Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 676: Cô gái có cuộc đời thấp kém 11




Edit: Suly

Beta: Sakura

Bởi vì cảnh sát vừa mới tới, lúc này không ít người đứng trên bậc thang xem, mà ngay cả hàng xóm đối diện đều mở cửa nhìn qua, cũng không muốn lấy mặt diễn kịch cho mọi người xem, Bách Hợp trước hết để cho La Kỳ vào phòng, lúc này sắc mặt mới âm trầm xuống.

La Kỳ đã mang đến công cụ thủ thuật của cậu cùng với một ít dụng cụ cỡ nhỏ, cái vali xinh xắn xách trong tay anh chỉ mang theo hai bộ quần áo để tắm rửa, lại có ý định chuẩn bị ở lâu, chỗ mình cũng không có gì đáng giá để cậu mưu đồ, Bách Hợp nhìn thoáng qua đồ đạc của cậu, cũng không nói chuyện cùng La Kỳ, tự mình tiến vào phòng.

Trong nhà thêm một người so với cảm giác bình thường có một mình Bách Hợp cũng không có gì khác nhau, đa phần La Kỳ rất yên tĩnh, ngoài dự liệu của Bách Hợp chính là cậu biết nấu ăn, hơn nữa làm thức ăn đều hợp khẩu vị của cô, cậu không muốn quấy rầy Bách Hợp, yên tĩnh ngồi ở trong phòng khách phát ngốc, trừ mỗi ngày buổi sáng khi tỉnh lại cậu xuất hiện ở trong phòng Bách Hợp, nhiều hơn một La Kỳ cảm giác thật giống như kim ốc tàng kiều vậy.

Trong thời gian bảy tám ngày liền La Kỳ đều ở bên cạnh cô, cậu vô cùng yên tĩnh, nói cũng không nhiều lắm, có lúc thậm chí yên tĩnh đến nỗi để cho người ta vô ý thức không để ý đến người này, khi Bách Hợp ra ngoài đi học, thỉnh thoảng cậu cũng sẽ theo ra ngoài, trong hai tháng cậu nhận công tác giáo sư đại học, khi đi học không nhiều, đại bộ phận thời gian vô cùng nhàn rỗi, ngoại trừ ngẩn người, cậu sẽ mang theo một cái mô hình đại não, trên mặt hiện đầy tổ chức thần kinh não bộ thật nhỏ cùng với tiểu não đại não trong đầu, trong hộp nhìn sơ qua cũng có gần vạn hạt, lúc cậu không muốn ngẩn người liền đem mấy thứ này ra ghép lại. Đem mỗi khối nhỏ ghép lại, công sức mấy ngày nay cậu đã ghép được hơn phân nửa.

Nếu như không phải vì mỗi sáng sớm cậu lại thức dậy ở trong phòng của mình, thì Bách Hợp sẽ cảm thấy cậu là một bạn cùng phòng vô cùng yên tĩnh mà nghe lời, dường như bị loại yên tĩnh này của La Kỳ ảnh hưởng, mỗi đêm Bách Hợp luyện qua Luyện Thể Thuật sau ngủ đều vô cùng ngon giấc, giấc ngủ chất lượng tốt hơn nhiều, hơn nữa những ngày qua cô không ngừng luyện tập Luyện Thể Thuật lấy linh lực điều dưỡng thân thể, cho nên khí sắc cô thoạt nhìn tốt hơn nhiều, trọng yếu nhất là Bách Hợp gầy đi.

Sở dĩ Thành Bách Hợp mập mạp vì từ trong bụng mẹ cô tích lũy bệnh, gân mạch tắc nghẽn, dẫn đến dinh dưỡng thân thể dư thừa, bên ngoài mập còn bên trong suy yếu, loại tình huống này nếu như là người bình thường cải thiện rất khó. Thế nhưng đối với Bách Hợp mà nói cũng không khó, mấy ngày nay chủ yếu cô luyện tập Luyện Thể Thuật dẫn linh lực nhập vào cơ thể khơi thông gân mạch, luyện hơn nửa tháng, Bách Hợp đã nhanh chóng làm xong động tác Luyện Thể Thuật, những ngày này gân mạch trong thân thể cô một khi bị khơi thông, chất dinh dưỡng vốn chồng chất được thân thể hấp thu một cách cân đối, thịt kia dĩ nhiên sẽ không chỉ sinh trưởng ở một chỗ. Thân thể tự nhiên như vậy mà gầy đi, để cho lúc Bách Hợp làm động tác Luyện Thể Thuật, cũng không khó khăn như lúc đầu, thân thể gầy xuống độ linh hoạt tăng cao, một số phần vốn không làm được, chậm rãi cũng có thể làm được tốt hơn, kể từ đó cô phối hợp qua lại hiệu quả tiến triển càng nhanh, tuy nói so sánh vóc dáng cô với người bình thường vẫn là béo, nhưng so với Thành Bách Hợp trước mà nói, bây giờ Bách Hợp gần như gầy đi một vòng.

