Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1: Câu chuyện thế giới cha con 1




Edit + beta: Sakura

Cảm giác đau đớn khi đâm vào xe của người khác khiến cho xe hỏng người chết như vẫn còn vương trên thân thể. Bách Hợp không biết mình ra sao rồi, rõ ràng cô đã chết rồi, lúc qua đèn xanh đèn đỏ vì tránh một bà già vượt đèn đỏ mà cô bị xe sau tông vào đuôi xe sau đó va vào xe trước đang chay như bay, lúc này cô chết rồi mới đúng, gần như cô nghe thấy tiếng hét chói tai xung quanh, cô lại có thể nhìn thấy tình cảnh trước mắt, tuy chỉ nhìn thấy bản thân mình bị kẹp ở trong xe, máu thịt bê bết đã không còn hô hấp mà thôi.

“Cô có muốn sống tiếp không?” Có một âm thanh giống như giọng nói của hệ thống điện tử không phân biệt được nam nữ vang bên tai cô, Bách Hợp ngẩn người không lên tiếng, âm thanh bình thản không vội vã lại tiếp tục: “Nửa giờ sau cô sẽ hoàn toàn biến mất, cô có muốn sống tiếp không?”

Quả thật Bách Hợp có thể cảm giác được người mình trong suốt hơn trước một tí, cô vội vàng nói: “Có thể khiến tôi sống lại một lần nữa à?”

Âm thanh kia dừng lại một lúc rồi mới tiếp lời: “Không thể, chỉ có thể cho cô sống tiếp thôi.”

“Nói cách khác có thể để cho tôi lấy hình thái này để sống tiếp.” Bách Hợp hơi do dự rồi mới hỏi.

“Đúng vậy.” Tuy nói sống như thế đã không thể gọi là con người rồi, nhưng ít ra còn tốt hơn là sau này mình biến mất vĩnh viễn. Con người đều tham sống, cho dù chỉ là trạng thái khác thường này, cô không hề do dự mà gật đầu. “Tôi muốn sống tiếp.”

“Mục tiêu đã đồng ý.” Âm thanh lạnh như băng lại vang lên rồi liên tục vang bên tai Bách Hợp: “Tên: Bách Hợp, dùng linh hồn tiến hành khế ước…”

Hình như không khí trước mắt vặn vẹo, Bách Hợp ngất đi, trong lòng còn có cảm giác buồn nôn, cô còn chưa kịp nghĩ mình đã chết rồi mà sao vẫn còn cảm giác muốn nôn, khi cô tỉnh lại trong tinh không, bốn phía đen kịt.

Giới tính: Nữ (có thể biến đổi giới tính)

Tên: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 46 (max 100 điểm)

Tướng mạo: 57 (max 100 điểm)

Thể lực: 56 (max 100 điểm)

Võ lực: 8 (max 100 điểm)

Kỹ năng: Không

Năng khiếu: Không

Mị lực: 18 (max 100 điểm)

Mặc dù bây giờ mình đã chết nhưng hiện tại màn hình chiếu đột nhiên xuất hiện này vẫn khiến cho Bách Hợp đen mặt.

“Nhiệm vụ của cô là tiến vào thế giới mà tôi bảo, sau khi hoàn thành yêu cầu của tôi thì tôi sẽ để cô sống tiếp không bị tan biến.” Âm thanh lạnh như băng vang lên sau khi Bách Hợp thấy rõ tình cảnh trước mắt.” Nếu cô hoàn thành tốt thì tôi sẽ ban thưởng thêm cho cô, nhiệm vụ đầu tiên không thể thất bại, nếu không cô sẽ bị tan biến.”

Bách Hợp vốn đã chết, bây giờ có thể có được cơ hội sống tiếp đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, trong đời không có bữa cơm trưa miễn phí, hiên tại chỉ cần có một con đường sống đương nhiên cô sẽ bắt lấy, nên cô gật đầu: “Thế nhiệm vụ của tôi là gì?”

Giọng nói kia hơi dừng lại rồi lại vang lên, tuy vẫn hơi cứng nhắc nhưng không hiểu tại sao Bách Hợp vẫn nghe ra ý thỏa mãn trong đó: “Cô rất thông minh, không cò kè mặc cả với tôi, tôi không thích nhất những người không biết rõ địa vị của mình lòng tham không đáy, lần này tôi thỏa mãn nên cho cô một cơ hôi lựa chọn.”

