Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 643: Xuyên qua thành thị: Đứa con phá sản 15




Edit: Vũ Thiên

Beta: Sakura

Bên cạnh còn có người nhà họ Trương ngồi, nghe được Trương Thiên Thành nói lời này, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ, hiển nhiên đã từng khuyên bảo Trương Thiên Thành. Nhưng Trương Thiên Thành rất chấp nhất với việc quyết đấu, bất luận người trong nhà khuyên như thế nào, căn bản không có có tác dụng gì. Trương Thiên Thành trong tay cầm hai tờ giấy, xem ra cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị.

Lúc cha Trương nhìn thấy Bách Hợp không khỏi cười khổ: “Tiểu Chương, cháu cùng nó lộn xộn làm gì? Nghe bác đi, bản thân trở về, đừng cùng nó náo loạn nữa.” Nếu như Chương Bách Hạ tại nhà mình xảy ra chuyện gì, nhà họ Trương thật muốn chịu không nổi. Cha Chương coi Chương Bách Hạ như bảo bối, quá khứ đứa con này dù có đánh nhau, Cha Chương đều thấy cũng như không. Trương Thiên Thành phát điên cướp vợ người ta, lúc này còn muốn cùng người ta sinh tử quyết đấu! Nhà họ Trương cũng không biết mình tạo cái gì nghiệt, sinh ra như vậy một cái nghịch tử như vậy. Đoạn thời gian trước thấy hắn không đi ra ngoài cùng đám bạn xấu lêu lổng, còn tưởng rằng hắn thay đổi tốt hơn, hôm nay xem ra, chẳng thà hắn như trước đi ra ngoài lêu lổng, ít nhất gây tai họa cho người khác, trong nhà tuy đau đầu một ít, có thể cũng không đến nỗi lúc này da đầu đều run lên rồi.

Người nhà họ Trương đều nghĩ như vậy, ai cũng chằm chằm nhìn vào Diệp Như Vân với ánh mắt vừa chán ghét vừa buồn nôn. Nếu không phải ngại cô ta là con dâu nhà họ Chương, chỉ sợ người nhà họ Trương sớm cho cô ta vài cái tát rồi. Đồ không biết liêm sỉ, đi câu dẫn Trương Thiên Thành!

Bách Hợp không có để ý lời này của cha Trương, mà rất nhanh tiến lên cầm bút ký vào hai phần hợp đồng, người nhà họ Trương căn bản không kịp ngăn cản. Trương Thiên Thành cũng vui sướng ký xong hợp đồng, đang muốn hỏi Bách Hợp thi đấu tại nơi nào, Bách Hợp lại đem bút quăng ra, xoay người rời đi.

“Cậu sợ?” Vốn Trương Thiên Thành còn chuẩn bị đề nghị Bách Hợp ở chỗ này thi đấu, muốn đi ra ngay bên ngoài tìm bãi đất trống, hắn thậm chí đem các tư thế võ đều chuẩn bị tốt rồi, lại không nghĩ rằng Bách Hợp ký xong liền đi. Trương Thiên Thành chứng kiến tình cảnh như vậy, vốn là ngẩn ngơ, lại lập tức cười lạnh: “Cậu đã ký khế ước, lập xong giấy sinh tử. Dù là lúc này cậu có muốn chạy, cũng đã muộn!” trong giọng nói lộ ra sát cơ, giống như là mèo vờn chuột, lúc này cũng không có đuổi theo. Ngược lại đợi Bách Hợp đã đi không còn thấy tung ảnh, hắn mới xê dịch hai chân, thân thể phiêu phiêu nhẹ nhảy lên một cái rồi đuổi theo.

