Bí Thư Trùng Sinh

Chương 274: Anh chính là kỳ tích




Hai người buôn chuyện thêm vài câu, Lưu Thành Quân đột nhiên nói:

- Bí thư Tử Quân, bây giờ trong huyện Lô Bắc có hai ba vị trí phó chủ tịch để trống, nếu nhìn vào từ kinh nghiệm của tôi, ít nhất thì trong huyện có thể giải quyết được hai vị trí, cậu có lựa chọn phù hợp nào không?

Vương Tử Quân không ngờ Lưu Thành Quân lại trực tiếp nói ra đề tài này, nhưng hắn biết rất rõ, đối phương biểu hiện trưng cầu ý kiến của mình, thực tế đã có ý nghĩ rồi. Anh hỏi tôi như vậy, là muốn đưa cho tôi một cành cây ô liu, hay chỉ là nói một câu cho vui, cho có chút mặt mũi thôi?

- Chủ tịch Lưu cũng biết rõ tình huống của tôi rồi đấy, tôi không hiểu nhiều lắm về công tác tổ chức nhân sự, thế cho nên cũng không nên có những suy tính gì khác.

Vương Tử Quân cười ha hả, hắn không chịu để lộ ra chút biểu cảm nào.

Lưu Thành Quân cười ha hả nói:

- Cậu là phó bí thư, tuy cậu không nắm khối nhân sự, thế nhưng cũng cần có hiến kế và phát huy tác dụng tích cực ở trong công tác nhân sự, tôi đề cử cho bí thư Vương một nhân tuyển, cậu cảm thấy anh Khương ở phòng tài chính là thế nào?

Lúc này trưởng phòng tài chính là Khương Tu Tồn, là người tâm phúc đáng tin của Lưu Thành Quân. Lưu Thành Quân là một chủ tịch huyện, tất nhiên người ở phòng tài chính phải là của mình, tất cả những vấn đề liên quan đến tài chính đều do Khương Tu Tồn thực hiện. Bây giờ hắn cực lực đề cử Khương Tu Tồn lên vị trí phó chủ tịch huyện, ý nghĩa là thế nào thì không cần nói cũng biết.

Vương Tử Quân cười cười, cũng không tỏ thái độ, Lưu Thành Quân nhìn bộ dạng lòng dạ càng ngày càng sâu của Vương Tử Quân, hắn cũng không tiếp tục hỏi thêm, giống như hai người chưa từng bàn luận về vấn đề này vậy.

Trong lúc đấu thầu xây dựng cầu đường An Lô, Vương Tử Quân lại làm bùng lên con sóng nổi tiếng lần thứ hai.

Dưới sự ảnh hưởng của vương tử quân, quá trình đấu thầu diễn ra cực kỳ đúng trình tự, tập đoàn Chính Hồng là phía đưa ra định mức 51%, trở thành người thắng trong đấu thầu lần này. Các công ty tham gia đấu thầu cũng tán thành kết quả lần này, dù sao thì bọn họ cũng biết rõ mình ra giá bao nhiêu.

Nhưng khi những đại biểu xí nghiệp kia chuẩn bị bỏ đi, Vương Tử Quân chợt ra tay, hắn đưa ra một bản kế hoạch về quy hoạch kiến thiết huyện Lô Bắc. Bản kế hoạch này tuy không được rõ ràng và tinh xảo như hạng mục cầu đường An Lô, thế nhưng nó lại là một khu công nghiệp cực rộng chiếm diện tích một trăm ngàn héc ta.

- Các vị coi trọng cầu đường An Lô, tất nhiên sẽ coi trọng tiền cảnh sau khi cầu đường An Lô được nối thông. Nói thật, nếu tôi không làm phó bí thư ở huyện Lô Bắc, tôi cũng sẽ là một đối thủ cạnh tranh của các vị.

Vương Tử Quân thẳng thắn mở lời trêu chọc, thế là làm cho chung quanh vang lên những tiếng cười đầy thiện ý. Sau đó hắn phất phất tay với bên dưới nói:

- Sau khi cầu đường An Lô được nối thông, huyện Lô Bắc chắc chắn sẽ trở thành một thành phố vệ tinh của thành phố An Dịch. Hơn nữa cầu đường An Lô còn có tính đặc thù, nơi này nhất định sẽ trở thành một khu vực đầu tư xây dựng nhà cửa, phòng ốc. Huyện Lô Bắc chúng tôi cơ bản đã xác định, sẽ cho ra quy hoạch một khu công nghiệp rộng một trăm ngàn hécta, xem như trồng xuống một cây ngô đồng gọi phượng hoàng đến, khi đó tôi hoan nghênh các vị đến đây đầu tư nhà máy.

