Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 780: Nữ phụ ác độc muốn xoay người 25




Edit: Trần Linh

Beta: Sakura

“À, thì ra là bạn của cậu, tôi còn tưởng hắn quấy rối cậu đấy, thấy hắn đè xuống sờ mó lung tung, cậu lại hô đừng, nếu là bạn bè, sao cô không trực tiếp nói được đi, lại còn nói đừng? Làm tôi đánh oan người ta!” Bách Hợp lời nói hùng hồn ngay thẳng khiến cho Kiều Dĩ An á khẩu không nói được câu gì, cô ta nâng người đàn ông đang nằm trên mặt đất kia lên:” Anh gặp được tôi cũng thật xui xẻo, bây giờ người đánh anh chính là tôi, tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện rồi trả tiền thuốc men.”

Kiều Dĩ An nghe được lời nói của Bách Hợp thì mặt tái xanh, trong nhất thời lại không phát hiện ra rằng cô đang mỉa mai mình không nói thật, lại nghe thấy Bách Hợp muốn bồi thường tiền thuốc men cho người đàn ông này thì Kiều Dĩ An vừa phiền muộn vừa lo lắng, cô ta thực sự lo sợ Bách Hợp sẽ nói hưu nới vượn với người khác,sự việc một khi vỡ lỡ ra thì cuộc đời mình coi như xong!

Hiên tại dường như Tần Chính không quan tâm đến cô ta nữa, vừa rồi sau khi ăn xong cô ta đã đuổi theo Tần Chính muốn giải thích với Tần Chính nhưng Tần Chính  không cho cô ta cơ hội giải thích, hiện tại cô ta lại gặp một rắc rối cũng không hi vọng sự tình trở nên phức tạp, nếu bây giờ Bách Hợp đưa người đàn ông này đi bệnh viện, một khi sự tình lộ ra ngoài, nếu cô nói ra chuyện người đàn ông đè mình ra,.. đến lúc đó cô ta cùng Tần Chính coi như xong, còn chưa đề cập đến việc để lộ ra thân phận người đàn ông này, tuy nói rằng không phải tất cả mọi người sẽ tin tưởng lời nới của Bách Hợp,.. thế nhưng cô lại bắt được người đàn ông này tại trận, thêm việc thanh danh của mình bây giờ không được tốt, không biết vì sao chuyện của cô ta cùng Thẩm Kỳ lại bị phanh phui ra, chỉ sợ việc mọi người tin tưởng Bách hợp là rất cao, đương nhiên Kiều Dĩ An không thể mạo hiểm được.

“Mình đã nói rồi, tại sao cậu cứ khăng khăng xen vào chuyện này? Cậu muốn trả tiền thuốc men, cậu có tiền sao? Nhà cậu không phải vừa xảy ra chuyên sao? Cậu định lấy cái gì bồi thường? Cậu cũng nên biết lo lắng cho bản thân đi, học phí đại học cũng lên đến sáu ngàn đấy, cậu nghĩ mình thi được điểm cao liền đắc ý. Kiêu ngạo sao hả?” Kiều Dĩ An nhịn không được bén nhọn nói một câu, Bách Hợp vốn cũng không có ý định bồi thường tiền thuốc men cho người đàn ông này, muốn đợi Kiều Dĩ An mở miệng phản bác mình mà thôi. Lúc này nghe cô ta nói vậy, cô liền thuận tiện ném người đàn ông cô vừa nhấc lên xuống đất, mặt lạnh nói:

“Mặc kệ thì mặc kệ! Làm ơn mắc oán, đúng là không làm người tốt được. Cô không muốn tôi liên quan đến việc này, vậy sau này có chuyện gì xảy ra thì đừng đến tìm tôi đòi bồi thường!”