Còn chưa đi được hai bước, âm thanh xe từ rất xa cũng đã tiến đến, một chiếc xe tải rất to hướng phía hắn đi tới. Trương Thiên Thành sửng sốt một chút, cầm trong tay mấy chiếc ngân châm bày ra tư thế phòng bị. Bách Hợp theo kính chiếu hậu nhìn được thấy Trương Thiên Thành nở nụ cười lạnh, cô đem xe điều chỉnh một phen, cái bình cực lớn rất nhanh nhắm ngay chỗ Trương Thiên Thành, hắn còn lúng túng bó tay mất một lúc. Cái bình thoáng cái liền được mở ra, vô vàn phân và nước tiểu (nước bẩn) các loại – hỗn hợp chất bài tiết cùng một chỗ thoáng cái hướng đầu hắn xối xuống, ”Rầm Ào Ào” một tiếng như như trời mưa, rót đầy mặt và đầu cổ hắn!

Trương Thiên Thành tay đầy độc phấn ngân châm bị lực đạo cực lớn xông đến tấn công, thậm chí chính hắn còn đứng không vững, bị xô đến ngã xuống đất.

Tình cảnh này làm cho người nhà họ Trương đều sợ ngây người, bốn phía mùi tanh tưởi xông vào mũi. Trương Thiên Thành bị ngâm trong một vũng phân và nước tiểu, căn bản mắt mở không ra. Cả người đều hôn mê. Cách đó không xa hai tay Diệp Như Vân che miệng, trừng lớn mắt chằm chằm vào bên này, hiển nhiên là bị tình cảnh này làm cho run sợ, còn không phản ứng được.

Bên cạnh Bách Hợp ở cửa sổ xe nhìn Trương Thiên Thành lúc này không thành hình người cười: “Sướng hay không?? Quyết đấu? Quyết cái ông nội mày, uống thuốc nhiều chút cho đầu óc thanh tỉnh!”

Diệp Như Vân thiếu nợ Chương Bách Hạ không ít tiền. Trương Thiên Thành thật đúng là cho rằng chỉ bằng hai ba câu nói của hắn, là có thể xóa nợ? Nói vài lời nói mấy ngàn vạn liền không cần trả lại, trên đời này ở đâu có chuyện tốt như vậy.

Buổi tối hôm qua Bách Hợp tìm mẹ Bách Lan, lại để cho bà giúp mình tìm một chiếc xe chở phân mới tập kết hôm qua, chính vì giáo huấn Trương Thiên Thành một phen, hôm nay giội cho hắn một người đầy phân!

“Mặt hàng như Diệp Như Vân vậy mà cũng xứng để tôi vì cô ta quyết đấu? Muốn tôi ly hôn cô ta cũng được, cô ta thiếu nợ tôi bao nhiêu liền trả trở về cả vốn lẫn lời, nếu thiếu tôi đánh cho răng rơi đầy đất. Lần này chỉ là cho anh một bài học, lần sau mà còn giở những mánh khóe này, tôi lấy mạng của anh!” Bách Hợp nói xong, lái xe nhanh chóng lui lại mấy bước. Xe suýt nữa chèn đến Trương Thiên Thành, hắn vô ý thức lăn lộn muốn trốn tránh, Diệp Như Vân thét ầm lên, cô mới khống chế cho tốc độ xe chậm lại.

Trương Thiên Thành lúc này tức giận đến tim phổi đều muốn nổ tung. Loại xe chở phân này trước kia hắn chưa bao giờ thấy qua, cũng căn bản không có nghĩ đến ước hẹn quyết đấu cuối cùng sẽ biến thành trò khôi hài như vậy. Vậy mà Bách Hợp lái xe chở phân ngâm đến dội cho hắn một thân bẩn thỉu, vừa mới xe lui về còn dọa hắn, lúc này chóp mũi bên miệng hắn tất cả đều là mùi thối, Trương Thiên Thành chỉ cảm thấy một cỗ nhục nhã từ trong lòng sinh ra. Cuộc đời hắn chưa từng hận một người như vậy. Tay giữ đủ loại độc phấn, đợi bị ngâm ướt sớm mất tác dụng, trong tay hắn vốn chuẩn bị tốt ngân châm cũng bị nước giội, Trương Thiên Thành oán hận đem quấn áo dính nước bẩn cởi ra ném sang một bên, lại đem mặt lau: “Hôm nay không giết ngươi, thề không làm…” Lời hắn còn chưa nói hết, Bách Hợp lùi xe một cái, đuôi xe liền đập vào người Trương Thiên Thành. Hắn đứng không vững, xương đùi phát ra một tiếng ‘Răng rắc’ giòn vang, người lại mềm nhũn ngã ngược về trong vũng nước bẩn.