Vừa dứt lời thì cái màn hình chiếu tư liệu của cô đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi mà chuyển thành mấy dãy chữ:

  1. Câu chuyện thế giới cha con
  2. Xuyên việt cổ đại ta làm chủ
  3. Tổng tài hắc đạo yêu tôi

Khóe miệng Bách Hợp hơi run rẩy, “Những thứ này có ý gì?”

“Cô đoán không sai, đây là một số thế giới tiểu thuyết, khi tác giả bắt đầu viết tiểu thuyết thì thật ra lúc đó đã tạo thành một thế giới, trong thế giới này có nữ chính bàn tay vàng, đương nhiên cũng có nhân vật phụ không cam lòng.” Âm thanh kia vang lên, hình như không muốn giải thích nhiều với Bách Hợp, cứng nhắc nói thẳng, “Cô muốn chọn thế giới nào?”

Thật ra cô không muốn chọn cái nào hết, nhưng hiện tại không phải cô không muốn là được, lúc này cô nghĩ đến tình trạng của mình, nhìn mấy cái tên thế giới đó mà cân nhắc, tên “Tổng giám đốc hắc đạo yêu tôi” có vẻ hung tàn, cô còn chưa hiểu hết hoàn cảnh của mình nên cũng sẽ không đụng đến “Xuyên việt cổ đại ta làm chủ”, bởi vậy Bách Hợp cương quyết nói: “Câu chuyện thế giới cha con.”

Âm thanh cứng nhắc kia không vang lên nữa, sau một hồi vặn vẹo, cô choáng váng đang định nôn ra thì không ngờ rằng bị ngã từ trên giường xuống.

Bây giờ cô mới có cảm giác lại, sau khi bị tai nạn xe cộ thì cô đã không còn cảm giác đau nữa rồi, vậy mà lúc này Bách Hợp lại cảm thấy đau đớn, cô mừng rõ đứng dậy rồi sờ lên thân thể mình. Bộ dạng bay bổng sau khi chết mới khiến cô hiểu rõ còn sống là tốt đến cỡ nào, cô cười cuời rồi lại sờ lên mặt mình, tuy da mặt vẫn vô cùng nhẵn nhịu nhưng cô vẫn cảm giác được thân thể này đã không còn nhỏ tuổi nữa, cô nhắm mặt lại, ký ức khổng lồ ùa vào cô, mãi lâu sau cô mới mở mắt ra rồi nở nụ cười gượng gạo.

Quả nhiên trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí cả, tuy đã chọn một cái tên câu chuyện thế giới cha con có vẻ không hung tàn cho lắm nhưng thật ra vẫn có nhiều nguy hiểm.

Người phụ nữ cô xuyên vào này cũng tên là Bách Hợp, chắc là cái khiến cô làm nhiệm vụ kia sửa lại tên cho người phụ nữ này, bà là một bia đỡ đạn mà nữ chính là con gái bà ta.

Chủ nhân của thân thể này năm nay 47 tuổi, bà đã kết hôn được 27 năm rồi, chồng tên là Lương Bình, mở một công ty kiến trúc, hai người có cô con gái Lương Tình 17 tuổi, thì ra cô bé đó mới là nhân vật nữ chính trong câu chuyện này.

Bách Hợp và chồng Lương Bình là thanh mai trúc mã, Lương Bình rất yêu bà, luôn luôn thầm mến bà, hai người ở cùng một thị trấn, lúc đó Bách Hợp lại thích một bạn trai khác, sau khi hai người đó bắt đầu yêu nhau, ông ta không cam lòng im lặng thích Bách Hợp nữa mà tìm cơ hội cưỡng hiếp bà.

Thời đại lúc bấy giờ vô cùng thuần phác, con gái mất trinh là chuyện rất lớn, cuối cùng Bách Hợp lại phát hiện ra mình có thai nên đành nén đau khổ chia tay với người yêu rồi lấy Lương Bình.

Sau khi hai người lập gia đình thì sinh ra Lương Tình, tuy đã kết hôn rồi nhưng Bách Hợp không hề cam lòng, thường xuyên lạnh lùng với chồng, con gái Lương Tình dần dần trưởng thành, ngoan ngoãn lễ phép, rất yêu mẹ mình nhưng thấy mẹ không thích ba, thế nên cô bé an ủi ba mình, khiến cho ông nếm được mùi vị được phụ nữ yêu thương, đạt được thứ mà mười mấy năm nay gã đã mất đi.

