Bí Thư Trùng Sinh

Chương 588: Vấn đề ô nhiễm




Đảng Hằng đứng bên cạnh Đổng Quốc Khánh, hắn nhìn nụ cười lạnh lẽo trên mặt Đổng Quốc Khánh, trong lòng chợt xuất hiện ý lạnh. Hắn thấy rõ ràng tình huống Tôn Quốc Lĩnh và Lữ Hạ Cường đi đến phòng làm việc của chủ tịch Vương, tất nhiên hắn sẽ hiểu rõ nụ cười lạnh của bí thư Đổng là hướng về ai.

- Thư ký trưởng Đảng, cậu cảm thấy hội nghị hôm nay có hiệu quả thế nào?

Đổng Quốc Khánh lại ngồi xuống ghế sa lông trong phòng làm việc, hắn nở nụ cười hỏi Đảng Hằng.

Đảng Hằng trầm ngâm giây lát rồi nói:

- Bí thư Đổng, tôi cảm thấy hội nghị lần này chúng ta đã đạt được mục đích dự định, tôi tin tưởng sau này những người có quan hệ bình thường với chủ tịch Vương như là trưởng phòng tuyên truyền Triệu Thúy Bình sẽ phải phân biệt khoảng cách.

Đảng Hằng vừa nói ra ý nghĩ của mình vừa nhìn phản ứng của Đổng Quốc Khánh, từ khi hắn đến thành phố Đông Bộ thì luôn cảm thấy mình và vị lãnh đạo này có khoảng cách không nhỏ, loại ngăn cách này làm cho hắn sinh ra cảm giác không thoải mái, đồng thời cũng ra sức để chữa trị.

Cũng vì ý nghĩ này mà Đảng Hằng nói chuyện hay làm gì trước mặt Đổng Quốc Khánh cũng cực kỳ chú ý, khi hắn thấy vẻ mặt Đổng Quốc Khánh không có biểu cảm gì, hắn biết bí thư Đổng không vừa ý với câu nói vừa rồi của mình.

- Còn những người đi gần với chủ tịch Vương như bí thư Chúc, tôi cảm thấy chỉ một hội nghị như thế này là căn bản không thể nào đánh động được bọn họ.

- Thư ký trưởng nói rất đúng, chỉ là một hội nghị thì chỉ có thể làm cho đám cỏ trên đầu tường nghiêng về phía chúng ta mà thôi, nếu thật sự muốn áp chế đám người ngoan cố kia, chúng ta cần có thủ đoạn khác.

Đổng Quốc Khánh vỗ vỗ vai Đảng Hằng rồi trầm giọng nói.

... xem tại TruyenFull.vn

- Vợ, hôm nay thế nào rồi?

Vương Tử Quân lợi dụng thời gian nghỉ ngơi khi tổ chức hội nghị để gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Bắc. Lúc này Mạc Tiểu Bắc đã có mang được khá lâu, nàng luôn được người trong nhà cho là bảo vật, tự do càng ngày càng ít đi. Không những Mạc lão gia tử cực kỳ coi trọng, thậm chí Vương gia cũng coi trọng không kém, Vương lão gia tử tự mình đến thủ đô, mẹ Vương Tử Quân là Triệu Tuyết Hoa lại càng được Mạc lão gia tử giữ lại hỗ trợ.

Ngoài những vấn đề này, trước nay Mạc lão gia tử căn bản không quá quan tâm đến cuộc sống của Vương Tử Quân nhưng bây giờ lại gọi điện thoại vài lượt, Mạc lão dùng giọng mù mờ nhắc nhở Vương Tử Quân chú ý tác phong cuộc sống, còn trịnh trọng yêu cầu hắn phải bảo trì trạng thái tâm tình vui vẻ với Mạc Tiểu Bắc.

Vương Tử Quân rất khó ngờ Mạc lão gia tử lại nói ra hai chữ tâm tình như vậy, cũng vì hắn khi đó chủ quan trả lời có chút qua loa, thế là Vương lão gia tử gọi điện thoại đến dạy bảo hơn hai mươi phút.

Vương lão gia tử gọi điện thoại đến mắng cũng xem như làm cho Vương Tử Quân sáng mắt ra, có thể nói là thực hiện đầy đủ nghĩa vụ. Thế nhưng thật sự thì dù các ông không gọi điện thoại yêu cầu thì ngày nào hắn cũng tâm tình với vợ, làm cho nàng cực kỳ vui vẻ.

- Ôi, hôm nay không biết mẹ nấu món gì, cực kỳ khó nuốt.

Mạc Tiểu Bắc vẫn giọng điệu như trước, thế nhưng Vương Tử Quân nghe âm thanh và cảm thấy nàng giống như không muốn xa rời mình.

Mạc Tiểu Bắc rõ ràng là một người phụ nữ kiên cường, thế nhưng khi mà thời gian mang thai càng lâu thì lại càng biểu hiện sự nhu nhược của phụ nữ. Trước kia nàng rất ít khi hỏi Vương Tử Quân lúc nào thì về thủ đô, thế nhưng bây giờ mỗi tuần đều hỏi như vậy hai lần.

Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống nắm chiếc mũi thon của Mạc Tiểu Bắc, hắn cười cười nói:

- Em yên tâm đi, ai cũng muốn tốt cho em thôi, mẹ anh nấu những món kia không phải là độc dược đâu mà sợ.

