Khoảng thời gian hai ngày qua quan hệ của Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng có hơi ấm lên. Tôn Chiêu Hi cảm thấy Lục Ngọc Hùng có quan hệ không tầm thường với Hứa Tiền Giang, hắn đi theo Lục Ngọc Hùng không khác nào kiếm một góc đi theo trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Tất nhiên Tôn Chiêu Hi cũng biết rõ mối quan hệ này là như thế nào, thế nhưng con người nếu không có ý đồ thì sao lại nghe lời cho được?
- Trưởng phòng Hứa, chào mừng ngài đến thành phố La Nam kiểm tra chỉ đạo công tác.
Lục Ngọc Hùng vừa thấy Hứa Tiền Giang ngồi trong xe thì nhiệt tình tiến lên nghênh đón, hai tay hắn vươn ra từ rất xa, bộ dạng rất muốn ôm chầm lấy lãnh đạo.
Tôn Chiêu Hi đứng ở sau lưng Lục Ngọc Hùng, hắn cũng nhiệt tình nghênh đón Hứa Tiền Giang. Sau khi Lục Ngọc Hùng bắt tay Hứa Tiền Giang, hắn cũng tiến lên một bước nói:
- Chào trưởng phòng Hứa.
Hứa Tiền Giang khẽ bắt tay với cả hai người, sau đó Lục Ngọc Hùng nói tiếp:
- Bí thư Vương và chủ tịch Lý nghe nói ngài đến cũng muốn đi ra nghênh đón, thế nhưng tạm thời trong thành phố có tổ chức hội nghị, đành phái hai người chúng tôi ra nghênh đón trước.
Thật ra dựa theo quy củ thì bí thư và chủ tịch thành phố là hai vị lãnh đạo đảng ủy chính quyền của địa phương bên dưới, Hứa Tiền Giang tuy là lãnh đạo tỉnh ủy có vị trí đặc thù, thế nhưng dựa theo quy củ thì căn bản không có tư cách để cho Vương Tử Quân và Lý Quý Niên đi ra nghênh đón.
Lời nói này của Lục Ngọc Hùng rõ ràng mang tính khách khí, Hứa Tiền Giang cũng hiểu rõ điều này. Thế nhưng Tôn Chiêu Hi nghe vào trong tai lại thấy là lạ, giống như Lục Ngọc Hùng đang châm ngòi nổi giữa trưởng phòng Hứa và bí thư Vương Tử Quân vậy.
Dù là bất kỳ sự việc gì, chỉ cần người nói có ý thì sẽ tạo nên một thái cực và ý nghĩ khác. Tôn Chiêu Hi nghe lời nịnh bợ của Lục Ngọc Hùng, trong đầu hắn chợt xuất hiện một câu về thuận miệng thường xuất hiện gần đây trong quan trường: " Nói thật thì lãnh đạo mất hứng, nói dối thì quần chúng mất hứng, nói lời lưu manh thì ai cũng vui mừng ", có lẽ là Lục Ngọc Hùng cũng thật sự khắc sâu câu nói này.
Hứa Tiền Giang không nói gì với lời khách khí của Lục Ngọc Hùng, lão chỉ cười cười, sau đó nói với Tôn Chiêu Hi ở sau lưng Lục Ngọc Hùng:
- Chỗ này không phải nơi nói chuyện, hai anh lên xe của tôi.
Có thể ngồi cùng một xe với trưởng phòng Hứa, Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi tất nhiên cảm thấy cầu còn chưa được. Hai người đồng ý một tiếng, sau đó phân biệt lên xe của Hứa Tiền Giang. Lục Ngọc Hùng ngồi ở bên trái của Hứa Tiền Giang, Tôn Chiêu Hi thì ngồi ở trên vị trí của thư ký trưởng phòng Hứa.
- Bí thư Ngọc Hùng, thành phố La Nam của các anh biến hóa không nhỏ.
Sau khi xe khởi động, Hứa Tiền Giang nhìn ra đồng ruộng ở bên ngoài, sau đó dùng giọng tràn đầy khiêu khích nói.
- Thật sự có chút biến hóa, đều là nhờ sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh ủy, sự giúp đỡ to lớn của trưởng phòng Hứa mà thôi.
