CHAP 6: NHẬP HỌC
Kể từ ngày hôm đó, kể từ lúc sức mạnh của hai đứa trẻ Ray và Hinata được giải phóng thì cũng là lúc cả hai được chính thức luyện tập phép thuật. Và giáo viên hướng dẫn cho hai đứa trẻ không ai khác chính là cha mẹ của chúng - nó và hắn.
Việc huấn luyện cho Ray rất dễ dàng vì dù sao nó và hắn cũng là những phù thủy mạnh nhất của thế giới phép thuật, những gì cả hai biết đều được truyền lại cho Ray và Ray cũng học tập rất nhanh chóng, tiếp thu và thực hành vô cùng xuất sắc. Vấn đề là huấn luyện cho Hinata.
Sức mạnh của Hinata rất đặc biệt. Về khả năng trị thương, nó có thể giúp đỡ cho con gái mình bởi lẽ, sức mạnh bị phong ấn của nó cũng manh một khả năng trị thương đáng nể. Thế nhưng, việc điều khiển khả năng nhìn thấu tương lai, nó và hắn đều không biết phải hướng dẫn thế nào. Nó cũng đành bất lực, thôi thì... đành để số phận dẫn dắt khả năng của Hinata vậy.
Thời gian cứ thế trôi đi. Khả năng của cả hai đứa trẻ Ray và Hinata được cải thiện và nâng cao lên hằng ngày. Và... cả hai cũng đã... bước vào tuổi 16.
Xét về năng lực phép thuật của cả hai lúc này, Ray đã có thể ngang bằng với hắn, chỉ cần luyện tập thêm thì chắc chắn sẽ vượt qua được. Còn Hinata, khả năng trị thương của cô bé tiến bộ vượt bậc, khả năng trị thương vô cùng xuất sắc. Tuy nhiên, việc xem trước tương lai cô bé chưa thể tự mình điều khiển được mà năng lực đó sẽ tự nhiên xuất hiện, và những điều Hinata nhìn thấy... chắc chắn sẽ xảy ra, không thể nào thay đổi được.
Nó và hắn đã suy nghĩ rất lâu, đã bàn bạc rất kĩ và cuối cùng đã đưa ra quyết định: Nó và hắn sẽ cho hai đứa con của mình - Ray và Hinata - rời khỏi nơi đây, đến nhập học tại Witchard.
Thật ra, nó và hắn vốn muốn gia đình mình sẽ hoàn toàn cách li với thế giới bên ngoài, nhưng cuối cùng lại đưa ra quyết định này vì cả hai muốn tốt cho hai đứa con của mình. Nó và hắn nghĩ rằng, vào Witchard sẽ giúp Ray và Hinata nâng cao được thực lực của mình hơn vì ở Witchard có rất nhiều phù thủy giỏi. Thêm vào đó, nó nghĩ tiếp xúc với môi trường bên ngoài có thể giúp Hinata tìm được cách điều khiển khả năng đặc biệt của mình - nhìn thấu tương lai.
Chính vì vậy, hôm nay chính là ngày Ray cùng Hinata rời khỏi căn nhà nhỏ này, cùng nhau bước ra thế giới bên ngoài, đến nhập học ở Witchard.
Trước lúc cả hai vào Witchard một ngày, trên chiếc xích đu nhỏ, Ray và Hinata trờ chuyện cùng nhau. Hinata tựa đầu vào vai anh trai mình, cất giọng vô cùng nũng nịu và đáng yêu:
- Anh Ray, đến Witchard chắc chắn sẽ có rất rất rất rất nhiều bạn nữ đấy. Mấy bạn ấy cũng xinh đẹp lắm cơ.
Ray vẫn giữ nét mặt lạnh lùng, bình thản, đưa mắt lơ đãng lên nhìn bầu trời, đáp lời em gái mình:
- Có lẽ vậy.
Hinata phụng phịu:
- Anh Ray. Anh gặp mấy bạn ấy rồi... anh sẽ bỏ mặt Hinata một mình phải không?
Ray khẽ nở nụ cười nhưng rồi cũng thu hồi lại rất nhanh. Ray giữ bộ mặt không cảm xúc, nói:
- Hinata này. Ở Witchard ấy, chắc chắn cũng có rất nhiều bạn nam đẹp trai, lại tài giỏi nữa nhé. Vậy... đến đó rồi... Hinata sẽ vì mấy bạn năm ấy mà bỏ rơi anh trai tội nghiệp này phải không?
Hinata nghe những lời này, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt anh trai mình, vô cùng nghiêm túc và dứt khoác nói:
- Không bao giờ nhé!!! Hinata lúc nào cũng chỉ ở bên cạnh anh Ray thôi. Với Hinata, anh Ray là tài giỏi nhất, anh Ray là đẹp trai nhất. Dù có là ai đi chăng nữa thì cũng không thể làm Hinata bỏ rơi anh Ray được.
