Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1084: Chính trị cần gãi ngứa




Không phải cậu bé này là con tư sinh của chủ tịch Hà đấy chứ?

Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu càng làm cho hắn cảm thấy hoảng sợ.

Tuy lúc này tất cả tâm tư của Hà Khởi Duệ đều đặt lên người hai đứa bé, thế nhưng vài lời nói ra khỏi miệng lại làm cho người đàn ông chủ nhà cảm thấy rất vui vẻ. Lúc này hắn chỉ mong làm sao cho cậu bé kia có thể ở lại nhà mình lâu hơn một chút.

Nhưng hy vọng của người đàn ông chủ nhà cũng nhanh chóng tan biến, một lúc sau Tiểu Bảo Nhi đã tỏ ra mệt mỏi, thế là Tiểu Na ôm lấy Tiểu Bảo Nhi nói lời tạm biệt với Hà Khởi Duệ.

Hà Khởi Duệ cũng cười nói:

- Tiểu Na, đi đường cẩn thận kẻo bị lạnh, nói cho tiểu tử kia biết, nhớ bỏ pin vào trong món đồ chơi của bác.

Tiểu Na đồng ý một tiếng, sau đó bỏ đi, Hà Khởi Duệ cũng mỉm cười đi về phía nhà mình.

Người đàn ông chủ nhà nhìn hai người kia đi về hai phía nam bắc, trong lòng không khỏi lóe lên nhiều suy đoán. Nhưng có một điều hắn có thể xác định, đó chính là đứa bé kia là một cơ hội lớn, mình cần phải bỏ ra nhiều tâm tư hơn.

- Em, em nói xem đứa bé kia là con nhà ai? Sao mà chủ tịch Hà phải tỏ ra khách khí như vậy?

Tuy đã nằm lên giường nhưng người đàn ông chủ nhà vẫn đang đặt tất cả tâm tư lên người Tiểu Bảo Nhi.

- Cần gì phải quan tâm đó là con nhà ai? Anh mau ngủ đi.

Nếu so sánh với tâm tư đặt nặng lợi ích của đàn ông, mẹ của Tiểu Yến Tử có vẻ lạnh hơn.

Người đàn ông chủ nhà có chút không hài lòng vì câu trả lời của vợ, hắn lật qua lật lại một lúc, sau đó chợt ngồi lên nói:

- Em này, em nhớ kỹ cho anh, sau này nếu đứa bé kia đến nhà chúng ta chơi, có gì ngon đều đưa cả ra, biết đâu tương lai của chồng em sau này đều đặt lên cậu bé kia...

...

Mùa xuân đến làm khắp nơi bừng bừng sức sống, trong phòng họp thành phố La Nam, các vị thường ủy thị ủy đã ngồi xuống vị trí của mình. Hội nghị thường ủy lần này hài hòa hơn rất nhiều so với khi Vương Tử Quân vừa đến thành phố La Nam, tiếng cười nói liên tục vang lên.

- Bí thư Kim, anh nói đi, bí thư Vương lần này sốt ruột tổ chức hội nghị thường ủy làm gì?

Trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm nhìn vài nhân viên công tác trong phòng, sau đó cười hỏi.

Kim Điền Lạc bây giờ là bí thư thị ủy, nhưng vì chưa có thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế cho nên hắn vẫn phải kiêm nhiệm công tác ở văn phòng thị ủy. Sau khi nghe được câu hỏi của Lữ Hâm Sâm, hắn cười nói:

- Trưởng phòng Lữ, tôi cũng thật sự không biết, tôi cũng chỉ nghe bí thư Vương nói sẽ mở hội nghị thường ủy, lúc này mới thông báo cho các vị.

- Có phải có liên quan đến sự kiện thành phố trọng tâm không? Tôi nghe một người bạn học nói, trong tỉnh vì quán triệt tinh thần của trung ương mà quyết định tiến hành đẩy mạnh giúp đỡ những thành phố phát đạt, biến những thành phố này trở thành động cơ để toàn tỉnh tiến lên một bước mới.

Trương Hợp Tuân dù không lên làm chủ tịch thành phố, thế nhưng cuối cùng cũng xem như tiến thêm một bước, bây giờ tinh thần lại khá tốt.

Trương Hợp Tuân nhắc đến đề tài này làm cho mọi người đều phải nhìn tới, vì người trong quan trường đều cực kỳ mẫn cảm với phương hướng phát triển, những sự kiện có liên quan đến địa vị của thành phố La Nam cũng được bọn họ quan tâm đặc biệt.

Một thành phố có đường phát triển cho cán bộ hay không đều phải liên quan mật thiết đến địa vị của mình trên tỉnh. Ví dụ như thành phố An Dịch, tuy cũng là một thành phố, nhưng cán bộ từ thành phố An Dịch đi ra đều được người ta coi trọng hơn nơi khác.

