Nguời gây ra chuyện vốn trốn ở sau lưng Kỷ Vân Duệ là Lý Minh Lỗi vừa nghe đến Bách Hợp quát tháo Đường Ân Hi, mặt lập tức cau lại có chút khó coi, đứng ra nói: “Nguời nào làm nguời đó chịu, chuyện này không quan hệ tới Ân Hi, cô muốn xử lý thì tìm tôi, mắng Ân Hi làm gì? Huống chi tôi thấy cô cũng không có việc gì, có thể đi có thể mắng đấy, Ân Hi không cần xin lỗi cô ta, ai bảo cô ta đứng bên cạnh em!” Lý Minh Lỗi vừa nói, một bên còn lộ ra hung hăng càn quấy.
Đường Ân Hi oán hận trừng mắt liếc hắn một cái, mặt tức đến đỏ bừng: “Anh câm miệng! Anh nhất định phải chết Lý Minh Lỗi, xem em trở về như thế nào thu thập anh! Cô Giang đừng chấp nhặt anh ta...”
“Tốt rồi Hợp, chuyện này không liên quan tới Ân Hi, em đi thay đồ trước rồi nói sau.” Thời khắc mấu chốt, Liễu Nhạn Nam tiến lên can ngăn, lời nói vừa xong Đường Ân Hi cảm kích nhìn sang hắn.
Kỷ Vân Duệ thì nhếch miệng, oán hận nhìn Đường Ân Hi liếc: “Luôn đần như vậy, vô dụng!”
Anh ta nói là lời ghét bỏ đấy…, nhưng trong mắt ôn hòa không đỡ nổi, Đường Ân Hi vốn chính là con nguời đơn giản, nghe được lời Kỷ Vân Duệ, bình thuờng cùng anh có thói quen đấu võ mồm, vội vàng liền xoay người nói: “Hừ, anh mới đần! Anh mới vô dụng chết đi đuợc,anh nói lại tôi đần xem lần nữa, anh nhất định phải chết!”
“Tôi liền nói cô đần, đần, đần chết đi đuợc.” Kỷ Vân Duệ không nhịn được đáp trả. Gần đây trước mặt Bách Hợp anh luôn cố gắng biểu hiện ra mặt bản thân thành thục ổn trọng, chỉ có trước mặt Đường Ân Hi mới lộ ra bản tính ngây thơ đơn thuần, lúc này hai người nói qua nói lại náo loạn một đoàn, sớm đã quên sự việc vừa mới phát sinh, người đại diện của Kỷ Vân Duệ ra hiệu, máy ảnh một lần nữa mở lên, nhắm ngay lúc này đang trong tràng cười vui của hai người, tranh thủ hai người thân mật khăng khít chơi đùa chụp lấy toàn bộ.
Bách Hợp cười lạnh hai tiếng, lúc này mới nhéo nhéo chính mình đầy dầu mỡ, quay người hướng toilet bước đi.
Vào toilet đơn giản lau chùi qua chính mình, một lần nữa lại để cho người mua nước gội đầu cùng với quần áo khác, Bách Hợp tắm rửa lau khô tóc xong, đầu kia Kỷ Vân Duệ điện thoại tới:
“Bách Hợp, em khá hơn chút nào không?” Giọng nói của Kỷ Vân Duệ mang theo vài phần chột dạ cùng áy náy, vừa mới rồi lúc Bách Hợp đi mà hắn không có phát hiện, cái này ở trước kia là chuyện thể không xảy ra, ánh mắt anh trước kia chỉ rơi trên nguời Giang Bách Hợp, thế nhưng mà từ khi biết Đường Ân Hi, anh quản không nổi tính tình của mình muốn đấu võ mồm cãi nhau với cô, phảng phất chỉ có như vậy mình mới nhẹ nhõm vui sướng, bởi vậy lần này đã quên Giang Bách Hợp.