Lục Ngọc Hùng rất thích ứng với những lời có tính khiêu khích tư duy của lãnh đạo, không những trả lời câu hỏi của Hứa Tiền Giang, còn thuận tiện ném tất cả vinh dự lên người lãnh đạo tỉnh ủy.
Hứa Tiền Giang cười ha hả hai tiếng, sau đó nói tiếp:
- Thành phố La Nam biến đổi lớn là nhờ sự cố gắng của đảng ủy chính quyền thành phố, nếu tô son thiếp vàng lên người chúng tôi một cách lung tung là không được.
- Trưởng phòng Hứa, chúng tôi cũng không phải tùy tiện tô son thiếp vàng lên người các ngài, mà sự thật là như vậy. Nếu không có sự giúp đỡ của đảng ủy chính quyền tỉnh, thành phố La Nam chúng tôi sẽ không có được tình huống huy hoàng như hôm nay.
Hứa Tiền Giang khẽ híp mắt, lão cười cười mà không nói gì thêm. Hứa Tiền Giang không nói thì Lục Ngọc Hùng dù có ngàn vạn lời cần lên tiếng cũng chỉ có thể ém nhẹm vào bụng.
- Trưởng phòng Hứa, thành phố La Nam chúng tôi gần đây cho ra phương án cải cách nhân sự, là do bí thư Vương chủ đạo, có nhiều phương diện thật sự rất mới mẻ, cũng không biết là có lợi hay hại, thế cho nên làm cho chúng tôi căn bản không biết theo ai.
Tôn Chiêu Hi nhìn chiếc xe chạy như bay trên đường, thế là thầm cắn răng nói với trưởng phòng Hứa Tiền Giang.
Trên mặt Hứa Tiền Giang vẫn treo nụ cười, lão chỉ nói một câu tốt, cũng không mở miệng nói thêm. Điều này không khỏi làm cho Lục Ngọc Hùng đỏ mặt, cũng không biết một câu nói tốt kia có ý gì. Nhưng Tôn Chiêu Hi ở bên này đã nổ súng, hằn là một lực lượng chủ lực, hắn cũng không được nhàn rỗi, hắn cười cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, tôi đã nắm công tác tổ chức hơn mười năm, đừng nói là trưởng phòng Tôn cảm thấy không biết nên theo ai, chính tôi cũng không biết sẽ đi đến đâu.
Lục Ngọc Hùng trước đó từng tiếp xúc để phản ánh vấn đề với Hứa Tiền Giang, vì thế nên lên tiếng cực kỳ lo lắng. Theo dự đoán của hắn thì Hứa Tiền Giang vốn đã tức giận, bây giờ sẽ tuyệt đối không buôgn tha, điều mình và Tôn Chiêu Hi àần làm vào lúc này chính là châm vào vài cây củi.
Hứa Tiền Giang vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, trên đường đi dù cho Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi có nói như thế nào thì lão chỉ mở miệng nói vài câu tốt tốt, căn bản cũng không phát biểu ý kiến.
Tôn Chiêu Hi lúc này cũng thật sự không yên, khi xe dừng lại ở trong khu văn phòng thị ủy, hắn lặng lẽ kéo tay Lục Ngọc Hùng, khóe miệng treo nụ cười khổ.
Khi thấy Hứa Tiền Giang đi xuống xe thì Lục Ngọc Hùng khẽ nói với Tôn Chiêu Hi:
- Không cần lo lắng thái độ của trưởng phòng Hứa, lãnh đạo không biểu hiện thái độ thật ra cũng là biểu hiện thái độ. Hơn nữa lãnh đạo chỉ có thể tỏ thái độ trước mặt bí thư Vương mà thôi, trước mặt hai người chúng ta, anh còn muốn lãnh đạo nói cái gì nữa?
Tôn Chiêu Hi tuy cảm thấy có chút không ổn, nhưng nghĩ lại thì thấy lời nói của Lục Ngọc Hùng cũng không phải không có lý. Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng Hứa Tiền Giang xuống xe. Lúc này Vương Tử Quân đã chờ ở bên dưới, hắn nhanh chóng tiến lên chào đón Hứa Tiền Giang.
Vương Tử Quân vươn tay thì Hứa Tiền Giang cũng đưa tay bắt chặt lại, chợt nghe thấy Vương Tử Quân cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, ngài đại giá quang lâm làm vẻ vang thành phố La Nam chúng tôi, vốn tôi muốn đi đón ngài, thế nhưng tạm thời có chút việc gấp ngăn trở. Trưởng phòng Hứa, ngài gần đây thích xe nhẹ chạy nhanh, cũng đừng trách tội tôi đấy nhé?