Chứng kiến thần thái chật vật của Trương Thiên Thành, Bách Hợp lúc này mới lái xe ra phía cổng. Phía sau còn truyền đến tiếng thét chói tai cùng tiếng la khóc của Diệp Như Vân. Bách Hợp đỗ xe tại bên ngoài, đã có một nhân viên lái xe bảo vệ môi trường chờ sẵn. Bách Hợp đem xe ra như lúc đến, từ trên xe nhảy xuống trả xe lại cho lái xe, lại từ trong ví rút ra mấy trăm tệ đưa tới, nói cảm ơn. Lái xe cảm kích rời đi.

Đợi xe bảo vệ môi trường vừa đi, Bách Hợp một lần nữa về đến xe của mình ở bên trong, lúc này Trương Thiên Thành phía sau mới kịp phản ứng lại, một giọng nói tràn đầy lửa giận vang lên: “Chương Bách Hạ, ta muốn giết ngươi!”

Thanh âm này hắn hô được vô cùng vang dội, cũng liên tiếp lặp lại ba lượt. Tại lần thứ nhất hắn hô, Bách Hợp đã lấy điện thoại di động ra thu âm lại, cũng bấm điện thoại cho cục cảnh sát, nói mình bị người uy hiếp. Làm xong hết thảy, cô mới lái xe rời đi.

Tuy nói Trương Thiên Thành hô hào muốn Bách Hợp chết, còn thề hôm nay muốn giết cô, nhưng mà thời gian cả ngày cũng không thấy hắn xuất hiện. Đến tận tối lúc Bách Lan gọi điện cho Bách Hợp cười đến không thở nổi thì mới biết Trương Thiên Thành bị bắt đi rồi..

Ban ngày Bách Hợp lái xe bảo vệ môi trường giội cho hắn một thân toàn phân bị chụp lại, chỉ trong một ngày tấm ảnh đã truyền khắp nơi. Sau lưng rất nhiều người biết đều cười nhạo nhà họ Trương đáng đời, đều cảm thấy con trai nhà họ Trương này phải nổi điên rồi hay không, hiện tại nơi này pháp luật hiện đại, còn có người vì một phụ nữ đi lập ‘Giấy sinh tử” hay sao. Hôm nay bị giội phân mất hết thể diện, không chỉ đem thanh danh nhà họ Trương quét rác, hơn nữa còn triệt để đắc tội nhà họ Chương rồi.

Nói xong việc hôm nay, Bách Lan trong giọng nói lộ ra nhẹ nhõm. Từ sau khi chứng kiến trong bệnh viện Trương Thiên Thành ngay tại trước mặt mình cũng dám thân mật Diệp Như Vân, Bách Lan luôn luôn buồn bực không vui. Hôm nay Bách Hợp để cho nhà họ Trương mất mặt như vậy, cuối cùng Bách Lan mới sảng khoái trở lại. Hôm nay Trương Thiên Thành bị giội phân, sau đó còn dám trước mặt mọi người uy hiếp nói muốn giết chết Bách Hợp, Bách Hợp tố cáo xong thì cục cảnh sát rất nhanh phái người đến. Theo lý mà nói nhà họ Trương cũng là gia đình có quyền lực, Trương Thiên Thành cùng Bách Hợp có thù oán gì cảnh sát không thể tới nhanh được như vậy, có thể nói Trương Thiên Thành rất giỏi khi đã đắc tội một nhân vật lớn.

