lúc này Bách Hợp ngồi trên xe ngựa còn đang buồn bực vì mình không thể bắt Anna vào tay, cô dựa vào xe ngựa không nói gì, Brian cắn chặt hàm răng ngồi trong xe ngựa nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt không vui:

“Anh đã nói rồi, không muốn em qua lại với Artturi, vì sao em không nghe?”

Brian nhớ lại hôm nay bản thân đắc tội đại hoàng tử, trong lòng gã dâng lên cảm giác thấp thỏm bất an, bắt đầu oán giận Bách Hợp.

Nếu Bách Hợp sớm nghe lời gã không qua lại với Artturi, như vậy hôm nay gã cũng không cần đến trang viên Artturi, không đến đó, dĩ nhiên sẽ không đắc tội với vị lão giả trong phủ đại hoàng tử kia, khi lão giả rời đi còn nhìn gã một cái, lúc không biết thân phận lão giả, Brian chính là kỵ sĩ trưởng hoàng kim thần điện, thân phận đặc thù, kỵ sĩ trong thần điện uy vọng rất cao, nên gã không để lão giả trong mắt, bây giờ một khi biết mình đắc tội với người không nên đắc tội, thì gã rất sợ bị đại hoàng tử sẽ trả thù.