Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2106: Kẻ khôn khéo giấu miệng trong lòng, kẻ ngu xuẩn đặt suy nghĩ ra bên ngoài (2)




Đáng lý ra hai bên cũng không có vấn đề gì cả, thế nhưng có lẽ vì trước kia là tướng bại trận trong tay của Lý Bạch Vũ, thế cho nên người này lúc nào cũng gây khó khăn cho hắn. Đặc biệt là sau khi hắn thua và rời khỏi Linh Long, người này càng tỏ ra quá mức.

Bây giờ thì tốt, một cơ hội tốt như vậy nếu như Lý Bạch Vũ không lợi dụng một chút, chẳng phải làm cho người ta mắng ngu dốt sao?

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Lý Bạch Vũ trầm giọng nói: - Người kia là Trương Tề Bảo, vừa rồi anh có nhìn thấy người đi ra gọi thư ký trưởng Trương Tề Bảo đi vào hay không? Nếu tôi đoán không lầm thì người đó chính là bí thư Vương Tử Quân, nếu không anh thử nghĩ mà xem, có ai ở trong thành phố Rừng Mật này có năng lực lớn như vậy, có thể nói một câu để thư ký trưởng Trương Tề Bảo phải quay về?

Thành Thông càng cảm thấy mồ hôi vã ra như tắm, sau khi xác định được thân phận của Trương Tề Bảo thì hắn cảm thấy rất sợ hãi, đừng nói là biết được có cả Vương Tử Quân ngồi trong kia. Chỉ cần bí thư Vương mở miệng, đừng nói là hắn, cho dù là lãnh đạo thượng cấp cũng cực kỳ khốn khổ.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Chuyện này phải làm sao đây? Thành Thông cảm thấy luống cuống tay chân, hắn nghĩ đến phương diện vừa rồi Trương Tề Bảo rất khách khí với Lý Bạch Vũ, thế là giống như nắm bắt được cây cỏ cứu mạng, nhanh chóng đứng lên nói: - Anh Bạch Vũ, vừa rồi tôi thấy thư ký trưởng Trương rất quen thuộc với anh, mong anh giúp tôi một tay, cho tôi một cơ hội giải thích với thư ký trưởng Trương.

Lý Bạch Vũ nghe thấy lời nói của Thành Thông thì không khỏi ngây cả người, tuy hắn có quen biết với Trương Tề Bảo thế nhưng vừa rồi cũng chỉ là vì đối phương nể mặt mình mà thôi, dù sao hắn cũng tự hiểu tình huống của mình bây giờ là như thế nào. Trương Tề Bảo dựa vào cái gì để nể mặt hắn? Vừa rồi hai bên trò chuyện chẳng qua là vì có quen biết trước đó mà thôi.

Khi Lý Bạch Vũ đang do dự thì vợ của Thành Thông đã nói: - Anh Bạch Vũ, Thành Thông là người ngốc nghếch, mong anh giúp đỡ một lần, có phải vậy không Hiểu Đồng?

Lỗ Hiểu Đồng là một người công tác trong ban hành chính tỉnh, thế nhưng chỉ có nhiệm vụ ở phòng văn kiện, căn bản không hiểu nhiều về phương diện quan trường. Lúc này nàng nghe thấy Thành Thông van nài chồng mình, thế là không khỏi sinh ra cảm giác hãnh diện.

Đồng thời bây giờ đám người bọn họ đang tụ hội lại với nhau, nếu như Lỗ Hiểu Đồng không đồng ý, như vậy sau này sao có thể gặp mặt nhau được?

- Bạch Vũ, anh đến giải thích với thư ký trưởng Trương một tiếng, chuyện này là do Thành Thông uống quá nhiều, mong bọn họ đại nhân không chấp nhất tiểu nhân là được.

Lý Bạch Vũ có thể từ chối lời nói của những người khác, thế nhưng vợ đã lên tiếng thì cũng khó chối từ. Dù sao khi hắn ảm đạm quay về phải đối mặt với nhiều người châm chọc khiêu khích, thế nhưng vợ vẫn đối xử với hắn trước sau như một.

Nhưng Lý Bạch Vũ căn bản không nắm chắc thành công, khi hắn đang cảm thấy khó xử thì người được Thành Thông gọi là anh Lưu cũng cười lên tiếng: - Anh Bạch Vũ, anh cũng biết Thành Thông là người đặt nhân tâm ra bên ngoài, mong anh nói vài lời tốt với thư ký trưởng, mong thư ký trưởng bỏ quá cho.

Lúc này đám người trong phòng đều nhìn về phía Lý Bạch Vũ, những năm qua hắn chưa từng có được thể diện như vậy. Thế nhưng hắn thật sự không nắm chắc, dù sao thì việc này cũng không nằm trong phạm vi năng lực của hắn.

Khi Lý Bạch Vũ chuẩn bị mở miệng đồng ý thì tiếng gõ cửa vang lên, khi cửa được mở ra thì Triệu Hiểu Bạch xuất hiện, hắn nhìn thoáng qua căn phòng yên tĩnh rồi trầm giọng nói: - Xin hỏi đồng chí nào là Lý Bạch Vũ, mong ngài đi theo tôi một chút.

