Trên thế giới này có vô vạn những thứ phiền phức của xã hội, nó vây quanh bạn bao gồm cả mặt xấu,mặt tốt, giả dối, đố kị, ghen ghét,...
Những điều đó của nhân loại tôi đã thấu hiểu tất cả. Bạn sẽ thấy thú vị nếu bạn đặt mình vào thế giới của tôi. Hay một cách khác, là hòa mình vào câu chuyện này...
Tại trường chụp ảnh, một cô gái có mái tóc đen dài xoăn lọn với vẻ đẹp quyến rũ khiến bao người mẩn mê, đôi môi đỏ chói mỏng nhẹ và thân hình gợi cảm làm say đắm bao ánh mắt của fan hâm mộ,đôi mắt chứa đầy sự thông minh sau chiếc kính râm đen mờ ấy đang đi cùng những người mặc đồ đen phía sau.
Họ đi giữa một đám đông được rẽ sang hai bên. Mọi người không khỏi bàn tán chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nữ thần tỏa sáng trước mặt một cách ồn ào:
" nhìn kìa, đó là Ấn Thiên Băng, nữ minh tinh đang hot lừng lẫy khắp nước đó"
" cô ấy thật xinh đẹp, còn đẹp hơn cả trong ảnh nữa"
" trời ơi, tôi muốn có chữ kí của cô ấy, có cả ảnh chụp cùng càng tốt"
Những lời bàn tán khen ngợi xung quanh tôi, tôi đã nghe nó hơn khoảng hàng ngàn lần. Và tôi cũng không tránh khỏi những lời chê bai và chễ giễu của những người ghen tỵ:
"trời ơi, Ấn Thiên Băng có gì mà ngưỡng mộ ghê gớm thế"
"đúng vậy, chẳng qua chỉ là một nữ minh tinh thôi, nghe nói cô ta có nhiều tin đồn dính tới xã hội đen lắm"
" nhưng tôi thắc mắc khi những tin tức xấu của cô ta được phát tán thì tự dưng nó lại biến mất và chìm lặng chưa tới một ngày, cô ta đã bỏ tiền ra mua chuộc giới truyền thông chăng?"
Vào sàn chụp ảnh, tôi tháo nhẹ chiếc kính râm ra với vẻ mặt tự tin, chống nạnh nhìn những người ở đó, miệng nhẹ nhàng nói nhưng ánh mắt không kém sự hòa hợp, nghiêng đầu nhẹ lên tiếng:
"tôi tới rồi đây, hôm nay...lại có bao nhiêu ảnh cần hoàn thành"
...
Tôi là Ấn Thiên Băng, 22 tuổi nghề nghiệp là nữ minh tinh, người mẫu hot nhất nước, mọi người công nhận tôi là nữ thần. Và với những công việc thường ngày của tôi là phải tạo dáng chụp ảnh suốt thời gian dài.
"Tách tách" tiếng chụp ảnh vang liên tục chớp nhoáng
" nào, hai người dựa sát một chút tạo thân mật đi"
Một nhiếp ảnh gia lên tiếng,mắt nhíp lại vào máy ảnh hướng về phía chúng tôi và cả đoàn ekip đang hướng nhìn.
Tôi đã chụp cùng với nhiều chàng trai, với tôi họ như là những người đồng nghiệp, là em trai hay đàn anh chẳng hạn. Mỗi tấm ảnh là một sự gần gũi, tôi đặt nhẹ tay lên ngực chàng trai ấy mỉm cười thật tự tin, đó là những gì mà tôi có được, bởi vì tôi...chưa bao giờ chịu thua bất kì ai.
Tuy nhiên sau ngày dài làm việc đó, bạn sẽ thật bất ngờ với lốt còn lại của một người phụ nữ, tựa như con quỷ ẩn mình trong hai lốt mặt nạ khác nhau được chia làm hai thời gian xuất hiện.
Dưới lốt đồ đen thoải mái sau những chiếc váy hàng hiệu, đắt tiền rườm rà của công việc nữ thần. Tôi lại khoác lên cho mình một bộ dạng đen như con quạ, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng và tạo cho mình vài vết sẹo giả trên mặt để ẩn mình sau lớp mũ đen ấy vào ban đêm. Xăm nhẹ đuôi mắt một hình hoa tuyết nhỏ nhắn bằng bút đen.Đôi môi vẫn không loại bỏ được sự đắc ý mà lúc nào cũng cong nhẹ tự mãn.