Ray xoa đầu Hinata:
- Mấy bạn nam đẹp trai tài giỏi cũng không thể làm Hinata bỏ rơi anh Ray, vậy thì mấy bạn nữ có xinh đẹp đến đâu cũng vậy thôi. Anh đã hứa sẽ luôn bên cạnh bảo vệ Hinata rồi không phải sao??? Hinata không tin anh à???
Hinata vội vã lắc đầu rồi ôm chầm lấy anh trai:
- Vâng, em biết rồi.
Ray cũng choàng tay ôm lấy em gái mình. Ở cạnh Hinata, lúc nào Ray cũng vui vẻ cả, không thể nào tỏ ra lạnh lùng được.
Yên tĩnh được một lúc, Hinata lên tiếng:
- Anh Ray này. Em quyết định rồi, đến Witchard, em sẽ luôn theo sát anh, loại bỏ tất cả vệ tinh bám xung quanh anh.
Ray bật cười. Hinata nhìn Ray, trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp, giọng nói vô cùng nghiêm nghị:
- Anh nghe kĩ đây, đến Witchard rồi chỉ được cười như thế khi chỉ có anh và em thôi. Bình thường anh phải lạnh lùng vào, cứ như lúc anh không chơi với Hinata ấy. Anh mà cứ cười như thế này thì mấy bạn nữ sẽ thích anh mất thôi, Hinata không muốn vậy đâu.
Ray hơi ngẩng người. Hinata ngốc này, không cần cô bé nhắc thì cậu cũng sẽ vậy thôi, chỉ có bên cạnh Hinata, Ray mới trở nên vui vẻ, thân thiện và hay cười đến vậy thôi, tính tình cậu thực chất là hệt như cha mình là hắn, lạnh như băng vậy.
Nhưng Ray cũng nhanh chóng gật đầu:
- Được rồi. Còn Hinata thì sao?
Hinata mỉm cười:
- Em nhé, em sẽ học theo anh Ray, sẽ lạnh như tảng băng và cũng chỉ thân thiết với mỗi anh Ray mà thôi.
Ray mỉm cười nhẹ, hài lòng xoa đầu Hinata, vuốt ve mái tóc bạch kim.
Nó chuẩn bị đủ mọi thứ cho chuyến đi của con mình. Mọi thứ đều rất chu tất. Để đảm bảo sự an toàn cho hai đứa con của mình, nó quyết định sẽ để bé Pi ở cạnh Ray và Hinata, nhưng bé Pi phải giấu mình, không để bất kì ai ngoài Ray và Hinata nhìn thấy, nếu không sẽ dễ bị phát hiện ra là hai đứa có liên quan đến nó và hắn, như vậy sẽ có nhiều rắc rối. Nó không muốn vậy.
Thêm vào đó, Ray và Hinata sẽ mang theo một linh thú nữa, chính là một chú chồn bay. Linh thú này tuy không có sức mạnh gì đặc biệt nhưng lại có khả năng đặc biệt đó là khả năng liên lạc. Nhờ linh thú này, nó, hắn và hai đứa con của mình có thể liên lạc và nắm được tình hình của nhau. Như vậy, nó mới có thể an tâm được.
Mọi thứ đã xong xuôi, Ray và Hinata có thể khởi hành rồi.
Hắn ở bên ngoài, ôm lấy Hinata rồi quay sang ôm Ray để thay lời tạm biệt. Rồi, hắn hỏi Ray:
- Con nhớ những gì cha dặn chứ?
Ray gật đầu. Không như mọi lần, Ray không gây sự chọc tức cha mình nữa mà mỉm cười nhẹ nhàng:
- Con thích phép thuật đó của cha lắm đấy. Rất thú vị.
Hắn bật cười, vỗ vai con trai, nói bằng giọng vô cùng tự hào:
- Phép thuật cấp cao đấy nhóc con. Mà con trai ta cũng rất giỏi, mới thấy một lần mà đã làm được xuất sắc rồi.
Ray cười nhẹ:
- Con trai của cha mẹ mà.
Lúc này, nó cũng đã ra tới bên ngoài. Nó ôm hai đứa con của mình, hôn lên trán từng đứa rồi dặn dò vài thứ. Cuối cùng thì cũng đã đến giờ khởi hành.
Hinata rơm rớm nước mắt, chạy lại ôm chầm lấy nó và hắn. Ray cũng tiếng lại ôm nó và hắn nhưng nét mặt vẫn vô cùng bình thản, chỉ có điều hơi buồn. Ray dỗ dành Hinata để cô bé đừng khóc rồi cả hai chào tạm biệt cha mẹ, leo lên lưng bé Pi, chuẩn bị khởi hành.