Nếu như không phải vì sợ bầu không khí mẫn cảm ở tỉnh Sơn Nam vào lúc này Vương Tử Quân hận một tuần không bay về thủ đô vài lượt, nhưng tình thế ở Sơn Nam vào lúc này căn bản là không thích hợp để hắn bay về.

Có câu quan mới lên nhận chức sẽ cố gắng đốt lửa vài lượt, bây giờ Hào Nhất Phong là bí thư tỉnh ủy, hắn cũng bắt đầu chuẩn bị đốt những đống lửa của mình. Vào thời điểm hiện tại tất cả các thành phố trong tỉnh đều phải chăm chú học tập theo tình thần chỉ thị của bí thư tỉnh ủy, càng có không ít thành phố mở diễn đàn bàn luận về sự phát triển của tỉnh Sơn Nam theo tinh thần chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong.

- Em không nói với anh nữa, đúng là không đứng đắn chút nào.

Mạc Tiểu Bắc tỏ ra hờn dỗi, dù nói lời bất hòa với Vương Tử Quân thế nhưng cũng không cam lòng cúp điện thoại.

- Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, Vương Tử Quân nghe thấy âm thanh này thì vẻ mặt khẽ biến đổi, đã lâu rồi hắn chưa được nghe tiếng gõ cửa gấp gáp như thế, bay giờ âm thanh này vang lên làm hắn sinh ra cảm giác không tốt.

- Vợ, anh có chút chuyện, chúng ta liên lạc sau nhé!

Vương Tử Quân nói với Mạc Tiểu Bắc ở bên kia một câu, sau đó cúp điện thoại.

Khi Vương Tử Quân mở cửa thì Lữ Hạ Cường nhanh chóng đi vào, lúc này vẻ mặt Lữ Hạ Cường rất bối rối, hắn vừa thấy mặt Vương Tử Quân thì lớn tiếng nói:

- Chủ tịch Vương, không hay rồi, thôn dân thôn Mạnh Trang đều đã chạy lên tỉnh kêu oan hết rồi.

Vương Tử Quân chợt sững sờ, thôn dân thôn Mạnh Trang? Hắn không có ấn tượng với cái thôn này, nhưng hắn nhìn gương mặt của Lữ Hạ Cường thì giống như chuyện này thật sự không nhỏ.

Vương Tử Quân khoát tay nói với Lữ Hạ Cường:

- Chủ tịch Lữ, trước tiên anh không nên gấp gáp, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Chủ tịch Vương, Mạnh Trang là một thôn ở bên cạnh khu quy hoạch kỹ thuật cao, năm nay không biết vì vấn đề gì mà tôm cá nuôi trồng ở đây bắt đầu chết đi với số lượng lớn. Hôm trước tôi nghe chủ tịch Triệu báo cáo, nói là cuối thu người trong thôn sinh ra một hài nhi dị dạng.

Lữ Hạ Cường nhấc ly trà lên uống một ngụm, sau đó thở phào một hơi, giớu thiệu tình huống của thôn Mạnh Trang cho Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân dù lần đầu tiên nghe nói về vấn đề của thôn Mạnh Trang, thế nhưng cũng biết những chuyện xảy ra trong thôn có liên quan đến vấn đề ô nhiễm môi trường. Hắn thấy Lữ Hạ Cường còn định tiếp tục giới thiệu tình huống, thế là trầm giọng nói:

- Chủ tịch Hạ Cường, vì sao phát sinh tình huống này? Có phải khu quy hoạch kỹ thuật cao đưa về hạng mục nào đó gây ô nhiễm môi trường mà không tuân thủ quy định hay không?

- Không phải, chủ tịch Vương, chúng tôi đã điều tra vài lượt, cũng không phát hiện bất kỳ vấn đề nào.

Lữ Hạ Cường có chút chần chừ, lúc này lớn tiếng nói với Vương Tử Quân.

Đã kiểm tra các xí nghiệp trong khu quy hoạch kỹ thuật cao, không có vấn đề, điều này sao có thể được? Vương Tử Quân nhìn chằm chằm vào Lữ Hạ Cường rồi trầm giọng nói:

- Chủ tịch Hạ Cường, phòng tài nguyên môi trường có cho ra kết quả gì không?

- Chủ tịch Vương, phòng tài nguyên môi trường còn đang điều tra.

Lữ Hạ Cường nhìn vào mắt Vương Tử Quân rồi dùng giọng có chút chột dạ nói.

Lữ Hạ Cường tuy không thẹn với lương tâm ở phương diện này, thế nhưng hắn cũng không quá coi trọng, hắn chỉ cho phát triển tài nguyên môi trường chịu trách nhiệm điều tra xem trong khu quy hoạch kỹ thuật cao có vấn đề gì xảy ra, cũng nói ra yêu cầu với khu quy hoạch kỹ thuật cao, đó chính là lập tức đóng cửa những xí nghiệp gây ô nhiễm.

Khi Lữ Hạ Cường cho rằng sự việc không có gì là lớn thì truyền đến tin tức người trong thôn Mạnh Trang đi kêu oan. Hơn nữa lần này người thôn Mạnh Trang không phải đến quận hay thành phố để kêu oan, bọn họ trực tiếp chạy đến cổng khối chính quyền tỉnh.

Lữ Hạ Cường nghe được tin tức này mà trong lòng có chút không yên, thế nên hắn mới vội vàng chạy đến phòng làm việc của Vương Tử Quân.