"Đi tụ hội với bạn học cũ?" Trình Viên Lệ có hơi nhíu mày, ở vị trí của nàng thì căn bản có rất nhiều chuyện không cần hao tâm tổn trí cũng đoán ra được hai ba phần. Chồng của nàng là Lý Thừa Xướng tuy là một người đàn ông rất chú ý đến gia đình, thế nên trước kia khi về đến nhà thì nàng căn bản không cần quan tâm đến những thứ khác.
Sau khi Thẩm Kim Minh thấy Trình Viên Lệ có quan hệ tốt với trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân thì thường xuyên kéo Lý Thừa Xướng ra ngoài tụ hội. Tuy sự nịnh bợ của Thẩm Kim Minh làm cho nàng cảm thấy hưởng thụ, thế nhưng không bao lâu thì đã chán.
Dù sao thì con trai cũng đang ở vào giai đoạn chủ yếu của bậc phổ thông, hơn nữa Trình Viên Lệ cảm thấy Thẩm Kim Minh khó thể nào tiến lên làm phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, đừng nói là nàng, cho dù là Vương Tử Quân có muốn cũng khó có khả năng.
Diệp Thừa Dân và Diêu Trung Tắc đều nhìn vào chằm chằm, ai còn có thể nghĩ biện pháp ở phương diện này?
Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Trình Viên Lệ hỏi con trai: - Cường Cường, con ăn cơm chưa? Nếu không mẹ đưa con ra ngoài ăn nhé?
- Con đã ăn rồi, hôm nay ăn món gà rán của Phúc Hương Lâu, rất ngon. Con trai nghe nói đến ăn cơm thì dùng giọng đắc ý nói.
Trình Viên Lệ biết rõ Phúc Hương Lâu là nơi nào, món gà rán càng là món ngon nhất của Phúc Hương Lâu, nếu như ăn cũng khá tốn tiền. Dựa theo tính tình của Lý Thừa Xướng, căn bản không bao giờ cho con ăn xa xỉ như vậy, xem ra đây cũng là trò hay của bạn học cũ rồi.
- Được rồi, tranh thủ mà học tập, mau chóng đẩy mạnh thành tích. Đúng rồi, hai ngày tới sắp có kỳ thi rồi đúng không? Trình Viên Lệ thu dọn nhà cửa rồi hỏi con trai.
Dựa theo cấp bậc của Trình Viên Lệ, có không ít người khuyên nàng nên tìm người giúp việc, như vậy vừa sắp xếp được việc nhà vừa có người lo lắng nhiều việc nhỏ nhặt khác. Trình Viên Lệ cũng rất động tâm, thế nhưng Lý Thừa Xướng không muốn có người xa lạ trong nhà, vì vậy mà chối bỏ lời đề nghị trên.
Hậu quả của việc chối bỏ đó chính là một người đàn ông liên tục phải quét dọn vệ sinh trong nhà.
- Thi sao? Mẹ, mẹ có thể nói đến chuyện khác được không? Con trai của Trình Viên Lệ có thành tích khá bình thường, thế cho nên căn bản rất ghét thi cử, bây giờ nghe mẹ nói vậy thì dùng giọng mất kiên nhẫn nói.
Trình Viên Lệ chợt nhíu mày, một cảm giác tức giận bùng lên. Khi nàng chuẩn bị mở miệng răn đe con trai, đúng lúc này vang lên tiếng gõ cửa.
Khi cửa được mở ra, Lý Thừa Xướng và Thẩm Kim Minh cùng nhau đi vào. Tuy hai người nhìn qua thì có vẻ rất có tinh thần, thế nhưng gương mặt lại có vài phần cảm giác say.
- Em đã về rồi à! Khi thấy Trình Viên Lệ thì Lý Thừa Xướng dùng giọng tùy ý nói một câu, sau đó đặt mông ngồi xuống ghế sa lông, lại vung tay lên nói: - Em đi lấy nước, anh muốn trò chuyện với anh Trần một chút.
Thẩm Kim Minh nở nụ cười nhìn Trình Viên Lệ, trong lời nói lại có vài phần cung kính: - Chủ tịch Trình, vừa rồi tôi và Thừa Xướng gặp vài người bạn cũ, thế là uống vài ly, tôi đảm bảo lần sau không như thế này nữa.
Trình Viên Lệ nhìn gương mặt tươi cười của Thẩm Kim Minh, nàng chợt cười nói: - Gặp bạn học cũ thì khó tránh khỏi tình huống uống thêm vài ly, các anh cứ ngồi đấy, tôi đi pha nước.
Thẩm Kim Minh muốn nói gì nữa thì đã bị Lý Thừa Xướng kém xuống ghế: - Anh Thẩm, anh bận rộn cái gì chứ? Hai chúng ta trò chuyện một lát.
