Bí Thư Trùng Sinh

Chương 836: Leo Lên Đỉnh, Chỗ Nào Cũng Có Cạnh Tranh




Thành phố Thiền Duyên ở vào phía tây bắc sông Tam Giang, vì gần thành phố Sơn Viên nên kinh tế phát triển rất tốt. Tuy thành phố Thiền Duyên chỉ có bốn huyện ba quận nhưng tổng sản lượng kinh tế lại so ra không kém thành phố Tam Hồ bao nhiêu.

Vương Tử Quân lần này đến khảo sát thì người thành phố Thiền Duyên cũng không quá nhiệt tình, vì khoảng cách từ thành phố Thiền Duyên đến Sơn Viên chỉ là hai giờ đi xe, cho nên bọn họ cũng căn bản không quá nhiệt tình với đường cao tốc.

Khi đoàn người Vương Tử Quân đến nội thành của thành phố Thiền Duyên thì người đến nghênh đón chính là phó bí thư thị ủy Trương Lượng Quân. Phó bí thư Trương Lượng Quân năm nay hơn năm mươi tuổi, hắn biểu hiện rất nhiệt tình, thế nhưng đám người Vương Tử Quân đều có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của đối phương có mang theo vài phần kiêu ngạo.

Loại cảm giác kiêu ngạo này tuy được Trương Lượng Quân che giấu rất tốt, thế nhưng dù thế nào cũng lơ đãng lộ ra trong lời nói khi bày tỏ thái độ.

- Bí thư Vương, bí thư Tề và chủ tịch Long vốn muốn tự mình đến nghênh đón ngài, thế nhưng thật sự không trùng hợp, hôm nay có một hạng mục quan trọng cần phải thương lượng. Xí nghiệp bọn họ đã chạy cả vài trăm kilomet đến thành phố Thiền Duyên chúng tôi, các vị lãnh đạo cũng không thể nào không đến gặp mặt được.

Trương Lượng Quân ngồi xuống bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó vừa cười vừa nói.

Vương Tử Quân cười nói:

- Bí thư Trương quá khách khí rồi, chúng tôi đến quý thành phố chỉ là vì muốn học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế, như vậy cũng xem như là đến quấy rầy, nếu như còn làm ảnh hưởng đến công tác của các anh, như vậy xem như tội lớn lắm.

Hai người nói chuyện đều nở nụ cười, xe của Trương Lượng Quân đi phía trước dẫn đường. Trên đường đi Trương Lượng Quân chỉ về phía một địa phương bị sương khói bao phủ nói:

- Bí thư Vương, đó là khu công nghiệp của thành phố Thiền Duyên chúng tôi, lúc này đã có hơn ba mươi xí nghiệp nhập trú, giá trị sản lượng hằng nằm là năm trăm triệu, có thể nói là một động cơ phát triển của thành phố Thiền Duyên.

Vương Tử Quân nhìn làn khói phía bên kia mà hai chân mày khẽ nhíu lại, dù còn cách xa nhưng hắn vẫn thấy rõ khói đó là gì. Nhưng hắn vừa mới đến, tất nhiên không thể chưa xuống xe đã phê bình hoàn cảnh ô nhiễm của người ta được.

- Tốc độ phát triển kinh tế của quý thành phố luôn đi đầu trong tỉnh, trong những hội nghị phát triển kinh tế từ trước đến nay, bí thư Nhất Phong và chủ tịch Thạch luôn cho ra lời khích lệ với sự phát triển kinh tế của thành phố Thiền Duyên.

Vương Tử Quân nói càng làm cho Trương Lượng Quân cảm thấy hưởng thụ. Tuy hắn chỉ là phó bí thư thị ủy, thế nhưng hắn đứng trước mặt những cán bộ thành phố La Nam như Vương Tử Quân lại sinh ra cảm giác ưu việt. Dù sao ở phương diện phát triển kinh tế, nếu cộng hai thành phố La Nam lại cũng chưa là đối thủ của thành phố Thiền Duyên.

Khi Trương Lượng Quân chuẩn bị nói khiêm tốn hai câu, một ý nghĩ chợt bùng lên trong lòng hắn. Đó là vị bí thư ngồi trước mặt mình không những trẻ tuổi, còn có cấp bậc cao hơn mình, càng là vị chủ tịch đã thúc đẩy thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ, thế cho nên mình căn bản không có gì để kiêu ngạo trước mặt hắn.

Trương Lượng Quân chợt cảm thấy mất hào hứng, hắn nói vài câu ứng phó, sau đó xe đi đến khách sạn Thiền Duyên.

