Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 740: Chị em gái trọng sinh 1




Edit: Mèo Ú

Beta: Sakura

Mộ Dung Thủy Thanh nổi điên rồi, lúc hắn xuất hiện lần nữa, đã không còn nhớ rõ mình là ai nữa rồi, hắn đã từng xuất hiện ám sát Lý  Duyên Tỷ, trong miệng hô hào tên của Bách Hợp, sau khi thất bại liền xoay người trốn đi, vài năm sau lại tái xuất hiện, võ công cao hơn trước rất nhiều. Bách Hợp không sợ gặp phải địch nhân mạnh, nhưng gặp phải nhân vật điên cuồng như Mộ Dung Thủy Thanh, nhiệm vụ lần này cũng làm cho cô vô cùng đau đầu.

Lúc trở lại trong tinh không, Lý Duyên Tỷ trở về trước cô một bước, lần nhiệm vụ này cô làm rõ chân tướng Mộ Dung Phiếm năm đó sát hại phụ thân mình, cho mẫu thân một kích thích, coi như là hoàn thành một nguyện vọng của nguyên chủ, coi như nhiệm vụ có thể hoàn thành.

Lúc Lý Duyên Tỷ đi ra từ trong nhiệm vụ vẻ mặt tái nhợt đã khôi phục bộ dạng trong trẻo lạnh lùng của anh, anh có chuyện muốn nói với Bách Hợp, nhưng khi nghĩ đến không biết vì sao Vân Mộ Nam lại biến mất không thấy, mắt liền trầm xuống, thiếu đi một tình thì anh sẽ không thể hoàn chỉnh được chính mình, dù Vân Mộ Nam sẽ chịu ảnh hưởng, nhưng người chịu nhiều ảnh hưởng nhất lại là anh, nên anh nhất định phải tìm cho ra Vân Mộ Nam, định tiếp tục cùng Bách Hợp tiến vào nhiệm  vụ nhưng anh không thể đi theo được rồi.

Giới tính: Nữ (có thể thay đổi)

Danh tính: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 87 (max 100 điểm)

Dung mạo: 91(max 100 điểm)

Thể lực: 77(max 100 điểm)

Võ lực: 71 (max 100 điểm)

Tinh thần: 82 (max 100 điểm)

Danh vọng: 35 (max 100 điểm)

Kỹ năng:Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh,Thiên Địa môn Đạo  Đức Kinh, Nam  Vực cổ thuật,  Ngôi Sao Luyện  Thể Thuật

Năng khiếu: Nấu ăn cao cấp. diễn xuất cao cấp, thuật Ngũ hành bát quái

Mị lực:65 (max 100 điểm)

Ấn ký: Hơi thở chân long hoàng tộc

Trên hương án đặt lò kỳ lân tinh xảo chậm  rãi tỏa ra mùi đàn hương từ miệng đang há ra của con kỳ lân,  mùi đàn hương thanh nhã tràn ngập bên trong tòa cung điện, mấy cái nha hoàn tóc búi hai bên chỉnh tề đnag khoanh tay đứng hai bên trong điện. cửa sổ được chống lên,  gió mát từ của sổ chậm  rãi thổi vào trong phòng, khiến cho cái màn sa nhẹ nhàng lay động, ngẫu nhiên có một góc bị  gió thổi lên, lộ ra dung nhan đang ngủ trên  giường.

Hôm nay ánh mặt trời bên ngoài vừa phải, mấy con  ve trên cây đã bị mấy cung  nhân bắt hết,  chung quanh  rất yên tình, sau giờ ngọ cung nữ đều hơi buồn ngủ. Bóng người trên giường trở mình,  bởi vì động tác rất nhỏ nên không khiến cho mấy người cung nhân  chú ý, Bách Hợp  mở mắt ra, nghĩ đến chính mình đột nhiên  tiến vào trong nhiệm vụ, Lý Duyên Tỷ còn chưa đến đây chắc đang gặp phải phiền toái.

Cô yên  lặng  thở dài,  nhiệm  vụ lần này cô trở thành một cô bé tên Phó Bách Hợp.