Tuy Vương Tử Quân chỉ nói ra những lời như vậy, thế nhưng các vị thương nhân đã thấy rõ tiền cảnh đầu tư, cả đám đều xông đến. Bọn họ hiểu tác dụng của cầu đường An Lô, chỉ cần cầu đường An Lô được nối thông, như vậy địa vị của huyện Lô Bắc sẽ tăng tiến trong mắt của đám người ở thành phố An Dịch.

Ra tay sớm chiếm thế chủ động, kẻ đi sau sẽ rơi vào thế bị động.

Đám thương nhân cũng biết được khá nhiều về vị phó bí thư này, Vương Tử Quân đã có biểu hiện rất tốt ở phương diện thay đổi chế độ xã hội của xí nghiệp làm ăn thua lỗ, bây giờ hắn đang từng bước phát triển, dần trở thành nhân vật phong vân ở huyện Lô Bắc. Hơn nữa từ khi người này đến huyện Lô Bắc nhận chức, tất cả xí nghiệp trọng điểm của huyện, sản lượng và giá trị công nghiệp năm sau cao hơn năm trước, lần đầu tiên phòng công nghiệp của huyện có được lợi nhuận, đây chính là thành tích chưa từng có trong lịch sử huyện Lô Bắc.

Những con số này đối với những nơi khác thì thật sự là nhỏ bé đến mức đáng thương, thế nhưng đối với một huyện nghèo khó cấp quốc gia như Lô Bắc thì chính là một kỳ tích, là một thần thoại. Thần thoại này chính là Vương Tử Quân sáng lập ra.

Cũng vì thế mà đám thương nhân chỉ chăm chăm vào lợi nhuận đều rất bội phục thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, cao minh và quả quyết của Vương Tử Quân, vị phó bí thư này luôn làm cho bọn họ phải lau mắt mà nhìn, đồng thời cũng tình nguyện đi theo sát bên hắn. Vì bọn họ dựa vào bản năng và cảm thấy Vương Tử Quân này là một người làm việc lớn, những gì hắn nói ra, những gì hắn đang làm rất có thể sẽ trở thành hiện thực, sẽ là tiền cảnh rộng lớn cho tương lai.

Lưu Thành Quân nhìn đám thương nhân bao quanh lấy Vương Tử Quân, trong lòng không khỉ cảm thấy ghen ghét và khâm phục vị trợ thủ của mình. Trước đó khi Vương Tử Quân nói ra kế hoạch này cho Hầu Thiên Đông, Lưu Thành Quân còn cảm thấy Vương Tử Quân làm việc quá mức, bây giờ xem ra không phải là người ta làm quá mức, căn bản là tư tưởng của mình còn chưa được giải phóng, thật sự quá bảo thủ.

- Bí thư Vương là cán bộ thanh niên đầu óc linh hoạt, nếu so với chúng ta thì suy nghĩ và tầm nhìn cũng xa hơn.

Đỗ Tự Cường được Lưu Thành Quân kéo đến hỗ trợ, lúc này nhìn Vương Tử Quân bị đám thương nhân vây vào giữa, lại dùng giọng tràn đầy cảm khái nói.

Đám người Lưu Thành Quân đã từng thấy khu công nghiệp thông qua các loại sách vở, nhưng với điều kiện kinh tế của huyện Lô Bắc, căn bản chưa ai đề xuất xây dựng một khu công nghiệp ở nơi đây. Lúc này Vương Tử Quân thừa dịp mở đường An Lô mà can đảm nói ra ý tưởng xây dựng một khu công nghiệp.

- Bí thư Vương, khu công nghiệp của quý huyện tuy hơn một trăm ngàn hécta, thế nhưng theo tôi được biết thì quý huyện hình như còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để xây dựng và kiến thiết khu công nghiệp này.

Một giọng nam trong trẻo với khẩu âm Giang Tô chợt vang lên đặt câu hỏi với Vương Tử Quân.

Không biết có phải câu hỏi của người đàn ông kia chính là nghi vấn trong lòng đám thương nhân hay không, nhưng lúc này đám thương nhân vây quanh Vương Tử Quân đều hầu như đình chỉ hỏi thăm, bọn họ đều ném ánh mắt về phía Vương Tử Quân.

- Nếu như tôi nhớ không lầm thì giám đốc Triệu của công ty Thần Duy? Nói thật, tôi cũng rất bội phục với thái độ đầu tư cực kỳ cẩn thận của ngài, tôi đến cùng mọi người bàn về quy hoạch phát triển, không có chút giả tạo. Tôi nói thật cho mọi người biết, khu công nghiệp với trên trăm ngàn héc ta này nửa tháng trước căn bản chưa từng tồn tại, mà bây giờ nó cũng chỉ là một ý tưởng của huyện ủy chính quyền huyện Lô Bắc chúng tôi mà thôi. Bây giờ trong tay tôi cũng chỉ có một tấm bản đồ đối với quy hoạch phát triển khu công nghiệp này mà thôi.

