Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1439: Tề gia trị quốc bình thiên hạ




Vương Tử Quân khẽ gật đầu, Du Giang Vĩ là người nổi tiếng cẩn thận, điều này hắn căn bản đã được hiểu rõ. Hôm nay khi đón tiếp đoàn người Mạc Tiểu Bắc, Tiểu Bảo Nhi vừa lên xe thì nói rằng muốn uống nước, sau khi uống xong một hộp sữa thì lại nói buồn đi vệ sinh. Đường từ sân bay về nhà có hơi xa, thế là phải làm sao? Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc đưa mắt nhìn nhau, hai người không biết làm sao cho phải.

Ai ngờ Du Giang Vĩ lại lấy ra một cái chai nhỏ, hắn nói với Tiểu Bảo Nhi:

- Tiểu Bảo Nhi, cho cháu đi vệ sinh trong bình ca hát được không?

Phương pháp này làm cho Tiểu Bảo Nhi cảm thấy rất tò mò, nó vừa đi vệ sinh vừa gọi Mạc Tiểu Bắc:

- Mẹ, mẹ ơi, chú Du thật sự có ma thuật, cái này thật sự rất vui.

Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc thật sự có chút cảm thán, hai người làm cha mẹ thế nhưng căn bản không cẩn thận bằng Du Giang Vĩ. Trước khi đi đón bọn họ thì Du Giang Vĩ đã suy xét rất đúng chỗ, căn bản là cẩn thận khó có được.

Vương Tử Quân thầm nghĩ đến những sự việc trước đó, hắn quay sang nói với Du Giang Vĩ:

- Tối nay cậu bỏ ra chút thời gian dùng cơm với bọn họ.

- Vâng!

Du Giang Vĩ trả lời cực kỳ dứt khoát, trong lòng càng có thêm vài phần hảo cảm với bí thư Vương. Khoảng thời gian này hoạt động của bí thư Vương khá dày, thế nhưng vẫn căn bản không quên hai cấp dưới của mình, có thể thấy rõ lãnh đạo quan tâm đến hai người kia như thế nào...

Buổi chiều Vương Tử Quân đến kiểm tra khảo sát viện kiểm sát nhân dân thành phố Đông Hồng, vì trước đó đã có thông báo nên kết quả là không tệ. Sau khi nhã nhặn từ chối lời mời ở lại dùng cơm của phó bí thư chủ khảo khối tư pháp là Đổng Minh Đạt, Vương Tử Quân lên xe chạy về phía văn phòng tỉnh ủy.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Du Giang Vĩ đã quá quen thuộc công tác của thư ký, hắn nhanh chóng lấy điện thoại di động ra. Nhưng cũng không phải là chiếc điện thoại trong tay hắn đổ chuông, mà là điện thoại trong tay Vương Tử Quân.

Căn bản không có mấy người biết được số điện thoại này của Vương Tử Quân, người bình thường căn bản là không biết được số điện thoại này của hắn. Hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, sau đó hai hàng chân mày khẽ nhíu lại, đó là số điện thoại của Khương Long Cương.

Khương Long Cương đã đi theo Vương Tử Quân vài năm, tất nhiên biết rõ tính cách của Vương Tử Quân. Hắn là người biết tiến lùi, thời điểm bình thường sẽ tuyệt đối không gọi điện thoại cho mình, chẳng lẽ có việc gì gấp sao?

- Bí thư Vương, Đức Trụ bị người của đồn công an đưa đi rồi.

Khương Long Cương nối thông điện thoại thì dùng giọng gấp gáp nói với Vương Tử Quân.

Lý Đức Trụ bị người của đồn công an đưa đi? Vương Tử Quân chợt sững sờ, dù thế nào hắn cũng không ngờ Lý Đức Trụ vừa mới đến thành phố Đông Hồng đã bị công an đưa đi. Hắn thầm nghĩ xem có chuyện gì xảy ra, sau đó trầm giọng nói:

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói tôi xem.

- Bí thư Vương, chiều hôm nay Đức Trụ đến thăm một người bạn, vừa rồi tôi nhận được điện thoại của bạn gái người kia, nói là Đức Trụ và người bạn kia đều đã bị đưa vào đồn công an.

Khương Long Cương nói:

- Bí thư Vương, là tôi không làm tốt công tác.

- Được rồi, không có gì liên quan đến cậu cả, bạn gái của người bạn kia có nói vì sao công an đưa Đức Trụ đi không?

Vương Tử Quân cắt đứt lời nói kiểm điểm của Khương Long Cương, sau đó trực tiếp hỏi.

- Người bạn gái kia cũng không nói quá rõ ràng, tôi đã cho cô ấy đến khách sạn Nam Giang gặp mặt.

Khương Long Cương khẽ trả lời.

Vương Tử Quân gật đầu nói:

- Cậu ở trong khách sạn chờ tôi một chút, tôi sẽ đến ngay.

Lý Đức Trụ là hạng người gì thì Vương Tử Quân hiểu rõ ràng. Người này lái xe cho hắn vài năm, luôn cực kỳ thành thật, cho đến bây giờ cũng chưa từng làm qua chuyện gì bất lương, lại càng không bao giờ tranh cường hiếu thắng.