Phó Bách Hợp xuất thân từ gia đình thư hương thế gia. Là công thần khai quốc của vương triều Đại Chu, tằng tổ phụ của Phó Bách Hợp  bởi vì có công hiến kế, hơn nữa lúc trước Phó gia cũng là gia tộc có danh vọng, bởi vậy  sau khi Nguyên đế khai quốc lập Lạc Dương làm kinh thành, liền phong Phó gia làm  Xương Bình Hậu, thế tập võng thế, hoàng đế khai quốc trước lúc băng hà, bổ nhiệm tam đại thần thủ hộ tiên đế gia, chính lúc ấy Phó lão gia tử được Nguyên đế phong làm Đế sư, Phó gia cũng bởi vậy mà phong quang vô lượng.

Trừ Phó gia ra, thì còn có Lưu gia cũng rất nổi danh, không giống như Phó gia dùng văn được Hoàng đế coi trọng,  Lưu gia là dùng quân công  mà được vinh quang, về sau khi thiên hạ thái bình thì Lưu lão thái gia được phong Tiêu Dao hậu  chưởng binh mười vạn  quân trấn thủ biên quan, trước lúc tiên đế lâm chung, Lưu gia từng được phong làm cố mệnh  đại thần canh giữ bên người Nguyên đế. Mà trong ba gia tộc thì Yến gia là gia tộc cường đại nhất.

Khi khai quốc Yến gia lập được nhiều chiến công hiển hách, cũng cung cấp cho vương triều Đai Chu rất nhiều vàng bạc châu báu làm vật tư chuẩn bị chiến đấu, có thể nói sở dĩ vương triều Đại Chu có được ngày hôm nay dựa vào Yến gia rất nhiều, lúc trước Nguyên đế từng nói đùa muốn cùng Yến gia chia thiên hạ, tuy  đó chỉ là một câu nói đùa, thế nhưng về sau trong hậu cung, cô nương Yến gia luôn chiếm những vi trí quan trọng, thậm chí ngay cả tiên hoàng vì có huyết mạch Yến gia cho nên mới được lập làm Thái tử, Yến gia được  phong làm Quốc công,  Yến lão thái gia là một trong ba vị đại thần đứng đầu triều đình.

Ba đại gia tộc được Nguyên đế ủy thác trước lúc lâm chung phụ tá tiên đế. Có điều Yến gia lại là người đứng đầu trong quân, Lưu gia chỉ chưởng quản mười vạn đại quân, nhưng ở Tây Nam Yến gia lại chưởng quản bốn mươi vạn binh mã, thậm chí ở Tây Nam mọi người chỉ biết Yến gia không  biết hoàng đế, tiên đế lúc đó giống như  con rối, quyền hành triều chính đều rơi vào trong tay Yến Quốc công, trong hậu cung Hoàng Hậu là con gái Yến gia, trong bốn vị quý phi đã có ba vị có quan hệ cùng Yến gia. Phó gia, Lưu gia thấy Yến gia ngày càng cường hãn, hai nhà cũng bắt đầu giấu tài, không dám cùng Yến gia  tranh giành quyền lực, tiên đế từng có vô số lần muốn đoạt lại quyền hành, nhưng không thể  đối kháng được Yến gia.

Cũng không  biết có phải Yến gia quá mức lớn mạnh khiến ông trời ghen ghét  hay  không, mà  sau khi tiên hoàng lên ngôi Yến thị theo thường lệ đưa nữ nhi vào cung, thế nhưng vô luận là Hoàng Hậu hay là  ba vị quý phi, lại không có một ai mang thai, ngược lại là nữ nhi của Phó gia cùng Lưu gia sau khi vào cung đều lần lượt mang thai, đều sinh hạ hai vị hoàng tử, tiên hoàng trước khi lâm chung từng triệu kiến người hai nhà  Lưu, Phó, hi vọng có thể mượn tay của bọn họ, diệt trừ Yến gia, nhận lời nếu người nào giúp vương triều Đại Chu loại bỏ Yến thị thì hắn liền lập  hoàng tử nhà đó làm Thái tử, vì một câu hứa hẹn này mà Yến gia trở thành địch nhân của hai nhà Lưu, Phó.Trước kia hai nhà không ngừng gắt gao tranh đấu, nhưng bây giờ vì lợi ích mà hai nhà buông xuống thành kiến.