Vương Tử Quân nói lời này không khỏi làm cho vị thương nhân kia giật mình, dù là Lưu Thành Quân và Đỗ Tự Cường cũng giật mình. Hai người đưa mặt nhìn nhau, không biết vì sao Vương Tử Quân lại nói ra những lời như vậy, sao có thể nói ra những lời ủ rũ như thế?

Nhưng nhìn gương mặt trẻ tuổi không chút biến đổi, lại ung dung tự nhiên của Vương Tử Quân, người ta lại sinh ra cảm giác lực tác động của phó bí thư Vương là không đơn giản. Lúc này phó bí thư Vương như một vị Trung y, đầu tiên là chậm rãi quan sát, xoa nắn, đợi đến khi tâm tư của tất cả mọi người đều tụ tập ở tiêu điểm thì mới nói ra phương thuốc.

- Kiến tha lâu ngày sẽ đầy tổ, một kế hoạch tốt sẽ đưa đến một nửa thành công. Các vị cũng biết rồi đấy, lúc mới bắt đầu lập ta Thâm Quyến, không phải chỉ là một kế hoạch trên giấy sao? Huyện ủy chính quyền huyện Lô Bắc chúng tôi có lòng tin, có quyết tâm, dựa vào cầu đường An Lô và sự tác động của thành phố An Dịch, có thể xúc tiến khu công nghiệp ở huyện Lô Bắc chúng tôi phát triển thành công.

Vương Tử Quân khẽ phất tay rồi nói tiếp:

- Cơ hội luôn đến với những người có sự chuẩn bị, nhập vào một khu công nhiệp mới và một khu công nghiệp đã phát triển sẵn rõ ràng là hai sự kiện khác biệt, điều này không cần tôi nói nhiều thì các vị cũng đã hiểu rõ rồi. Lúc này tôi đứng đây nói về khu công nghiệp này, chính là muốn nói với các vị bạn bè chú ý đến huyện Lô Bắc chúng tôi sớm nhất sẽ nhận được những lợi ích như thế nào.

Lời nói của Vương Tử Quân làm cho giám đốc Triệu của công ty Thần Duy rơi vào trầm ngâm, mà số người cúi đầu trầm tư như hắn cũng không ít.

- Bí thư Vương, khu công nghiệp của các anh lấy phương diện nào làm chủ đạo?

Một người đàn ông trung niên mập mạp đứng bên cạnh giám đốc Triệu dùng giọng quan tâm nói. Text được lấy tại Truyện FULL

- Đối với vấn đề này thì huyện ủy chính quyền huyện Lô Bắc chúng tôi cũng từng có thương thảo suy xét, chúng tôi nhất trí cho rằng chỗ này gần thành phố An Dịch, phát triển kinh tế nên đi theo hướng cơ giới và gia công là chính, những sản nghiệp khác làm phụ. Người chưa có thì ta có, người có thì ta phát triển hơn, trăm nhà đua tiếng, hai bút cùng vẽ, phát huy đầy đủ uy thế địa lý để biến huyện Lô Bắc thành một hạt minh châu sáng ngời.

Hàng loạt vấn đề vang lên bên tai Vương Tử Quân, sau đó hắn suy xét rõ ràng và trả lời tất cả, thế là không khỏi làm cho đám người bên dưới liên tục vỗ tay.

Tần Hồng Cẩm cũng chiếm một vị trí trong số các xí nghiệp đến tham gia lần này, nhưng ánh mắt của nàng chỉ đuổi theo người đàn ông kia mà thôi. Khoảnh khắc này trong lòng nàng chợt xuất hiện một ý nghĩ xấu xa, người này trên giường anh hùng thiện chiến, công tác cũng không phải loại không có chí khí, không phải kẻ ỷ vào bối cảnh gia đình hiển hách để kiếm cơm ăn. Nàng nhìn bộ dạng dõng dạc, khí thế của Vương Tử Quân, nàng chỉ biết hắn có ý nghĩ công tác rất rõ ràng, thậm chí là cực kỳ lão luyện.

Nhưng một người đàn ông vĩ đại như vậy lại không thuộc về mình, chỉ khi nào người đàn ông kia lao động hăng say trên người mình, Tần Hồng Cẩm mới chợt cảm thấy người đàn ông mồ hôi đầm đìa kia thuộc về mình...

...

Cờ đỏ bay phấp phới trên hội trường, lúc này trong hội trường có hơn ngàn người tụ tập, phó bí thư kiêm bí thư ủy ban tư pháp của huyện Lô Bắc là Vương Tử Quân đang đọc bài phát biểu, âm thanh của hắn liên tục vang vọng trong hội trường.

