Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 647: Star: Đào phạm báo thù 2




Diêu Bách Hợp vốn xuất thân từ một võ tướng thế gia nho nhỏ, cho đến nay đều luyện tinh tế thể thuật, từ nhỏ đã thể hiện rõ một tố chất thân thể rất tốt. Nhà họ Diêu mấy đời đều nhập ngũ, trong quân cũng xem như có chức vị không lớn không nhỏ. Trong nhóm vãn bối cùng thế hệ với Diêu Bách Hợp, cô là con gái một của Diêu Thiên Sơn, khi phát hiện con gái mình có tố chất cao, phản ứng linh mẫn, bẩm sinh còn có hứng thú với sinh hoạt trong quân ngũ, ông liền đưa con gái lúc đó còn rất nhỏ vào Star Thiếu Sinh Quân nhận huấn luyện.

Ở quân doanh, Diêu Bách Hợp thích ứng cực kỳ tốt, bất luận là phương diện nào của cô đều biểu hiện phi thường ưu tú, đến năm hai mươi tuổi, cô được Đế Quốc dùng danh nghĩa tuyển chọn chiến sĩ đặc biệt tinh nhuệ tuyển nhập làm đội viên chính thức của Thần Cơ Doanh, đội quân đặc chủng xuất chúng nhất của Đế Quốc.

Trong tương lai một trăm thế kỷ sau, địa cầu đã cạn kiệt nguồn năng lượng dự trữ sau một thời gian dài không ngừng tiêu hao, loài người đã di cư sang sinh sống trên các hành tinh khác, giữa các tinh cầu lại phân chia, liên kết mà tạo thành các quốc gia lớn lớn nhỏ nhỏ bất đồng. Đế Quốc nơi Diêu Bách Hợp sinh thành là Ngân Hà Liên Hiệp Quốc. Lúc ấy giữa các tinh cầu liên tục có chiến tranh, Đế Quốc khuyến khích tham gia quân ngũ, quân đội của Đế Quốc cũng phân chia thành khá nhiều chủng loại, nhưng chỉ có Thần Cơ Doanh là tồn tại thần bí nhất, xuất sắc nhất, có một không hai.

Mỗi binh sĩ ở đây đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, bất luận tố chất thân thể, sức mạnh tinh thần, hay chỉ số thông minh đều phải đạt được trình độ nhất định mới có khả năng gia nhập. Bất luận là người hành tinh nào trong Ngân Hà, hễ nghe nhắc tới chiến sĩ của Đế Quốc Thần Cơ Doanh đều cảm thấy đau đầu nhức óc. Diêu Bách Hợp là một trong số ít phụ nữ có thể tiến nhập Thần Cơ Doanh, hơn nữa bởi vì cô cứng cỏi bất khuất, chịu khó chịu khổ, trong mấy lần tham gia nhiệm vụ nguy hiểm, đã nhiều lần lập nên chiến công, bởi vậy khi tuổi chưa đến bốn mươi đã thăng nhiệm đảm nhận chức vụ tiểu đội trưởng trong một tiểu đội của Thần Cơ Doanh.

Ở trình độ phát triển hiện tại của nhân loại, các nhà khoa học đã sớm tìm ra phương pháp đột phá mật mã gene quy định tuổi thọ, vì vậy tuổi thọ trung bình của con người lúc này đại khái vào khoảng hai trăm năm, Diêu Bách Hợp chưa đầy bốn mươi, chính là đang ở độ tuổi thanh xuân tươi trẻ, đầy tỉnh táo và lý trí. Nếu sau này không gặp phải khắc tinh của đời mình, có lẽ cuộc đời của cô ấy sẽ khác hẳn với các thế hệ tiền bối nhà họ Diêu, có thể ở Thần Cơ Doanh tạo nên dấu ấn riêng chói lọi. Dù sao, cô vẫn còn rất trẻ, tiềm lực phát triển ngày sau là vô cùng, còn có thể lập thêm vài chiến công, về sau thậm chí cô có khả năng rời khỏi các hoạt động trong bóng tối để tiến xa hơn trong quân giới, trở thành thượng tướng ở độ tuổi trung niên.

