Sau một lúc đắm chìm trong suy nghĩ, hôm nay cô mới để ý đến khung cảnh bên đường, bị cuốn hút cô lỡ miệng mà thốt lên không cần suy nghĩ:
-Hôm nay hoa anh đào nở quá trời luôn nè, Rin ơi đ............
Đang nói giữa chừng, đột nhiên nhắc đến từ Rin, cô chợt nhận ra cảm thấy mình bị hố hối hận vội che miệng lại, rồi quay sang nhìn sắc mặt nó, nhưng nó chẳng tỏ vẻ gì vẫn giữ giọng nói - độ của mình nói:
-Đi nhanh trễ học!
Nói rồi nó bước đi trước, đơn thuần là nó chỉ muốn thoát khỏi nơi chất chứa bao kỉ niệm "giả tạo" này càng nhanh càng tốt. nó bước đi thật nhanh để lại Yuuko nhìn theo nó mà ánh mắt ngập tràn niềm lo lắng "Rin à? Chừng nào cậu mới thôi dằn vặt bản thân mình đây hả Rin? Lỗi đâu phải do cậu!"
Rồi nhỏ cũng thật nhanh lẽo đẽo đi theo nó. đang đi thì...
"Rầm" có vẻ nó bị ai va trúng và cả 2 đều ngã xuống đất. Đó là 1 cậu con trai, người con trai đó khẽ nhăn mặt nhưng rồi thật nhanh ngồi dậy, nhặt vài quyển tập của mình rồi chạy đi ngay có vẻ có chuyện gì đó gấp lắm(kary: gấp gì thì gấp cũng phải xin lỗi người ta chứ trùi! all:ừm,ườm au nói quá chí lí! kary: ta mừ)
Yuuko cũng vội đỡ Rin lên,hỏi han:
-Cậu có sao không vậy?
Nó chỉ lắc đầu thay cho câu trả lời rồi nhanh nhặt mấy quyển tập của mình lên. nhặt đến quyển cuối thì nó chợt khựng lại nói vẻ khó chịu:
-Nhầm
Yuuko nghe nó nói 1 câu không đầu cũng không đuôi thì chả hiểu gì sất ngây ngô hỏi:
-Hửm?
Nó hiểu ý nhưng khong nói gì thêm đưa quyển tập đến trước mặt cô. Cô cầm lấy quyển tập,cuối xuống đọc dòng chữ tên ghi ở bìa tập:
-Hở?! Fuji Kou. À....
Yuuko chợt "à" lên 1 tiếng ỏ vẽ đã hiểu nhưng rồi vội thốt lên
-Ủa sao cái tên này nghe quen quen ấy nhỉ?để coi.....
Nhỏ nói rồi đứng dậy. chống tay lên cằm 1 hồi rồi vội reo lên:
-A! nhớ rồi chẳng lẽ là cái cậu mà mấy bạn nữ trường mình năm rồi bàn tán xôn xao đây sao, nghe nói là đẹp trai, học gi............
Chưa đợi nhỏ bạn của mình nói xong, nó vội đứng dậy cắt ngang nói, rồi bước đi:
-Không quan tâm
Nghe vậy cô cũng đi theo sau hỏi ngây thơ:
-Ơ..còn quyển tập thì sao?
Vẫn giọng nói đó:
-Cùng trường, tìm hắn trả
-Ừm vậy cũng được!
Nói xong Izumi nhảy lên trên chợp lấy cánh tay của nó, rồi nghiêng đầu cười nói:
-Đi
Nó không nói gì thể hiện cho sự đồng ý. thế là đôi bạn cùng nhau đi đến trường. Mà không hề hay biết từ đây cuộc sống của họ sẽ bắt đầu bước sang 1 bước ngoặc mới