Hứa Tiền Giang nở nụ cười cởi mở, lão nói vài câu khách khí, sau đó tiến lên bắt tay với Lý Quý Niên. Tất nhiên trưởng phòng Hứa cũng vươn tay với những lãnh đạo thị ủy ở bên cạnh Vương Tử Quân, liên tục nói những lời tốt tốt, cuối cùng mới cùng đoàn người đi về phía khu văn phòng thị ủy.
Hứa Tiền Giang và Vương Tử Quân lúc này là trung tâm của đoàn người, cả hai được đám cán bộ chung quanh vây lại như sao sáng quanh trăng, cùng nói những lời hoan nghênh Hứa Tiền Giang và đi về phía phòng họp của thị ủy. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Bí thư Tử Quân, tôi nghe nói thành phố La Nam các anh có điều chỉnh nhân sự, hơn nữa lại tự khai sáng một ngọn cờ, đổi mới vào lúc này thật sự là rất tốt.
Hứa Tiền Giang ngồi xuống ghế của mình, sau đó mở miêng nói với Vương Tử Quân.
Nếu nhìn từ phương diện khách quan thì Hứa Tiền Giang là người chú ý đến đạo lý gần dân, chỉ cần không có hội nghị hay công tác gì quan trọng sẽ luôn chạy đến các thành phố trong tỉnh, cùng xuống cơ sở, thu thập nhân tâm. Nhưng bây giờ làm lãnh đạo cũng không dễ, anh nói anh xâm nhập cơ sở thì quần chúng cũng không nghĩ như vậy, thậm chí có người mắng: Lãnh đạo xuống thôn bằng Santana, nhìn hoa màu qua cửa kính; ăn sơn hào mỹ vị, say xỉn tối ngày.
Nhưng Hứa Tiền Giang đến thành phố La Nam rất ít, lần này chạy đến La Nam, khó tránh khỏi làm cho người ta suy đoán rõ ràng mục đích của chuyến đi này. Liên tưởng đến những động tĩnh chính trị gần đây của thành phố La Nam, đã có người đoán rằng lão là cứu binh đến giúp đỡ cho Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi.
Lúc này Hứa Tiền Giang mới ngồi xuống đã nói đến chuyện này, càng làm cho không ít người hít vào một hơi thật sâu. Thầm nghĩ không phải là trưởng phòng Hứa đang định lên tiếng hạ uy thế của bí thư Vương Tử Quân ngay từ đầu sao?
Khác biệt với những cán bộ thân cận với Vương Tử Quân, Lục Ngọc Hùng thiếu chút nữa thì cười thành tiếng. Sau khi sự kiện bảy lá phiếu ủng hộ phát sinh, Lục Ngọc Hùng thật sự rất mất hứng, hắn phát hiện quyền khống chế nhân sự của mình không còn là nhất ngôn cửu đỉnh như năm xưa. Nhưng lúc này Hứa Tiền Giang đã mở miệng, thật sự có thể nói là giúp đỡ rất lớn với hắn.
Sau khi liếc mắt nhìn Tôn Chiêu Hi, Lục Ngọc Hùng áp chế niềm vui vào trong lòng, hắn cố gắng bày ra bộ dạng căng cứng nghiêm túc, hắn ngược lại muốn xem lần này Vương Tử Quân sẽ trả lời như thế nào.
Vẻ mặt Vương Tử Quân vẫn rất ung dung bình tĩnh, hắn ngồi bên cạnh Hứa Tiền Giang, hắn khẽ cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, vì chăm chú chứng thực nguyên tắc phân công cán bộ công khai và ngang hàng của lãnh đạo phòng tổ chức tỉnh ủy, thành phố La Nam chúng tôi đã cho ra phương án điều chỉnh, tuy lấy được thành quả nhất định, thế nhưng bên trong cũng không thiếu vài vấn đề phát sinh.
" Vài vấn đề phát sinh? "
Lục Ngọc Hùng thầm hừ lạnh một tiếng, không phải chỉ là Hứa Tiền Giang, chính Lục Ngọc Hùng cũng có thể nói ra được rất nhiều phương diện không hay, có thể mở miệng mắng lớn.
