Hào Nhất Phong nói vài lời khuyến khích Vương Tử Quân, sau đó mới thả Vương Tử Quân đi ra khỏi phòng làm việc của mình.
Nếu so sánh với Hào Nhất Phong thì đến phòng làm việc của Thạch Kiên Quân lại thuận lợi hơn rất nhiều. Thạch Kiên Quân mở miệng khuyến khích công tác của Vương Tử Quân ở La Nam, cũng thành khẩn lên tiếng sẽ giúp đỡ mạnh mẽ công tác của La Nam. Nhưng ở phương diện này Thạch Kiên Quân cũng nói ra một vấn đề, đó chính là ủy ban tỉnh tiến hành giúp đỡ Vương Tử Quân, thế nhưng độ mạnh yếu lại không thể so sánh với thành phố Tam Hồ. Nếu hai bên là ngang bằng thì một vị chủ tịch như Thạch Kiên Quân cũng khó ăn nói.
Vương Tử Quân tất nhiên hiểu nổi khổ của Thạch Kiên Quân, thành phố Tam Hồ người ta dù gì cũng là thành phố trọng tâm, nếu như tuyến tỉnh giúp đỡ thành phố Tam Hồ không bằng thành phố La Nam, như vậy Thạch Kiên Quân cũng đuối lý với Hào Nhất Phong.
- Chủ tịch Thạch cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không làm ngài thất vọng.
Trước khi Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của Thạch Kiên Quân thì trầm giọng nói.
Tháng sáu trời nắng gắt như đổ lửa, cả thành phố La Nam lúc này giống như một động cơ được lên dây cót, đang liên tục vận chuyển mạnh mẽ. Trong thời gian này đã xảy ra vài chuyện lớn có lực ảnh hưởng đến thành phố La Nam, đó đều là những điều chỉnh nhân sự. Những điều chỉnh này có liên quan đến tương lai chính trị của thành phố La Nam.
Thứ nhất chính là Đổng Trí Tân tiến lên làm thư ký trưởng văn phòng thị ủy, nếu so sánh với một Lý Nhị Bình được đề bạt làm phó chủ tịch thường vụ thì Đổng Trí Tân thăng chức alfm cho nhiều người rớt cả mắt ra ngoài.
Dù sao thì Đổng Trí Tân ngoài việc trước đó có vài năm làm chủ tịch huyện, thời gian còn lại là nhân viên của phòng nghiên cứu chính sách với cấp bậc là liên lạc cấp huyện, coi như một khoảng thời gian mai danh ẩn tích. Chỉ là sau khi trở thành thư ký cho Vương Tử Quân, lại sinh động tiến lên đài chính trị của thành phố La Nam.
Nhưng nhìn vào tình huống Đổng Trí Tân nhận chức thư ký trưởng văn phòng thị ủy, lại không có chút vấn đề nào ở phương diện lý lịch. Hắn là người ở trên vị trí chính cục nhiều năm, bây giờ rất có tư cách tiến lên cấp phó sở.
Vương Tử Quân đến La Nam một thời gian, người bên dưới thật sự rất chú tâm nhưng không ai dám cho ra hành động gì lớn, tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn vào những vị trí còn trống. Vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy thật sự là chạm tay có thể phỏng, không ngờ chức vụ tốt đẹp như vậy lại bị Đổng Trí Tân thu vào trong túi.
Trong sự kiện này, người thành phố La Nam không chú ý đến tình huống Đổng Trí Tân chiến thắng, chỉ chú ý đến kinh nghiệm nhận chức của Đổng Trí Tân. Hầu như ai cũng biết rõ Đổng Trí Tân là người được bí thư Vương cất nhắc lên, cũng biết vị trí kia sở dĩ rơi vào trong tay của Đổng Trí Tân, hoàn toàn là vì người này đi theo bên cạnh bí thư Vương Tử Quân.
Nếu so sánh với tình huống Đổng Trí Tân nhận chức thì Lý Nhị Bình trở thành phó chủ tịch thường vụ thành phố La Nam lại có ít danh tiếng hơn, nhưng dù thế nào thì Lý Nhị Bình cũng xem như tiến vào hàng ngũ thường ủy thị ủy.
Nhan Sĩ Tắc tiếp nhận vị trí phó chủ tịch thành phố của Lý Nhị Bình, nếu so sánh với hai vị thường ủy kia thì thật sự có chút lu mờ, nhưng trong quan trường ai cũng hiểu rõ vấn đề, đây chính là một thủ đoạn thúc đẩy thành phố La Nam phát triển kinh tế, cũng chính là một lần lật bài với trong quan trường La Nam.
Những người thất bại đều có chung một lời cảm thán, đó chính là muốn phát triển mạnh mẽ trên đường làm quan, nhất định phải có bốn năng lực lớn: Mắt diều hâu, miệng cọp, đầu khỉ, chân thỏ, bốn thứ này hỗ trợ lẫn nhau, không thể thiếu được.
Nhan Sĩ Tắc là bí thư huyện Dương Phong, khu du lịch Cô Yên Sơn lại trở thành một tấm danh thiếp hào nhoáng của thành phố La Nam và của cả tỉnh Sơn Nam. Hôm nay khách du lịch đến thành phố La Nam thăm thú Cô Yên Sơn đã tăng tiến từng ngày, thế nên vị trí kinh tế của huyện Dương Phong đã được đặt lên hàng đầu thành phố La Nam. Bí thư Vương đề bạt Nhan Sĩ Tắc tiến lên làm phó chủ tịch nắm công tác kinh tế, thật sự có hương vị sử dụng nhân tài.
