- Đúng vậy, những năm qua thành phố Linh Long phát triển từng ngày, số người đến đầu tư vào thành phố Linh Long ngày càng nhiều, tất nhiên số người mua nhà là không ít. Lúc này thành phố Linh Long mới cho ra dự án xây dựng, mới bắt đầu bán căn hộ thì người ta đã thu mua không còn gì. Thị trường nhà đất quá nóng, nhà đầu tư căn bản kiếm ra tiền, phía ủy ban nhân dân thành phố cũng không thể nào ra mặt quy định giá cả được. Miêu Dược Hổ cười cười rồi dùng giọng cẩn thận nói.
- À, điều này cũng đúng, nhưng những công tác mà các anh cần phải làm thì phải thực hiện cho tốt. Giá nhà đất không phải là chuyện nhỏ, nó liên quan đến hàng triệu hộ dân trong thành phố, đặc biệt là phươn diện đảm bảo nhà cửa cho các hộ dân thu nhập thấp, các anh càng phải chú trọng cao độ. Sầm Vật Cương tuy thấy Miêu Dược Hổ nói rất đúng thế nhưng cũng không thể không gõ đầu hai cấp dưới của mình.
Hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ nhanh chóng gật đầu xưng vâng, sau đó Miêu Dược Hổ thay đổi chủ đề: - Chúng tôi cảm thấy thực lực của một thành phố không phải chỉ nằm ở phương diện kinh tế, còn có một vài thực lực mềm khác, đôi khi thực lực mềm này còn quan trọng hơn cả phát triển kinh tế.
Sau khi nghe Đồ Phấn Đấu nói đến phương diện thực lực mềm thì Sầm Vật Cương có chút hứng thú, gương mặt cũng không còn nghiêm túc như vừa rồi.
- Thành phố Linh Long muốn phát triển cần có quy hoạch lâu dài, trước mắt thực lực kinh tế còn chưa đủ, nhưng tất cả đều vì phương hướng phát triển kinh tế. Chẳng qua bây giờ chúng tôi đã có cơ sở, chúng tôi căn bản muốn tiến công ở phương diện thực lực mềm. Đồ Phấn Đấu luôn quan sát gương mặt của Sầm Vật Cương, khi thấy vẻ mặt bí thư Sầm không còn khó coi như vừa rồi thì nhanh chóng dùng giọng có khí phách nói.
Đồ Phấn Đấu biết rõ người thật sự nắm tương lai của mình ở Mật Đông là Sầm Vật Cương, chuyện lần này tuy hắn có trách nhiệm không nhỏ, thế nhưng chỉ cần bí thư Sầm còn muốn dùng hai người bọn họ, coi trọng bọn họ, như vậy bọn họ sẽ bình yên vô sự, không có chuyện gì.
Con người dù sao cũng phải chú trọng cảm tình, lúc này không nên làm cho bí thư Sầm mất vui. Bây giờ thấy Sầm Vật Cương có hứng thú thì Đồ Phấn Đấu càng thêm dũng cảm: - Bí thư Sầm, có câu nói thế này: Nên đẩy mạnh danh tiếng của thành phố, chúng tôi chuẩn bị làm theo đúng như vậy. Nếu so sánh với những thành phố nổi tiếng trong lịch sử thì chúng tôi kém hơn rất nhiều, nhưng chúng tôi đã có tính toán đầy đủ, chuẩn bị nhúng tay vào phương diện này, nhanh chóng tìm hướng đột phá.
- Sau khi được nhiều chuyên gia cho ra luận chứng, thành phố Linh Long năm xưa là vùng sản sinh ra Phát thái tổ, khi Phát thái tổ thống nhất thiên hạ có xây dựng một cung điện ở nơi này, gọi là Phát Ly Cung, bây giờ còn có không ít văn thơ vẫn nói đến điều này, căn bản là rất có giá trị lịch sử.
- Chúng tôi chuẩn bị trùng tu Phát Ly Cung, kết hợp lịch sử văn hóa và sản nghiệp du lịch, chẳng những mở rộng lực ảnh hưởng của thành phố Linh Long, còn có thể kéo sản nghiệp du lịch phát triển, mang đến hiệu ứng mới cho kinh tế Linh Long. Đồ Phấn Đấu miêu tả tương lai cực kỳ huy hoàng, thế nhưng Sầm Vật Cương căn bản là người có trí thông minh vượt xa người thường. Hằng năm các thành phố trong tỉnh cho ra không ít hạng mục, thế nhưng có nhiều hạng mục căn bản không có tính thao tác, chỉ là những công trình chiến tích hao tiền tốn của. Khi báo cáo thì ai cũng vẽ ra tương lai cực kỳ tốt đẹp, thế nhưng khi chứng thực lại cực kỳ khó khăn, sau khi đầu tư thì có biến hóa không nhỏ. Vì vậy Sầm Vật Cương cực kỳ đề phòng đối với những hạng mục như vậy, những chuyện lặt vặt này lão căn bản không hề ra mặt, nếu như lão ra mặt vào lúc này cũng chỉ vì Đồ Phấn Đấu là người của mình mà thôi.
