Vương Tử Quân khẽ cười, hắn không tiếp lời, chợt nghe thấy Đảng Hằng nói tiếp:
- Vì chuyện này mà chủ tịch Chúc đã mời chúng tôi một bữa tiệc no say.
Đảng Hằng nói thêm vài câu liên quan đến tình huống của thành phố Đông Bộ rồi cúp điện thoại. Vương Tử Quân cầm điện thoại, vẻ mặt chợt trở nên ngưng trọng. Lúc này tình huống ở thành phố Đông Bộ không được lạc quan, tuy hắn đã rời khỏi thành phố Đông Bộ, thế nhưng hắn có thể buông bỏ người của mình được sao?
- Đi thôi.
Vương Tử Quân trầm ngâm một hai phút rồi trầm giọng nói với Đổng Trí Tân.
Phòng lâm nghiệp thành phố La Nam là một đơn vị cấp cục, đơn vị này tuy cấp bậc cao nhưng căn bản không có thực quyền, vì thế mà cũng rất ít khi phát sinh tình huống lãnh đạo thành phố xuống đơn vị thị sát. Khi tin tức bí thư Vương mới nhận chức muốn đến thị sát phòng lâm nghiệp, toàn bộ đơn vị chợt náo động và bận rộn. Đơn vị quét dọn vệ sinh chuẩn bị tiếp đãi, tất cả chợt hỗn loạn, trưởng phòng lâm nghiệp đã gần sáu mươi tuổi càng phải chạy ra đốc thúc cán bộ, chỉ sợ lưu lại ấn tượng xấu cho lãnh đạo. Từ khi đi làm lúc tám giờ sáng thì cả phòng lâm nghiệp đã khẩn trương, nhân viên công tác bận rộn qua lại, ai cũng bắt đầu chờ đợi bí thư Vương giá lâm.
- Trưởng phòng Phó, ngài nói xem lần này bí thư Vương đến phòng lâm nghiệp chúng ta có phải là có chuyện gì không?
Bí thư đảng ủy phòng lâm nghiệp Sầm Văn Hòa khẽ hỏi trưởng phòng đang nhìn khắp xung quanh. Trưởng phòng lâm nghiệp họ Phó nhưng đã làm trưởng phòng lâm nghiệp hơn chục năm. Trưởng phòng Phó nhìn ra ngoài cổng một cái rồi khẽ nói:
- Ai mà biết được? Phòng lâm nghiệp chúng ta nhiều năm qua đừng nói là bí thư, cho dù là phó chủ tịch cũng chưa từng đến đây thăm nom. Nhưng chúng ta cũng không cần quan tâm những vấn đề này, chỉ cần làm tốt công tác tiếp đãi lãnh đạo là được.
- Đúng rồi, trưởng phòng Phó, kinh phí của phòng lâm nghiệp năm nay mới chỉ nhận được phân nửa, anh xem có nên nhắc đến phương diện này khi bí thư Vương đến chỉ đạo công tác hay không?
Sầm Văn Hòa trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
Khi nói đến vấn đề kinh phí thì trưởng phòng Phó chợt cau mày ngưng trọng, hắn là lãnh đạo phòng lâm nghiệp nhưng luôn đau đầu về vấn đề này. Đây là một đơn vị nghiên cứu khoa học, phòng lâm nghiệp ngoài nhân được chút tài chính của thành phố thì căn bản không còn nguồn thu nào khác. Tài chính của thành phố La Nam vốn không bao giờ đủ, tuy kinh phía của phòng lâm nghiệp là không nhiều nhưng hàng năm vẫn chưa từng được phát đủ. Nếu lên phòng tài chính đòi tiền, lãnh đạo phòng tài chính đều rất hòa ái, người ta duỗi cả hai tay ra, không có xu nào trong tay cả. Vì vậy những năm qua phòng lâm nghiệp căn bản không cho ra hạng mục nghiên cứu gì, có thể nói là khó khăn sống qua ngày. Lần này vì nghênh đón bí thư Vương đến kiểm tra mà đơn vị phải mua sắm vài vật phẩm, có một vài thứ chính trưởng phòng Phó phải bỏ tiền túi của mình ra.
Trưởng phòng Phó trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói:
- Lúc này chúng ta không cầu có công nhưng cầu có thể vượt qua, chúng ta cho ra yêu cầu không biết bí thư Vương sẽ nói thế nào, thế nhưng lại khó mà nói với chủ tịch Trần.
Chủ tịch Trần trong lời nói của trưởng phòng Phó chính là phó chủ tịch Trấn Á Hâm nắm công tác lâm nghiệp. Tuy Vương Tử Quân là lãnh đạo đứng đầu thị ủy, thế nhưng bọn họ không thông qua chủ tịch Trấn Á Hâm mà trực tiếp phản ứng vấn đề kinh phí của phòng lâm nghiệp với Vương Tử Quân, tất nhiên sẽ làm mất mặt Trấn Á Hâm.