“Không có việc gì.” Bách Hợp nhàn nhạt trả lời, đầu kia Kỷ Vân Duệ càng chột dạ, duờng như thanh âm nói chuyện đều mềm nhũn ra: “Thực xin lỗi hợp, Đường Ân Hi cô ấy tay chân vụng về, ở nhà cũng thế, thường xuyên gặp rắc rối, anh vẫn thuờng mắng cô ấy lớn lên là đầu gỗ, suốt ngày chỉ biết gây chuyện sinh sự...”
Nói đến Đường Ân Hi, duờng như Kỷ Vân Duệ miệng lưỡi lưu loát bình thường thao thao bất tuyệt, cái này nghe như ghét bỏ nhưng thật ra là thay Đường Ân Hi giải thích mà Bách Hợp nghe có chút phiền chán: “Còn có những chuyện khác sao?”
“Thực xin lỗi hợp, em giận anh sao?” Kỷ Vân Duệ lúc này mới kịp phản ứng, vừa muốn nói cái gì, đầu kia lại truyền đến có người gọi hắn: “Xin nhờ ~ để cho tôi nói hai câu, tôi muốn xin lỗi cô Giang…, thằng khốn, anh không được ngăn em, chán ghét.”
Kế tiếp là một hồi ầm ĩ, hồi lâu sau, Kỷ Vân Duệ như là ôm lấy Đường Ân Hi, thở hồng hộc nói: “Có người bảo anh làm việc rồi, lần sau anh gọi lại, bye bye.”
Trong điện thoại truyền đến thanh âm tút tút, truớc kia Giang Bách Hợp chưa cúp điện thoại thì Kỷ Vân Duệ cũng không cúp điện thoại, mà lúc này anh đã sớm cúp rồi, theo điểm này có thể nhìn ra được, Kỷ Vân Duệ đã không còn toàn tâm toàn ý với Giang Bách Hợp rồi. Trong lúc này Bách Hợp đối với loại tình tình yêu yêu cảm thấy có chút phiền chán, nguyên chủ cũng không phải bánh bèo, cô ấy tốt nghiệp đại học, nhưng trong tay cô nắm giữ nhiều cổ phiếu nên trở thành đại cổ đông, kỳ thật cô có tài có bản lĩnh, lại bởi vì những…chuyện tình yêu mà hao tâm, cuối cùng rơi vào một cái kết cục không chịu nổi.
Vốn Bách Hợp không muốn có tình cảm với mấy người kia, hết lần này tới lần khác cô không muốn chen vào tình yêu của người khác, người ta lại muốn tống đến trước mặt cô, có ít người có thể là trời sinh không đuợc đúng bàn, tóm lại cô vô cùng không thích Đường Ân Hi, vốn muốn trút giận thay Giang Bách Hợp, tuy nhiên không định làm tiểu nhân thế nhưng mà cô có chút muốn phá hủy cảm tình của Kỷ Vân Duệ.
Ngày hôm sau báo chí đi ra đầu đề, quả nhiên là tình cảnh đùa giỡn của Kỷ Vân Duệ với Đường Ân Hi tại studio, Bách Hợp vừa tiến vào văn phòng thấy tờ báo đuợc bày trên mặt bàn sạch sẽ của mình, nhà nhiếp ảnh chọn góc chụp rất khá, trên báo hai nhân vật chính nam soái ca nữ dí dỏm đáng yêu, tự nhiên là hình ảnh đẹp mắt.
Cùng ngày buổi sáng còn gió êm sóng lặng, ai ngờ buổi chiều lúc hợp trợ lý trẻ tuổi họ Vuơng sợ hãi đi vào:
“Giang tổng, bên ngoài có phóng viên gọi điện thoại muốn phỏng vấn cô.”
“Không tiếp.” Bách Hợp dứt khoát từ chối, cô không phải minh tinh, cũng không cần toả sáng dưới ánh đèn, huống chi mỗi ngày công việc của Bách Hợp nhiều như núi, kế thừa thân thể của cô ấy đồng dạng cũng kế thừa công việc của cô ấy, Bách Hợp mỗi ngày bận tối mắt, nào có thời gian đi phỏng vấn vớ vẩn này.
