Bí Thư Trùng Sinh

Chương 590: Biểu hiện hòa hợp êm ấm, sau lưng trống đánh xuôi kèn thổi ngược




- Đảo Long, anh không cần phải có quá nhiều cảm xúc, có đôi khi lãnh đạo phê bình cũng chính là nhắc nhở thiện ý, có thì sửa, không thì cũng chẳng có vấn đề.

Vương Tử Quân cân nhắc lời nói rồi khẽ an ủi.

Dù có chút chuyện là mọi người thầm hiểu, thế nhưng cũng không thể không nói rõ ra. Trương Đảo Long nhìn nụ cười nhàn nhạt của Vương Tử Quân, hắn vội vàng tỏ thái độ:

- Chủ tịch Vương, tôi cũng biết lãnh đạo phê bình là muốn chúng tôi tiếp tục làm tốt công tác, khu quy hoạch kỹ thuật cao để xảy ra chút vấn đề như vậy thì tôi sẽ tiếp nhận phê bình. Nhưng bí thư Đổng vừa nghe quần chúng địa phương phản ánh sở dĩ phát sinh ô nhiễm môi trường cũng là vì khu công nghiệp thủy tinh ở sát bên gây ra, thế là không nói hai lời mà trực tiếp yêu cầu đóng cửa khu công nghiệp thủy tinh để chỉnh đốn và cải cách, khi nào nghiệm thu hợp cách thì bắt đầu sản xuất. Anh cũng biết rồi đấy, chúng ta cũng không thể chậm hơn được.

Trương Đảo Long tự mình đến báo cáo cũng là vì khu công nghiệp thủy tinh này, đây là hạng mục trọng điểm mà Vương Tử Quân tự mình nắm giữ, bây giờ Trương Đảo Long bị kẹp giữa hai vị lãnh đạo, căn bản biến thành một con chuột bị hai bên khinh bỉ.

Tuy đứng từ góc độ của Trương Đảo Long thì căn bản không muốn đóng cửa khu công nghiệp thủy tinh, thế nhưng bí thư Đổng đã có lệnh, hắn căn bản không thể không chấp hành. Dù sao thì Đổng Quốc Khánh là bí thư thị ủy, Trương Đảo Long là hạ cấp phải phục tùng mệnh lệnh thượng cấp, nhất định phải làm đúng quy củ. Quan trường chính là như vậy, phục tùng là quy củ quan trọng nhất, cấp dưới phục tùng thượng cấp, phải chấp hành cho đúng.

Vương Tử Quân không nói gì nhưng ánh mắt lại liên tục nhìn Trương Đảo Long, mà Trương Đảo Long nhìn vào mắt chủ tịch Vương cũng cảm nhận được áp lực, thế là lần đầu tiên cảm thấy bối rối.

Năm xưa hắn là tướng mạnh của bí thư Tiết Diệu Tiến, cho dù ở trước mặt bí thư Tiết Diệu Tiến cũng dám nói lớn vài câu, nhưng lúc này Vương Tử Quân nổi giận thì hắn thật sự căng thẳng hơn rất nhiều lần.

- Đảo Long, cậu thành thật nói cho tôi biết, có phải khu công nghiệp thủy tinh có gì không đạt chuẩn không?

Đến khi Vương Tử Quân hỏi vấn đề thì Trương Đảo Long mới thở phào một cái, hắn dùng giọng tin tưởng mười phần nói:

- Chủ tịch Vương, điều này anh cứ yên tâm, theo yêu cầu của anh thì khu quy hoạch kỹ thuật cao trước nay chưa từng buông lỏng vấn đề môi trường, hoàn cảnh xây dựng khu công nghiệp thủy tinh tuyệt đối phù hợp tiêu chuẩn.

Sau khi nghe câu trả lời của Trương Đảo Long thì Vương Tử Quân lộ ra nụ cười vui mừng, hắn trầm giọng nói:

- Anh có thể đảm bảo khu công nghiệp thủy tinh đạt yêu cầu về môi trường, như vậy thì sợ cái gì? Bí thư Đổng cũng không phải là người không nói đạo lý, trên vấn đề này khu quy hoạch kỹ thuật cao các anh chỉ cần liên hệ với bí thư Đổng là được.

Trương Đảo Long thở dài một hơi, Vương Tử Quân tỏ thái độ như vậy cũng không phải quá khó khăn. Hắn tiếp tục báo cáo về tình huống của thôn Mạnh Trang, sau đó nói tiếp:

- Chủ tịch Vương, tôi nghe nói ngày mai tổ điều tra liên hợp của phòng giám sát tỉnh ủy và sở tài nguyên môi trường sẽ xuống thôn Mạnh Trang điều tra.

- Ừ, còn có vài thành viên ban ngành khác.

Vương Tử Quân trầm giâm giây lát rồi trầm giọng nói.

- Vâng, chủ tịch Vương, anh xem ngày mai chúng ta nên có chuẩn bị gì không?

Trương Đảo Long chần chừ một chút rồi mới hỏi.