Vào năm Diêu Bách Hợp ba mươi bảy tuổi, ở Thần Cơ Doanh xuất hiện một nhân vật như thể từ trên trời rơi xuống tên là Lâm Vân Chân, người đàn ông này vốn xuất thân từ danh môn của Đế Quốc là Lâm gia. Sinh ra là con cháu của chính khách thuộc hàng nguyên lão, nếu theo bước cha anh mà đi lên thì đời này của anh ta đều vô duyên với quân đội. Anh ta nên ăn mặc đường hoàng, đẹp đẽ, chải kiểu đầu thích hợp, ngăn nắp, bị hoa tươi và tiếng vỗ tay vây lấy, tiếp thu hết thảy tài nguyên chính trị của nhà họ Lâm, từ đó bước lên sân khấu chính trị, thậm chí dựa vào quyền thế của nhà họ Lâm thử đi mà tranh cử tổng thống một phen.

Nhưng Lâm Vân Chân thực sự là một kẻ ngoại tộc trong nhà họ Lâm, anh ta không thích loại công việc văn chức mà thích sinh hoạt của quân đội, do vậy, vứt bút tòng quân, bắt đầu từ vị trí của một binh lính tầm thường nhất.Cuối cùng, do biểu hiện xuất chúng nên được tuyển nhập vào Thần Cơ Doanh.

Ban đầu, chiến sĩ trong Thần Cơ Doanh thấy chướng mắt với một gã tuổi trẻ bộ dạng gầy yếu lãnh đạm như Lâm Vân Chân, mỗi người đều khiêu khích anh ta. Người ở đây sùng bái thực lực, tôn kính người có thực lực, ai có bản lĩnh thì được tất cả mọi người yêu mến, ai không có bản lĩnh thì thậm chí không có mạng mà sống sót rời khỏi. Ngay từ đầu Diêu Bách Hợp cũng ngoảnh mặt làm ngơ khi Lâm Vân Chân bị mọi người chơi khó, hàng năm ở nơi này đều tuyển vào một đám thanh niên tuổi trẻ ưu tú của Đế Quốc, nhưng có thể bám trụ được đến cùng chỉ độ hai phần mười, cô cũng không ngăn cấm thủ hạ của mình khiêu khích Lâm Vân Chân, lúc trước cô cũng từng bước một từ hoàn cảnh như vậy mà bò ra. Thần Cơ Doanh chấp hành đều là những nhiệm vụ nguy hiểm bậc nhất, nếu Lâm Vân Chân thích ứng không được với môi trường này, vậy thì ngày sau nếu hắn không chết trong tay người mình, cũng sẽ chết trong tay người của tinh cầu khác, quốc gia khác mà thôi.

Điều nằm ngoài dự liệu của Diêu Bách Hợp là Lâm Vân Chân không những thích ứng tốt, hơn nữa anh ta thích dùng vũ lực mạnh mẽ để thuyết phục người khác, bề ngoài của anh ta nhìn gầy yếu, nhưng thể thuật thì đã luyện đến trình độ cực kì lợi hại, thậm chí còn tu luyện ra khí tức. Sau khi di cư khỏi địa cầu, có nhà khoa học đã căn cứ số liệu về gene quy định cơ thể người, sáng tạo ra một bộ luyện thể thuật thích hợp cho toàn nhân loại, tuy nhiên trong mấy trăm năm, có rất ít người luyện được ra khí cảm. Những người như vậy, về sau đều sẽ có thành tựu kinh người, việc Lâm Vân Chân luyện ra khí cảm rất nhanh đã truyền khắp Thần Cơ Doanh, cấp trên cực kì coi trọng việc này, sau khi đánh giá tổng hợp về thực lực của anh ta, đã nâng anh ta lên vị trí tiểu đội trưởng ngang bằng với Diêu Bách Hợp.

Hai người bằng tuổi, về phần dung mạo mà nói, tuy ở thời đại Tinh Tế khoa học đã ưu việt hoá gene của nhân loại nên người sinh ra ít khi xấu xí, phần lớn đều là bộ dạng đoan chính, nhưng Diêu Bách Hợp và Lâm Vân Chân thì khác, có thể nói là nam tuấn nữ tú, ngoại hình xứng đôi, thực lực cũng không sai biệt nhiều, địa vị cũng là đồng cấp, lâu dần, trong Thần Cơ Doanh liền có người đùa giỡn, nói hai người chính là một đôi. Trong Thần Cơ Doanh, thành phần nhảy dù vào như Lâm Vân Chân lại còn trực tiếp nhậm chức tiểu đội trưởng, dù thực lực có cao nhưng lại khó làm mọi người tin phục. Diêu Bách Hợp thì khác, cô đã ở nơi này mày mò lăn lộn nhiều năm, bất luận là thanh danh, thực lực hay địa vị đều được chiến sĩ trong Thần Cơ Doanh tán thành. Tuy nhiên, nhờ scandal tình ái với Diêu Bách Hợp, tuy ban đầu có nhiều người vốn thù ghét Lâm Vân Chân, nhưng vì nể tình Diêu Bách Hợp nên cũng dần dần tiếp nhận anh ta, đối với việc anh ta đặc cách được bổ nhiệm làm tiểu đội trưởng cũng không biểu hiện quá mức chống đối.