Bé Pi sải rộng đôi cánh, từ từ bay lên cao khỏi mặt đất. Hắn ôm nó, cả hai vẫy tay chào tạm biệt hai đứa con của mình. Ray và Hinata cũng vẫy tay tạm biệt nó và hắn. Lúc bé Pi đã bay khuất dạng, nó mới khóc nấc lên thành từng tiếng, nó thậ sự... chẳng muốn rời xa Ray và Hinata chút nào cả.
Hắn ôm nó vào lòng, vỗ về. Cả hai cùng trở lại ngôi nhà nay chỉ còn lại hai người, vắng đi hình bóng hai đứa trẻ đáng yêu, tinh nghịch.
Hinata lúc rời đi cũng chực chờ rơi nước mắt nhưng nhờ có Ray bên cạnh mà đã bình tĩnh trở lại. Cả hai cùng bé Pi nhanh chóng tiến đến Witchard, chuẩn bị nhập học. Hai người... đã nhập học trễ một tháng rồi.
Lúc đến nơi thì đã về chiều, Ray và Hinata nhanh chóng làm thủ tục để nhận phòng trong kí túc xá, còn việc nhập học cho cả hai thì Haku đã giải quyết theo lệnh của hắn từ trước rồi nên cả hai không phải lo.
Về phòng kí túc xá. Nam và nữ sẽ ở phòng riêng biệt nhưng nhờ có phép thuật điều khiển tâm trí mà hắn đã dạy cho Ray mà Ray đã dễ dàng điều khiển được người quản lí phòng kí túc xá và được phép để hai anh em Ray cùng Hinata ở chung một phòng. Như vậy sẽ tiện cho việc Ray cùng Hinata chăm sóc lẫn nhau cũng như giữ kín thân phận của mình.
Vừa về tới phòng, Hinata đã mệt mỏi thả mình xuống giường ngủ. Ray nhìn em gái khẽ mỉm cười rồi sắp xếp đồ đạc trong phòng, tiện thể vào bếp làm vài món ăn cho bữa tối.
Mùi thức ăn thơm phức kéo Hinata đang nằm ngủ ngon lành trên giường tiến lại phía bếp, trầm trồ:
- Anh à... anh là số một.
Ray cười, gõ nhẹ vào đầu em gái:
- Ăn đi nào.
Hinata gật đầu, bữa tối của hai anh em diễn ra vô cùng vui vẻ. Ngay sau đó, cả hai dùng linh thú liên lạc với nó và hắn, báo rằng đã an toàn đến Witchard và thuận lợi được ở chung phòng.
Và sáng hôm sau, Ray cùng Hinata chính thức nhập học.
Không khí buổi sáng ở đây cũng khá trong lành, thế nhưng vẫn không bằng ở nhà của cả hai được. Mặc trên mình bộ đồng phục của Witchard, Hinata khoác vai Ray, tung tăng bước đến trường.
Ở đây thực sự rất náo nhiệt, khác hẳn nơi Ray cùng Hinata ở. Mọi thứ đều rất mới lạ, Hinata không kiềm được mà cứ mãi nhìn quanh, miệng nói liên hồi trong khi Ray chỉ lẳng lặng quan sát xung quanh rồi đáp trả những câu hỏi của Hinata. Nơi đầu tiên cả hai cùng đến là phòng hiệu trưởng.
Cả hai bước vào, hiệu trưởng đã chờ sẵn, bên cạnh còn có một giáo sư của Witchard. Thấy hai đứa bước vào, hiệu trưởng lên tiếng:
- Ray và Hinata, đúng chứ?
Cả hai cùng gật đầu. Hiệu trưởng chỉ tay về phía giáo sư, nói:
- Đây là giáo sư của Witchard. Cô ấy sẽ đưa hai em lên lớp. Các em tạm thời học lớp phù thủy cấp cao, đợi khi nào chuẩn bị xong, thầy sẽ cho hai em thực hiện bài kiểm tra năng lực, lúc đó sẽ chính thức xếp lớp cho phù hợp.
Cả hai gật đầu, điều này nó đã cho cả hai biết rồi nên chẳng có gì bất ngờ cả. Rồi, cả hai cùng bước theo giáo sư, Ray vẫn lạnh lùng, không chút cảm xúc còn Hinata có phần hơi lo sợ, nắm chặt tay Ray để giữ bình tĩnh. Ray cũng siết nhẹ tay Hinata, ý bảo Hinata không có gì phải sợ, cậu lúc nào cũng ở bên cạnh và bảo vệ cho cô bé được an toàn tuyệt đối.
Cả hai cứ thế bước đi. Ngôi trường này hệt như những gì nó và hắn đã kể, thật sự rất lộng lẫy và cũng rất rộng lớn. Đi mãi, đi mãi, cuối cùng cả hai cũng bước vào lớp học của mình. Giáo sư đưa hai chúng nó vào lớp rồi lên tiếng:
- Các em, đây là hai học viên mới của lớp ta.
===============================ENDCHAP6===================