Bởi vì cô dùng linh lực điều chỉnh thân thể, hơn nữa mỗi ngày luyện tập Luyện Thể Thuật. Bởi vậy gầy xuống làn da có vẻ  tốt hơn trước nhiều, khí sắc cũng chậm chậm điều chỉnh trở về, nhưng bạn cùng lớp cũng không chú ý tới Bách Hợp thay đổi, cô trừ cuối tuần ở ngoài mỗi ngày nhất định sẽ tới trường học đi học, đối với người trong lớp học thường xuyên nhìn thấy cô mà nói, ngoại trừ Giang Huân, cũng không có người chú ý tới sự thật cô gầy đi rất nhanh.

Hôm nay Giang Huân mắt thấy kế hoạch trên tay bị La Kỳ cản trở, tính toán lúc trước không thành, cho rằng Bách Hợp chủ động theo đuổi La Kỳ, vốn Giang Huân cho rằng sao La Kỳ có để ý đứa con gái xấu như Bách Hợp, hắn vẫn chờ có một ngày Bách Hợp đâm đầu vào sau trở về tìm hắn, đến lúc đó mình thu lại thích thú với cô, nhưng không ngờ sự việc không như ý, kế tiếp Bách Hợp không chỉ chưa tới tìm hắn xin lỗi, hơn nữa tin nhắn điện thoại cũng không liên lạc với hắn, hôm nay sau khi hết học kì đại học năm thứ tư, tốt nghiệp xong Giang Huân sớm đã tính toán sắp xếp xong xuôi, hiện tại bởi vì biến cố của Bách Hợp làm kế hoạch của hắn rối loạn, Giang Huân có chút thiếu kiên nhẫn, trong lúc phù hợp thả ra tin tức Bách Hợp bị người cường bạo.

Hắn vốn nghĩ một khi tin tức này truyền khắp trường, đến lúc đó mọi người đàm luận, tính cách Thành Bách Hợp nhu nhược nhát gan như vậy sẽ sợ nhảy vào ngực mình, lại không nghĩ rằng cuối cùng Bách Hợp không những không có chuyện gì, ngược lại bạn cùng lớp bàn luận chuyện này vài ngày sau cũng không thấy có người nhắc tới, trong lòng  Giang Huân vừa vội lại sợ, sự tình phát triển cũng không giống với hắn muốn, khiến Bách Hợp không nể mặt hắn, nếu như lúc này ở thời kì hai người gặp gỡ hắn cũng không thể gắt gao đè ép Bách Hợp, sau này kết hôn làm sao hắn có thể trị được cô?

Càng nghĩ, Giang Huân lại muốn ra một biện pháp, lúc này hắn kiên định cho rằng nhân vật như La Kỳ không thể nào sẽ coi trọng Bách Hợp, dù sao cô gái này mình cũng chướng mắt, La Kỳ xuất thân tốt lại có danh tiếng, người yêu mến cậu ta rất nhiều, mình cũng chướng mắt cô ta, sao cậu ta có thể coi trọng? Có điều bây giờ Bách Hợp lại ghét bỏ mình tìm người khác, mặc dù Giang Huân thừa nhận mình không bằng La Kỳ, nhưng trong lòng vô cùng không thoải mái như trước, gần đây hắn bắt đầu tìm những học sinh nữ khác xum xoe, hơn nữa ở ngay trước mặt Bách Hợp, mặc kệ cho các nữ sinh khác cười toe toét quát tháo hắn, hắn không những không cho là nhục, ngược lại trêu đùa cùng mọi người, thỉnh thoảng đắc ý quay đầu nhìn Bách Hợp.

Buổi sáng Bách Hợp có hai tiết học, tiết thứ nhất sau khi xong Giang Huân liền đến gần một nữ sinh nằm bò trên mặt bàn, nữ sinh kia xem hắn như chó để trêu đùa, ném đồ đạc đi để cho hắn nhặt về, Giang Huân vui vẻ nhặt, nữ sinh kia cười đến cười run rẩy hết cả người đồng thời, hắn cùng cười quay đầu nhìn chằm chằm Bách Hợp, vẻ mặt đắc ý, giống như đang nói Bách Hợp chướng mắt hắn, hắn cũng nhất định có thể xem Bách Hợp như vậy, khóe mắt Bách Hợp liếc qua thấy một màn như vậy, trên mặt lộ ra vẻ châm chọc.