Vương Tử Quân biết rõ lời nói cho ra chút chuẩn bị của Trương Đảo Long có nghĩa là gì, hắn khoát tay áo nói:

- Dựa theo trình tự bình thường là được, chúng ta đã không có vấn đề, cũng không sợ người ta điều tra, biết đâu sẽ có được một vài kết quả không tưởng.

- Tôi biết rồi, chủ tịch Vương.

Trương Đảo Long bây giờ cũng không muốn có kết quả gì không tưởng, hắn chỉ cần nhất chính là vội vàng giải quyết phiền toái. Nhiều năm tham chính đã làm hắn ngửi được một hương vị khác lạ: Chuyện này tương đối khó giải quyết, không sợ không có chuyện tốt, chỉ sợ không có người tốt. Nếu thật sự như lời đồn, tất cả đều chĩa vào chủ tịch Vương, như vậy bọn họ là những người theo sát Vương Tử Quân, đặc biệt Trương Đảo Long là lãnh đạo khu quy hoạch kỹ thuật cao lại càng là người há miệng không được.

Thời gian trôi qua khá nhanh, hai người nói chuyện với nhau mà khong chú ý màn hình tivi chợt chuyển sang phần tin khác, bí thư thị ủy Đổng Quốc Khánh xuất hiện trên màn ảnh. Lúc này bí thư Đổng đang kéo tay một ông lão nông dân, dùng giọng tràn đầy tình cảm nói: Text được lấy tại Truyện FULL

- Ngài cứ yên tâm, chuyện này đảng ủy chính quyền thành phố Đông Bộ nhất định sẽ điều tra đến cùng, dù là bất kỳ ai phạm phải sai lầm ở phương diện này thì chúng tôi sẽ không nuông chiều. Hôm nay tôi nói rõ với ngài, lợi ích của quần chúng không phải là việc nhỏ, lợi ích của nhân dân lớn hơn trời, ai dám phá hủy hoàn cảnh của chúng ta, tôi sẽ lấy mũ quan của tên đó xuống.

Trương Đảo Long lúc này đứng bên cạnh Đổng Quốc Khánh, hai tay xoa xoa, bộ dạng cấp bách.

- Đảo Long, biểu hiện của anh thật sự rất tốt.

Khi Trương Đảo Long cảm thấy lo sợ bất an thì Vương Tử Quân chỉ lên màn hình tivi dùng giọng trêu chọc nói.

- Chủ tịch Vương, lúc này, tôi cũng không muốn...

Khi Trương Đảo Long lên tiếng thì chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại, chợt nghe thấy bên trong vang lên âm thanh của Đổng Quốc Khánh:

- Chủ tịch Tử Quân, bây giờ anh có rảnh không, nếu có thời gian thì đến chỗ tôi một chuyến, tôi đang ở nhà.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Bí thư Quốc Khánh, tôi bây giờ thật sự không có thời gian, đã chạy cả ngày hôm nay, vừa mới nằm xuống giường, ngài có gì cứ nói qua điện thoại cũng được.

Trương Đảo Long nhìn Vương Tử Quân với quần áo chỉnh tề, hắn vội vàng cúi đầu, đồng thời cũng ngồi cách xa một chút, giả vờ đang xem tivi.

- À, chủ tịch Tử Quân, tôi là người lớn hơn vài tuổi, coi như là anh, cũng muốn nói với anh vài câu. Đó là công tác làm không hết, anh ấy, cái gì cũng tốt, đụng phải công tác thì nóng lòng như lửa, vừa muốn nhanh lại vừa muốn làm cho tốt. Anh cũng đừng nên ỷ vào tuổi trẻ mà làm cho nhanh, tiêu hao thể lực, nếu không tương lai sẽ sinh bệnh.

- Cám ơn bí thư Đổng đã quan tâm, tôi biết nên làm sao!

Vương Tử Quân cười cười nói với đầu dây điện thoại bên kia.

- Chủ tịch Tử Quân, hôm nay tôi đi xuống xem xét thôn Mạnh Trang, thật sự là cảm xúc rất sâu. Chúng ta xuất phát từ cái gì để đẩy mạnh phát triển kinh tế? Không phải vì tăng thu nhập, vì sự giàu có của nhân dân sao? Nhưng khi phát triển kinh tế cũng khó tránh khỏi tình huống được cái này mất cái kia. Tôi cảm thấy nên dừng lại những xí nghiệp gây ra ô nhiễm môi trường.

Đổng Quốc Khánh trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân hiểu ý của Đổng Quốc Khánh, lúc này hắn cũng nhanh chóng tỏ thái độ:

- Bí thư Đổng, tôi cực kỳ đồng ý với ý kiến của ngài, chúng ta phải điều tra đến cùng đối với những xí nghiệp gây ô nhiễm, tuyệt đối không cho ra tâm lý may mắn. Nhưng trong sự việc này chúng ta cũng không nên uốn cong thành thẳng, dù sao thì đại đa số xí nghiệp vẫn tuân thủ quy củ.