Thời gian trôi qua thật sự quá nhanh. Tính đến hôm nay thì Phùng Lộ Phi đã mang thai được hơn 8 tháng rồi. Trong suốt thời gian mang thai, cô và Từ Dịch Phàm cũng chuyển về đại biệt thự ở luôn. Từ phu nhân với mấy thím trong nhà mỗi ngày đều làm ra những món ngon khác nhau cho Phùng Lộ Phi bồi bổ. Ăn nhiều đến nỗi Phùng Lộ Phi đến nay đã tăng 9 kg rồi.
Hôm nay là một ngày thứ 4 đẹp trời.
Phùng Lộ Phi đang ngồi ăn sáng cùng với Từ Dịch Phàm và bố mẹ chồng. Cô đã mang thai hơn 8 tháng, còn khoảng 1 tháng nữa là đến ngày sinh rồi nên mọi người càng lo lắng cho cô hơn. Từ Dịch Phàm tuy rất muốn nghỉ luôn ở nhà với Phùng Lộ Phi nhưng do công việc vẫn còn chất đống nên anh không thể không đến tập đoàn được.
- Dịch Phàm, con hãy cố gắng sắp xếp công việc của tập đoàn cũng như thời gian, hàng ngày đưa Lộ Phi đi dạo xung quanh, như thế đến lúc sinh sẽ dễ dàng hơn nhiều. Ngày trước khi sinh con, mẹ cũng phải đi dạo nhiều lắm, bố con cũng sắp xếp công việc đi cùng mẹ. Bây giờ công việc đã có bố con giúp đỡ rồi nên không cần phải quá lo.
Từ phu nhân vừa uống cốc sữa vừa lên tiếng.
- Phải đấy, nếu công việc nhiều quá thì cũng đừng giải quyết một mình, để bố giúp cho. – Từ lão gia cũng nói.
- Không sao đâu ạ, con có thể sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa nên bố mẹ cũng không cần phải quá lo lắng đâu. Với lại bố lâu rồi không còn quản lý công việc của tập đoàn nữa nên có nhiều chuyện cũng không thể nắm rõ được. Vậy nên chuyện tập đoàn và chuyện gia đình, con có thể tự sắp xếp và lo liệu được. Bố mẹ cứ yên tâm, con sẽ cố gắng dành thời gian cho Lộ Phi và đứa trẻ.
- Thế nghe còn được.
Từ phu nhân quay sang nhìn Phùng Lộ Phi:
- Lộ Phi, có phải chiều nay con đi khám thai không? Lần khám thai này đi một mình à?
- Đúng là chiều nay con có lịch hẹn với bác sĩ đi khám thai rồi ạ. Nhưng mà bố mẹ cũng không cần phải lo lắng đâu, bởi Dịch Phàm tối qua đã bảo là sẽ cùng con đi khám rồi ạ. - Haha… con trai, mẹ cứ tưởng là con không đi cùng Lộ Phi cơ, hóa ra tính hết rồi à?
- Mẹ đừng có nói như thế chứ, mẹ nghĩ con trai mẹ thế nào vậy? Hiện giờ Lộ Phi và con trai con rất quan trọng đấy nên không thể không để tâm đến được. Con là một người chồng, một người cha tốt mà.
- Ừ phải.
Từ phu nhân và Từ lão gia cùng cười. Phùng Lộ Phi im lặng một hồi lúc này lại lên tiếng nói tiếp:
- Bố mẹ, thật ra con cũng chẳng nhớ lịch khám thai của con nữa. Nhưng bố mẹ không biết đâu, Dịch Phàm nhớ dai lắm. Tối qua mà không phải anh ấy nhắc con thì chắc cũng quên luôn.
- Thế mới đúng đấy Dịch Phàm à, quả nhiên không hổ là con trai mẹ. Rất tốt, rất tốt.
- Con cũng là con của bố nữa.
- Phải phải…
Mọi người vừa ăn sáng vừa nói chuyện rất vui vẻ. Phùng Lộ Phi cảm thấy rất hạnh phúc với cảnh tượng này.
…………………………………
Đến giờ Từ Dịch Phàm đi làm, Phùng Lộ Phi tiễn anh ra đến tận cổng. Từ Dịch Phàm nói:
- Được rồi, em mau vào đi. Ở nhà chơi cùng mẹ, đến chiều anh sẽ đưa em đi khám thai.
- Em biết rồi.
- Tặng anh một nụ hôn tạm biệt đi.
Phùng Lộ Phi nghe xong thì bĩu môi. Nhưng cuối cùng, cô vẫn kiễng chân lên, hôn vào má Từ Dịch Phàm.
- Như thế này đã được chưa?
- Được rồi. Anh đi làm đây, tạm biệt bà xã.
- Tạm biệt.
Phùng Lộ Phi đứng nhìn cho đến khi xe của Từ Dịch Phàm đi khuất bóng. Đúng lúc này Từ phu nhân đi ra:
- Dịch Phàm đi rồi hả con?
- Vâng ạ. Mẹ này, con muốn đi ra ngoài dạo một lát. Hôm nay trời đẹp, rất thích hợp đi dạo.
- Ừ, vậy con đi đi, mẹ còn phải gọi điện cho mấy người khác để bàn thảo về hoạt động tiếp theo của hội Lệ Hoa. Nhưng mà con cũng đi quá xa đấy, đi chỗ nào gần thôi.
- Vâng.
Từ phu nhân lại nói tiếp:
- Về sớm nhé, mẹ cũng có vài chuyện muốn nói riêng với con đấy. Mặc dù không quá quan trọng nhưng vẫn phải nói.
- Con sẽ về sớm ạ.
- Ừ.
Đợi đến khi Từ phu nhân đi hẳn vào bên trong, Phùng Lộ Phi mới đi ra ngoài dạo phố.