Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1003: Bệnh kinh phong còn chưa kịp phát thì người ta đã biết




Vương Tử Quân nhìn Lục Ngọc Hùng đứng trò chuyện vui vẻ trong đám người mà thật sự không có bất kỳ vấn đề gì, hắn vẫn đi đến với nụ cười rạng rỡ trên môi. Lý Quý Niên đi bên cạnh Vương Tử Quân, lúc này tâm tư thật sự trầm xuống rất nhanh.

Lý Quý Niên biết rõ trong quan trường không có sự việc yêu vô cớ hận vô cớ, bây giờ người ta đang dựa về phía Lục Ngọc Hùng, như vậy càng chứng minh tin tức đến từ Duẫn Quang Phát là không sai. Nếu mình ảm đạm rơi đài, như vậy kết cục...

- Bí thư Vương...

- Bí thư Vương...

Một vài người thấy Vương Tử Quân và chủ tịch Lý Quý Niên đi đến, thế là bọn họ nhanh chóng đứng lên chào hỏi. Những người đang trò chuyện vui vẻ quanh Lục Ngọc Hùng cũng nhanh chóng đến tụ tập chung quanh Vương Tử Quân.

- Bí thư Vương, vừa rồi tôi đã tìm hiểu một chút, các đồng chí rất nhiệt tình, bảo rằng hôm nay sẽ dùng một bữa cơm đơn giản, đợi đến thời điểm cuối năm có thành tích cao độ, bọn họ sẽ bắt ngài mời bữa tiệc lớn.

Lục Ngọc Hùng thấy Vương Tử Quân thì cũng mỉm cười đi đến rồi lớn tiếng nói.

- Được rồi, chúng ta nhớ cho kỹ đấy nhé, cuối năm nay sẽ khác hẳn năm trước. Tôi đứng nơi đây nói rõ ràng, chỉ cần năm nay có thể vượt qua năm trước, chúng ta sẽ tụ tập uống một bữa cực kỳ sảng khoái.

Vương Tử Quân vung tay lên với mọi người, hắn dùng giọng cực kỳ hào khí nói.

Thấy bí thư Vương hào hứng như vậy thì đám bí thư và chủ tịch huyện cũng nhiệt tình kéo đến vây quanh, bọn họ giới thiệu kế hoạch phát triển của quận huyện mình trong năm nay, thế là bầu không khí đại sảnh trở nên cực kỳ nhiệt liệt.

Lục Ngọc Hùng đứng ở bên cạnh nhìn tình huống náo nhiệt đang diễn ra nhưng trong lòng lại sinh ra cảm giác khổ sở. Năm xưa dù là bí thư Trình Tự Học còn công tác ở thành phố La Nam, thậm chí cũng chưa từng đạt đến mức độ này. Vương Tử Quân làm người đứng đầu thành phố La Nam còn chưa được một năm, thế nhưng đám lãnh đạo quận huyện đã vây quanh không có lối chen chân, chính Lục Ngọc Hùng cũng cảm thấy mình và Vương Tử Quân có chênh lệch quá lớn.

Nhưng khi Lục Ngọc Hùng nghĩ đến tin tức mà đại nhân vật trên tỉnh để lộ ra với mình, tâm tình của hắn lại trở nên tốt hơn. Tuy hắn không thể trở thành bí thư thị ủy, thế nhưng trở thành chủ tịch thành phố cũng đã là quá tốt. Hơn nữa khi trở thành chủ tịch thành phố thì mình sẽ có cơ hội được cạnh tranh công bằng với Vương Tử Quân.

Tiệc rượu bắt đầu, Vương Tử Quân dẫn các vị lãnh đạo thị ủy đi chúc rượu các vị lãnh đạo quận huyện, vì vậy mà bầu không khí cực kỳ nhiệt liệt. Vương Tử Quân càng mở miệng nói cuối năm mình sẽ tự mời rượu ba quận huyện đứng đầu ở phương diện phát triển kinh tế, lời hứa hẹn này càng làm cho các vị bí thư và chủ tịch huyện cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Bọn họ đều biết rõ, đến lúc đó bọn họ không chỉ được bí thư Vương kính rượu, còn gây ra ấn tượng tốt với bí thư Vương. Nếu bọn họ có thể để lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, điều này là cực kỳ quan trọng với phương hướng phát triển của bọn họ trong tương lai.

Lý Quý Niên uống nhiều rượu, tâm tư càng thêm hỗn loạn. Con người nếu như không có lòng nghi ngờ thì không có vấn đề, thế nhưng một khi mà trong lòng đã mọc rể nghi ngờ, chắc chắn nhìn thứ gì cũng cảm thấy không đúng. Vì không có chuyện gì cũng có thể tìm ra vấn đề, huống hồ lần này là thật sự có chuyện xảy ra.