Trong con hẻm nhỏ tối đen vắng lặng
Tôi nhẹ nhàng nâng cằm tên xấu xí đang run lẩy mẩy quỳ dưới đường kia, phía sau tôi là những người thuộc hạ đáng tin cậy cũng mang lớp áo màu đen tuyền của bản chất theo tổ chức.
Tôi nhẹ nhàng cúi xuống vuốt nhẹ cằm tên xấu xí đang run lẩy mẩy ấy, miệng cong nhẹ khóe môi nhếch một mắt hiện ra một bông hoa tuyết nhỏ sau chiếc mũ đen khuất mặt.
" tao nghe nói...mày chiếm lợi tiền tổ chức phải không?"
Tên đó đã sợ lại càng sợ hơn, tay chân như liệt toàn tập
" tôi...tôi không có, Nhị tỷ chị hiểu...hiểu lầm rồi"
" ha, hiểu lầm...tao..."
Sau khi thốt lên một câu nhấn giọng, cô giơ nhẹ một khẩu súng ngắn lên dần dần bóp lấy cò súng, miệng vẫn cười một nụ cười sát nhân tiếp câu nói còn đang dở dang
"ghét nhất là nói dối"
Bỗng một tiếng "đoằng" thật lớn làm át đi bầu không khí căng thẳng, tên đó ngã ụp dài xuống đất, mắt vẫn không được nhắm lại sau khi chết.
Đám thuộc hạ phía sau lấp mấp đi đến nói khẽ:
" Nhị tỷ, hắn chết rồi, có cần bọn em dọn xác liền không?"
"không cần đâu, tiếng súng lúc nãy vang lớn như vậy, chắc chắn có người để ý đến, mau chuồn thôi"
Dứt lời, cô nghoảnh mặt đi cùng bọn thuộc hạ và để lại một cái xác đẫm máu giữa đường.
Bạn biết đấy, đó là lốt mặt nạ khác của tôi, ban ngày là nữ thần được bao người mến mộ, mê mẩn, nhưng ban đêm lại khác, tôi lại hóa thân ẩn mình vào dưới lốt tội phạm, mà phải nói là một người phụ nữ nguy hiểm dưới lốt cải trang hoàn hảo và không ai có thể nhận ra tôi.
Và dưới lốt nữ hắc tàn bạo ấy, tôi lại có một biệt danh được mọi người gọi đến trong tổ chức ngầm là "nhị tỷ". Vì tôi đứng vị trí thứ hai trong tổ chức.
Tại một căn phòng dưới ánh đèn lập lờ mờ, một tên thuộc hạ đi lại nhẹ nhàng đến nói khẽ qua tai tôi
"Nhị tỷ, nghe báo lão đại và tam lão đại sắp về, họ sẽ hạ cánh vào ngày mai"
Cô nghe xong bất giác cười nhẹ "ha" một tiếng rồi đứng dậy chống nạnh nhìn tên thuộc hạ nghiêng đầu một chút
"cuối cùng thì họ cũng trở về, ngày mai giúp tôi đón tiếp họ một cách nồng nhiệt nhé"
"vâng"
Tên thuộc hạ cúi đầu rồi quay lưng đi ra cửa mất.
Và ít ai biết được khi đêm tờ mờ dần sáng, tôi lại trở về căn chung cư sang trọng của một nữ minh tinh, ngồi trước tấm gương của bàn trang điểm,loại bỏ lốt hóa trang của nữ hắc nhị tỷ tàn bạo. Nhẹ nhàng lột những miếng dán tạo vết sẹo giả trên mặt, dùng dầu tẩy trang tẩy đi hình xăm hoa tuyết nhỏ ở đuôi mắt, trở lại làm nữ minh tinh xinh đẹp lại dịu dàng.Đó là cách tôi ẩn thân vào xã hội nhân loại. Một cốt cách của phụ nữ xinh đẹp ít ai có. Tôi đặt nhẹ ngón tay trỏ lên môi mình nhìn bản thân trong tấm gương lớn, miệng lẩm bẩm nhẹ nhàng sau nụ cười bí hiểm:
"Đó là bí mật của một phụ nữ đẹp, bí mật của nữ thần"