- Trong công tác thực tế của khối tư pháp, thật ra tôi không hề có tuyệt chiêu gì cả, tất cả các vấn đề trong công tác của khối tư pháp thì các vị lãnh đạo đều thấy rất rõ ràng, xã hội cũng thấy rõ ràng, thậm chí còn rõ ràng hơn so với tôi, nhưng vì sao nó còn tồn tại? Nguyên nhân rất đơn giản, đó là các vị lãnh đạo có quá nhiều lo lắng, sợ đắc tội với người, sợ đâm lao phải theo lao, sợ không làm tốt sự việc, thế cho nên không thể ra tay. Nhưng điều này không tồn tại ở huyện Lô Bắc, có được sự giúp đỡ động viên nhiệt tình từ đồng chí bí thư huyện ủy Hầu Thiên Đông và chủ tịch Lưu Thành Quân, nếu không nhận được sự giúp đỡ này, dựa vào năng lực của một mình tôi cũng không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ gian khổ. Tôi chỉ cho ra hành động cắt đi một khối u ác tính mà thôi, có người nói tôi hạ độc thủ, tôi thừa nhận mình có hạ độc thủ, nhưng khi hạ độc thủ thì tôi đặt mũ quan sang một bên.

Vương Tử Quân nói làm cho các vị lãnh đạo tỉnh thành phố vỗ tay nhiệt liệt, hắn nói rất chất phác, hắn không nói rõ thành tích cá nhân, không khuếch đại chính mình, chỉ biểu hiện đầy đủ sự giúp đỡ của huyện ủy chính quyền huyện Lô Bắc. Quan trọng là hắn đã thể hiện được một phong cách công tác của cá nhân mình: Dứt khoát hẳn hoi, anh dũng quyết đoán, dám nghĩ dám làm, đây chính là loại phẩm cách mà bất kỳ vị lãnh đạo thượng cấp nào cũng phải tán thưởng.

- Vì thế mà một năm qua công tác của khối tư pháp của chúng tôi liên tục tấn công vào điểm khó, luôn đi vào trọng điểm, luôn phát lực mạnh mẽ, giải phóng quyền lực, lấy được thành tích. Kinh nghiệm tổng kết của huyện Lô Bắc chúng tôi không có gì hơn năm chữ tốt: Ban ngành tốt, đội ngũ tốt, thể chế tốt, đường đi tốt, chế độ tốt...

- Thời kỳ mới tình thế mới cũng xem như là một khiêu chiến mang đến cho khối công tác tư pháp, sau hội nghị khối tư pháp lần này huyện Lô Bắc chúng tôi nhất định sẽ tăng cường học tập, xâm nhập quần chúng, tạo ra đội ngũ tư pháp kiên định chính trị, nghiệp vụ tinh xảo, hình tượng tốt, mạnh mẽ có lực, làm tốt công tác hộ giá hộ tống cho quá trình phát triển kinh tế của huyện Lô Bắc...

Lưu Canh ngồi ở vị trí chính giữa trên đài chủ tịch với ánh mắt đầy ngưng trọng, lần này hội nghị tư pháp tỉnh được tổ chức ở huyện Lô Bắc, vốn chỉ là một tín hiệu mà hắn muốn đánh ra ngoài, một tín hiệu muốn được giao hảo tốt với Lâm Trạch Viễn. Nhưng lần này một hội nghị khối tư pháp tỉnh được hắn tổ chức ở huyện Lô Bắc thành phố Hồng Ngọc cho hay, nhưng không ngờ tham gia hội nghị lại làm cho hắn sinh ra một cảm giác mới.

Vì năm chữ tốt trong lời tổng kết kinh nghiệm công tác cả năm qua ở huyện Lô Bắc, nó chính là thứ để lại ấn tượng sâu sắc cho Lưu Canh. Hắn thầm nhai nuốt những lời phát biểu của vị phó bí thư trẻ tuổi kia, chẳng những ý nghĩa lời nói liên miên bất tận, hơn nữa còn cực kỳ hấp dẫn, xem ra Vương Tử Quân kia cũng là loại khó lường. Lưu Canh thầm gật đầu, phương pháp của đối phương là không mưu mà hợp với mình, không, phải nói là còn nghĩ xa hơn cả mình.

Xem ra hội nghị lần này được tổ chức ở huyện Lô Bắc là đáng giá, Lưu Canh thầm cảm thán một tiếng, sau đó chuyển tâm tư lên người Vương Tử Quân. Dù nếu nói về cấp bậc thì vị phó bí thư trẻ tuổi kia còn kém Lưu Canh rất nhiều, nhưng hắn vẫn không nhịn được phải đặt người thanh niên kia đến vị trí gần tiếp cận với mình để so sánh.