Lý Bạch Vũ căn bản có ấn tượng với người đàn ông trẻ tuổi cùng đi với Trương Tề Bảo này, hắn chợt kinh hoảng, sau đó vội vàng đứng lên nói: - Tôi chính là Lý Bạch Vũ, xin hỏi có phải là thư ký trưởng Trương tìm tôi không?

Triệu Hiểu Bạch chần chờ một chút, sau đó hắn dùng giọng do dự nói: - Không phải.

Lý Bạch Vũ chợt cảm thấy đỏ mặt, thật ra hắn nói ra câu vừa rồi cũng không có vấn đề, nếu không phải gặp một người không hiểu quá nhiều về thế sự như Triệu Hiểu Bạch, câu nói vừa rồi của hắn không có chút vấn đề.

Đám người trong phòng vừa rồi bị Trương Tề Bảo hù dọa cho sợ hãi, bây giờ không biết đang buồn cười đến mức nào, thế nhưng bọn họ chỉ có thể ngồi im lặng, lẳng lặng nhìn sự việc phát triển.

Triệu Hiểu Bạch cũng thấy bầu không khí xấu hổ trong phòng, hắn trầm ngâm một chút rồi nói: - Là lãnh đạo của chúng tôi yêu cầu ngài đi qua, thư ký trưởng Trương cũng có mặt ở đó.

Triệu Hiểu Bạch nói ra những lời này làm cho Lý Bạch Vũ thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ: Anh à, anh là đại gia thì làm phiền nói chuyện nhanh hơn một chút, cũng đừng nên nói theo kiểu ngắt quãng như vậy, nếu không người ta cũng bị anh hù chết mất.

Sau khi nghe nói có mặt Trương Tề Bảo ở đó thì Thành Thông vội vàng đứng lên, hắn dùng tốc độ cực nhanh lấy từ trong chiếc cặp đen phía sau ra một chai Mao Đài nói với Lý Bạch Vũ: - Bạch Vũ, nếu thư ký trưởng Trương có mặt ở đó, không bằng tôi và anh đi mời một ly rượu.

Lý Bạch Vũ lúc này cũng loáng thoáng hiểu được chút gì đó, khi hắn đang cảm thấy cực kỳ hưng phấn thì lại nghe Thành Thông nói muốn đi mời rượu. Hắn hiểu được tâm tư của Thành Thông, đó là kính lãnh đạo vài ly để bỏ qua chuyện cũ, nhưng những người ngồi bên kia sao có thể uống như vậy được?

Nếu Lý Bạch Vũ không đồng ý cũng không hay, vì có nhiều người ngồi nơi đây, nói vậy là không nể mặt Thành Thông, còn biểu hiện mình là người quá kiêu căng, thế cho nên lúc này hắn cảm thấy rất khó khăn.

Khi Lý Bạch Vũ đang do dự thì Triệu Hiểu Bạch đã trầm giọng nói: - Lãnh đạo chúng tôi chỉ yêu cầu đồng chí Lý Bạch Vũ đi sang nói chuyện, những người khác không cần phải đi theo.

Thành Thông là phó đội trưởng chi đội hình sự trinh sát của cục công an thành phố, có thể nói là một người phát triển khá tốt, dù là đi đến đâu cũng được người ta nể mặt. Hắn biết rõ người ngồi bên kia là Trương Tề Bảo, thế nhưng hắn cũng không dám nói bất kỳ điều gì, chỉ có thể đưa mắt nhìn Lý Bạch Vũ chuẩn bị lên tiếng.

Lý Bạch Vũ thấy Triệu Hiểu Bạch nói lời giải vây cho mình thì cảm thấy rất vui mừng, thế nhưng biểu hiện vẫn an ủi Thành Thông: - Tôi sẽ đi gặp mặt lãnh đạo, có cơ hội nhất định sẽ nhắc đến chuyện của anh.

Thành Thông khẽ gật đầu, hắn đưa chai rượu Mao Đài trong tay cho Lý Bạch Vũ, sau đó dùng giọng kính nhờ nói: - Bạch Vũ, anh nhất định phải giúp đỡ tôi, tất cả cũng là vì cái miệng hại cái thân.

Lý Bạch Vũ cũng không quan tâm đến lời nói cảm khái của Thành Thông, hắn cầm lấy chai rượu đi theo Triệu Hiểu Bạch ra khỏi phòng. Hắn chợt cảm thấy mình sinh ra cảm giác khác thường, giống như chỉ cần đi qua cánh cửa này thì mình sẽ phá vỡ một hàng rào khó chịu.

Vương Tử Quân quyết định ngài mai hoặc ngày mốt sẽ đi về thủ đô, thế nên hắn muốn nhanh chóng giải quyết những chuyện tương quan, vì vậy sau khi nghe nói Lý Bạch Vũ ở bên cạnh thì yêu cầu Triệu Hiểu Bạch sang mời.