Vì thế mà vấn đề định vị một thành phố cũng không phải chỉ là lãnh đạo của lãnh đạo đảng ủy chính quyền thành phố, thậm chí các vị thường ủy thị ủy cũng cực kỳ coi trọng. Những vị thường ủy này nếu muốn tiến lên, một là có quan hệ, khi có lỗ hổng thì nhảy vào, hai là phải có thành tích lớn, ít nhất cũng sẽ tạo nên lợi thế cho sự phát triển trong tương lai.

Ngoài hai điều trên thì còn có một con đường khác, đó chính là thành phố hoặc đơn vị của mình chiếm được vị trí của thành phố hay đơn vị khác. Chỉ là trong tỉnh có nhiều thành phố, anh sẽ lấy vị trí của người khác hay người khác lấy vị trí của anh? Sự kiện này ngoài nhân tố năng lực, quan trọng chính là lực ảnh hưởng của anh trong tỉnh như thế nào.

Nếu La Nam là thành phố trọng tâm, như vậy tỉ lệ cán bộ được đưa đi rẽ rất nhiều. Trên quan trường bây giờ có ai mà không muốn phát triển lên trên, vì vậy mà hầu như không ai không quan tâm đến cuộc cạnh tranh lần này.

Khi Lữ Hâm Sâm hỏi Trương Hợp Tuân về vấn đề thành phố trọng tâm, đúng lúc Hà Khởi Duệ cất bước đi đến. Hắn nhanh chóng nở nụ cười vui vẻ nói:

- Bí thư Trương, mọi người thảo luận điều gì mà nịiệt ịiệt như vậy.

Tuy đã trở thành quyền chủ tịch thành phố La Nam, thế nhưng Hà Khởi Duệ căn bản không có chút phân biệt đối xử, vẫn biểu hiện cực kỳ an phận.

Trương Hợp Tuân mỉm cười nói:

- Chủ tịch Hà, chúng tôi đang nói xem hôm nay có sẽ phải họp bàn về phương án thành phố trọng tâm hay không, đúng lúc anh đi đến, mong anh nói rõ cho chúng tôi biết một chút.

Trương Hợp Tuân cực kỳ khó chịu với Hà Khởi Duệ, trong lòng luôn cảm thấy cứng nhắc, nhưng quan lớn hơn một cấp đè chết người, dù anh có không phục cỡ nào, biểu hiện của anh vẫn phải tốt đẹp. Tất nhiên đó cũng không phải là vì Trương Hợp Tuân cảm thấy Hà Khởi Duệ lợi hại, căn bản là Hà Khởi Duệ có liên hệ mật thiết với người kia, là người mà Trương Hợp Tuân không đắc tội được.

Lúc này lực ảnh hưởng của Vương Tử Quân ở La Nam là cực mạnh, có thể nói là nắm hết quyền lực. Chính Trương Hợp Tuân có thể trở thành bí thư nắm công tác tổ chức, xem như là có tiến bộ rồi. Hắn so ra kém Hà Khởi Duệ, căn bản là vì hắn dựa về phía Vương Tử Quân quá chậm.

Hà Khởi Duệ mỉm cười tủm tỉm nhìn Trương Hợp Tuân, hắn định mở miệng nói thì Vương Tử Quân đã đi đến. Đám người Trương Hợp Tuân có thể cười ha hả trước mặt Hà Khởi Duệ, thế nhưng đối mặt với Vương Tử Quân thì bọn họ căn bản không dám lỗ mãng.

Vương Tử Quân ngồi xuống vị trí của mình, hắn cũng không đi ngay vào viện chính mà cười nói:

- Trước tiến tôi nói về một vài việc tư, nói rõ vấn đề kỹ luật. Sau này các anh đến nhà tôi cũng đừng mang đồ chơi cho cháu, nếu còn tiếp tục đưa đến, tôi cũng không cần làm bí thư thị ủy, mở cửa hàng bán đồ chơi trẻ em thì hay hơn.

Vương Tử Quân nói đến đây thì dùng giọng nghiêm túc cường điệu:

- Ý kiến này là của đồng chí Mạc Tiểu Bắc.

Mọi người đều nở nụ cười, bọn họ đến nhà Vương Tử Quân mà ngại không thể đi tay không, Vương Tử Quân không cho phép đưa đến món gì, thế là ai cũng nắm lấy Tiểu Bảo Nhi để thực hiện ý đồ, mua đủ mội loại đồ chơi.

Hà Khởi Duệ nhìn gương mặt vui vẻ của mọi người, hắn chợt sinh ra nhiều ý nghĩ. Hắn cảm thấy mình nên học tập Vương Tử Quân ở nhiều phương diện, đặc biệt là ở phương diện điều chỉnh thái độ của mọi người, hắn càng phải học tập bí thư Tử Quân.