Vì biểu đạt thành ý của mình, song phương ước định muốn quan hệ thông gia, Lưu gia phần đông là nhi tử, mà bởi vì nguyên nhân vì Thế tử phi mất sớm, ngoại trừ lưu lại nhi tử vẫn còn bi bô tập nói ra, thì trước mắt vị trí Thế tử phi của Thế tử Tiêu Dao hậu  đang bỏ trống, mà Phó gia thì phần đông là con gái, cô nương đến tuổi lập  gia đình cũng có đến bảy tám người, ngoại trừ ra hai người đã định hôn ước ra thì vẫn còn hai người phù hợp.

Phó lão Hậu gia tổng cộng sinh được ba người con, con cả đảm nhiệm vị trí Thế tử, con thứ hai làm phu tử, con út thì dấn thân vào trong quân  lãnh  binh ở bên ngoài, chỉ để lại thê tử cùng nữ nhi ở lại Kinh Thành thay hắn tận hiếu, mà Phó Bách Hợp là đích nữ mà Phó tam gia lưu lại kinh thành. Năm nàng mười bốn tuổi, bởi  vì không có phụ thân ở Kinh Thành nên không có hôn phối, lúc tin tức Phó gia muốn kết thân cùng Lưu gia truyền ra, mấy người nữ nhi của Phó gia đều bắt đầu có chút động lòng.

Tuy chính thất của Lưu Thế tử mất sớm, thế nhưng dung mạo của hắn tuấn mỹ tư thái tao nhã,vì  tập võ từ nhỏ nên thân hình  cao lớn, thật  sự là nhân trung long phượng, huống chi bên cạnh hắn lại sạch  sẽ, những năm gần đây ngoại trừ thông phòng hầu hạ, so với những nhà quyền quý khác thì thê thiếp của hắn đã xem là ít rồi, như vậy thì thiếu nữ nào mà không mơ ước, mấy nữ nhi của Phó gia đều tranh nhau muốn gả đi.

Dù sao thân ở thế gia,trong lòng của mấy cô nương đều có suy nghĩ riêng, nếu lúc này không thể gả cho Lưu thế tử, sau này hoàng đế mới kế vị, tất nhiên Phó gia sẽ có nữ nhi tiến phải tiến cung, hai vị hoàng tử bởi vị địa vị tương đương, vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mà cạnh tranh rất kịch liệt, bên người hai vị hoàng tử ngoại trừ vị trí chính thê cùng trắc phi ra thì thông phòng cùng thiếp thất lại nhiều vô số, nữ nhi Phó gia mặc dù tôn quý, sau này tiến vào trong phủ của hai vị hoàng tử, về sau cùng hắn tranh giành cái vị trí không biết có thể hay không kia, chẳng bằng gả cho Thế tử Lưu gia, đem tâm tư đặt lên người Lưu thế tử, ít nhất gả cho hắn, có thể chắc chắn sẽ làm Thế tử phi, đợi đến lúc hắn kế thừa hậu vị, cũng có thể làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, so với trèo cao cái vị trí hư vô mờ mịt kia thì có lực hấp dẫn nhiều.

Vì thế, các cô nương Phó gia nổi lên ý nghĩ nhất định phải gả tới Lưu gia, dù các nàng biết rõ liên minh giữa hai nhà Phó, Lưu chỉ là tạm thời, thế nhưng mà  vị trí Thế tử phi thật sự rất có lực hấp dẫn, lúc này đối với nữ nhân mà nói, lập gia đình giống như là lần thứ hai đầu thai, giờ biết rõ đường ra ngay tại trước mắt, hiển nhiên mọi người sẽ dồn hết sức lực để tranh giành, Phó Bách Hợp vì thế mà lật mặt với đám đường tỷ muội, nàng sử dụng muôn vàn thủ đoạn, tưởng rằng mình có thể gả cho Lưu thế tử, kết quả đột nhiên lại có thánh chỉ  ban xuống, người gả cho Lưu thế tử lại là đích nữ của Thế tử Phó gia là Phó Bách Niên, mà ngoại trừ mấy thứ nữ cùng con của thiếp thất cùng theo ra bên ngoài thì Phó Bách Hợp cùng mấy người đích nữa đều phải tiến cung, làm nữ nhân của hoàng tử.