“ Ai tìm cô? Tìm cô thì đòi được tiền sao?’ Kiều Dĩ An vất vả đỡ người đàn ông dậy, ngay lúc đầu người này đến tìm cô ta liền cường bạo dĩ nhiên cô ta có tức giận nhưng khi nhìn thấy hắn bị đánh đến như vậy, lại hết sức đau lòng, tức giận đáp một câu, Bách Hợp liền xoay người rời đi. Sau lưng còn truyền đến tiếng lo lắng của Kiều Dĩ An hỏi người kia có sao không, Bách Hợp cười lạnh liền không để ý đi thẳng về phía kí túc xá.

Đêm hôm đó Kiều Dĩ An không trở về kí túc xá, các học sinh đi liên hoan trở về không thấy Kiều Dĩ An, lúc đầu còn có người e ngại sau không nhịn được lên tiếng:

“Hay là Kiều Dĩ An cùng Tần Chính hòa hợp trở lại rồi?Trước đó cậu ấy đi theo Tần Chính lúc về mà, bây giờ cũng chưa thấy trở lại” Nghe vậy, Lưu Diêu sắc mặt liền hết sức khó coi,cô đã gọi điện thoại cho Thẩm Kỳ để xác nhận, mặc dù Thẩm Kỳ không nói rõ quan hệ giữa cậu ta và Kiều Dĩ An rốt cuộc là như thế nào, thế nhưng nghe giọng điệu của cậu ta thì kẻ đần cũng đoán ra được, Lưu Diêu sau khi nghe được chuyện giữa Thẩm Kỳ và Kiều Dĩ An như vậy liền đi tìm Tần Chính, nghĩ đến việc anh họ mình bị đội nón xanh, trong lòng có chút nén giận mà bắt đầu:” Để mình gọi cho cậu ấy.”

“Bách Hợp có biết không? Cậu ấy về trước cậu một chút thôi.”Cô bạn giường dưới hỏi một câu, Bách Hợp giả vờ buồn bực thở dài trả lời:” Đừng nói nữa.Khi trở về mình có gặp Kiều Dĩ An rồi.”

Mọi người nghe cô nói vậy đều cảm thấy tò mò hết sức, ngay cả người chuẩn bị gọi điện thoại cho Kiều Dĩ An là Lưu Diêu cũng quay đầu lại, mấy cô gái đã quên mối quan hệ lãnh đạm trước đó với Bách Hợp, thúc giục cô nói nhanh.Bách Hợp mới tỏ như cố nói ra:

“Trên đường về kí túc xá mình nhìn thấy một người đàn ông đang đè một nữ sinh nơi bồn hoa dưới gốc cây,bạn nữ kia luôn miệng kêu đừng. Mình cho là có ai to gan dám chạy tới dưới kí túc xá nữ làm chuyện phạm pháp liền cầm lấy cục gạch đập ngay vào đầu người đàn ông kia, kết quả mới phát hiện ra nữ sinh kia là Kiều Dĩ An, cô ta còn nói người kia là bạn bè, còn đuổi mình đi, sớm biết thế đã không làm người tốt rồi.’

Bách Hợp nói xong còn tỏ ra có chút hối hận: “Làm mình đánh oan người kia, còn phải xúi đầu xin lỗi, hiện tại không biết người ta có tìm mình đòi bồi thường không nữa.”

“Không thể nào! Người đàn ông kia là ai?” Có người hỏi một câu, dù sao ấn tượng về một Kiều Dĩ An đơn thuần đã ăn sâu vào mọi người rồi thế nhưng mấy ngày hôm nay lại có tin đồn cô ta sau lưng Tần Chính lén lút qua lại với Thẩm Kỳ nhưng bây giờ Thẩm Kỳ đang đi xa, Tần Chính thì Bách Hợp cũng có thể nhận ra được, cả hai đều không có khả năng là người đàn ông đó được, chẳng lẽ Kiều Dĩ An còn có người đàn ông khác?