Cùng đối mặt với scandal tình ái này, thái độ của Lâm Vân Chân là không phản bác, có vẻ như cam chịu, lại có vẻ như không thèm để ý, còn Diêu Bách Hợp ngay từ đầu thì không lưu tâm, nhưng về sau trong lòng không thể nói là không rung động.

Ở hoàn cảnh của Diêu Bách Hợp, muốn tìm được một người đàn ông vừa mắt là vô cùng khó. Người so với cô ưu tú hơn thì chưa biết cô có thể thích hay không, hơn nữa rất có khả năng đã lập gia đình, mà người kém cỏi hơn mình thì cô lại không vừa mắt. Một nhân tài trẻ tuổi, lạnh lùng lại độc thân như Lâm Vân Chân, với Diêu Bách Hợp mà nói, có thể xem là đối tượng tốt. Hai người cộng tác vài năm, thanh danh của Lâm Vân Chân từng bước một nâng cao, trong mắt người ngoài, ai cũng đinh ninh bọn họ chính là một đôi. Đúng lúc này, trong một lần ra ngoài thực thi nhiệm vụ, một thủ hạ của Lâm Vân Chân vì cứu anh ta mà chết. Người đàn ông tên là Tô Võ này, vào lúc sắp chết chỉ hy vọng Lâm Vân Chân có thể nhận lời chiếu cố cho con gái ông ta, tên là Tô Thiện Thiện.

Lúc đầu, Diêu Bách Hợp thực lòng rất cảm kích việc làm của Tô Võ, khi biết nhà họ Lâm đã đón Tô Thiện Thiện về nhà, cô còn chủ động đề xuất ý tưởng muốn giúp đỡ Lâm Vân Chân chăm sóc Tô Thiện Thiện, nhưng Lâm Vân Chân cự tuyệt. Cũng kể từ đó về sau, có lẽ vì có một người cần mình chiếu cố nên Lâm Vân Chân không còn bỏ phần lớn thời gian ở lại trong quan doanh giống như trước, thời gian anh ta rời khỏi quân doanh nhiều hơn, thậm chí bộ dạng lạnh lùng không tuỳ tiện nói cười lúc xưa giờ cũng biểu hiện thêm mấy phần vui vẻ. Diêu Bách Hợp phát hiện anh ta thay đổi, đầu tiên cũng thử hỏi han, nhưng Lâm Vân Chân chỉ lạnh lùng từ chối trả lời. mãi đến hai năm sau, có một thiếu nữ duyên dáng đến quân doanh thăm thân, đang lúc người trong Thần Cơ Doanh ồn ào gọi Diêu Bách Hợp là Lâm phu nhân, Lâm Vân Chân lại dịu dàng ôm thiếu nữ kia vào ngực.

Khoảnh khắc này Diêu Bách Hợp cảm thấy như mặt mũi của mình đều bị người ta vô tình dẫm xuống dưới chân, ánh mắt đồng tình hay kinh ngạc từ người xung quanh khiến lòng cô rét lạnh, nhưng nhờ những năm gần đây, cuộc sống sinh hoạt trong quân doanh đã rèn giũa cô, cô cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó mới biết, cô thiếu nữ này chính là Tô Thiện Thiện.

Trước mặt cô ta, Lâm Vân Chân vừa tươi cười vừa dịu dàng, hơn nữa, quan trọng nhất là hai người này đã đính hôn từ nửa tháng trước, Diêu Bách Hợp nhịn không được tìm Lâm Vân Chân hỏi thử, anh ta lại nói, không liên quan gì đến cô, rồi hỏi ngược chẳng lẽ chuyện vui đùa mọi người nói mấy năm nay đều bị cô tưởng thật. Diêu Bách Hợp trong lúc chật vật, chịu đựng cảm giác tổn thương trong lòng, giả bộ như mình cũng không coi những chuyện kia là đúng.