Trong đám tỷ muội thì dung mạo của Phó Bách Niên là xinh đẹp nhất, nàng là con do vợ cả của thế tử sinh  ra, tại  lúc sinh bà ta khó sinh  mà chết chỉ để lại một đứa con gái như vậy, nàng ta kế thừa mỹ mạo của nguyên Thế rử phi, là cô nương xinh đẹp nhất trong Phó gia, nàng ta có một đôi mắt câu hồn người,  đừng nói là nam nhân mà ngay cả nữ nhân nhìn thấy tim đều muốn say, nên mấy tỷ muội nghĩ Phó gia sẽ không gả nàng ta đến Lưu gia, vì dù sao giai nhân như vậy nếu đưa vào trong hậu cung chắc chắn sẽ được hoàng đế  sủng ái.

Phó Bách Niên không có mẹ ruột là chỗ dựa,, tướng mạo lớn lên  lại thích hợp để đưa vào hậu cung,thế nhưng  mà Phó lão thái gia cuối cùng lại gả nàng ta vào Lưu gia, mà Phó Bách Hợp lại  được đưa vào trong hậu cung, trước kia mấy cái nữ nhi tranh đấu đều không để ý đến Phó Bách Niên, mãi cho đến lúc tin  tức truyền ra, mấy người đều phát hoảng, nữ nhân có mẫu thân lầm chỗ dựa đều trở thành nữ nhân vô danh trong  phủ hoàng tử, nữ nhân không có mẫu thân thì lại nở mặt nở mày tiến gả vào Hậu phủ trở thành Thế tử phu nhân.

Lúc đó Phó Bách Hợp  trở thành nữ nhân của Đại hoàng tử Lưu Kỳ, vị Đại hoàng  tử này vì  đăng vị, từng đến Phó phủ vài lần, trong lúc vô tình nhìn thấy Phó Bách Niên thì nhớ mãi không quên, từ đó về sau trong tim rốt cuộc không thể chứa nổi những nữ nhân khác, sau khi Phó Bách Hợp  tiến vào trong nội cung của  hắn, hắn cũng không có đụng qua Phó Bách Hợp, ngược lại thường xuyên nhìn nàng ngẩn người, thậm chí có khi thông qua nàng mà gọi tên Phó Bách Niên, chuyện  này đối với nữ nhân mà nói, quả  thực là một sỉ nhục rất lớn, thời khắc bị gia tộc  đưa vào trong cung, thì Phó Bách Hợp đã biết  mình đã bị gia tộc bỏ rơi rồi, Phó gia thuần túy coi nàng trở thành tiền đặt cược, nếu Lưu Kỳ có hy vọng đăng cơ mà nàng được sủng ái thì Phó gia sau này sẽ giúp nàng một tay, nếu như không được sủng ái thì chắc chắn Phó gia sẽ đưa một nữ nhi khác tiến cung.

Nàng ở trong cung của Lưu Kỳ bị đối xử như thế nào thì Phó gia không quan tâm, cho dù có bị hoàng tử vắng vẻ,  cuối cùng đắng cay cũng chỉ có mình nàng chịu đựng mà thôi. Lưu kỳ si mê Phó Bách Niên, thường xuyên dùng đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào nàng, oán hận vì sao người gả vào phủ Hoàng  tử lúc trước không phải là Phó Bách Niên, từ sau khi Phó Bách Hợp tiến cung cũng không chịu chạm vào nàng, ngược  lại còn thường xuyên bắt nàng mặc trang phục giống Phó Bách Niên, từ ngữ khí, thần thái đến cách ăn mặc, thậm chí hắn còn lấy được khăn tay tùy thân của Phó Bách Niên mà bắt buộc nàng mang theo bên người.