“Hình như là người bạn trai của cô ta trước đây mình từng gặp, lúc trước mình đã từng bắt gặp cô ta cùng đàn ông này hôn nhau ở ngoài trường, người này có vẻ hơn cậu ta nhiều, thoạt nhìn 30 tuổi, chỉ là lúc ấy mình nói có ai tin đâu?” Quả thật Nhiếp Bách Hợp đã từng nhìn thấy một màn kia, chỉ tiếc tính cách không được mọi người ưu thích, hơn nữa lại nói ra chân tướng sự việc trong hoàn cảnh không thích hợp bởi vậy mới không ai chịu tin lời nói của cô ngược lại cô còn bị mọi người cô lập, lúc này Bách Hợp nói lại chuyện này kết quả lại không giống như trước, tình huống của Kiều Dĩ An cùng Thẩm Kỳ đã phá vỡ hình tượng đơn thuần, ngây thơ của cô ta trong lòng mọi người, hôm nay nghe được có thêm một người đàn ông nữa,, mọi người giật mình.

Lưu Diêu nắm chặt điện thoại trong tay lại,nghe đến mấy chữ ba mươi mấy tuổi, biểu hiện của cô liền có chút không thích hợp, nhịn không được hỏi một câu:

“Người đàn ông kia trông như thế nào? Cậu có nhớ rõ không?”

Cô với Kiều Dĩ An là chị em thân thiết nhiều năm, lúc hai người bắt đầu trở nên thân thiết bố mẹ hai bên cũng hết sức quen thuộc, các mối quan hệ khác của Kiều Dĩ An cũng rất đơn giản,theo lý mà nói nếu cô ta có bạn trai thân mật lại lớn tuổi như vậy, cô cũng phải biết chứ, cho nên lúc trước Bách Hợp khi nói ra chuyện đó đương nhiên Lưu Diên sẽ không tin.

Dù sao Lưu Diêu luôn tự cho là mình luôn biết rõ mọi chuyện của Kiều Dĩ An, cô ta quen biết những ai mình nhất định cũng sẽ biết rõ, Kiều Dĩ An lại được người nhà bao bọc khá kỹ cũng bởi vì cô ta là cháu gái duy nhất trong nhà nên mọi người trong gia đình đều rất chiều chuộng cô ta, cũng không cho cô ta có người yêu sớm, sau này lên cấp hai cùng ba năm cấp ba, thông qua mình mà cô ta quen biết với Thẩm Kỳ, căn bản không có cơ hội tiếp xúc nhiều với các nam sinh khác, nếu không phải có mình thì người nhà họ Kiều cũng đã sớm đem cô tách ra xa khỏi người khác phái rồi, bởi vậy trước đó Bách Hợp nói Kiều Dĩ An đã có bạn trai còn hôn thân mật Lưu Diêu liền nhận định là cô bịa đặt sinh sự, cũng vì thế mà hết sức bất mãn với cô liên hợp với người trong phòng kí túc cô lập cô.

Nếu Bách Hợp nói ra lời này lúc Lưu Diêu chưa biết chuyện giữa Kiều Dĩ An với Thẩm Kỳ, tuy Kiều Dĩ An đã làm cho Lưu Diêu thất vọng nhưng trong tâm vẫn luôn coi Kiều Dĩ An là một người hồn nhiên, chất phác nhưng bây giờ cô đã biết rõ chuyện Kiều Dĩ An và Thẩm Kỳ, Lưu Diêu mới phát hiện mình không hiểu hết người bạn chí cốt như chị em bao lâu nay, đối với lời của Bách Hợp cũng có chút bán tính bán nghi, cô hỏi một câu này nhưng trong lòng vẫn mong Bách Hợp chỉ là nhìn lầm người mà thôi,không nghĩ tới Bách Hợp câu hỏi của cô xong liền cười đầy ý vị:

“ Người này chắc hơn 1m8, dáng người có chút gầy, con mắt dài mà nhỏ…” Cô càng miêu tả, trong lòng Lưu Diêu càng cảm thấy cổ quái, nhất là đến cuối cùng Bách Hợp còn thêm một câu: “Ah, đúng rồi, phía dưới mắt phải của người này còn có một nốt ruồi nhỏ nữa”