Sầm Văn Hòa khẽ gật đầu, hắn cũng hiểu vấn đề này. Khi hai người bọn họ đang nói chuyện vui vẻ thì điện thoại của trưởng phòng Phó chợt vang lên, hắn nhìn số điện thoại, trên mặt chợt lộ ra nụ cười vui vẻ:
- Chào trưởng khoa Lưu, tôi là Phó Học Toàn.
- Chào trưởng phòng Phó, chuẩn bị thế nào rồi, bí thư Vương sắp đi rồi.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng điệu chỉ thị. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Đã chuẩn bị xong theo đúng chỉ thị của lãnh đạo.
Trưởng phòng Phó biết rõ đây cũng không phải là trưởng khoa Lưu muốn hỏi như vậy, thế cho nên hắn trả lời cực kỳ kính cẩn.
- À, như vậy thì tốt, chủ tịch Trần rất coi trọng sự kiện bí thư Vương đến thị sát phòng lâm nghiệp, nói rằng nhất định phải biểu hiện các mặt tích cực của phòng lâm nghiệp, báo cáo những thành tích trong năm qua của đơn vị.
Trưởng khoa Lưu dùng giọng trầm thấp nói, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn vài phần.
Phó Học Toàn hiểu rõ lời nói của Trấn Á Hâm, đó chính là tuyệt đối không để cho chủ tịch Trần mất mặt trong lúc lãnh đạo xuống kiểm tra công tác. Sau khi hắn mở miệng đảm bảo thì bên kia mới cúp điện thoại, hắn đưa mắt nhìn Sầm Văn Hòa đứng phía sau với vẻ mặt nghi vấn rồi vung tay nói:
- Chủ tịch Trần muốn chúng ta bày ra bộ mặt tích cực nghênh đón bí thư Vương đến kiểm tra.
Sầm Văn Hòa nhìn bốn phía, sau đó nhếch miệng nói:
- Còn không bằng không đến.
Phó Học Toàn nghe lời nói của Sầm Văn Hòa mà không khỏi bật cười, hắn cảm thấy ông bạn già này thật sự rất hợp với tâm tư của mình.
Tuy hai người Phó Học Toàn và Sầm Văn Hòa đều có tâm tư của mình, thế nhưng đến chín giờ bốn lăm thì hai người vẫn dẫn theo toàn bộ nhân viên công tác của phòng lâm nghiệp đi xuống cổng đơn vị nghênh đón bí thư Vương.
Văn phòng của phòng lâm nghiệp là một tòa nhà ba tầng ở đường Nam Giao, đây là một kiến trúc từ những năm bảy mươi, tuy đã trải qua tu sửa nhưng nhìn tổng thể vẫn có cảm giác không tốt đẹp gì nhiều.
- Bí thư Vương, đây chính là trưởng phòng lâm nghiệp Phó Học Toàn.
Phó chủ tịch Trấn Á Hâm hơn bốn mươi tuổi, là một vị phó chủ tịch cũng không có thứ hạng cao trong khối chính quyền thành phố. Hắn rất quan tâm đến hành trình kiểm tra thị sát lần này của bí thư Vương, không những tự mình đi theo, còn nhiều lần đốc xúc phòng lâm nghiệp trước khi Vương Tử Quân đến thị sát.
Phó Học Toàn có chút mâu thuẫn với chuyến thị sát của lãnh đạo lần này, thế nhưng hắn lại căn bản không dám để phát sinh vấn đề, thế cho nên duỗi hai tay tiến lên nghênh đón Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân bắt tay với Phó Học Toàn, sau đó hắn cười nói:
- Trưởng phòng Phó, khoa học kỹ thuật chính là lực lượng sản xuất, thành phố La Nam chính là một thành phố lâm nghiệp, thế cho nên trách nhiệm của phòng lâm nghiệp ở phương diện phát triển kinh tế là rất nặng nề.
Phó Học Toàn thật sự không ngờ mới gặp mặt thì vị bí thư trẻ tuổi đã đặt phòng lâm nghiệp lên vị trí quan trọng như vậy, thế là trong lòng có chút kích động, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, phòng lâm nghiệp chúng tôi nhất định sẽ cố gắng chứng thực chỉ thị của ngài, sẽ cố gắng cống hiến vì sự phát triển của thành phố La Nam.
Trấn Á Hâm nghe Phó Học Toàn trả lời như vậy thì khẽ gật đầu, nhưng hắn lại cực kỳ quan tâm đến câu nói vừa rồi của Vương Tử Quân. Lúc đầu hắn còn không hiểu vì sao bí thư Vương lại đến thị sát phòng lâm nghiệp, vì chuyện này hắn còn đặc biệt đến tìm thư ký trưởng Kim Điền Lạc. Chẳng qua Kim Điền Lạc cũng không thể nào trả lời cho rõ ràng được, tất nhiên hắn sẽ không tìm được câu trả lời cần thiết.