“Thế nhưng mà, tin tức này hình như là có liên quan tới Giang tổng đấy.” Tiểu Vương miễn cưỡng nở nụ cười, nói xong lời này mới đưa tay từ sau lưng ra,trên tay cầm một tờ báo,hai tay đưa tới trước mặt Bách Hợp, Hợp chỉ nhìn thoáng qua, gương mặt lạnh lùng đứng lên.
Báo tiêu đề bên trên viết: Xưa kia là danh viện, nay là bại tướng.
Ảnh chụp trực diện cô với vẻ mặt chật vật đỉnh đầu dính đồ ăn, một cỗ tức giận thoáng một phát liền bốc lên trong cô.
“Đây là chuyện gì xảy ra?” Bách Hợp mặt không biểu tình nhìn xem trên báo viết cái gì mà chính mình bởi vì tranh đoạt Kỷ Vân Duệ thất bại, kết quả lại xuất ám chiêu muốn hãm hại bạn gái Kỷ Vân Duệ -Đường Ân Hi, nhưng ác nhân cuối cùng có ác báo, tự nhận hậu quả xấu các loại…, loại tình cảnh này quả thực là giống y tình huống lúc trước Giang Bách Hợp bị buộc xuất ngoại
“Sự tình điều tra ra rồi, là một trợ lý bên người Kỷ Vân Duệ không hiểu chuyện, lôi kéo phóng viên nói năng bậy bạ, cho nên hôm nay báo chí mới viết loạn một trận.” Trợ lý hiển nhiên cũng đoán được Bác Hợp sẽ hỏi như vậy, nên chính mình đã sớm điều tra rõ ràng. Chuyện này cũng không phải bí mật gì, Lý Minh Lỗi lúc trước nói bậy để phóng viên nghe thấy, đài truyền hình Bách Hợp cùng những ký giả này cũng có qua quan hệ hợp tác, bởi vậy đơn giản liền hỏi được.
“Giang tổng, chuyện này muốn nói với Kỷ Vân Duệ không?”
Bách Hợp không nói hai lời, trực tiếp nhìn trợ lý: “Nói với anh ta cái gì? Trực tiếp báo cảnh sát, nói trợ lý bên người Kỷ Vân Duệ Lý Minh Lỗi lừa bịp tống tiền, cố ý vặn vẹo sự thật hủy thanh danh của tôi.”
Trợ lý nghe xong lời này, phía sau lưng mồ hôi lạnh toát ra: “Như vậy Kỷ Vân Duệ bên kia...” Huống chi Lý Minh Lỗi căn bản không có lừa bịp tống tiền, nếu quả thật báo cảnh sát, mặc kệ Lý Minh Lỗi có lừa bịp tiền hay không, thì Kỷ Vân Duệ sẽ mất mặt, Giang Bách Hợp với Kỷ Vân Duệ quan hệ rất tốt, kịch tình bên trong dù cho cô ấy muốn đạt được Kỷ Vân Duệ, nhưng cũng không làm ra một trò gì mờ ám quá đáng, chính thức tâm ngoan thủ lạt không chưa kịp lộ ra ngoài ánh sáng nhưng cuối cùng ngược lại mang tiếng xấu không nói, còn bị bức phải chật vật xuất ngoại.
“Tôi nói anh ta có là có, nếu không tin, lại để cho cảnh sát điều tra thêm.” Bách Hợp trừng mắt với trợ lý, mặt mũi tràn đầy bực tức trợ lý nhìn ra được cô tâm tình không tốt, tranh thủ thời gian lên tiếng rồi đi ra ngoài.