Trong lúc đi mời rượu, Lý Quý Niên chợt cảm thấy Lục Ngọc Hùng càng được đám bí thư và chủ tịch huyện kia coi trọng hơn cả mình. Tuy đám người kia căn bản không kính sợ và tôn trọng Lục Ngọc Hùng bằng Vương Tử Quân, thế nhưng lại vượt qua chính mình.

Lý Quý Niên thấy đám người kia tuy còn kính sợ mình, thế nhưng lại không đạt đến mức độ như đối với Lục Ngọc Hùng. Chính hắn là chủ tịch thành phố La Nam, bây giờ có được sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, có thể nói là liên tục phát triển. Thế nhưng lúc này một người như hắn lại không bằng Lục Ngọc Hùng, điều này chỉ có thể nói rõ trong lòng mọi người không coi một chủ tịch Lý như hắn ra gì.

- Thư ký trưởng, hai chúng ta uống một ly.

Lý Quý Niên thấy Kim Điền Lạc đứng mở miệng phân phó giám đốc khách sạn ở bên cạnh, thế là vẻ mặt hắn chợt biến đổi, sau đó nâng ly đi về phía Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc đối mặt với lời mời của chủ tịch Lý Quý Niên thì cũng không phản đối, hắn phất tay cho viên giám đốc kia đi nơi khác, sau đó nâng ly lên nói:

- Chủ tịch Lý, tôi mời ngài một ly.

- Ôi, thư ký trưởng, hai người chúng ta đã cộng sự với nhau nhiều năm, nếu có gì bất kính mong anh bỏ quá cho. Chúng ta cùng nâng ly.

Lý Quý Niên nói rồi nâng ly rượu cụng với Kim Điền Lạc, sau đó uống cạn.

- Hôm nay chúng ta vui vẻ uống rượu, cũng không biết sang năm có còn cơ hội được uống rượu với anh Kim nửa không?

Lý Quý Niên nâng ly rượu trong tay lên rồi dùng giọng cảm khái nói với Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc là một thư ký trưởng văn phòng thị ủy, tất nhiên sẽ là người cực kỳ linh thông tin tức. Lúc này hắn nghe được những lời tràn đầy ý nghĩa của chủ tịch Lý Quý Niên, thế là thầm hiểu ra vấn đề, có lẽ là những tin đồn ngoài kia đã truyền vào tai chủ tịch Lý. Tâm tư của hắn khẽ động, hắn cười nói:

- Vì sao lại không thể cùng uống rượu với nhau? Trừ khi chủ tịch đại nhân đề nghị bí thư Vương yêu cầu tỉnh ủy điều tôi đi nơi khác mà thôi.

- Anh Kim, là tôi nói đến tôi ấy chứ.

Lý Quý Niên khẽ đặt ly rượu lên bàn rồi khẽ nói với Kim Điền Lạc.

Vẻ mặt Kim Điền Lạc trở nên cực kỳ nghiêm túc, hắn trầm ngâm một lát rồi trầm giọng nói với Lý Quý Niên:

- Chủ tịch Lý, có một số việc tôi vốn không muốn nói, thế nhưng hai người chúng ta cộng sự với nhau đã rất lâu, cũng không phải không hiểu về tính tình của nhau. Tôi không phải là một người giấu được lời nói của mình, nếu nói không đúng thì kính mong ngài bỏ quá cho.

- Anh Kim, anh nếu coi Lý Quý Niên tôi là người một nhà, kính mong anh cứ nói ra.

Lý Quý Niên vỗ vỗ bả vai Kim Điền Lạc, sau đó trầm giọng nói.

Kim Điền Lạc nhìn thoáng qua Lý Quý Niên, sau đó mới hạ giọng nói:

- Chủ tịch Lý, sự kiện phòng văn thư tỉnh ủy xuống điều tra sự kiện đền bù giải tỏa ở thành phố La Nam chúng ta. Lúc đầu tôi cảm thấy nó chĩa vào bí thư Vương, nhưng cẩn thận suy xét lại, chợt thấy nó giống như hướng về phía ngài.

Vẻ mặt Lý Quý Niên có hơi biến đổi, hắn thật sự không ngờ Kim Điền Lạc lại nói ra như vậy. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó trên mặt chợt lộ ra vẻ phẫn nộ.

- Tiểu nhân.

Lý Quý Niên nhìn thoáng qua Lục Ngọc Hùng rồi lạnh giọng nói.

Bầu không khỉ ở thành phố La Nam càng thêm quỷ dị, lúc này tin tức Lý Quý Niên sắp bị điều động càng truyền ra khắp nơi, ngay cả việc Kim Điền Lạc sẽ đi đến đơn vị nào cũng được người ta ban tán xôn xao.

Có người nói Lý Quý Niên sẽ đi đến mặt trận tổ quốc tỉnh Sơn Nam, có người nói sẽ đến làm bí thư đảng ủy sở văn hóa thông tin, còn có thông tin cho rằng Lý Quý Niên se đi đến làm bí thư một thành phố khác...Thế nhưng tin tức đi đến một thành phố khác làm bí thư lại được lan truyền kém nhất.