Từ đó về sau, người trong Thần Cơ Doanh không còn đùa giỡn kiểu đó, nhưng Diêu Bách Hợp vẫn tiếp tục trầm mặc, mỗi ngày cô bỏ nhiều thời gian hơn vào huấn luyện, lúc biết tin Lâm Vân Chân kết hôn, cô còn cứng đầu cắn răng lộ ra vẻ tươi cười đến tham dự, trong lòng cảm thấy như mình bị người ta đánh cho một quyền phải âm thầm chịu hết đau đớn, dù lòng phẫn nộ nhưng lại không chỉ ra được mình bị tổn thương ở đâu.

Tô Thiện Thiện và cô là hai kiểu người khác nhau. Tô Thiện Thiện không thích việc đánh đánh giết giết, bản thân không có thực lực mạnh mẽ, thân thể cô ta cực kì yếu ớt, thậm chí không thể luyện tập luyện thể thuật, nhưng Lâm Vân Chân lại thích kiểu người bên ngoài nhu nhược mà nội tâm kiên cường như cô ta, lại không thích Diêu Bách Hợp bề ngoài kiên cường mà nội tâm mềm yếu, cho nên cô đã thất bại thảm hại.

Trong một lần cùng Lâm Vân Chân đi làm nhiệm vụ chung, bọn họ gặp hải tặc vũ trụ, so với các kiểu sinh vật đến từ hành tinh khác, đối thủ làm quân đội Đế Quốc nhức đầu nhất lại chính là đám hải tặc này. Nhiều đội hải tặc vũ trụ trang bị rất hoàn mỹ, hơn nữa có đủ công nghệ để đi lại trong vũ trụ tự nhiên, không nhận sự quản thúc của bất kì liên minh quốc gia nào, hành vi tuỳ hứng phô trương, hơn nữa thích gì làm nấy, giết người như ngoé. Nhóm mà Diêu Bách Hợp và Lâm Vân Chân gặp phải là nhóm hải tặc khét tiếng Thập Tự Đường đang tung hoành khắp vũ trụ.

Hải tặc Thập Tự Đường tổng cộng chỉ có mười người, nhân số quả thực không nhiều, so sánh với nhiều đội quân hải tặc vũ trụ điều khiển phi thuyền cỡ lớn, quân số lên tới hơn mười vạn mà nói, ban đầu Thập Tự Đường cũng không hề gây chú ý, thế nhưng mười người này, so với cả quân đoàn hải tặc lại càng khó đối phó.

Trong mười người này, mỗi tên hải tặc tách ra cũng có thể tự mình chắn đỡ một phương, vô cùng khó chơi, hơn nữa, do nhân số ít ỏi, trong vũ trụ rộng lớn bọn họ ẩn hiện như những bóng ma, không dễ tìm kiếm. Mười người này điều khiển phi thuyền xuyên qua các lỗ sâu Wormhole nhảy cóc từ toạ độ không gian này đến toạ độ không gian khác, xứng đáng với câu đến vô ảnh đi vô tung, khiến cho không thiếu người nghe danh tiếng Thập Tự Đường vừa hận lại vừa sợ, nhưng lại không có ai biết mặt mũi mười nhân vật trong Thập Tự Đường ngang dọc thế nào, vì những người từng nhìn thấy hầu như không có cơ hội sống sót mà kể lại.

Gặp phải đám ôn thần này, Diêu Bách Hợp lập tức gửi tín hiệu yêu cầu cấp trên viện trợ, còn cô và Lâm Vân Chân hai người liều chết chống cự. Nhưng đám người trong Thập Tự Đường thực sự lợi hại, cuối cùng vào lúc hai người lâm vào tình huống nguy kịch, Lâm Vân Chân đề xuất để cô lái chiến hạm ra làm mồi dẫn dụ hoả lực, bản thân anh ta sẽ ở lại phi thuyền tìm cơ hội công kích.

Tuy nói trên phương diện tình cảm, Diêu Bách Hợp hận Lâm Vân Chân, nhưng dù sao hai người cũng là chiến hữu kề vai sát cánh nhiều năm, Diêu Bách Hợp đáp ứng yêu cầu này. Chỉ là cuối cùng, cô thực sự trở thành con mồi chứ không phải mồi dụ, bời vì Lâm Vân Chân không công kích Thập Tự Đường như đã thoả thuận. Vào lúc chiến hạm của cô đang thu hút sự công kích của Thập Tự Đường thì hắn ta điều khiển phi thuyền nhanh chóng chuồn mất tích, khiến cô rơi vào tay Thập Tự Đường.