Tất nhiên trưởng phòng Hứa là lãnh đạo tỉnh ủy, khi mở miệng sẽ chú ý hàm súc, dù sao cũng phải nể mặt Vương Tử Quân. Dù sao thì chuyện này mọi người chỉ cần thầm hiểu ra vấn đề là được.
- Bí thư Tử Quân, tôi cảm thấy thành phố La Nam lần này điều chỉnh nhân sự là phù hợp, hơn nữa công tác cần phải đổi mới, là vuốt đá qua sông, cho dù không thể quá thành công, thế nhưng chỉ cần anh nắm chặt chế độ nhân sự, kiên trì nguyên tắc đề bạt cán bộ, như vậy phòng tổ chức tỉnh ủy sẽ cung cấp cho anh những trợ giúp lớn nhất.
Hứa Tiền Giang dùng giọng dõng dạc lên tiếng làm cho gương mặt căng cứng của Lục Ngọc Hùng căn bản là không thể nào thả lỏng được, trưởng phòng Hứa đang làm gì vậy? Hắn cố gắng suy xét lời nói của lãnh đạo, chợt sinh ra cảm giác giống như lơ lửng giữa không trung.
Chuyện gì xảy ra, không phải đã nói với trưởng phòng Hứa rồi sao? Đây là lãnh đạo muốn làm gì? Khen trước mắng sau sao?
Lục Ngọc Hùng cực kỳ tức tối, tuy hắn khôgn thoải mái nhưng cũng không thể mở miệng. Có bí thư Vương Tử Quân ngồi ở nơi này, khi Hứa Tiền Giang mở miệng hỏi thì hắn không có tư cách phát biểu.
Lúc này tâm tình của Tôn Chiêu Hi càng trở nên ảm đạm, hắn là trưởng phòng tổ chức, hắn biết rõ chính mình lần này chỉ sợ không có kết quả gì tốt. Không những mình ở vào trạng thái đối địch với bí thư thị ủy ở phía bên kia, thậm chí còn ở vào trạng thái đối lập với trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Hắn nghĩ đến tình huống mình và Lục Ngọc Hùng kẻ xướng người họa về phương án điều chỉnh nhân sự của Vương Tử Quân trên đường đi đến đây, thế là không khỏi cảm thấy mặt nóng hôi hổi.
Hứa Tiền Giang sao có thể cùng Vương Tử Quân đi trên một đường, cùng chung một ý nghĩ như vậy được?
Đám người trong phòng họp cũng có chút cảm khái, đặc biệt là Lý Quý Niên, lúc này càng cảm thấy không tưởng. Hắn là một trong những địa đầu xà ở thành phố La Nam, bản tính hành vi của Lục Ngọc Hùng không thể nào lừa được hắn. Trước đó hắn còn nghĩ rằng Vương Tử Quân sẽ té đau ở sự kiện này, không ngờ Hứa Tiền Giang đi đến lại mở miệng giúp đỡ phương án cải cách nhân sự của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.
- Cám ơn sự giúp đỡ của trưởng phòng Hứa, có những lời này của ngài thì tôi cũng an tâm hơn.
Vương Tử Quân nở nụ cười thản nhiên, sau đó hắn khẽ nói với Hứa Tiền Giang.
- Ôi, bí thư Tử Quân, điều này cũng không cần cảm ơn, thành phố La Nam đã đi đầu trong công tác cải cách nhân sự, phòng tổ chức tỉnh ủy chúng tôi nếu không công khai ủng hộ công tác của các anh, như vậy tôi làm trưởng phòng tổ chức cũng không hợp cách nữa rồi.
Hứa Tiền Giang nói rồi cười lên ha hả.
Lãnh đạo nở nụ cười, đám người xung quanh cũng không dám ngậm miệng. Tuy lời nói của Hứa Tiền Giang căn bản không có gì là buồn cười, nhưng dù là ai cũng phải cười theo. Tôn Chiêu Hi lúc này mở miệng cười nhìn còn khó coi hơn cả khóc.
Hứa Tiền Giang nếu nói không ủng hộ phương án cải cách nhân sự của Vương Tử Quân, như vậy lão không phải là một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy hợp cách, còn mình thì sao? Chình mình có thái độ gì ở sự kiện này thì tất cả thành phố La Nam đều biết, người ở đây ai cũng hiểu ý nghĩ lời nói của trưởng phòng Hứa Tiền Giang, có thể thấy Hứa Tiền Giang cho rằng hắn không còn hợp với vị trí trưởng phòng tổ chức thị ủy La Nam.
Thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy có lực ảnh hưởng rất lớn đối với công tác bổ nhiệm tất cả trưởng phòng tổ chức ở tuyến dưới, một khi trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy cho rằng Tôn Chiêu Hi không hợp cách, mà Vương Tử Quân bên này lại không mở miệng giúp mình, như vậy chẳng khác nào đóng đinh lên con đường phát triển tương lai của Tôn Chiêu Hi.
Hứa Tiền Giang nói chuyện với Vương Tử Quân dưới bầu không khí bình tĩnh. Lần này trưởng phòng Hứa tán dương cao đội phương án cải cách nhân sự của thành phố La Nam, cổ vũ ban ngành thành phố La Nam dưới sự lãnh đạo của bí thư Tử Quân sẽ kiên trì nguyên tắc, kết hợp thực tế, khai thác đổi mới, cho ra phương án tuyển chọn nhân tài không theo khuôn mẫu, thúc đẩy công tác tuyển chọn cán bộ vĩ đại tiến lên những vị trí công tác phù hợp.
Vương Tử Quân thì bày tỏ thành phố La Nam nhất định sẽ chứng thực chỉ thị của trưởng phòng Hứa, sẽ tiến hành cải cách nhân sự, cố gắng nắm chắc nguyên tắc bổ nhiệm cán bộ, phân công công khai thiết thực, đẩy mạnh cạnh tranh ngang hàng, lựa chọn nhân tài ưu tú.
Bầu không khí tốt đẹp làm cho bữa cơm càng thêm vui vẻ, thế nhưng hai vị lãnh đạo nắm công tác tổ chức của thành phố La Nam lại có chút mất hồn lạc phách. Đặc biệt là Tôn Chiêu Hi, khi uống rượu lại quên mời trưởng phòng Lý đi theo Hứa Tiền Giang, lúc đó tuy không ai chỉ ra, thế nhưng thực tế lại là một hành vi cực kỳ thất lễ.
- Bí thư Tử Quân, hai người chúng ta tâm sự với nhau một chút nhé?
Sau khi đoàn người đưa trưởng phòng Hứa Tiền Giang đi vào phòng nghỉ ngơi, Hứa Tiền Giang cười tủm tỉm nói với Vương Tử Quân.
Ánh nắng xuyên thấu qua bóng cây ngô đồng, liên tục phát sinh những hình thái huyễn hoặc trên người Vương Tử Quân. Tôn Chiêu Hi thầm nghĩ, khi ánh sáng mặt trời chiếu lên người một ai đó, dù anh có muốn cản lại cũng không được, chỉ có thể nhìn người kia tăng thêm vài phần cuốn hút mà thôi.
Vương Tử Quân đã sớm chuẩn bị tâm lý trò chuyện với Hứa Tiền Giang, sau khi nghe được lời mời của Hứa Tiền Giang thì cười nói:
- Tôi vừa vặn có một số việc cần báo cáo với trưởng phòng.
Hai người nói chuyện với nhau rồi đi vào phòng, Lục Ngọc Hùng và Lý Quý Niên nhìn hai vị lãnh đạo mỉm cười đi vào bên trong, đều sinh ra ý nghĩ kỳ quái. Thầm nghĩ bí thư Vương và trưởng phòng Hứa có quan hệ thân mật như vậy từ khi nào?
Khi nhân viên phục vụ dâng trà nóng, Hứa Tiền Giang cũng không lên tiếng, lão nhấp một ngụm trà rồi mới dùng giọng ung dung lên tiếng:
- Bí thư Tử Quân, tôi đồng ý vói phương án cải cách nhân sự của thành phố La Nam, tôi cảm thấy kinh nghiệm này nên được mở rộng ra phạm vi toàn tỉnh.
Vương Tử Quân biết rõ mục đích của Hứa Tiền Giang đến La Nam lần này là gì, trưởng phòng Hứa muốn thông qua phương án cải cách ở thành phố La Nam để lấy lòng Dương Độ Lục. Khi đến cấp bậc của bọn họ, nếu muốn được khen ngợi thì phải cùng chung chí hướng và ủng hộ công tác của lãnh đạo.