Bị Quăng Sang Thế Giới Khác

Chương 47




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

khi tôi bị kéo đi bởi hai cô chị em này , thì tôi cảm thấy như mình vừa bước qua một thứ gì đó . nó cảm giác như mình thả người xuống mặt nước vậy . tôi cất giọng lên hỏi hai chị em.

< cái cảm giác như đi qua mặt nước lúc nãy là gì thế>

<à đó là kết giới cảm nhận . nó sẽ kiểm tra xem người nào là người xấu , người tốt >violet

<và nếu như cảm thấy như đi qua nước thì là người tốt , còn ngược lại hay là có ý đồ xấu là nóng rang . tuy là vẫn có thể qua nhưng kiểu như một lời cảnh báo . nó cũng sẽ báo động với toàn bộ người trong vùng bảo vệ nếu có kẻ xấu đến> yuki

<ồ một kết giới tốt đấy chứ mọi người trong làng làm ra à>

<không nó được lập ra bởi cây linh hồn>violet

<cây linh hồn là gì thế ?>

<nó kìa>

yuki nói và chỉ về phía trước . tôi nhìn theo đường chỉ mà choáng ngợp khi thấy một kì quang thiên nhiên , có thể đời tôi chưa thấy một cái cây nào lại to và đẹp đến thế sao mình lại không chú ý khi tới nhỉ . nó phải cao tới hơn 60 mét thân cây thì bao quanh lấy một tảng pha lê xanh khổng lồ , cũng từ đó mà tỏa ra một hương thơm êm dịu ra xung quanh cùng với những tia sáng huyền ảo . có lẻ khi về mình sẽ cố tìm ra cách trồng cho Atilan những cây như thế .

<chủ nhân . đó chính là mê cung kế tiếp của chúng ta>exia

<vậy đây chính là mê cung sao thật khó tin đấy >

<nhưng mà chủ nhân hiện cổng để vào có vẻ bị đóng lại rồi>exia

khi nghe thấy exia nói thế tôi nhìn sang violet hỏi cô ấy .

<cái cây đó cũng là một mê cung à>

<đúng thế nhưng nó chỉ mở ra 2 lần trong năm thôi . cây linh hồn sẽ mở cửa vào những ngày lễ hội tinh linh cùng với ngày đưa tiễn người đã khuất >

<mà mai mốt là lễ hội tinh linh đấy nếu anh muốn vào mê cung thì hãy đợi tới ngày đó >yuki

<à cảm ơn hai người về thông tin này>

<à mà sao anh cứ đeo mặt nạ vậy>yuki , violet

<tôi phải đeo nó để có thể giao tiếp với exia>

thật ra là tôi vẫn có thể nói chuyện bình thường với cô ấy mà không cần mặt nạ . tôi chỉ đeo nó vì thấy ngầu vậy thôi .

<exia là ai thế>yuki

<nếu em muốn thì anh có thể cho mượn . đây>

tôi tháo mặt nạ ra thì hai người họ có vẻ hồn bay lên mây luôn rồi . tôi phải lay cả hai người để đánh thức họ dậy . yuki khi thức dậy thì xin lỗi và cầm lấy mặt nạ đeo lên . còn violet thì xoay mặt đi chổ khác với một cột khói bay trên đầu .

<a đúng là có một cô gái trong này này . mà bạn đấy đẹp thật>yuki

<đâu vậy cho chị xem với >violet

<đây nè>yuki

yuki đưa cái mặt nạ cho violet . tất nhiên là violet cũng rất ấn tượng với exia trong mặt nạ . sau khi cô ấy nói chuyện vui vẻ với exia một lúc rồi đưa lại cho tôi .

<của cậu đây cảm ơn đã cho mượn>

<khôg sao>

tôi đeo lại mặt nạ của mình và tiếp tục hành trình .

<đến nơi rồi chào mừng anh đến với làng của chúng tôi >violet

trước mắt tôi là cả một ngôi làng rộng lớn nhìn rất yên bình . người dân trog đó tất nhiên là các elf rồi , đang thực hiện những công việc thường ngày của mình cùng với những sinh vật được thuần chủng như sói đêm chẳng hạn .

<anh đi theo em . nhà của chúng em hướng này>yuki

yuki cùng chị em ấy dẫn tôi về nhà của hai người . à mà trên đường cũng có rất nhiều người hỏi về tôi nhưng có vẻ là do tôi bước qua kết giới mà không gây báo động mà không ai đề phòng tôi cả . thậm chí cả trẻ con còn nhảy lên đầu tôi mà nghịch làm tôi rơi cả mặt nạ khiến cho mọi người ai ai cũng đều bất động . tôi phải nhanh chóng lụm lại và đeo lên .

<đây là nhà của chúng tôi đẹp chứ>violet

<à rất đẹp đấy>

<nè yuki em chỉ anh ấy lên phòng nhé , còn chị vào bếp>

<vâng onee-chan . anh đi theo em>

tôi được yuki nắm tay dẫn lên phòng . phòng của tôi khá nhỏ nhưng cũng rất thoải mái đấy chứ còn có cửa sổ nhìn về cây linh hồn nữa chứ .

<cảm ơn em>

<không có gì , em xuống phụ onee-chan đây>

<ờ đi đi>

tôi đóng cửa lại và nằm lên chiếc giường êm kế bên cửa sổ nhìn ra đó cảm nhận cơn gió kèm theo hương thơm nhẹ . tôi nghĩ mình nên nghe nhạc một chút mà thưởng thức cảnh quang nơi này . 