Hôm nay làm sao vậy? Mới đến Nam Giang đã bị cho vào đồn công an rồi!

Lái xe Tiểu Trần dù không nghe rõ ràng bí thư Vương nói gì trong điện thoại, thế nhưng căn cứ vào giọng nói của bí thư Vương, hắn cảm nhận được sự cấp bách, vì vậy tốc độ chạy xe cũng nhanh hơn. Chỉ mười phút sau xe của Vương Tử Quân đã dừng lại bên ngoài khách sạn Nam Giang.

Dưới sự dẫn dắt của Du Giang Vĩ, Vương Tử Quân nhanh chóng đi đến phòng củag Khương Long Cương. Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng, bên trong ngoài Khương Long Cương còn có một cô gái hai mươi tuổi khá xinh đẹp.

Cô gái này đang khóc lóc nói với Khương Long Cương vài lời gì đó, khi thấy nhóm người Vương Tử Quân đi vào thì dừng lời, chỉ dùng cặp mắt to tròn hoảng sợ nhìn đám người Vương Tử Quân.

- Bí thư Vương.

Khi thấy Vương Tử Quân đi vào thì Khương Long Cương nhanh chóng đứng lên đón chào.

Vương Tử Quân khoát tay áo với Khương Long Cương, sau đó hỏi thẳng:

- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Bí thư Vương, vừa rồi tôi đã hỏi Triệu nữ sỉ, hình như có người muốn gây sự với bạn của Đức Trụ, vừa đúng lúc Đức Trụ có mặt và ra tay.

Khương Long Cương cúi đầu nói với Vương Tử Quân.

Cô gái trẻ tuổi cũng ném ánh mắt về phía Vương Tử Quân, tuy nàng không biết thân phận của Vương Tử Quân, thế nhưng nhìn vào biểu hiện của Khương Long Cương, rõ ràng đây mới là người có thể làm chủ. Một người đàn ông không lớn hơn nàng bao nhiêu tuổi, thế nhưng hắn lại làm cho nàng sinh ra cảm giác sợ hãi.

- Cô là bạn gái của bạn Đức Trụ, cô tên gì?

Vương Tử Quân khẽ cười với cô gái kia rồi hỏi.

- Chào anh, tôi là Triệu Tịnh Quyên, là bạn gái của Lạc Minh Hạo.

Triệu Tịnh Quyên đối mặt với ánh mắt của Vương Tử Quân, thế là nàng dùng giọng có chút co quắp nói.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Triệu Tịnh Quyên, sau đó hắn nói với Khương Long Cương:

- Long Cương, cậu rót cho đồng chí Tịnh Quyên một ly nước, khách đến mà không có nước uống, anh là người làm chủ cũng không được tốt cho lắm.

Khương Long Cương nghe thấy Vương Tử Quân phân phó thì mới luống cuống tay chân đi rót trà. Triệu Tịnh Quyên thấy Vương Tử Quân rất bình tĩnh, thế là cảm giác bàng hoàng cũng yên ổn trở lại. Nàng khẽ cười nói với Vương Tử Quân:

- Cám ơn ngài, tôi không khát.

Vương Tử Quân cười cười, hắn cũng không tiếp tục lên tiếng. Sau khi chờ Khương Long Cương pha trà xong thì hắn mới nói:

- Cô có thể nói rõ nguyên nhân vì sao mà bọn họ đánh nhau được không?

Triệu Tịnh Quyên vốn rất bối rối, nàng sở dĩ tìm Khương Long Cương cũng là vì nhận được sự phó thác của Lý Đức Trụ. Nàng gọi điện thoại cho Khương Long Cương, được hẹn đến nơi này. Trước khi đó nàng cũng có chút luống cuống tay chân tìm các quan hệ để đưa bạn trai của mình ra, thế nhưng hiệu quả căn bản là không quá lý tưởng.

Dù là nói chuyện với Khương Long Cương thì nàng cũng khá vội vàng xao động, nhưng khi đối mặt với người đàn ông không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi này, nàng chợt cảm thấy tỉnh táo lại vài phần.

Người đàn ông này không hiểu vì sao lại làm cho nàng sinh ra cảm giác an tâm, nàng nhìn bộ dạng bình tĩnh của đối phương, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong tay, căn bản không có gì đáng lo.

Triệu Tịnh Quyên bắt đầu uống nước, sau đó nói về những gì đã qua. Thì ra bạn trai của Triệu Tịnh Quyên là Lạc Minh Hạo sau khi chuyển nghề thì căn bản không tiếp tục công tác trong cơ quan nhà nước, mà mở một quán bar. Vì là người có quan hệ tốt, hơn nữa phương thức kinh doanh lại khá tốt, thế cho nên làm ăn khá phát đạt.

Quán bar này làm ăn tốt cũng rước lấy phiền toái, ông chủ quán bar Cực Phong ở gần đó đến tìm Lạc Minh Hạo, yêu cầu Lạc Minh Hạo chuyển giao quán bar lại cho hắn, phương diện giá cả lại rất thấp.

Lạc Minh Hạo căn bản không muốn ném quả trứng vàng cho người ta, thế nên cứ hai ban ngày thì người của quán bar Cực Phong đến quấy rối, thế là Lạc Minh Hạo nổi giận ra tay với đối phương.