Vì thế Y Phong nhiều năm sống ở thành phố nhưng trong đầu vẫn luôn có hình ảnh đồng ruộng vàng óng, nông trại bập bùng khói bếp, dòng suối trong vắt, vườn trái cây thơm ngát, những người phụ nữ và trẻ nhỏ líu ríu nói chuyện với nhau trên xe ba bánh trong huyện thành.
Y Phong luôn có nổi nhớ khó phai với huyện thành quê mình, mùa xuân nàng thường đi thăm thú vài nơi, đến cánh rừng rậm rạp, dòng suối tung hoành. Mỗi khi hòa vào không gian miền quê thì nàng cảm thấy tất cả cảm giác khác lạ biến mất, chính mình giống như biến thành màu xanh; vào mùa thu thì ngoại thành cũng rực rỡ hẳn lên, tầm mắng thật sự thông thoáng khoáng đạt làm cho người ta sinh ra cảm giác như đặt chân vào vườn địa đàng. Đến tối về nhà nói chuyện với mẹ, Y Phong luôn nói rằng sau này mình se về huyện thành sinh sống, bầu không khí cuộc sống nơi đây thật sự làm cho người ta say mê.
Mẹ luôn nói với Y Phong rằng, con ở vài ngày thì mới lạ thích thú; nhưng con thử ở cả đời người, sẽ cảm thấy nó rất đơn điệu. Căn cứ vào lời nói thì hiểu rõ ý nghĩ của mẹ nàng: Đó là con gái đã cô đơn quá lâu, nói bóng gió khuyên nàng nên tìm một người bạn tình.
Y Phong chợt kinh hoảng, nàng hoảng hốt nhận ra rằng nguyên nhân nàng mong chờ quay về cuộc sống năm xưa chính là điểm này: Trong lòng nàng vô cùng lưu luyến khoảng thời gian cùng với Vương Tử Quân ở dưới nông thôn. Thế là nàng lại ảm nhận được cảm giác cô độc đau thương của mình, trong mắt người đang yêu có một bí mật không thể nào hiểu được, thế nhưng chỉ mình nàng không ý thức được Vương Tử Quân lại có độ nặng lớn như vậy với mình.
Đã nhiều năm qua Y Phong biết rõ tình cảm nảy mầm trong người mình, hơn nữa nó đã cực kỳ sâu sắc, dù thế nào cũng khó thể nào ném đi được. Dù đã đến tuổi kết hôn từ lâu, thế nhưng nàng vẫn là như vậy, vẫn giống như chưa có gì trong mắt mọi người. Nàng còn chưa có chuẩn bị để làm mẹ, dù nàng khát vọng có con với người đàn ông của mình, nếu có con thì xem như cũng là vấn đề bình thường mà thôi.
Y Phong ngẩng đầu nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vương Tử Quân, nàng thì thào ngập ngừng nói:
- Tử Quân, em sợ, em sợ anh không muốn đứa bé này...
Y Phong nói ra những lời như vậy mà tinh thần giống như bi rút đi sạch sẽ, nàng vô lực nằm trong lòng Vương Tử Quân, giống như năm xưa hai người ở huyện Lô Bắc. Truyện được copy tại Truyện FULL
Vương Tử Quân thật sự trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Y Phong không phải là người phụ nữ tuyệt đỉnh thông minh, nàng thậm chí còn làm cho hắn cảm nhận được sự ngây thơ và đơn thuần không tương xứng với độ tuổi. Nhưng hắn vẫn biết rõ đây là một người phụ nữ lương thiện dịu dàng nhất của mình, cô ấy yêu hắn rất sâu, tình cảm xuất phát từ tận đáy lòng, tuyệt đối không có bất kỳ thứ gì khác thường.
Có đôi khi Vương Tử Quân cũng thấy có chút không đành lòng, hắn tin mình khó mang lại hạnh phúc tuyệt đối dù có tình cảm thật sự với nàng. Hắn không thể cho nàng một gia đình trọn vẹn, thậm chí không thể nào cho nàng một danh phận làm vợ. Tuy điều này trong xã hội hiện tại cũng không còn quá quan trọng, thế nhưng hắn biết rõ, dù là bất kỳ một người phụ nữ nào cũng sẽ không muốn làm tình nhân của một người đàn ông đã có vợ, bọn họ đều khát vọng trở thành vợ và sinh con cho người đàn ông mình yêu. Nhưng Y Phong lại không muốn những thứ này, n chỉ cần tình cảm của Vương Tử Quân mà thôi.