Lúc trước Thành Bách Hợp toàn tâm toàn ý với hắn, Giang Huân chọn ba nhặt bốn, sử dụng thủ đoạn bỉ ổi hủy cả đời người ta, đã thế lại sĩ diện, vì hắn đã ham muốn cá nhân, nghĩ ra biện pháp thấp hèn như vậy, hiện tại chính mình không thèm nhìn hắn, ngược lại hắn không giữ thể diện của đàn ông, hôm nay bị người ta làm vậy cũng hài lòng, Bách Hợp xoay chuyển chuyển bút, gần đây tập Luyện Thể Thuật không kém toàn bộ động tác đều có thể làm, thân thể Thành Bách Hợp so với trước cũng cường tráng hơn rất nhiều, Giang Huân lúc này còn không phải là đối thủ của Bách Hợp, còn có hai tháng là học kỳ này chấm dứt, đến lúc đó Bách Hợp có đối phó với một Giang Huân hẳn cũng không khó, cô lại liếc nhìn Giang Huân, cúi thấp đầu, rủ mí mắt xuống.

Lúc Giang Huân cười với người khác, một bên còn có thể quay đầu hai mắt nhìn Bách Hợp, thấy cô cũng không nhìn chằm chằm mình, dần dần cũng có chút thiếu kiên nhẫn, đợi đến khi xong tiết thứ hai, hắn nhìn Bách Hợp đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị  rời đi, rốt cuộc Giang Huân nhịn không được, liền đứng dậy chặn Bách Hợp lại:

“Bách Hợp, gần đây em gần đây rốt cuộc làm sao vậy? Hỏi em đã xảy ra chuyện gì em cũng không nói, còn không hiểu sao không để ý tới anh, anh nghe bạn trong lớp nói, em bị người cường bạo, cái này có thật không vậy? Coi như là sự thực, anh cũng sẽ không ghét bỏ em, em biết tính cách của anh…” Hắn còn chưa nói hết lời, Bách Hợp đứng dậy đạp cái ghế một cước, chiếc ghế kia bị cô đá một cái trơn trượt nhanh chóng hướng tới phía Giang Huân, góc ghế vừa vặn đụng phải xương đùi Giang Huân, đau đến hắn nhịn không được kêu thảm thiết một tiếng, nói còn chưa dứt lời, liền theo bản năng cúi đầu khổ sở ôm lấy chân mình bị đụng, sắc mặt bỗng chốc u ám.

“Cô có ý gì?” Giang Huân nén giận trong lòng, giọng điệu bỗng chốc cao lên, đang muốn muốn giơ tay bắt Bách Hợp, hắn còn chưa kịp bắt được người, Bách Hợp đã co rụt đầu lại, thân thể linh hoạt theo hắn ngăn cản vòng ra, vốn đang muốn lại đá ghế vướng chân hắn, giọng nói của La Kỳ ở cửa phòng học lại vang lên: “Bách Hợp, đi nha.”

Thân ảnh La Kỳ cao gầy đứng ở cửa phòng học, mặt mày như họa, áo sơ mi trắng đơn giản mặc ở trên người cậu tựa như hoa lê tháng ba, làm cho người cảm giác mát lạnh thấu xương. Lúc cậu nói chuyện ánh mắt bình tĩnh rơi trên người Bách Hợp, đối với ánh mắt những người khác rơi xuống trên người anh làm như không thấy, trên tay cậu mang theo một cái hộp xinh xắn, buổi sáng hôm nay cậu ở trường có giờ học, buổi sáng anh cùng Bách Hợp đồng thời ra cửa nên lúc này hẳn đã học xong, lớp học rất nhiều học sinh nhìn đến La Kỳ, ánh mắt mỗi người đều oán hận nhìn qua Bách Hợp.

Lúc trước La Kỳ từng kéo qua Bách Hợp rời khỏi, nhưng lúc ấy trong trường bạn học đối với chuyện này nhiệt tình một trận sau đó rất nhanh liền buông xuống, tâm tư mọi người cùng Giang Huân không khác biệt lắm, cho rằng người như La Kỳ, ban đầu ở trường lúc cậu ngây ngốc cũng không phải là không có mỹ nữ, nhưng một người cũng không vừa ý, căn bản về sau xuất ngoại căn cũng không có chuyện xấu phát sinh, cậu như dòng suối mát lạnh sạch sẽ, nữ sinh sau lưng ngưỡng mộ cậu rất nhiều, nhưng chân chính dám tỏ tình với anh một người cũng không có, vốn cho rằng con trai giống như vậy về sau không biết người đẹp gì mới xứng, anh tuyệt đối không thể coi trọng con nhóc béo như Thành Bách Hợp, rất nhiều cô gái đều ỷ vào thân phận mình không kém cũng không dám nắm tay, lại không nghĩ rằng lúc này La Kỳ lộ ra dáng vẻ rất quen thuộc cùng Bách Hợp, thân thiết gọi lên tên cô.

Nếu như lần đầu tiên cậu đi theo Bách Hợp rời khỏi có thể nói là trùng hợp, lần thứ hai hai người gặp mặt cũng không thể lại nói là trùng hợp, bạn cùng lớp đều lộ ra thần sắc không thể tin, Giang Huân cũng ngẩn ngơ, ánh mắt mọi người nhìn soi mói, Bách Hợp cố nén xúc động muốn đá Giang Huân một cước, lúc này mới xoay người đi tới chỗ La Kỳ.