Editor: Mẹ Bầu
Đích xác, thời điểm Lê Lạc đã tìm đến Sở sinh hóa Thanh Hoài để làm báo cáo xét nghiệm kết quả ADN, Tạ Uẩn Ninh cơ bản đoán được bạn gái. . . bạn gái trước của mình có việc cần phải làm về sau này. Làm một cổ đông của AC, nhưng Tạ Uẩn Ninh vẫn luôn luôn không tham dự việc kinh doanh cùng quyết sách của tập đoàn AC. Thậm chí đến cả cuộc họp hằng năm anh cũng đều tham gia ít ỏi, nhưng không có nghĩa là anh không biết việc Thương Vũ đại diện cho tập đoàn AC thu mua đại bộ phận cổ phần công ty của Lâm thị. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Hôm nay Tạ Uẩn Ninh đi đến dự cuộc họp, cũng không phải chỉ là đến xem Lê Lạc sẽ công bố hết thảy như thế nào. Tính cách của Lê Lạc là như thế nào, anh hiểu biết rất rõ. Bởi vì rõ ràng, cho nên Tạ Uẩn Ninh cũng có thể hiểu được. . . Một ít.
- - ". . . Em có thể nói xem, trong những việc mà em đang làm hiện tại, em có cảm thấy được sự vui vẻ sao?"
- - "Sẽ không đâu, nhưng mà em muốn nhận được sự thỏa mãn."
Con người này thẳng thắn, thành khẩn lại quang minh đến cỡ nào. Ngủ say hai mươi mấy năm, sau khi tỉnh lại, lại có thể lấy một đôi mắt trong sáng tựa như hồ nước mênh mông để nhìn ra thế giới này như trước. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Hơn nữa lại còn so sánh một phần tín niệm cùng dũng khí với đại đa số nhiều người ở trên đời này. Người con gái ấy không ngại không sợ, cũng cực kỳ rõ ràng minh bạch.
Cho nên, Tạ Uẩn Ninh anh lại có lý do gì để ngăn cản cô đây.
Cô nghĩ muốn làm náo loạn thì cứ việc liền náo loạn. Cô muốn lên trời thì cứ việc liền trên trời. Là một người bạn trai trước, Tạ Uẩn Ninh không có cách nào khác để đi cùng cô lên trên trời. Vậy thì anh chỉ có thể hỗ trợ giúp bắc cho cô một cây thang là được rồi. Nếu như cô không cẩn thận mà bị ngã xuống bên dưới, thì anh còn có thể tiếp đỡ được.
Toàn bộ hàng ghế phía trước, không chỉ Tạ Phồn Hoa kinh ngạc kêu ra thành tiếng, mà Thương Ngôn đồng dạng cũng trợn mắt há hốc mồm. Chỉ có Tạ Uẩn Ninh là khuôn mặt vẫn trầm tĩnh thản nhiên. Điều này ở trong mắt người cha của anh, Tạ Phồn Hoa, thì anh giống như là một đồng lõa.
Ở cách nhau không xa lắm, Lâm Hi Âm sớm đã kinh ngạc đến thất sắc. Dưới ánh đèn lộng lẫy sáng ngời của yến hội, đối diện với một gương mặt được trang điểm tinh xảo, giờ đã trắng bệch ra, làm cho người ta nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi. Phía sau lưng thấm mồ hôi, trong lúc vô tri vô giác, cả người bị toát ra một lớp mồ hôi lạnh; tứ chi cứng ngắc. Máu toàn thân nhanh chóng lạnh ngắt đi, khi Lê Lạc ở trên sân khấu đã nói rằng, bà ta đã chiếm đoạt tài sản của Lâm thị một cách bất hợp pháp. Đặc biệt là trái tim của Lâm Hi Âm, dường như bị một bàn tay hung hãn nắm chặt lấy, xé nát cho đến khi mạch máu vỡ tung và huyết tương chảy ra ...
Không có thể nào… Lê Lạc không thể nào có khả năng biết được hết thảy những chuyện này. Cho dù Lê Lạc có thật sự là con gái của Lâm Thanh Gia đi nữa, cũng không thể nào có thể biết được nhiều như vậy! Lại càng không có khả năng là người thừa kế duy nhất của Lâm thị, không có khả năng, không thể nào như vậy được. . .
Đôi môi của Lâm Hi Âm đã phát run. Bà ta tự nhủ với bản thân mình không thể tự loạn trận cước, không thể hoảng loạn, càng không thể thừa nhận Lê Lạc là người thừa kế của Lâm thị! Lê Lạc chỉ là một con bé trẻ ránh có một lai lịch bất minh mà thôi, thậm chí cô ta không còn có biện pháp nào để chứng minh bản thân mình là con gái của Lâm Thanh Gia!
Lê Lạc đứng ở trên sân khấu, không nén nhịn được việc nhìn xuống gướng mặt của Lâm Hi Âm đang phấn khích vạn phần. Cô biết Lâm Hi Âm rất khó tin tưởng, càng khó chấp nhận. Bất quá cô còn có suy nghĩ đối với Lâm Hi Âm rắng, cô càng nói thì Lâm Hi Âm lại càng khó tin, càng khó chấp nhận! Nhwngmoij chuyện vẫn còn ở phía sau nữa.