Vương Tử Quân thật sự cảm động, hắn kéo Y Phong vào lòng, lại dùng giong khổ sở nói:
- Thật xin lỗi bảo bối, anh nợ em nhiều lắm, anh không cho em cảmg giác an toàn có phải không? Nhưng em hãy cứ tin tưởng anh, anh sẽ tuyệt đối không ích kỷ, anh sẽ phụ trách với đứa bé.
Hứa hẹn của Vương Tử Quân làm cho gương mặt Y Phong đầy nước mắt:
- Ừ, em biết rõ, em cũng không hy vọng xa vời anh cho em cái gì, có một đứa con là em cảm thấy mỹ mãn lắm rồi. Vài ngày trước có một vụ án đặc biệt diễn ra, người đàn ông kia đã có vợ, thế nhưng vẫn có quan hệ với một người khác, người phụ nữ kia có mang, người đàn ông kia không muốn giữ lại và bắt phải phá đi.
Vương Tử Quân nghe lời cảm thán của y phong mà thầm nghĩ, cả ngày nàng tiếp xúc với những vụ án không lành mạnh, khó trách rơi vào tình huống nhìn gà hóa cuốc như vậy.
- Em không có lòng tin với anh, thật sự uổng cho tình yêu của anh với em.
Vương Tử Quân dùng hai tay giữ lấy gương mặt Y Phong, hắn dùng giọng áy náy nói.
Bây giờ Vương Tử Quân cảm thấy rất thỏa mãn, một cảm giác khoái cảm khi có được thu hoạch, tất nhiên cũng là một cảm giác đáng tự hào. Đàn ông cuối cùng cũng có được cảm giác làm bố, đây là một cảm giác khó có thứ gì so bì được.
Y Phong không nói gì, nàng tùy ý để Vương Tử Quân vuốt ve mình, lúc này trên người nàng tràn ngập khí tức hạnh phúc.
- Trước kia anh có nói, nếu như em tìm được người yêu, anh sẽ thả cho em đi. Bây giờ em mới biết được những lời kia của anh là dối gạt, có đúng không?
Y Phong nhìn vẻ mặt Vương Tử Quân, thật sự không muốn xa rời.
Vương Tử Quân cầm lấy tay Y Phong, hắn dùng giọng ngưng trọng nói:
- Thật xin lỗi bảo bối, anh nghĩ rằng mình có thể buông tay một cách cực kỳ vui vẻ thoải mái, thế nhưng thật sự giống như câu nói của em, em vẫn là người anh yêu thương và quý giá nhất. Nghĩ đến tình huống sau này em ở trong vòng tay một người đàn ông khác, anh thật sự có chút khổ sở, anh thật sự không thể làm được.
- Em biết rồi, em biết rồi.
Phụ nữ là động vật cảm tính nhất trên đời, nàng có thể yêu mà bỏ qua tất cả. Dù tình yêu chỉ là tuyên ngôn đồng thoại, hơn nữa đồng thoại phần lớn là gạt người. Thế nhưng phụ nữ vẫn luôn là như vậy, người trước ngã xuống người sau tiến lên, giống như thích thú cảm giác đau đớn khi chia ly, Y Phong cũng không phải ngoại lệ.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của y phong, hắn khẽ ho một tiếng rồi nói:
- Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu.
- Nói dối.
Y Phong nói rồi đưa tay giữ lấy tai Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân không phản kháng, hắn để Y Phong tùy ý giữ lấy lỗ tai của mình. Hắn lẳng lặng dựa người vào người phụ nữ đầu tiên của mình được gặp sau khi trùng sinh, hắn khẽ nói:
- Y Phong, em biết khi anh nghe nói em có người khác thì có cảm giác thế nào không?
- Anh nghĩ dù có bất kỳ thủ đoạn gì cũng phải giữ em ở lại bên cạnh.
Vương Tử Quân nói đến đây thì đưa mắt nhìn Y Phong, lại nói tiếp:
- Phụ nữ của anh, dù là bất kỳ ai cũng không được động vào, anh sẽ không bao giờ để cho em đi đâu cả.
Một câu nói cực kỳ khí phách của Vương Tử Quân làm cho Y Phong vừa mới bình phục lại cảm xúc đã bắt đầu cảm thấy nước mắt lưng tròng, nàng sao không muốn cùng người đàn ông của mình gắn bó cả đời được? Nhưng lúc mình cô đơn bóng chiếc mới thật sự là đáng sợ. Đồng thời nàng cũng lo lắng về đứa con trong bụng, tương lai ai sẽ là người cho con mình một tương lai phát triển tốt? Nàng nghĩ đến vấn đề như vậy mà cảm giác ai oán trong lòng thật sự khó thể nào tiêu tan cho được.