Lúc trước ông nội Trương Thiên Thành vì nịnh nọt lãnh đạo, biết được vị lãnh đạo sau khi ngã bị thương ở thắt lưng, lại nghĩ tới cháu của mình gần đây y thuật tinh thông, xa gần đều truyền khắp, bởi vậy cho cháu của mình đi xem một chút, chủ ý là nịnh nọt thủ trưởng, sau này để cho nhà họ Trương tại con đường làm quan có người dẫn càng thuận lợi, cũng là vì Trương Thiên Thành trải sẵn tiền đồ.

Thật không nghĩ đến Trương Thiên Thành vào bệnh viện gặp được Diệp Như Vân, sau lại cùng Bách Hợp đánh nhau, quan trọng nhất là hắn còn đánh thua. Cảm thấy mất mặt lúc này Trương Thiên Thành tính tình phát tác, khi người nhà lãnh đạo tới mời hắn đi thay cụ ông xem thắt lưng, hắn kiêu ngạo cự tuyệt người ta, ngay tại lúc ấy quay người bỏ đi. Bởi như vậy tự nhiên chọc giận con cháu vị lãnh đạo kia, kết quả người nhà họ Trương không có tạo được mối quan hệ tốt, ngược lại bởi vì tính tình Trương Thiên Thành đem việc này biến thành quan hệ xấu.

Người ta là dạng nhân vật bực nào, bình thường có người muốn nịnh bợ cũng đều nịnh bợ không được. Hiện tại thật vất vả có cơ hội như vậy Trương Thiên Thành còn muốn giở tính tình đùa nghịch, người nhà họ ghi hận trong lòng. một mặt cho tìm giáo sư vật lý trị liệu chậm rãi điều dưỡng, nhưng trong lòng thì ghi hận Trương Thiên Thành, luôn tìm cơ hội muốn xử hắn.

Bách Hợp lúc này đây báo cảnh sát, người bên kia nhận được tin tức, ra hiệu cho phía cục cảnh sát, phái một đội cảnh sát tới bắt Trương Thiên Thành đi.

“… Cảnh sát kia vừa đến, Trương Thiên Thành tiện tay ở bên trong nắm một nắm châm nhỏ, lúc này phi châm vào trong da thịt, đánh bị thương nhiều người, về sau bác sĩ đến rồi nói những châm này đâm vào huyệt vị ở bên trong, cũng không dám dễ dàng di động, nhất định phải dùng dao mổ mới có thể lấy từng cái châm này ra, cuối cùng một đám cảnh sát không có biện pháp, xin lên cấp trên, xác định Trương Thiên Thành là phần tử nguy hiểm, đạt được phê chuẩn có thể bắn hắn, mới bắt giữ được người.” Nghĩ đến tình cảnh lúc ấy, Bách Lan nhịn không được lại bật cười. Trước kia bà còn tưởng rằng Trương Thiên Thành đã thay đổi tốt hơn, nhất là hắn biết ăn nói, lừa được một đám con gái mở cờ trong bụng, vừa biết y thuật vừa biết viết bút lông, chữ nho hắn viết lại được khen, hơn nữa hắn y thuật vô cùng cao minh, trong nội viện đã châm cứu cho nhiều vị lãnh đạo, lại cho bọn họ đơn thuốc dùng, đều nói hiệu quả tốt, bởi vậy một đám người già đối với Trương Thiên Thành vô cùng ưu ái.

Lúc đầu Bách Lan còn từng hâm mộ, dù sao Trương Thiên Thành cũng là có tài nhưng thành đạt muộn, lãng tử quay đầu. Bà nghĩ con của mình cùng Trương Thiên Thành trước kia không khác biệt lắm, cũng không nghe lời rồi ăn chơi cùng một đống bạn bè xấu xa. Bà cũng hi vọng con trai ngày nào đó có thể trở nên ưu tú như Trương Thiên Thành vậy, thật không nghĩ đến về sau Trương Thiên Thành thay đổi thấy cũng được, vừa đến thời khắc mấu chốt liền nhìn ra manh mối rồi.