Cho nên Lê Lạc thật sự nghĩ muốn ao ước Lâm Hi Âm sẽ có một trái tim lớn, vô cùng mạnh mẽ, ngàn vạn đừng dễ dàng ngã xuống như vậy.
Tiếp sau đó, Lê Lạc cũng không có quá nhiều trần thuật. Cô đến đây là để thông báo tin tức, không phải là lên sân khấu để kể chuyện xưa. Hôm nay là cuộc họp thường niên của tập đoàn AC. Ở bên dưới sân khấu có rất nhiều truyền thông phóng viên, bọn họ muốn lấy tin tức, đương nhiên là muốn tìm đương sự.
Đồng dạng mọi việc đều là do con người! Lê Lạc cô cũng muốn lưu lại một chút lời nói cho Tổng giám đốc Thương và Phó Tổng giám đốc Lâm. Nếu như mọi lời nói đều từ cô nói ra, có độ tin cậy ngược lại không cao rồi.
Phía sau, Thương Vũ một thân tây trang màu bạc, giày Tây, giữ vững khí tràng lẫn phong độ lớn lỗi lạc của một ông chủ lớn. Một đôi ánh mắt lợi hại trầm thâm thúy ổn dưới hàng lông mày rậm. Lê Lạc xoay người lại, đối diện với Thương Vũ.
Thương Vũ chính chỉ nhìn về hương cô hơi kéo kéo khóe môi, như cười như không cười, tựa như cũng không ngại Lê Lạc cô đã mang đến phiền phức cho ông ta vậy. Lê Lạc mặt không chút biểu cảm, giao tiếp qua lại cùng với Thương Vũ, không hề để lại một câu nói dư thừa.
Thương Vũ cúi đầu. Bên tai ông vang lên tiếng gọi cô một câu: "Ja lyn. . ." Khi còn du học ở nước Mĩ, Lâm Thanh Gia đã từng dùng cái tên tiếng Anh này.
Toàn bộ hội nghị của tập đoàn AC đều lộ ra vẻ phấn khích. Mà Internet thì lại càng phấn khích hơn. Trang Weibo của Lâm Hi Âm. Ở phía dưới trang Weibo chính thức Lin' love (Tình yêu của Lâm Thị) của Lâm thị, thậm chí cả ở trên tài khoản cá nhân xã giao của Lâm Giai Khởi, thật vất vả lắm bạn hữu ở trên mạng mới yên tĩnh trở lại, lúc này lại bắt đầu dâng lên.
Phần lớn đều là bát quái không thiếu một góc nhìn nào của quần chúng. Giống như bản chất con người, ích kỷ và thờ ơ, có nền tảng là sự ấm áp và xấu xa như hận thù. Lê Lạc cũng không muốn lợi dụng nhân tính lẫn lòng người để cho quần chúng đứng về ở phía bên cô. Cho nên cô chỉ có thể nói ra chân tướng sự thật. Cô không cần đồng cảm mà chỉ cần công lý.
Lâm Hi Âm cùng Phương Tử Văn đã rời khỏi hội trường trước thời gian rồi. Bởi vì không thể gánh được những phỏng vấn liên tục ép hỏi của truyền thông, nên bỏ chạy trối chết. Kết quả hai người ra tới bên ngoài, thì lại càng đối mặt với phóng viên truyền thông nhiều hơn nữa, Phương Tử Văn va va chạm chạm mở miệng nói: "Sự tình thật sự có phải giống như là trên mạng đã nêu ra hay không. . . Kỳ thực là tôi cũng không biết. . ."
Trong lời nói "Không biết" kia của Phương Tử Văn, thật ra không phải là không có nguyên do. Ông ta thực sự không biết là bà xã của mình thế nào lại không phải là người thừa kế của Lâm thị như vậy! Thời điểm Phương Tử Văn quen biết với Lâm Hi Âm, thì Lâm nhị tiểu thư đã hậm hực tự sát chết rồi. Cho nên số cổ phần công ty của vợ chồng nhà họ Lâm lưu lại kia, đều thuộc quyền sở hữu của bà xã nhà ông Lâm Hi Âm. Bao gồm có biệt thự cùng nhà xưởng của nhà họ Lâm. Cũng bởi vì thân phận này của Lâm Hi Âm, cho nên ông ta đã dùng hết sức theo đuổi Lâm Hi Âm. Hơn nữa năm đó Tổng giám đốc Thương vô tình thu mua 49% cổ phần công ty của Lâm thị, cùng với việc cưới tiểu thư Tạ Tĩnh Di nhà cao cửa rộng. Thì Phương Tử Văn thực sự đã nhặt được một chuyện đại tiện nghi. Không nghĩ tới cái "Đại tiện nghi" này, lại đã nổ tung tại chỗ.