Bởi vì Bách Hợp lãnh đạm nên Lương Tình không vừa mắt mẹ mình, cho dù Bách Hợp vô cùng yêu thương con gái độc nhất này nhưng cô bé vẫn không vừa ý, sau đó cấu kết với Lương Bình, rốt cục hai cha con đều chán ghét ở với Bách Hợp, quyết định chơi chết bà, sau đó hai người vui mừng ở bên cạnh nhau.

Lương Bình sang tên tài sản của hai vợ chồng, khiến cho Bách Hợp đến tuổi trung niên còn hai bàn tay trắng, mà Lương Tình không quen nhìn mẹ mình giả vờ giả vịt nhiều năm qua, cho rằng bà đã không quên được mối tình đầu, muốn đàn ông như thế thì tìm mấy gã cưỡng hiếp Bách Hợp, lúc này hai cha con lấy hết tài sản rồi cùng nhau cao chạy xa bay.

Mà Bách Hợp rất chú trọng trinh tiết nên năm đó mới lấy Lương Bình, tuy bà vô cùng không cam lòng mà lấy Lương Bình nhưng nhiều năm qua chưa bao giờ trải qua bị người luân phiên cưỡng hiếp, lại hai bàn tay trắng, cuối cùng chết thảm bại ở đầu đường.

Sau khi xem xong tư liệu trong đầu, mí mắt Bách Hợp bắt đầu giật giật, Bách Hợp này quá xui xẻo đi, lúc còn trẻ gặp phải cú sốc lớn như thế, rồi bị ép lấy gã đểu cáng, sau khi trải qua hơn mười năm hôn nhân bất hạnh thì bị chính con gái mình đào góc tường, phần lớn trong tình tiết này là cảnh xxx của hai cha con Lương Bình và Lương Tình, Lương Bình cũng thôi đi, từ hành vi không biết xấu hổ kia thì có thể nhìn ra nhân phẩm của người này, thế nhưng Lương Tình do Bách Hợp mang thai mười tháng sinh ra, bà có lỗi với Lương Bình nhưng không hề có lỗi với con gái mình, trong trí nhớ thì bà rất yêu Lương Tình, ai lại có thể ngờ được Lương Tình còn độc ác hơn Lương Bình, tìm người thay nhau cưỡng hiếp mẹ mình, rốt cục đưa Bách Hợp vào con đường chết.

Trong lòng Bách Hợp chán ghét Lương Tình, bây giờ cô không phải là người phụ nữ này nên không hề có cảm tình gì với đứa con gái hời này, mình đã sống lại vào người đàn bà này thì nhất định phải hành hạ chết hai cha con chó má không biết xấu hổ kia để báo thù cho nguyên chủ.

Thân thể này đã bị bệnh mấy ngày, câu chuyện này có lẽ đã tiến triển đến chỗ Lương Bình đến nông thôn giải sầu rồi, đau đầu mệt óc vì cuộc hôn nhân bất hạnh này, Lương Tình không đành lòng cha buồn rầu nên cô bé lặng lẽ xuất hiện đột ngột trước mắt Lương Bình.

Theo tình tiết câu chuyện miêu tả thì tâm trạng Lương Bình lúc ấy như sau: lúc này gương mặt tươi cười của con gái cưng như thiên sứ mặt trời, chiếu sáng trái tim khô cạn, gã cảm thấy trái tim mình đã chết từ lâu lại bắt đầu nhảy nhót, giờ phút này Lương Tình thổ lộ với gã nghe như giai điệu êm tai nhất trên đời này, khiến gã say đắm.

Gã không có cách nào coi bảo bối mình xem từ nhỏ đến lớn như con gái mà thực coi cô trở thành phụ nữ.

Bách Hợp suýt nữa phun ra, không riêng gì cha con ruột không biết xấu hổ tằng tịu với nhau khiến cô buồn nôn, mà những từ miêu tả thâm tình làm cho cô ngán ngẩm không thôi, lần đầu tiên Lương Tình chủ động tỏ tình với Lương Bình thì gã chỉ tưởng rằng con gái gã đùa thôi nên không để ý, cho đến khi gã say rượu, thấy gương mặt Lương Tình giống hệt Bách Hợp thì rốt cục Lương Bình không nhịn được nữa giơ tay lên ấn con gái xuống giường.