Lưu Diêu nghe thế, tay cầm điện thoại liền run lên, thoáng cái cầm không chắc điện thoại liền “bộp” một tiếng rơi xuống đất, bay ra từng phần, pin bên trong máy cũng bay cả ra ngoài, không biết màn hình có bể hay không, nhưng bây giờ cô cũng không quan tâm đến mấy thứ này, có người trong phòng giúp nhặt lại điện thoại cô cũng không cầm lấy, lại càng sốt ruột hỏi:

“Cậu không nhìn lầm chứ? Thật sự là hôn nhau? Làm sao có thể chứ!”

“Làm sao nhìn lầm được. Tối hôm nay mình còn đánh người kia thấy rất rõ nếu không nhìn rõ được nốt ruồi dưới con mắt hắn chứ? Cũng bởi vì trước kia mình đã từng bắt gặp hai người kia hôn môi, người kia nghiêng đầu nhắm mắt hôn cô ta, mình mới nhìn rõ chứ.”Bách Hợp thấy biểu hiện này của Lưu Diêu, lòng thầm chắc biết Lưu Diêu đã rõ danh tính của người đàn ông kia, cô nhẹ nâng khéo miệng: “Lúc nhà mình mở siêu thị, cha mình thường mang mình đi trông coi siêu thị hướng dẫn cách nhìn người, còn nói người có nuốt rồi dưới mí mắt có lộc buôn bán nên mình đặc biệt chú ý đến nó đấy.”

Bách Hợp nói xong mặt Lưu Diêu đã trắng bệch.

Không chỉ mỗi Bách Hợp nhớ mà Lưu Diêu cũng nhớ rõ được việc này, người này chắc hẳn là chú nhỏ của Kiều Dĩ An, gien của nhà họ Kiều thực sự không hề kém nhưng cho dù xét về ngoại hình hay sự nghiệp thì Kiều Diệc Viễn luôn là người xuất sắc nhất. Thời gian trước khi Lưu Diêu còn thân thiết với Kiều Dĩ An, đối với mọi người trong nhà họ Kiều cũng khá quen thuộc, khi nhắn đến chú nhỏ của Kiều Dĩ An, Lưu Diêu còn nhớ rõ lúc trước nới đùa với Kiều Dĩ An rằng chú nhỏ của cô ta thực sự rất đẹp trai, nếu như trẻ lại mười mấy tuổi chỉ sợ cô sẽ yêu đến không rời được.

Chú nhỏ này đã 32 tuổi nhưng chưa cưới vợ, lớn lên anh tuấn cao lớn, mười năm trước sau khi tốt nghiệp đại học liền cùng nhóm bạn thành lập một công ty, hôm nay coi như sự nghiệp thành công, được coi là người đàn ông đôcc thân hoàng kim, lớn lên xuất sắc thế nhưng mấy năm nay đều không có bạn gái, Lưu Diêu còn từng nghe mẹ mình kể về việc giới thiệu đối tượng nhưng hắn từ chối, có những lúc cô nói giỡn với Kiều Dĩ An thì cô ta luôn không muốn nói nhiều về hắn, lúc ấy chỉ cảm thấy Kiều Dĩ An có chút cổ quái mà thôi, dù sao tính tình chú nhỏ của cô ta cũng rất tốt, điện thoại cùng quần áo các thứ đều do chú nhỏ mua cho. Trước kia Lưu Diêu không để ý chuyện này nhiều chỉ cho là bề trên trong nhà họ Kiều rất quan tâm đến Kiều Dĩ An, lúc này phát hiện chân tướng hồi tưởng lại bỗng dung cảm thấy nổi hết cả da gà.

Người vốn đưa điện thoại cho Lưu Diêu phát hiện cô có chút khác thường liền vội hỏi: “Diêu Diêu, làm sao vậy? Chẳng lẽ cậu biết người kia là ai sao?”