- Anh nói xem có chuyện gì xảy ra vậy? Những năm qua không thấy ai, mọi người giống như biến mất. Hì hì, thật sự không ngờ anh Trần lại là một con buôn, khi còn đi học thì anh ấy căn bản là rất thanh cao đấy.
Thẩm Kim Minh căn bản rất nịnh nọt Lý Thừa Xướng, khi thấy Lý Thừa Xướng nói như vậy thì cũng lên tiếng: - Còn không phải sao, trước kia căn bản là xem thường tôi, bây giờ thì...Ôi, con người thay đổi nhanh như vậy.
Hai người Lý Thừa Xướng và Thẩm Kim Minh cùng nhau cảm khái, lúc này Trình Viên Lệ đã pha trà đưa lên. Nàng vừa rót nước cho Thẩm Kim Minh và Lý Thừa Xướng vừa nói: - Anh Thẩm, chuyện ở trường đảng chỉ sợ khó thao tác, lúc này bí thư Diệp và bí thư Diêu đều nhìn vào chằm chằm.
- Viên Lệ, chuyện này em cũng không giúp được gì sao? Anh Thẩm cũng không phải là người ngoài. Lý Thừa Xướng không chờ Trình Viên Lệ nói xong, hắn trầm giọng nói với Trình Viên Lệ.
Trình Viên Lệ có chút căm tức khi chồng uống rượu vào thì căn bản là không biết đông tây nam bắc là như thế nào, thế nhưng lúc này có mặt người ngoài, nàng căn bản không thể không nể mặt chồng. Khi đang định lên tiếng thì Lý Thừa Xướng đã nói: - Anh Thẩm bây giờ không còn nhỏ tuổi nữa, thế nhưng vẫn còn ở trên vị trí phó giám đốc sở. Cơ hội bây giờ là khó có được, nếu như không thể đi lên, như vậy cũng chỉ còn có thể chạy đến trú chân nơi ban ngành mặt trận tổ quốc hoặc hội đồng nhân dân tỉnh. Em nên nói vài lời với lãnh đạo, à, đúng rồi, Vương Tử Quân không phải là trưởng phòng tổ chức sao? Em yêu cầu anh ấy giúp đỡ một chút.
- Quan trọng là bây giờ trưởng phòng Tử Quân cũng không giúp đỡ gì được. Trình Viên Lệ nhìn bộ dạng say khướt của chồng rồi dùng giọng tức giận nói.
Thẩm Kim Minh tiếp nhận câu chuyện: - Chủ tịch Trình, tôi biết rõ chị quan tâm đến chuyện của tôi, đáng lý ra tôi cũng chỉ có ý nghĩ như vậy, cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Trình Viên Lệ nghe những lời này của Thẩm Kim Minh thì căn bản thầm nghĩ là anh coi như còn hiểu chuyện, khi nàng chuẩn bị thuận thế thúc đẩy thì chợt nghe Thẩm Kim Minh nói tiếp: - Nhưng bây giờ tôi lại thấy hy vọng không nhỏ.
- Nếu bây giờ trưởng phòng Vương có chút hỗ trợ, hy vọng của tôi là rất lớn. Thẩm Kim Minh nói đến đây thì trầm giọng nói: - Tối nay tôi nhận được tin tức, nói là lãnh đạo tỉnh ủy đã cơ bản tiếp nhận lời đề nghị của trưởng phòng Vương, sẽ tiến hành phương án chọn lựa cán bộ công khai trong toàn tỉnh Nam Giang. Lần này vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng sẽ được áp dụng phương án chọn lựa cán bộ công khai.
Trình Viên Lệ căn bản biết rõ bí thư Diệp Thừa Dân và bí thư Diêu Trung Tắc có tranh chấp ở sự kiện chọn người tiếp quản vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, nhưng nàng căn bản không ngờ sự việc lại có kết quả như vậy. Chọn lựa cán bộ công khai cũng không phải là gì xa lạ với nàng, vì thế cũng không có gì là quá bất ngờ.
- Công khai thì tốt, tôi cảm thấy chỉ khi nào áp dụng phương án chọn lựa cán bộ công khai, như vậy mới tuyển chọn được nhiều cán bộ tài năng. Lý Thừa Xướng uống một ngụm trà rồi bắt đầu mở miệng bình phán.
Trình Viên Lệ cho đến bây giờ chưa từng nghi ngờ qua trí tuệ của chồng mình, khi chồng nói những lời này thì đầu óc của nàng liên tục xoay chuyển. Chỉ sau nháy mắt thì nàng đã hiểu vì sao Vương Tử Quân lại làm như vậy.