Bởi vì đa số mọi nguời không biết rõ nguyên nhân, hơn nữa cô ở vào địa vị phía trên nơi đầu sóng ngọn gió, hiện tại Kỷ Vân Duệ vô cùng nổi tiếng, chỉ cần có tên của anh ta, cơ hồ đều tin tức hàng đầu.Truớc kia quan hệ giữa Kỷ Vân Duệ với Giang Bách Hợp mập mờ kỳ thật phóng viên cũng sớm đã đưa tin đồn thất thiệt, sau này lại xuất hiện thêm một Đường Ân Hi mà thôi, hôm nay lại gây ra một tiết mục hai nguời phụ nữ tranh giành một nguời đàn ông, để cho mọi người đối với chuyện này càng tò mò.Cơ hồ Bách Hợp mới báo cảnh sát trong nháy mắt, liền có người đã nhận được tin tức, rất nhanh đấy, nội tình Lý Minh Lỗi liền bị lật ra.
Thiếu nợ lãi nặng vay một khoản nợ lớn, mượn bạn bè CMND lừa gạt xoát thẻ tín dụng vân…vân, một loạt ghi chép các việc làm bất luơng đều bị phơi ra ánh sáng, thậm chí quan hệ bạn bè từ nhỏ đến lớn giữa Đường Ân Hi với Lý Minh Lỗi cũng đuợc tra ra, Fans hâm mộ Kỷ Vân Duệ sốt ruột cho rằng cái này có phải Đường Ân Hi và Lý Minh Lỗi muốn lừa gạt thần tượng của họ hay không.
Liên tiếp vài ngày hầu hết trên báo chí đều là gièm pha của Lý Minh Lỗi, vốn không phải minh tinh, hai ngày này đăng lên báo tỷ lệ vậy mà vượt qua rất nhiều minh tinh thần tượng. bởi vì Kỷ Vân Duệ nể mặt Đường Ân Hi nên đem Lý Minh Lỗi làm trợ lý bên nguời, dẫn tới hình tượng tốt đẹp truớc đó bị ảnh hưởng. Sự tình phát sinh truớc đó cái gì mà hai nguời phụ nữ tranh giành một nguời đàn ông, tự nhiên bởi vì Lý Minh Lỗi nổi danh mà bị đè ép xuống.
Lý Minh Lỗi trực tiếp bị cảnh sát bắt giữ, anh ta vốn nói hươu nói vượn chỉ là muốn thay Đường Ân Hi ra mặt mà thôi, hắn coi Đường Ân Hi như người trong nhà, hắn ta có thể bắt nạt Đường Ân Hi, nhưng người khác tuyệt đối không thể bắt nạt cô. Sự việc Bách Hợp không thuận theo không buông tha không chịu tha thứ Đường Ân Hi, cái này lại để cho Lý Minh Lỗi vô cùng oán hận, bởi vậy cố ý nói hươu nói vượn một trận, hắn cũng không biết Đường Ân Hi với Kỷ Vân Duệ lúc này chỉ giả bộ là nguời yêu của nhau, sau khi trở thành trợ lý của Kỷ Vân Duệ lại thường xuyên nghe được người khác nói Kỷ Vân Duệ với Giang Bách Hợp có quan hệ không rõ ràng, bởi vậy càng thêm chán ghét Bách Hợp, Việc làm gần đây của hắn ta lại không cân nhắc hậu quả, nói hưu nói vuợn một trận thẳng đến bị bắt, đưa tới cục cảnh sát lúc này mới biết được có chút sợ hãi.
” Ân Hi, em nhất định phải giúp đỡ anh, anh không muốn ngồi tù.” Từ khi gặp chuyện không may Lý Minh Lỗi luôn luôn thấp thỏm lo âu chờ vượt qua, gan hắn ta cũng không lớn, chỉ làm việc xúc động mà thôi, lúc này sự tình đã xảy ra hắn ta mới cảm thấy có chút hối hận, bởi vậy thừa dịp Đường Ân Hi tới đưa cơm cho mình,anh ta lúc này khóc sướt mướt cầu xin Đường Ân Hi nghĩ cách giúp đỡ.
“Em cũng biết, em cũng biết, anh tuyệt sẽ không cầm tiền phóng viên nói hươu nói vượn đấy.”