Nếu so sánh với sự kiện nhận chức ở thành phố La Nam, những động tác phát triển kinh tế của chính quyền lại càng làm cho người ta phải chú ý. Sau khi bài viết của Vương Tử Quân được đưa lên nhật báo La Nam, lúc này đám cán bộ thành phố La Nam đang cố gắng thúc đẩy công tác, chuẩn bị buông tay đánh cược một lần với thành phố Tam Hồ.
Sự kiện này làm cho không ít cán bộ lãnh đạo thành phố La Nam phải sốt ruột, thậm chí là dân chúng bình thường cũng thi nhau bàn tán về sự kiện này những lúc trà dư tửu hậu.
- Đã nửa tháng trôi qua, vì sao chính quyền còn chưa có hành động gì lớn? Anh Vu là người của ủy ban thành phố, anh nói xem có chuyện gì chưa?
Trong một quầy hàng chợ đêm, vài người đàn ông trung niên đang uống bia nói chuyện, nhìn vào đống vỏ chai bia thì biết đã uống khá nhiều.
Anh Vu là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi, là người duy nhất đeo kiếng trong đám người, vì uống nhiều bia nên gương mặt gầy gò có hơi đỏ ửng.
Sau khi nghe được người bạn mở miệng hỏi mình, anh Vu chợt cảm thấy mình có chút ưu việt:
- Anh Triệu, anh hỏi tôi xem như đúng người, tôi nói cho anh biết, sắp có hành động lớn rồi.
- Thật vậy sao? Hành động gì lớn? Tôi nghe nói thành phố Tam Hồ bên kia sắp xây dựng nhà máy nhiệt điện, là hạng mục từ trên tỉnh chuyển xuống, cũng không cần Tam Hồ đầu tư tiền, thế nhưng lại có thể xây dựng được một nhà máy với số vốn hơn trăm triệu.
Người đàn ông trung niên có hơi béo ở bên cạnh anh Vu cũng không thể chờ đợi được nữa mà lên tiếng, nhìn vào hình tượng thì rõ ràng đây cũng là cán bộ công chức.
Lời nói của người này làm cho đồng bạn phải thổn thức, lại có người nói:
- Nhà máy nhiệt điện kia nếu được xây dựng thì sẽ mang đến cho thành phố Tam Hồ bao nhiêu lợi ích? Tôi nghe nói lãnh đạo thành phố Tam Hồ cũng hoạt động rất mạnh, phó chủ tịch thường vụ Hào Tử Động liên tục chạy đi khắp nơi tìm kiếm hạng mục.
- Nhà máy nhiệt điện này vốn thuộc về thành phố La Nam, nếu như không phải thượng cấp ném cho bọn họ vị trí thành phố trọng tâm, như vậy nào đến lượt bọn họ có được hạng mục này.
Anh Vu nhếch miệng dùng đũa kẹp một miếng thịt rồi nói tiếp:
- Nhưng các anh cũng đừng gấp, chúng ta cũng không nhàn rỗi, bí thư Vương mỗi ngày đều tổ chức họp, nói rằng năm nay sẽ cho ra sáu hạng mục lớn.
- Sáu hạng mục lớn, đó là hạng mục gì?
Anh Vu nói đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người, đặc biệt là hai người bạn vừa rồi đã lên tiếng, bọn họ càng nhìn chằm chằm vào anh Vũ.
Nhưng càng có nhiều người nhìn vào thì anh Vũ càng không mở miệng, hắn là một nhân viên công tác bình thường của ủy ban thành phố, nhưng lúc này lại được nhiều người nhìn vào chằm chằm, thật sự làm hắn sinh ra cảm giác sao sáng quanh trăng.
Thấy anh Vũ đang lên giá, một người đàn ông nâng ly bia lên nói:
- Anh Vu, anh đi làm ở ủy ban thành phố, tất nhiên là người có kiến thức rộng rãi, nhiều phương pháp có được thông tin, được xưng tụng là hỏa nhãn kim tinh, thấy rõ mọi thứ. Tôi mời anh một ly, anh nên nói cho chúng tôi biết, như vậy cũng xem như cho chúng tôi cơ hội phát tài.
Anh Vu nhìn người đàn ông kia rồi nâng ly bia lên vỗ bàn nói:
- Tiểu Phương, người khác mời rượu là một ly, nhưng cậu phải uống hai ly, nếu không tôi không uống.
- Tiểu tử cậu nếu sớm nghe lời tôi, bây giờ nào rơi vào tình huống sống dở chết dở như vậy? Lúc trước tôi đã sớm nhắc nhở cậu, khu du lịch Cô Yên Sơn sắp được đầu tư xây dựng, cậu nên tranh thủ xây dựng khách sạn, thế nhưng cậu lại do dự và khoanh tay đứng nhìn. Bây giờ thì tốt lắm, khách sạn mọc lên như nấm, cậu bây giờ động tâm thì toi công rồi, căn bản không tìm ra được vị trí của mình.