Sầm Vật Cương suy nghĩ giây lát rồi nói: - Các anh chuẩn bị đầu tư là Phát Ly Cung bao nhiêu tiền?
- Bí thư Sầm, dựa theo tính toán sơ bộ, cần khoảng mười tỷ. Bây giờ chúng tôi đã kêu gọi đầu tư được tám tỷ, có năm tỷ đến tài khoản. Một khi hạng mục này được đưa vào sử dụng, chẳng những tạo nên điểm sáng du lịch cho thành phố Linh Long, còn có thể đánh bóng tên tuổi của thành phố Linh Long chúng tôi. Đồ Phấn Đấu nói xong câu cuối cùng thì gương mặt có vài phần bay bổng, rõ ràng hắn cực kỳ coi trọng hạng mục này.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, nếu có thể nắm được tiền đầu tư, bây giờ không phải không thể xây dựng Phát Ly Cung. Lão nhìn bộ dạng xoa xoa tay của Đồ Phấn Đấu, trong lòng có vài phần cảm khái. Vào thời điểm mấu chốt này mà Đồ Phấn Đấu vẫn có thể bỏ qua cái nhỏ để mưu cầu toàn cục, trăm phương ngàn kế mưu tính vì sự phát triển của Linh Long, thật sự là một điều tốt.
- À, các anh nên cẩn thận tìm đủ luận chứng đối với hạng mục này.
- Bí thư Sầm cứ yên tâm, trước đó chúng tôi đã cố gắng hoàn thiện đủ luận chứng, căn bản không có vấn đề, hơn nữa cũng không hao tiền tốn của. Khi thấy gương mặt ôn hòa của Sầm Vật Cương thì Đồ Phấn Đấu càng thêm vui sướng.
- Được rồi, các anh ngồi đi, các anh còn chuyện gì khác không? Sầm Vật Cương khoát tay áo với hai người Đồ Phấn Đấu, gương mặt hòa hoãn hơn một chút.
Đồ Phấn Đấu xoa xoa bàn tay nói: - Bí thư Sầm, còn có một việc mong ngài giúp đỡ. Đó là thành phố Linh Long chuẩn bị đăng cai giải Marathon thế giới, đã làm tốt tất cả công tác, tôi muốn ngài chủ trì sự kiện này.
- Đây cũng là một hành động các anh dùng để đánh bóng tên tuổi sao? Sầm Vật Cương nhìn Đồ Phấn Đấu rồi mỉm cười hỏi.
- Đúng vậy, thành phố Linh Long đã bày ra một loạt hoạt động cũng vì muốn đẩy mạnh danh tiếng, mở rộng lực ảnh hưởng trong nước, kéo kinh tế phát triển. Đồ Phấn Đấu dùng giọng khẳng định nói.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão trầm ngâm giây lát rồi nói: - Những chuyện này các anh cũng nên báo cáo với chủ tịch Vương.
Đồ Phấn Đấu muốn nói điều gì nhưng lại thành thật nói: - Vâng, chúng tôi sẽ thực hiện theo chỉ thị của ngài.
Sầm Vật Cương nghe như vậy và biết Đồ Phấn Đấu có chút bất mãn với sắp xếp của mình, nhưng dù bất mãn thì lão vẫn cảm thấy thoải mái. Mười phút sau Sầm Vật Cương đuổi hai người ra khỏi phòng làm việc của mình.
Sầm Vật Cương ngồi bên cạnh bàn làm việc nhìn tài liệu mà Đồ Phấn Đấu để lại rồi liên tục nở nụ cười. Mặc dù sự kiện sông Thanh Hà không thoát nước lũ làm cho lão bất mãn với Đồ Phấn Đấu, thế nhưng tóm lại thì Đồ Phấn Đấu căn bản là không tệ.
Hy vọng Văn Thành Đồ có thể làm tốt công tác với Vương Tử Quân, điều này làm cho Sầm Vật Cương rất chờ mong. Lão nhìn thoáng qua điện thoại, đang định hỏi Phương Anh Hồ xem sự việc thế nào, thế nhưng cuối cùng vẫn áp chế tâm tư này của mình.
Cũng may Phương Anh Hồ cũng không để bí thư chờ lâu, mười phút sau hắn đẩy cửa đi vào. Hắn dùng giọng nghiêm túc báo cáo cho bí thư Sầm về sự kiện Văn Thành Đồ đi thuyết phục Vương Tử Quân, thế nhưng căn bản không có tác dụng.