Sau khi sắp xếp một chút, nhóm người Vương Tử Quân chuẩn bị tham gia buổi tiệc trưa của thành phố Thiền Duyên. Khi Vương Tử Quân chuẩn bị khởi hành thì Hà Khởi Duệ gõ cửa đi đến, hắn ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói:

- Bí thư Vương, căn cứ vào thái độ của thành phố Thiền Duyên, chúng ta muốn đạt được mục đích cũng không phải là dễ dàng như vậy.

Vương Tử Quân cũng cảm nhận được thái độ của thành phố Thiền Duyên, thế nhưng đường cao tốc đến thành phố Sơn Viên phải đi qua Thiền Duyên, nếu đi qua thành phố Triệu Lô bên cạnh Thiền Duyên, ít nhất phải làm thêm vài chục kilomet nữa.

Thêm một kilomet chính là thêm một khoản tiền lớn, số tiền này cũng không nhỏ, có thể là cả trăm triệu. Text được lấy tại Truyện FULL

- Việc do người làm, chúng ta cứ trao đổi thật tốt với thành phố Thiền Duyên, như vậy bọn họ sẽ nhận thức được lợi ích do con đường này đem lại.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.

Hà Khởi Duệ cũng chủ yếu là muốn đến nhắc nhở Vương Tử Quân, bây giờ còn chưa cùng đàm phán với thành phố Thiền Duyên, nếu mình có cho ra kết luận thì rõ ràng là quá sớm.

Khi nhóm người Vương Tử Quân chuẩn bị xuống lầu, có hai người đàn ông trung niên ở trong một căn nhà cách khách sạn Thiền Duyên một kilomet. Hai người này một béo một gầy, một cao một thấp, đi cùng với nhau thật sự làm cho người ta cảm thấy buồn cười. Thế nhưng những người đi bên cạnh hai người này căn bản đều tỏ ra cực kỳ nghiêm túc, không dám có bất kỳ biểu hiện nào khác.

- Chủ tịch Long, anh ngồi xe của tôi, hai chúng ta cùng trò chuyện.

Người đàn ông mập mạp đi phía trước nói với người đàn ông cao gầy ở phía sau.

Người đàn ông cao gầy khẽ gật đầu, sau đó leo lên xe của người đàn ông mập mạp. Khi hai người này lên xe, những người khác cũng lục tục lên xe của mình.

- Chủ tịch Long, anh có ý kiến gì với lời đề nghị làm đường của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam không?

Người đàn ông mập mạp ngồi phía bên trái, hắn sờ lên đầu, sau đó khẽ nói với người đàn ông cao gầy.

Người đàn ông cao gầy chính là phó bí thư, chủ tịch Long Triều Hải của thành phố Thiền Duyên. Người vừa lên tiếng với hắn chính là bí thư thị ủy Tề Tự Tuyển. Hai người này một béo một gầy, thế nhưng lại phối hợp với nhau rất tốt ở thành phố Thiền Duyên.

Long Triều Hải cũng không phải không nghĩ đến vấn đề của Tề Tự Tuyển, hắn trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói:

- Bí thư Tề, làm đường cao tốc là chuyện tốt, thế nhưng con đường này phải xuất phát từ tình huống thực tế của thành phố Thiền Duyên.

Trên gương mặt mập mạp của Tề Tự Tuyển lộ ra nụ cười, hắn khẽ cười cười nói với Long Triều Hải:

- Anh Long, hai người chúng ta đã cùng cộng tác nhiều năm, đều biết rõ về nhau, nói chuyện cũng không cần quá cố kỵ, mong anh sảng khoái một chút, nói rõ ý nghĩ của mình.

- Bí thư Tề, con đường cao tốc này dù lãnh đạo tỉnh có thông qua hay không, thế nhưng tác dụng với thành phố Thiền Duyên căn bản không bằng La Nam và Tam Hồ.

Long Triều Hải nói đến đây thì cũng không nói gì thêm.

Tề Tự Tuyển khẽ dựa lưng lên ghế, tuy Long Triều Hải cũng không nói gì thêm, thế nhưng hắn hiểu được ý nghĩ của đối phương. Hai người bọn họ cũng không phải mới hợp tác một hai năm ở thành phố Thiền Duyên, tuy bọn họ có chút va chạm nhưng luôn tạo thành ăn ý ở những sự việc chung.

Lúc này nắm chắc phát triển kinh tế chính là một trong những đặc điểm chủ quan để cán bộ được đề bạt lên chức vụ cao hơn, sau khi Hào Nhất Phong tiến lên làm bí thư tỉnh ủy Sơn Nam thì cuộc cạnh tranh ngày càng thêm khốc liệt.