<exia cảm phiền cô bật nhạc light of nibel (ở trên) giùm tôi>

<vâng ạ , mà chủ nhân muốn bật loa ngoài hay không ạ>

<loa ngoài đi>

<dạ được>

tiếng nhạc vang rộng cả không gian làm tôi cảm thấy rất thoải mái . mà cũng cảm thấy may mắn khi mình tới được nơi này . khi tôi đang nhìn ngắm quang cảnh thì đột nhiên phát ra một tiếng động nào đó . tôi phải tắt nhạc đi nhìn về cái tủ đồ nơi phát ra tiếng động .

<shocker>

tay trái tôi biến thành shocker còn tay phải từ từ mở cánh cửa ra .

tôi mở ra đưa tay trái vào với tốc độ rất nhanh nhưng thứ đó nhảy lên đầu tôi . cú nhảy đó khiến cho tôi bị ngã ra sau . cái thứ đó đạp lên mặt tôi mà nhảy lên định chạy ra cửa sổ .

<đừng mong thoát>

với tốc độ bàn thờ của mình tôi nhanh chóng bắt lấy con vật kỳ lạ này một cách nhẹ nhàng để biết nó là gì . khi tôi xoay cái cục bông trắng này lại thì bị nó liên tưởng đến con ori trong một tựa game nào đó .hình như là ori and the blind forest .

<có chuyện gì mà ồn ào thế anh>yuki

<à em vào xem con này đi>

tôi mở cửa cho em ấy vào và đưa con ori này ra hỏi .

<nó là gì thế>

<wao anh chạm được một spirit ư . thật tuyệt !>

em ấy nhìn vào con ori à không spirit trên tay tôi mà hai mắt tảo sáng như bóng đèn 

<và nó là gì>

<các spirit được sinh ra bởi cây linh hồn khi sắp tới hai ngày lễ . chúng có thể coi là tượng trưng cho tinh thần của cây . mà không phải ai cũng có thể chạm vào được nó đâu>

<ồ em thử chạm vào đi >

<có thể sao mà spirit có cho không>

tôi thấy em ấy nhìn vào spirit với ánh mắt chờ mong thì tự hỏi con spirit này có cho không đây .tôi dùng quyền năng của mình chạm vào đầu của spirit và yêu cầu là nó cho yuki chạm vào cũng như nhận em ấy làm chủ nhân . một lúc sau thì nó hơi dừng một chút làm như suy nghĩ gì đó rồi cũng gật đầu .

<có lẻ là nó cho rồi đấy em thử bế xem . à nó cũng chấp nhận em là chủ nhân của nó và tên là ori đấy>

<VÂNG!>

em ấy nhanh chóng nhận lấy con ori , à mà tôi cũng đặt tên nó theo tên trong game cho dễ nhớ rồi . em ấy sờ soạng con ori liên tục mà cười tươi như hoa . một lúc sau thì yuki đem xuống cho violet xem . 

<nee-chan nhìn này là một spirit đấy !>yuki

<wao em có từ đâu đấy>violet

<là anh odoru cho đấy . em ấy tên là ori>yuki

<cảm ơn anh odoru mà anh cũng vào chổ đi bữa tối cũng xong rồi>violet

<à vâng cảm phiền rồi>

tôi ngồi vào bàn ăn các món ăn chủ yếu là chay nhưng cũng có chút thịt vì người elf cũng nhận ra là thịt có những chất dinh dưỡng mà rau củ không thể có . họ chỉ hạn chế ăn thịt lại thôi .

-------------------------------------------------------------------------------

<món ăn cô làm ngon thật đấy violet và em nữa yuki>

tôi ăn mà mỉm cười nhìn về hai cô gái đang ngồi ăn kia . tôi thấy dù đang đeo mặt nạ mà họ khi nghe tôi khen cũng đỏ mặt lại nói năng cũng lắp bắp hơn .

<a..à không ..có gì đâu>violet

<đúng ...thế a...anh quá khen..rồi>yuki

<thôi cảm ơn vì bữa ăn anh lên phòng đây có gì cứ gọi anh>

tôi bước lên phòng đóng cửa lại . kế tiếp dùng thủy thuật mà tắm nhanh cho xong rồi nằm lên giường mở cửa sổ ra cho ánh sáng của cây linh hồn bay vào phòng . tôi ngồi dựa lên thành giường và lấy máy ra bấm god of war 4 . hôm trước xử lý được cái tên xàm l*n đầu game làm tôi thấy đã tay vl hôm nay phải tiếp tục thôi (tôi cũng thế).

-----------------------mấy tiếng sau------------------------

https://youtu.be/MGFiqGGVAuk

<chủ nhân tiến lên phía trước mau! >exia

<ờ biết rồi mà đừng hối!!>

<phù~ cuối cùng cũng xong màng này>

sau khi tôi lấy lại được thanh vũ khí huyền cmn thoại blades of chaos thì lại phải chiến với một đống tên chó má nến giờ hơi mệt . tôi cất dàng máy vào định ngủ thì đột nhiên trên bầu trời đang được bao bọc bởi kết giới đột nhiên chuyển đỏ liên tục . tôi thấy kì lạ nên nâng tầm của cảm nhận mana lên thì thấy có nguyên một quân đoàn hướng về đây . 

<chết tiệc chúng đến đây làm gì>

tôi nhanh chóng đạp cửa chạy ra ngoài tiến về phòng của hai chị em và  đấm vào cửa kêu hai người dậy .

<có chuyện gì thế odoru tối rồi đấy>violet

<violet cậu hay cùng em gái cậu kêu mọi người dậy . chạy về phía cây linh hồn mau có một đoàn quân đang hướng về đây>

<sao có thể>violet

<đúng đấy onee-chan cả kết giới đang liên tục hóa đỏ chứng tỏ số lượng không ít đâu chúng ta phải đi nhanh>yuki

<ờ hai người đi đi tôi sẽ ở lại xử lý bọn chúng >

<<nhưng...>>

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau